Chương 418: Phá ấn mà ra

Chương 418: Phá ấn mà ra

Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài

“Lãnh tiên sinh, ngươi ở đây làm gì?”

Tỏa Long Thành, trước đại trận phong ấn nằm sâu dưới lòng đất ngàn thước, một bóng người lưng hùm vai gấu dẻo dai, chậm rãi xuất hiện sau lưng Lãnh Vô Thường luôn một mực thủ hộ ở trước đại trận. Định thần nhìn lại, chính là đại cung phụng Đế Vương Môn, Hoàng Phủ Phong Lôi không thể nghi ngờ.

Trong lòng bất giác xiết chặt, Lãnh Vô Thường không quay đầu lại mà chỉ đạm mạc lên tiếng: “Lão phu làm việc cần làm!”

“Việc Lãnh tiên sinh nên làm, hẳn là ở bên ngoài chưởng khống đại cục, chứ không phải ở đây canh giữ phong ấn Long Mạch, lại còn đem tất cả các cung phụng khác điều đi!” Khẽ híp mắt một cái, Hoàng Phủ Phong Lôi lạnh lùng lên tiếng: “Đế đô truyền đến tin tức, Hộ Long Thần Vệ bên người hoàng đế đã toàn thể xuất động, bên cạnh hắn không có người. Bước kế tiếp nên làm sao bây giờ, ngươi cho cái chủ ý đi !”

“Yên lặng nhìn biến!” Không chút nào cân nhắc, Lãnh Vô Thường trả lời.

Nghe được lời này, Hoàng Phủ Phong Lôi lại nhướng mày, bất mãn nói: “Lãnh tiên sinh không buồn suy nghĩ thêm, liền làm ra quyết ý này, không khỏi là quá qua loa chứ. Tình thế trước mắt, có lẽ cũng là một cơ hội!”

“Không có tình thế nào, so với tình thế hiện tại trọng yếu hơn. Loại quyết định tốt nhất mà chúng ta có thể làm, cũng chỉ có một loại, một mực chờ tiếp!” Không chút để ý, hai mắt Lãnh Vô Thường chỉ sáng rực mà nhìn chằm chằm vào trong đại trận kia, không nhúc nhích.

Mí mắt nhịn không được mà nhảy nhót, Hoàng Phủ Phong Lôi thầm nghi hoặc. Lấy lý giải của hắn đối với Lãnh Vô Thường, làm ra quyết đoán tiêu cực như thế, cũng không phải phong cách của hắn.

Phải chờ cái gì?

Trong lòng cành thêm hồ nghi, Hoàng Phủ Phong Lôi nhìn sang hai bên một chút, đột nhiên hỏi: “Lãnh tiên sinh, gần đây làm sao vì sao đã lâu không thấy bóng dáng môn chủ? Ngươi cùng hắn như hình với bóng, hẳn là biết hắn đang ở đâu, đang làm cái gì?”

“Chuyện của môn chủ, ngài ấy tự có tính toán, cũng không nhọc đến Đại cung phụng quan tâm!” Song quyền bất giác xiết chặt, Lãnh Vô Thường thở sâu, miễn cưỡng bảo trì tỉnh táo, đạm mạc lên tiếng.

Thật sâu nhìn vào khuôn mặt đang khẽ run run kia, Hoàng Phủ Phong Lôi càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái, lông mày cũng nhíu lại càng sâu, cảm thấy càng kỳ quặc, đột nhiên chất vấn: “Lãnh tiên sinh, môn chủ chính là gia chủ Đế Vương Môn ta, bây giờ tình thế gấp gáp, há có thể nói mất tích là mất tích, hoàn toàn không để ý đến lợi ích của toàn bộ gia tộc? Hay là nói, hắn xảy ra chuyện gì? Lãnh tiên sinh thân là đại quản gia của bản môn, nhất định phải nói rõ sự thật, đây là chức trách của một Đại cung phụng như lão phu!”

Lần nữa hít một hơi thật sâu, Lãnh Vô Thường không nói tiếng nào, vẫn như cũ bảo trì vẻ mặt bình thản.

Gương mặt Hoàng Phủ Phong Lôi lại càng ngày càng tái nhợt, khí thế toàn thân cũng đang không ngừng tăng cường. Tựa hồ nếu Lãnh Vô Thường vẫn không nói gì, hắn liền sẽ động thủ.

Thế mà, còn không đợi hắn tiếp tục bức hỏi tiếp, tiếng long ngâm gào rú bỗng nhiên truyền ra từ trong đại trận!

Hống hống hống!

