Chương 358: Khuất phục

Chương 358: Khuất phục

Căm hận trừng mắt liếc nhìn mấy nhà kia một chút, đám người Đế Vương Môn đều một mặt khẩn trương nhìn ra chung quanh.

Tình thế bây giờ đối với bọn họ khá bất lợi. Tuy bọn họ nhân số đông đảo, nhưng đối phương lại từng cái đều là cao thủ, cho dù chỉ có không đến mười người, nhưng vẫn như cũ đem bọn họ vây vào giữa, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhất là, không dám lạc đàn!

Nếu không, luận theo thực lực cá nhân, không người nào có thể là đối thủ của những người bên phía đối diện kia. Nhưng cho dù là quần chiến, phải chống đỡ lại hợp kích chi thuật của những người kia, bọn họ cũng vẫn rơi vào thế hạ phong.

Ngẩng đầu nhìn bốn đám khói đen kia một chút, lại nhìn nhìn vẻ mặt dữ tợn của bọn người Trác Phàm, trái tim Hoàng Phủ Thiên Nguyên liền nhịn không được run run.

Ma Sách Tử Quỷ, xuất quỷ nhập thần, giết người trong vô hình, hai người Liệt Hỏa Lão Tổ cùng Băng Nguyệt Ma Nữ liên thủ thực lực tăng gấp bội, coi như hơn mười người liên thủ cũng khó có thể đến gần, Thiên Cương Cuồng Tôn Lệ Kinh Thiên, nhìn theo uy thế lúc trước, chắc chắn không kém đại cung phụng, đại quản gia Trác Phàm, thì càng là biến thái muốn mạng, có vẻ đã có thực lực siêu việt tối cường giả của Đế Vương Môn, đại cung phụng Hoàng Phủ Phong Lôi.

Tình cảnh như thế, coi như bọn họ có liều mạng, kết quả tốt nhất cũng chính là lưỡng bại câu thương, không mảy may chiếm được nửa phần tiện nghi. Càng có khả năng nội tình ngàn năm của Đế Vương Môn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Đây là điều, nếu là trước kia hắn tuyệt đối nghĩ không ra, cũng vạn vạn không dám nghĩ, bên trong Thiên Vũ, ngoại trừ hoàng thất, còn có gia tộc nào có thể khiến cho bọn họ bước vào hiểm cảnh như thế!

Hung hăng cắn răng, lòng Hoàng Phủ Thiên Nguyên nóng như lửa đốt, quay đầu nhìn về phía Lãnh Vô Thường ở một bên, liên tục nháy mắt.

Đế Vương Môn cứ như vậy bị đánh tan trong tay hắn, thế nhưng hắn vạn vạn không cam tâm!

Thái tử điện hạ thấy thế, cũng vạn phần lo lắng, hai đại thế gia lập tức đại chiến tới nơi, thế mà cũng không có một người nào đi đến khuyên can, Hộ Long Thần Vệ hoàng thất đều chết nơi nào rồi?

Nếu chuyện này gây ra ba động gì tại hoàng thành, mặt mũi hoàng thất có còn hay không?

Chuyện này, thế nhưng là xảy ra dưới chân thiên tử a!

Mà Phương Thu Bạch cùng Tư Mã Huy ở xa xa nhìn thấy hết thảy, tuy cũng cảm thấy kinh hãi trước chiến lực của Lạc gia lúc này, nhưng rốt cuộc vẫn bất động thân thể, tựa hồ đang đợi cho hai nhà khai chiến.

Những người đang vây xem chung quang thì tất nhiên đều rất thông minh mà thối lui về sau thật xa, chờ đến khi tới được khoảng cách an toàn, mới một mặt hưng phấn mà nhìn về phía nơi này.

Một cái là gia tộc xưng danh ngàn năm, một cái là bá chủ gần đây mới lên cấp, cao tầng hai gia tộc này đối chiến, thế nhưng là làm cho tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi.

Đến tột cùng ai mới trở thành thủ lĩnh các thế gia, đứng đầu trăm nhà đây, thực sự là khiến người ta vô cùng chờ mong.

Không chỉ là những phổ thông gia tộc, liền xem như sáu đại ngự hạ gia tộc còn lại, lúc này cũng chăm chú nhìn về nơi này, ngó nhìn tình thế phát triển.

Chiến lực chân chính của Lạc gia cũng hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ. Nhưng chính là như thế, cũng khiến cho tranh đấu giữa các gia tộc ngày sau, càng thêm khó bề phân biệt xem ai sẽ là kẻ chiến thắng sau cùng, lúc trước nếu là chia theo tỉ lệ 7/3 , Đế Vương Môn bảy, Lạc gia ba, vậy bây giờ lại chính là 5/5!

