Chương 1: 1 : Chuyển Đổi Phương Thức Giao Diện

Trái Đất

Một cái thiếu niên đang ngồi ngây ngốc trong phòng cố tìm hiểu những đoàn văn kí tự kì bí kia xuất hiện bay lơ lửng trong đầu.

Đã suốt ba ngày rồi hắn vẫn chưa ra khỏi phòng làm cô hàng xóm kế bên phòng có chút hốt hoảng.

Tiếng gõ cửa thật mạnh " Ầm ! Ầm " Sau đó cô gái có chút mếu máo khóc " Trường Ca à cũng không thể ở mãi trong phòng như thế, ta là có nói cự tuyệt ngươi đâu ? "

Dẫu cho cố thế nào suốt cả ngày hôm qua đến hôm này chưa từng đi ra khỏi nhà, nhìn qua một chiếc kẽ nhỏ vẫn thấy hắn ngồi yên như thế.

Ngoài việc nhìm chắm chằm đoàn kí tự kì bí kia hắn vẫn không cách nào liên hệ với bên ngoài, chính xác hơn hắn hiện tại không nghe, không thấy, không cảm nhận điều gì bên ngoài.

Chỉ cảm thấy dường như hắn làm điều này đã rất lâu, rất lâu đi. Đại khái vài năm, chắc là không, hay là vài chục năm, chắc là không, có thể là vài trăm năm đi, hắn cũng không biết nữa. Một mực say mê cái kia đồ vật.

" Ầm " một xung quang mang phát ra, cái kia thần bí đồ vật lại cởi bở thêm một lớm kì bí văn tự kì lạ.

Cho đến khi cái cuối cùng. Cũng là lúc hắn vừa chợt tỉnh giấc. Còn nhầm lẫn thời gian bên trong hắn tìm hiểu cái kì bí kia đồ vật.

Trực tiếp đứng lên nắm cho mình chiếc SD.Phone mếu máo một câu " chết rồi " . Chợt nghe giọng nữ từ bên ngoài phát ra một câu kia.

Vội xác nhận thời gian mất hơn một đêm hắn mới thở dài. Sau đó lại vội vàng chạy ra cửa " Thật à "

Lúc này cô gái trẻ mới ôm ầm đến hắn mà khóc " Trường Ca ngươi đừng nghĩ quẫn à, không được chết ... tuyệt thực vì ta à oa oa " Cô vừa nói vừa như một con mèo khóc lớn hơn.

Hắn đen mặt lại " Chết ??? Tuyệt thực ??? " " Lại như thế "

Hóa ra, ngày hôm qua buổi tối chính hắn dồn ép ăn tươi nuốt sống cô bạn gái nhỏ, bị cô tát quát cho một trận, bảo hắn là đồ vô sỉ, không kém gì lưu manh. Mà vừa lại lúc ấy hắn bị cái thần bí đồ vật làm cho bắt đầu suy kiệt miên mang, trực tiếp phải về phòng.

Cô gái nhỏ lại hiểu lầm hắn bi lụy mà tuyệt thực. Hắn nộ quát thầm một câu " Con m* nó, dọa ta "

Mà thật sự thì hắn vốn là người thích đùa giỡn cô gái trẻ, nên lúc nào cũng cớ cớ này nọ gây phiền phức.

Cô gái nhỏ lại ngẩn đầu lên mặt có chút đỏ " Nếu như ngươi muốn ... "

Hắn vội lấy tay che miệng lại

Thì lúc này, cạnh kế bên phòng một vị nữ tỷ vừa ra nhìn thấy cảnh này, kèm thái độ có chút tà tà vô sỉ của hắn, trực tiếp nhảy vọt lên, một đạp kèm liên hoàn cước khiên hắn ngã nhào ra.

Trực tiếp mắng " M* nó, con Trường bầm dập lại học đâu cái thói trêu đùa nữ nhân về áp dụng với con muội bé nhỏ ngây thơ đây mà ... A tỷ đánh chết ngươi "

Sau đó là liên hoàn đấm và tát bôm bốp vàng lên " Bịch, bốp, chát, tát ... "

Lão Trường già liên xám xịt " ngày, ca liền gặp phải ngày tró "

Miệng vẫn còn có chút cười " Mém được à " Sau đó thanh âm lại không ngừng vang lên " Ai nha con hổ cái, mi như thế ai còn dám lấy ... "

Cái kia đại tỷ đen mặt lại quát " Cái gì, con Trường heo chết tiệt, ỷ một chút mặt trắng, lại dám nói ta tỷ hổ cái " sau đó lại mãnh liệt hành hung " hổ này, hổ này "

Hắn có chút thất thố " ai nha ta nhầm, à nhầm, ai nha đệ nhầm, là đệ nhầm, mọng đại tỷ xinh đẹp, ngàn người mê, người nổi tiếng, đảm đang, giỏi giang, ... ta chừa là ta dũ dỗ tiểu Anh muội , tha mạng à " hắn khóc không thôi. Ra đường có bao nhiêu hoa phong lẫm liệt thì về nhóm khu dân cư lại giống như phải co, phải thắt lại.