Đồng thời, nương theo từng tiếng long ngâm, còn có tiếng kêu gào thống khổ, tê tâm liệt phế. Hoàng Phủ Phong Lôi vừa nghe liền đã kết luận, đây chính là thanh âm của môn chủ bọn họ, Hoàng Phủ Thiên Nguyên.

“Sao... Sao lại thế... Chẳng lẽ môn chủ đang ở bên trong phong ấn?”

Hoàng Phủ Phong Lôi kinh dị nhìn vào mặt đất được khắc vẽ một đại trận quỷ dị, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng vang phanh phanh, hiển nhiên là động tĩnh của tám đầu long hồn đang trùng kích phong ấn, không khỏi vừa kinh vừa sợ, quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm về phía Lãnh Vô Thường, giận dữ hét lớn: “Lãnh Vô Thường, đây là có chuyện gì, môn chủ sao lại đột nhiên rơi vào trong đại trận kia?”

Minh bạch không thể tiếp tục gạt được hắn, Lãnh Vô Thường không khỏi ai thán một tiếng, lắc đầu, đem tất cả mọi thứ nói thẳng ra. Đến tận đây, Hoàng Phủ Phong Lôi mới hiểu được, nguyên lai hai người này đã có được Bồ Đề Tu Căn, còn không buồn thương nghị cùng các cung phụng trưởng lão trong gia tộc, đã tự tiện ở chỗ này tu luyện Cửu Long Kim Cương Thân!

Tuy Hoàng Phủ Thiên Nguyên là gia chủ, nhưng quyết định trọng đại như thế, còn chưa tới phiên hắn một người làm chủ!

“Hồ nháo!”

Căm hận giận dữ mắng mỏ một tiếng, Hoàng Phủ Phong Lôi nhìn về phía Lãnh Vô Thường nổi giận mắng: “Chẳng lẽ các ngươi một cái là gia chủ, một cái là đại quản gia, lại không biết môn quy của Đế Vương Môn ta sao? Chuyện quan hệ trọng đại đến lợi ích của Đế Vương Môn ta như thế, há có thể tự hai người các ngươi tuỳ tiện làm chủ? Huống hồ, Hoàng Phủ Thiên Nguyên căn cốt không tốt, mấy chục năm qua như một ngày, ngay cả Thần Chiếu cảnh cũng không thể đột phá, làm sao có thể thừa nhận được uy lực của tám đầu long hồn?”

“Ngươi cứ như vậy để hắn tiến vào trong phong ấn chi địa luyện công, không phải là để hắn đi chịu chết sao? Không được, lão phu phải đem hắn cứu ra!”

Nói xong, Hoàng Phủ Phong Lôi liền bắt đầu kết ấn, chuẩn bị mở ra phong ấn cứu người!

Thế nhưng, hắn nào có hảo tâm muốn cứu người như vậy? Liền xem như là môn chủ Đế Vương Môn, chết một cái, bọn họ vẫn có thể lại đề cử một cái, không có gì lớn lao cả.

Mấu chốt là, hắn lo lắng tám đạo long hồn kia sẽ thật sự bị thu phục, lúc đó sẽ không còn là chuyện của hắn nữa!

Thân là Đại cung phụng Đế Vương Môn, là tối cường giả trong gia tộc, Cửu Long Kim Cương Thân hẳn phải là vật trong bàn tay hắn a, dựa vào cái gì mà lãng phí ở trên thân một kẻ tầm thường liền Thần Chiếu cảnh đều đột phá không được?

Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài

Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển ...

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng của hắn liền 10 ngàn cái không phục, một triệu cái không cam tâm!

Thế nhưng, còn không đợi hắn kết ấn, Lãnh Vô Thường đã vội vàng vung tay lên, bắt lại hai cổ tay của hắn, ngăn cản hắn, vội vã khuyên giải nói: “Đại cung phụng không cần thiết phải xúc động, bây giờ môn chủ tu luyện Cửu Long Kim Cương Thân, nhất định dẫn tới bát long bạo động. Lúc này ngài như mở ra trận thức, sợ rằng sẽ khiến bát long chạy ra, đến lúc đó chúng ta coi như thật sự phải ồi thường thêm, mà cái gì cũng đều vơ vét không được a!”

Nghe được lời này, hai mắt Hoàng Phủ Phong Lôi đảo quanh, hai tay đang kết ấn cũng bỗng nhiên dừng lại, tỉ mỉ suy nghĩ được mất.