Thực lực của Lạc gia thực sự đã chấn nhiếp tất cả các thế lực có mặt tại đây…

Hai con ngươi đảo loạn trong hốc mắt, Lãnh Vô Thường đột nhiên nhìn về phía Trác Phàm, cười lạnh nói: “Trác quản gia, ngươi làm như thế, thật tốt sao? Tình thế ngày hôm nay, trong lòng hai người chúng ta đều cần phải hiểu rõ ràng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra! Lấy tâm cơ của ngài, chắc hẳn sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn như ngao cò đánh nhau, bị ngư ông đắc lợi đi!”

“Vậy cũng... Chưa hẳn a!”

Khẽ nhíu mày, khóe miệng Trác Phàm xẹt qua một đường cong kì lạ, trong mắt lóe lên tia sáng thâm thúy khiến người ta nhìn không hiểu: “Lãnh tiên sinh, lão tử và ngươi cùng Gia Cát Trường Phong vẫn là có chỗ khác nhau, không phải là người chỉ dùng lý trí để làm việc. Có khi phát điên một chút, cũng là bình thường. Điểm này, ngài chắc hẳn là đã từng tự mình trải nghiệm qua rồi, ha ha ha...”

Da mặt nhịn không được co lại, Lãnh Vô Thường thầm giận trong lòng.

Hắn hiểu được, Trác Phàm có ý nói đến chuyện hắn thiết kế đem Trác Phàm bức điên trong lần Bách gia tranh minh vừa rồi,. Lúc đó Trác Phàm quả thật không hề để ý đến đại cục, như phát điên mà hướng về phía bốn người Hoàng Phủ Thanh Thiên trả thù.

Lúc đó hắn còn rất dương dương tự đắc, nhưng hiện tại, lại trở thành tấm bình phong cho Trác Phàm, khiến hắn rốt cuộc đoán không được phòng tuyến cuối cùng của Trác Phàm là gì.

Cái gọi là ngang tàng sợ lỗ mãng, lỗ mãng sợ không muốn sống. Chấp nhận rọc xương lóc thịt, đem hoàng đế kéo xuống ngựa!

Càng là loại người không cố kỵ gì, khi phát điên lên lại càng trở nên đáng sợ. Bởi vì tất cả mọi thứ trong thế gian, đều không có bất kỳ ràng buộc gì đối với hắn, ngươi căn bản không thể biết được, hắn rốt cuộc có thể làm ra chuyện điên cuồng cỡ nào.

Giờ khắc này, Trác Phàm chính là như vậy người.

Nếu hắn còn nhớ thù trong lần Bách gia tranh minh vừa rồi mà nói, không chừng sẽ thật sự làm ra chuyện cá chết rách lưới, hai nhà cùng chết. Đến lúc đó, Lạc gia cũng chỉ là một gia tộc mới lên cấp, bồi thì bồi. Nhưng Đế Vương Môn bọn họ có ngàn năm tích lũy, cứ như thế bồi theo, hoặc là bị đánh tàn, vậy coi như quá oan uổng a.

Vừa nghĩ đến đây, Lãnh Vô Thường bất giác thở dài, thì thào lên tiếng: “Như vậy... Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dừng tay?”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trong Đế Vương Môn không khỏi sững sờ một chút, đường đường Thần Toán Tử, Lãnh Vô Thường, vậy mà chấp nhận thua khi đàm phán với người khác, đây chính là lần đầu tiên từ xưa tới giờ a!

Cho dù là cao tầng Đế Vương Môn, cũng là cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, coi như trước mặt môn chủ, hắn cũng chưa từng khuất phục như thế.

Khóe miệng xẹt qua một đường cong tà dị, Trác Phàm hơi khẽ ngẩng đầu, đạm mạc lên tiếng: “Thực ra, hiện tại hai nhà đao binh đối mặt, đều là bởi vì Đế Vương Môn các ngươi liên tục khiêu khích, bây giờ muốn dừng tay giảng hòa cũng rất đơn giản, nói xin lỗi đi!”

Cái gì, xin lỗi?

Thân thể cùng nhau chấn động, tất cả mọi người trong Đế Vương Môn đều trợn mắt nhìn về phía hắn!

Đế Vương Môn ngàn năm qua luôn một mực đứng đầu trăm nhà, đừng nói đến không làm chuyện gì sai, coi như thật làm sai thì lại có thể thế nào, há có thể ngay trước mặt nhiều gia tộc như vậy đứng ra xin lỗi?

Đây còn không phải là một biến tướng của khuất phục sao? Đến lúc đó, mặt mũi của Đế Vương Môn biết để vào đâu?

