Chương 423: Giết người đào mộ

Chương 423: Giết người đào mộ

Trận chiến xảy ra cực kỳ nhanh. Môn chủ U Vạn Sơn mang theo các vị trưởng lão đi đến Đế Vương Môn, chuẩn bị đối phó Hoa Vũ Lâu, bốn vị cung phụng trong cốc, một người đào thoát, ba người lâm trận chạy trốn, trong cốc quần long vô thủ, năm bè bảy mảng. Tuy có gần vạn người, nhưng đối mặt mấy ngàn hộ vệ Lạc gia, lại chỉ chống đỡ được mấy canh giờ là hoàn toàn sụp đổ, bị tiêu diệt sạch.

"Trác quản gia, đánh xong!" Lệ Kinh Thiên nói.

Trác Phàm giữ im lặng, thật lâu, mới thản nhiên nói: "Truyền lệnh xuống, đưa tất cả thi hài về Lạc gia, tiếp tục đi làm chính sự!"

"Chính sự? Chẳng lẽ đánh hạ U Minh Cốc, còn không tính là chính sự?" Lệ Kinh Thiên giật mình nói.

Trác Phàm khinh thường bĩu môi: "Ha ha ha. . . Nếu chỉ là vì tiêu diệt U Minh Cốc, cần phải mang nhiều người như vậy tới sao? Hai người chúng ta là đủ rồi!"

"Vậy ngài muốn. . ." . "Đào mộ đào thi!" Tê!

Lệ Kinh Thiên chấn động mạnh, kinh dị nói: "Trác. . . Trác quản gia, ngài với U Minh Cốc thật có cừu oán lớn như vậy sao, buộc phải đào tổ phần người ta sao?"

"Ha ha ha. . . Lệ lão ngươi lo nhiều rồi. U Minh Cốc, chín năm trước ta đã không để vào mắt, hiện tại càng không. Huống hồ, trong thất gia, ta giết người nhà bọn chúng nhiều nhất. Nếu là luận cừu oán, hẳn là bọn chúng phải ghi hận ta nhất, mà không phải ta ghi hận bọn chúng!"

"Vậy vì sao ngài. . ." Lệ Kinh Thiên càng thêm không hiểu.

Trác Phàm không nhiều lời nữa, chỉ cười thần bí nói: "Ngươi đi đi, ta tự có sắp xếp!"

Lệ Kinh Thiên gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, lập tức bay xuống đi truyền lệnh.

Nhưng, khi mệnh lệnh này truyền vào trong tai mọi người, đệ tử Lạc gia chỉ theo lệnh mà làm, rất bình thường, nhưng ba người từng là cung phụng U Minh Cốc thì khác. Bọn họ phản bội U Minh Cốc, đã là vì mạng sống, thân bất do kỷ. Vậy mà bây giờ, thế mà để bọn họ đi đào tổ phần, bọn họ vô luận như thế nào đều không làm được. Phải biết, đó là các đời gia chủ, trưởng lão, cung phụng U Minh Cốc, là tổ tiên của bọn họ.

Quá khi dễ người ta rồi!

Kết quả là, ba người liếc nhìn nhau, chuẩn bị đi cầu tình Trác Phàm. Theo lý mà nói, hai nhà bọn họ không có ân oán lớn như vậy, không đến mức đào tổ phần a!

Nhưng, Lệ Kinh Thiên đã hung ác trừng bọn họ, cười lạnh: "Các ngươi nghe kỹ cho lão phu, tại Lạc gia, mệnh lệnh của Trác quản gia là tuyệt đối. Các ngươi dám có bất kỳ dị nghị gì, thì lập tức hái đầu xuống là được!"

Vừa dứt lời, Lệ Kinh Thiên không nhìn bọn họ nữa, bay đi chỗ khác. Ba người thì co rụt đầu lại, nhìn nhau, bất đắc dĩ thở dài.

Cái gọi là người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu a!

Trác quản gia đã nhất định phải biến chúng ta thành những kẻ khi sư diệt tổ mới bằng lòng tín nhiệm, vậy mình khi sư diệt tổ đi! :V

Ba người bọn họ, vẫn cho là đây là khảo nghiệm của Trác Phàm đối với bọn họ, để bọn họ triệt để đoạn tuyệt quan hệ với U Minh Cốc. Thử hỏi người đào tổ phần, còn có tư cách ở lại sao? Nhưng đáng tiếc, bọn họ đều đoán sai, Trác Phàm căn bản không thấy bọn họ đáng được khảo nghiệm như vậy.