Trong mắt lóe lên tinh quang, Lãnh Vô Thường tựa hồ đã xem thấu ý nghĩ của hắn, tiền lên một bước khuyên nhủ: “Lại nói đến môn chủ chi tư, nếu có thể thuận lợi luyện thành đương nhiên tốt, nhưng nếu là sơ ý một chút, bỏ mình ở bên trong. Tuy rằng tiếc nuối, nhưng tốt xấu tám đạo long hồn vẫn còn, đến lúc đó lại tìm người tu luyện, tổn thất của chúng ta cũng sẽ không quá lớn a!”

Câu nói này, có thể nói trúng vào trong tâm khảm của hắn, làm cho hắn lúc đó liền buông xuống kết ấn trên tay.

Đúng a, chờ tiểu tử kia chết, Cửu Long Kim Cương Thân chỉ có lão phu có đủ tư cách luyện, làm gì phải vì nóng giận nhất thời, thả đi long hồn, hủy đi tu vi tiền đồ?

A!

Lúc này, bên trong đại trận lại truyền tới tiếng gào rú khoan tim thấu xương. Điều này không khỏi làm Hoàng Phủ Phong Lôi càng thêm yên lòng, hừ, lấy tư chất của tên tiểu tử này, tỷ lệ thành công cũng không lớn, lão phu cứ kiên nhẫn chờ đợi là được!

Nghĩ như vậy, Hoàng Phủ Phong Lôi thở dài một tiếng, đạm mạc gật đầu nói: “Ai, chỉ mong môn chủ có thể biến nguy thành an, phúc phận bảo hộ đi!”

Nói xong, Hoàng Phủ Phong Lôi quay người đi ra ngoài, nhưng tiếng nói của hắn lại từ xa xa bay vào trong tai Lãnh Vô Thường: “Lãnh tiên sinh, đề phòng đại trận buông lỏng, long hồn bỏ chạy, lão phu sẽ phái mười tên cung phụng ở đây chăm sóc, ngươi yên tâm đi!”

“Đa tạ Đại cung phụng!” Xa xa cúi đầu, Lãnh Vô Thường bái tạ nói.

Hoàng Phủ Phong Lôi đưa lưng về phía hắn phất phất tay, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.

Bất giác xùy cười một tiếng, Lãnh Vô Thường trong lòng bất đắc dĩ lắc đầu.

Tâm tư của Hoàng Phủ Phong Lôi hắn há lại có thể không đoán ra, nói là phái người chăm sóc, bất quá chỉ là giám thị mà thôi.

Chỉ chờ đến ngày, bên trong đại trận không còn truyền đến tiếng của Hoàng Phủ Thiên Nguyên, hắn sẽ tiếp tục vào trận tìm được Bồ Đề Tu Căn, luyện Cửu Long Kim Cương Thân!

Nhóm Dịch Tại Hạ Bất Tài

Bất quá điểm này, hắn đã tính quá sớm a.

Tu luyện Cửu Long Kim Cương Thân, tất yếu sẽ bị chúng Long cắn xé, luyện hóa long hồn, phương thành kim thân. Trong quá trình tu luyện, xác thực thân thể rất dễ bị sụp đổ mà chết, nhưng bởi vì có Bồ Đề Tu Căn không ngừng cung cấp tinh hoa sinh mệnh chèo chống, xác xuất thành công lại lớn hơn nhiều.

Chỉ cần tinh thần không sụp đổ, chính mình không buông bỏ, gắng sức chịu đựng phần thống khổ kia, hẳn là có thể thành công.

Tuy căn cốt của Hoàng Phủ Thiên Nguyên không tốt, nhưng có thể ngồi lên vị trí môn chủ, cũng là người có tính cách cứng cỏi.

Cho nên theo Lãnh Vô Thường, xác xuất thành công của hắn, vẫn là rất lớn!

Nhìn về phương hướng Hoàng Phủ Phong Lôi biến mất, Lãnh Vô Thường khinh thường bĩu môi, thở dài: “Người a, cuối cùng vì một chữ tham a, ha ha ha...”

Về sau, Hoàng Phủ Phong Lôi quả nhiên phái người đến đây chờ đợi, xem chừng động tĩnh nơi này.

Thế nhưng một tháng, hai tháng trôi qua, mọi người mỗi ngày đều có thể nghe được tiếng gào rú cùng gào thét của môn chủ phát ra từ trong đại trận, mà càng ngày lại càng cao, lẫn vào trong từng đạo long ngâm, chấn động đến màng nhĩ tất cả mọi người ở đây đều đau, nhưng lại không có chút dáng vẻ uể oải nào.

Điều này không khỏi làm Hoàng Phủ Phong Lôi phiền muộn không thôi, bấm ngón tay tính toán lấy thời gian, tiểu tử này làm sao còn chưa chết chứ?