Bất quá, Trác Phàm lại không buồn để ý đến vẻ mặt giận dữ của bọn họ , vẫn như cũ lạnh lùng nói: “Thành ý thế nào, các ngươi tự nhìn mà làm!”

“Hừ, xin lỗi cái con mẹ ngươi, sĩ khả sát bất khả nhục, bây giờ lão phu liền kết thúc tên tiểu ác ma nhà ngươi!” Thế mà, Trác Phàm vừa dứt lời, một lão giả tóc trắng đã trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn, bỗng nhiên đạp lên mặt đất, lao ra.

Nhìn khí thế trên thân người kia, chính là một vị cao thủ Thần Chiếu tầng sáu.

“Không người nào được lao ra!”

Lãnh Vô Thường hét to, đáng tiếc là đã muộn, người kia đã đi đến bên người Trác Phàm, toàn thân kim quang sáng chói, long ngâm không ngừng, đánh ra một quyền chấn thiên liệt địa, thẳng tắp đánh về phía Trác Phàm.

Nếu là người bình thường, một quyền này đã sớm đem đối phương đánh thành thịt vụn, đáng tiếc người mà hắn đối mặt lại là một Trác Phàm mới.

Chậm rãi nâng lên cánh tay phải đang thỉnh thoảng phát ra hồng quang, Trác Phàm chỉ nhẹ nhàng chặn lại, một quyền thế như thao thiên cự lãng thế nhưng liền bị dễ dàng cản lại.

Tiếp theo, còn không đợi hắn lại đánh ra thêm một quyền, hai người Tuyết Thanh Kiến cùng Cừu Viêm Hải, đã dùng hai bàn tay đang nắm chặt cùng nhau đánh ra một quyền.

Sinh Tử Quyết!

Chỉ một thoáng, năng lượng khủng bố khi Băng Hỏa giao dung đột nhiên phát ra, hóa thành một đạo bạch quang chói mắt trong nháy mắt bao phủ thân ảnh người kia, thẳng tắp bắn lên trời.

Sau một tiếng ầm vang, toàn bộ bầu trời tựa hồ cũng đang rung động, mà vị cao thủ Thần Chiếu tầng sáu kia, ngay cả một tiếng kêu rên cũng không kịp phát ra, liền đã biến thành tro bụi, ngay cả một mảnh chéo áo đều không lưu lại!

Thuấn sát!

Tê!

Bất giác hít vào một ngụm khí lạnh, tuy tất cả mọi người đều biết hai vị phu phụ này lợi hại, nhưng làm sao cũng không nghĩ ra, hai người này còn có vũ kỹ hợp thể lợi hại như thế.

Nhìn thấy một chiêu khủng bố này, cho dù là Hoàng Phủ Phong Lôi cũng bị dọa đến đổ một thân mồ hôi lạnh, chiếu theo uy lực này nhìn tới. Liền xem như hắn tự mình nghênh tiếp, cũng sẽ có kết quả là bị miểu sát a!

Trưởng lão Lạc gia này, làm sao từng cái đều biến thành quái vật như thế?

Lệ Kinh Thiên thì lại nhếch miệng cười một tiếng, ngạo nghễ nhìn về phía Hoàng Phủ Phong Lôi đang kinh hãi không thôi, nói: “Đại cung phụng, hiện tại ngươi đã minh bạch rồi chứ, đây chính là nguyên nhân ta đi theo Lạc gia!”

Trong lòng run lên bần bật, Hoàng Phủ Phong Lôi càng thêm kinh ngạc.

Chẳng lẽ nói, Lạc gia thật có công pháp vũ kỹ so với bọn họ Đế Vương Môn cùng hoàng thất còn mạnh hơn ? Nếu là thật như thế mà nói, vậy liền phải đáng giá lại thực lực của những người này.

Chỉ sợ Đế Vương Môn bọn họ đã rất khó có chút phần thắng!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Hoàng Phủ Phong Lôi một mảnh tro tàn, nhìn về phía Hoàng Phủ Thiên Nguyên bất đắc dĩ gật gật đầu, phục đi!

Da mặt run run một hồi, Hoàng Phủ Thiên Nguyên hít thật sâu, song quyền nắm chặt, móng tay đều đập đến trong thịt. Nhưng sau khi trầm ngâm một chút lại bất đắc dĩ thán một tiếng, quát to: “Tất cả mọi người nghe lệnh...”

Hơi hơi run run động một bờ môi, Hoàng Phủ Thiên Nguyên vô luận như thế nào cũng khó mà mở miệng nói ra câu nói khuất nhục kia. Chỉ tự mình dẫn đầu cúi đầu bái xuống thật sâu. Đám người còn lại thấy thế, làm sao không rõ ý tứ môn chủ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy cũng một trận khuất nhục.