Nhưng vì chứng minh lòng trung thành, trong lúc mọi người khí thế ngất trời đào tổ phần, ba người bọn họ ra sức lớn nhất!

Thấy thế, Lệ Kinh Thiên đầu tiên là không hiểu, rồi rất nhanh, hắn nghĩ thông

suốt hết thảy, không khỏi bật cười lên.

"Trác quản gia, ba lão gia hỏa này, vì được ngài tín nhiệm, còn thật là chuyện gì cũng có thể làm, ha ha ha. . ." Lệ Kinh Thiên cười lớn, khinh bỉ nói.

Trác Phàm thản nhiên nói: "Không có gì quá kỳ quái, Ma đạo coi trọng nhất thực lực vi tôn. Cho nên loại chuyện này, tại Ma đạo xuất hiện nhiều nhất. Cho dù thu đồ đệ, đều phải để lại tâm nhãn. Ba lão gia hỏa này đều là cao thủ ma đạo, ta không sợ bọn họ có gì oán hận đối với ta. Chỉ cần có thể vĩnh viễn áp chế bọn họ, bọn họ nhất định ngoan ngoãn thuận theo!"

"Trác quản gia cao kiến, khó trách ngài dám hạ lệnh cho bọn họ đào tổ phần nhà bọn họ, không sợ bọn họ ngày sau ghi hận phản bội, quả nhiên tâm tính ma đạo tu giả đều khó mò a!" Lệ Kinh Thiên cười lớn, tán thán nói.

"Nào có, nào chỉ là Ma đạo, cho dù là nhân sĩ Chính Đạo, chỉ cần có đầy đủ lợi ích, bất luận chuyện xấu gì cũng có thể làm. Chỉ là cách làm khác biêtk mà thôi, tựa như hiện nay. . . Ha ha ha. . ." Nói đến đây, Trác Phàm không nói nữa, chỉ nở nụ cười quỷ dị, để Lệ Kinh Thiên nghi hoặc.

Lúc này, Lệ Kinh Thiên đột nhiên nhíu mày, nhìn đến một chỗ xó xỉnh. Nơi đó, Lạc gia tử đệ đều đang đào tổ mộ U Minh Cốc. Chỉ có hơn hai mươi người, lúc ẩn lúc hiện, còn không ngừng liếc nhìn bốn phía, không xuất lực làm việc.

Nhìn kỹ, chính là những ngụy Thiên Huyền lúc trước hoàng đế ban cho Lạc gia.

So với những đệ tử Lạc gia đồng tâm hợp lực, những tên này quả thực giống như là thế hệ chơi bời lêu lổng.

Lệ Kinh Thiên nổi giận gầm lên: "Bà mẹ nó, bọn này lúc đại chiến thì co đầu rút cổ phía sau, tham sống sợ chết. Bây giờ đào mộ phần, lại lười biếng dùng mánh lới, lão tử phải đi giáo huấn bọn chúng một trận!" Sau đó muốn lao xuống, đạp cho một trận, là bị Trác Phàm kéo lại, cười nhẹ lắc đầu: "Lệ lão bớt giận, kệ bọn họ đi thôi, dù sao nhiệm vụ của bọn chúng đã hoàn thành, lúc trở về thì làm thịt bọn chúng, giết gà dọa khỉ cho ba lão đầu mới tới!"

"Cái gì. . . nhiệm vụ?"

"Đúng vậy a, nhiệm vụ báo tin!" Trác Phàm cười tà nói: "Nếu không, ngươi cho rằng, lần này đánh bất ngờ U Minh Cốc, vì sao ta còn phải mười theo mấy tên phế vật này, đây không phải vướng víu sao?"

"Vậy ngài là. . ."

"Để bọn họ báo tin cho hoàng đế!"

Trác Phàm sâu xa nói: "Từ lúc Lạc gia chưa quật khởi, hoàng đế để bọn họ lại Lạc gia làm thám tử. Cho nên mấy năm này, ta luôn để Lôi trưởng lão khống chế bọn họ, để tránh tình báo chân thực của Lạc gia bị tiết ra ngoài. Nuôi nhiều năm như vậy, rốt cục phát huy được tác dụng. Lúc này, để bọn chúng nói hết hành động của chúng ta cho hoàng đế!"

"Cái gì? này. . . này. . . Trác quản gia, vì sao ngài phải làm như thế, hoàng đế bây giờ không phải là nhằm vào ngài sao?" Lệ Kinh Thiên giật mình nói.