Chí ít ngươi chết, liền đến lượt ta a!

Rốt cục, sau ba tháng, ba người Phương Thu Bạch cũng phụng chỉ đi đến Tỏa Long Thành, đốc xúc chuyện Đế Vương Môn đối phó Trác Phàm n. Hoàng Phủ Phong Lôi cũng không ngồi yên được nữa, sau khi đem ba người thu xếp tốt, trực tiếp đi xuống đại trận phong ấn dưới mặt đất phong xem xét tình huống.

“Lãnh tiên sinh, hoàng đế phái Hộ Long Thần Vệ đến chỗ chúng ta, nói là muốn phụ giúp chúng ta bắt giữ Trác Phàm!” Hoàng Phủ Phong Lôi vừa tiến vào đại sảnh dưới lòng đất, liền cao giọng nói ra lý do hắn tới đây.

Nhưng còn không đợi Lãnh Vô Thường trả lời, hắn liền vừa nhìn về phía vị trí đại trận đang không ngừng phanh phanh vang lên vừa nói ra ý đồ thực sự của hắn: “Môn chủ hắn thế nào, thành công sao?”

Câu nói này nhìn như có vẻ quan tâm, nhưng ai cũng có thể nghe ra chân ý thật sự bên trong lời nói, chính là hỏi, tên này chết chưa?

Trong lòng thầm cười một tiếng, Lãnh Vô Thường vừa muốn đáp lời, tiếng ai minh bên trong đại trận lại bỗng nhiên trì trệ, trong nháy mắt không còn thanh âm, ngay cả tiếng long ngâm, cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

“Thế nào, chẳng lẽ...” Sắc mặt bất giác biến đổi, Lãnh Vô Thường vội vàng lo lắng nhìn về phía vị trí đại trận.

Sắc mặt Hoàng Phủ Phong Lôi lại là vui vẻ, tinh quang trong mắt phun trào, không có thanh âm, há không phải là đã ngỏm củ tỏi?

Sau đó hắn vội vàng kêu gọi người, hai tay kết ấn, mở ra phong ấn, xem động tĩnh bên trong!

Thế mà, còn không đợi mọi người xuất thủ, một tiếng ầm vang lên, mặt đất được khắc vẽ đại trận quỷ dị đã đột nhiên vỡ ra. Đồng thời bắn ra từng trận ánh sáng, một đạo thân ảnh toàn thân tắm huyết, thở hồng hộc từ bên trong leo ra.

Thả mắt nhìn qua, lại chính là Hoàng Phủ Thiên Nguyên không thể nghi ngờ!

Tuy hắn một thân suy yếu, nhưng lại có một cổ khí thế cường hãn ẩn ẩn không phát, giống như núi lửa bất cứ lúc nào cũng sẽ bạo phát, khiến cho tất cả mọi người có mặt tại đây âm thầm run lên, đã minh bạch, hắn lúc này đã thoát thai hoán cốt, thực lực lên nhanh.

Còn mạnh đến loại tình trạng nào, có giống như Cửu Long Kim Cương Thân, thân thể bất bại như trong truyền thuyết hay không, bọn họ lại là hoàn toàn không biết.

Mà Đại cung phụng Hoàng Phủ Phong Lôi thấy cảnh này, hai mắt liền đỏ bừng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Chẳng lẽ tiểu tử này, thật sự đã thành công sao? Tám đạo long hồn kia, thật sự đã bị hắn thu phục?

“Môn chủ!”

Lãnh Vô Thường thấy thế thì không khỏi đại hỉ, vội vàng quát to một tiếng, tiến lên chắp tay nói: “Chúc mừng môn chủ, kim thân đại thành!”

Hoàng Phủ Thiên Nguyên suy yếu gật đầu, lộ ra một nụ cười vui mừng.

Các vị cung phụng còn lại thì một mực ở bên cạnh nhìn lấy, không có biểu thị gì!

Lúc này, không biết là ai phát ra giọng nói chua chua, thâm trầm mà nói: “Môn chủ, chưa được các vị cung phụng cho phép, tự ý tự mở ra phong ấn đại trận, thế nhưng là làm trái môn quy. Thử hỏi, ngài có còn đủ tư cách làm môn chủ Đế Vương Môn hay không ?”

Lời vừa nói ra, mọi người đều cười lạnh gật đầu, Hoàng Phủ Thiên Nguyên lại nháy mắt một cái, trong hai con ngươi bỗng nhiên lóe qua hung mang như dã thú khát máu …