Nhưng nhìn môn chủ còn có thể tự mình hạ thấp địa vị như thế, bọn họ còn có cái gì để nói, đành phải bắt chước theo, cùng nhau bái hạ.

Lãnh Vô Thường nhìn thấy hết thảy, trong lòng như đang chảy máu, nhưng lại không có cách nào. Tại thời khắc này, đây cũng là cách giải quyết duy nhất. Thừa dịp tiểu ma đầu này còn chưa chính thức đánh mất lý trí mà làm ra chuyện điên cuồng gì, tranh thủ thời gian cho hắn một cái bậc thang để hắn dừng tay lại thì tốt hơn.

Cứ như thế, Lãnh Vô Thường cũng bái hạ một cái thật sâu, thay Hoàng Phủ Thiên Nguyên mở miệng nói: “Trác quản gia, lúc trước là chúng ta mạo phạm, nhiều lần đắc tội các vị, mong được tha thứ!”

Thấy tình cảnh này, tất cả gia tộc đang vây xem đều bất giác cả kính thất sắc.

Đế Vương Môn đứng đầu bảy nhà, thế mà lại cùng nhận thua, hướng một gia tộc mới lên cấp tỏ ý khuất phục, đây chính là chuyện kể từ khi lập quốc suốt ngàn năm cũng chưa từng phát sinh qua a.

Cho dù là đối với hoàng thất, Đế Vương Môn cho tới bây giờ cũng luôn tỏ ra ngưu bức hống hách, có lúc nào chịu qua biệt khuất như thế?

Nhưng bây giờ, trước mặt Lạc gia, trước mặt Trác Phàm, bọn họ lại hoàn toàn khuất phục. Cho dù là ba vị hoàng tử, nhìn thấy một màn này cũng hoàn toàn bị làm cho kinh ngạc đến ngây người!

Uy danh của Lạc gia trong lòng tất cả mọi người, trong nháy mắt đạt đến một độ cao trước đó chưa từng có…

“Trẻ nhỏ dễ dạy!”

Hài lòng gật đầu, Trác Phàm dùng vẻ mặt thèm ăn đòn cười nói: “Nếu các ngươi đã biết sai, về sau nên nhớ kỹ một điều. Bảy nhà... Ách không, từ nay về sau, đứng đầu tám nhà, không còn là Đế Vương Môn các ngươi, mà là Lạc gia chúng ta!”

Tiếng nói vừa dứt, Trác Phàm cười lớn, búng tay một cái rồi quay người trở về.

Ma Sách Tứ Quỷ nghe thế, cũng vội vàng từ trên mây rơi xuống, đi theo ở phía sau, các trưởng lão còn lại cũng đồng loạt đi theo. Mọi người như một đội quân vừa mới thắng trận, dưới sự chỉ huy của Trác Phàm, chậm rãi đi về phía Lạc Vân Thường.

Đám người vây xem nhìn thấy bọn họ, đều lộ ra vẻ mặt kính ngưỡng khó có thể với tới. Cho dù là sáu đại ngự hạ gia tộc còn lại , cũng hoàn toàn ngơ ngẩn nhìn hết thảy.

Đế Vương Môn đường đường là gia tộc đứng đầu bảy nhà, thế mà cứ như vậy bị làm nhục một cách trần trụi trước mặt tất cả mọi người, còn bị một gia tộc mới lên cấp đoạt mất vị trí đầu lĩnh tám nhà, thật sự là ngàn năm khó gặp a!

“Sở trưởng lão, đó chính là minh hữu của chúng ta sao?” Đứng trong đám đệ tử Hoa Vũ Lâu, một vị trung niên phụ nhân nhìn về phía Sở Bích Quân, kinh ngạc hỏi.

Mỗ mỗ khẽ gật đầu, mặt hiện vui mừng:

“Bẩm cung phụng, Đúng vậy!”

“Tốt, Sở trưởng lão, lần này chúng ta có thể đã áp trúng bảo bối, Hoa Vũ Lâu ta có hi vọng quật khởi rồi!” Cung phụng vui vẻ ra mặt nói.

Mỗ mỗ cũng cười cười gật đầu…

Cùng một thời gian, từ phía hai nhà Tiềm Long Các cùng Kiếm Hầu Phủ cũng ào ào truyền ra tiếng cười to vui vẻ, chỉ có hai nhà Dược Vương Điện cùng Khoái Hoạt Lâm là một mảnh bi thảm, liên tục vang lên tiếng thở dài buồn bã.

Đế Vương Môn suy sụp, chẳng khác gì là toà núi dựa của bọn họ đã ngã. Còn U Minh Cốc lại mắt lạnh nhìn hết thảy, bởi vì bọn họ sớm đã tìm tới mới ra đường…