Trác Phàm quá mức lớn mật rồi. Nếu hoàng đế liên hợp Đế Vương Môn, bố trí bẫy chỗ này, bọn họ có lẽ sẽ toàn quân bị diệt a!

Dù Trác Phàm thực lực mạnh, có thể đào thoát, nhưng những Lạc gia tử đệ lại đều sẽ phải trở thành pháo hôi. Bồi dưỡng mười năm hủy hoại chỉ trong chốc lát, đây tuyệt đối là tổn thất lớn nhất đối với Lạc gia.

Nhưng Trác Phàm chỉ cười nhạt nói: "Lệ lão, ngươi nói hoàng đế nhằm vào ta, chỉ nói đúng một nửa. Thực hắn không chỉ nhằm vào ta, còn nhằm vào tất cả mọi người thiên hạ!"

Lệ Kinh Thiên vẫn không rõ, Trác Phàm tiếp tục nói: "Lệ lão, ngươi cảm thấy, bây giờ, kẻ hắn muốn diệt trừ nhất là ai?"

"Đương nhiên là ngài, hắn còn phát Đồ Ma Lệnh truy sát ngài!"

"Ha ha ha. . . Sai rồi, kẻ hắn muốn diệt trừ, là tất cả các quân cờ. Bao quát ta, Đế Vương Môn, Gia Cát Trường Phong. Nếu chỉ xử lý ta, Thiên Hạ sẽ như thế nào? Đế Vương Môn nhất thống bảy nhà, trở thành thế lực lớn nhất, cấu thành uy hiếp đối với hắn. lại có Gia Cát Trường Phong, hoàng thất đứng trước nguy cơ chưa từng có, đây không phải là thứ hắn muốn thấy. Cho nên, hắn biết hành động của

ta, chẳng những sẽ không thiết kế tại ta, sẽ còn trong bóng tối giúp ta!" Lệ Kinh Thiên càng thêm mê hoặc: "Giúp ngài?"

"Không sai!" Trác Phàm gật đầu, cười nói: "Bởi vì bây giờ ta không thể bị diệt, Nếu không, Đế Vương Môn sẽ không còn bị kiềm chế. Theo tình báo, hắn phái Hộ Long Thần Vệ đi viện trợ Đế Vương Môn. Không sai, thật là viện trợ, nhưng đây chẳng qua là biến tướng, bức bách ta bắt đầu hành động mà thôi, hắn không muốn tiếp tục xem chúng ta giằng co mãi. Nhưng, một khi ta hành động, bởi vì thực lực chỉnh thể Đế Vương Môn càng hơn một bậc, nhất định hành động nhanh hơn ta. Lúc này, hắn phải làm trễ chậm Đế Vương Môn. Cần phải để thực lực chúng ta tương đương Đế Vương Môn, mới có thể để hai bên lưỡng bại câu thương, hắn có thể ngư ông đắc lợi."

"Cho nên, ta để những tên kia truyền tin tức cho hoàng đế, chính là nói cho hắn biết, ta đã bắt đầu hành động, mà lại còn là đi quét dọn mấy cái đinh trong mắt hắn, chính là ngự hạ thất gia. Cứ như vậy, hắn vui vẻ còn không kịp, tất nhiên sẽ để Phương Thu Bạch từ việc đến viện trợ biến thành kéo chân Đế Vương Môn, ngăn chặn Đế Vương Môn ra tay với ba nhà Hoa Vũ Lâu. Mà ta sẽ có thời gian, chở thi thể những cao thủ bảy nhà về, tiến hành luyện chế. Chỉ là, có một điều hắn không biết, một khi ta luyện chế thành công, đừng nói là Đế Vương Môn, xem như toàn bộ thế lực Thiên Vũ hợp lại, cũng vô pháp ngăn cản ta, ha ha ha. . ."

Rrong mắt Trác Phàm ánh lên niềm tin tất thắng: "Bàn cờ đại cục này, mỗi một bước đi, Hoàng đế đều tính rất tốt, duy nhất có một thứ không tính được, chính là thủ đoạn của Trác Phàm ta, chính là nguyên nhân bại trận lớn nhất của hắn!"

Lệ Kinh Thiên đã nghe đến mức hoàn toàn choáng váng, cuối cùng tán thán nói: "Trác quản gia, tuy lão phu thô kệch không sao nghe rõ, nhưng giống như ngài đã nắm chắc thắng lợi trong tay, hắc hắc hắc. . . Vậy là tốt rồi, các ngươi những đùa nghịch tâm cơ, thật là biết chơi a. . ."