Bên cạnh Đỗ Lan Anh tiểu muội có chút há mồm, tay che lấy mắt không dám nhìn. Này Nhu tỷ cũng quá nặng tay đi à.

Phạm Linh Nhu một nhân viên đài truyền hình kiêm phóng viên, từ lúc ra đời lập nghiệp đã ở nơi này khu dân cư. Mà hắn vừa kém một năm cũng liền chuyển đến nơi này, mà tiểu ảnh thì năm nay vừa mới bước ra cuộc sống gia đình vỏn vẹn 18 tuổi, hiện tại ở phòng kế bên hắn.

Cuộc sống hiện đại quá cũng có chút khó khắn, 18 tuổi đã thành thạo nghề nghiệp bắt đầu sống tự lập. Không giống mấy chục năm về trước.

Lúc đầu đi làm cũng có chút khó khăn, một mặt đại tỷ của hắn xem như người thân thích. Nhiều lúc làm về trễ, lại mon men qua kiếm cơm, nhiều lúc bệnh tật Linh Nhu thật giống như tỷ thân thuộc chắm sóc.

Đối với hắn mà nói Linh Nhu tỷ không gì sánh bằng.

Ngay cả việc hắn thường xuyên về khuya, tỷ hắn vẫn cứ mắng cực liệt. Mà dạo gần đây dường như có gì đó không ổn, Linh Nhu tỷ thay đổi rất nhiều, ngay cả việc giả vờ đói mon mem sang, Nhu tỷ cũng không có một chút phản ứng nào.

" Ngoài đường còn kẻ bán hàng rong " Chỉ thế một câu khiến hắn rất là buồn.

Sẵn dịp hôm nay vừa vặn. Sẵn tiện chào hỏi con nha đầu phòng bên một phen.

...

Đang lúc mắng nhiết đánh đập hắn một hồi, dường như cảm thấy có gì đó không đúng, Nhu tỷ lại thôi dừng ngay, chỉ quay sang dặn dò tiểu Anh một câu cẩn thận. Rồi vội vã quay vào phòng đóng cửa.

Miệng lại không ngừng thấp thỏm " phải chuyển đi nơi khác sống " nhưng rồi có chút gì đó không đúng trên khuôn mặt đã hiện ra.

" Chỉ còn vài tháng " vỏn vẹn là như thế

Hắn có chút khó hiểu, cũng thật không hiểu tại sao Nhu tỷ lại như thế ? Trong lòng cực kỳ thấy khó chịu. Hắn đã dò hỏi mấy lần, Nhu tỷ đều không nói, vẻ mặt có chút gì đó rồi lại hành động giống như hôm nay.

" Con m* nó, rốt cuộc là chuyện gì ? " Hắn quyết định điều tra xem Nhu tỷ có chuyện gì xảy ra.

Đồng thời chào một tiết tiểu Anh, trực tiếp vào phòng.

Bên ngoài tiểu Anh mặt vẫn ửng đỏ " ca thích mình ? "

Sớm biết những điều hiện tại cô gái nhỏ nghĩ, chắn hắn phải trực tiếp lăn ra, ở đâu ra một cô gái ngây thơ như thế ?

Mà hiện tại lúc đóng sầm cửa lại, một âm thanh lạ vang lên

"Um .. Um ... đây là ngôn ngữ nhân loại ở nơi này .... Um Um cũng không quá kém, bất quá đi với cái gì thì mặc cái đó, ta chỉ là một cái người hướng dẫn ... "

Hắn chợt hoảng hốt trong tâm phát lạnh " Cái gì, ai vừa nói .... "

Trực tiếp lôi chiếc dao gọt hoa quả, trỏ về mọi hướng trong phòng . Căn phòng yên lặng một cách lạ kì. Mà mồ hôi hắn bắt đầu chảy " Không lẽ có ăn trôm, cướp lẻn vào phòng ? "

Lúc này âm thanh mới lần nữa vang lên. " Không cần hoảng hốt, cũng không phái thứ ngươi nghĩ, ngược lại ta là có ý tốt, bình tĩnh "

Lúc này hắn mới triệt để thả lỏng hỏi lại một câu " Ngươi có liên quan gì đến cái kì bí đồ vật kia trong đầu ta, có phải là chủ sở hữu của nó ? "

Âm thanh kia vừa phát ra một câu " Liên quan đến đồ vật kia thì có, mà chủ sở hữu thì không, ta vốn chỉ là một chút năng lực được tạo ra từ nó ? "

" Không phải chủ sở hữu, ngươi nó nó là cái gì ? " Hắn cũng không ngần ngại hỏi.

" Ngươi không phải ngu đi, đương nhiên là đại năng giả đồ kế thừa, lẽ nào lúc ngươi thức tỉnh nó không có tìm hiểu qua ? " Cái kia âm thanh có chút bực bội mắng

" Hình như có một đoạn giới thiệu, mà ta thì thấy vô bổ quá trực tiếp bỏ qua ... " hắn đáp lại một câu

" Ngươi ... ngốc " Âm thanh lại bực bội có chút không cam vang lên.

Hắn trực tiếp cắt " mà thôi dừng, rốt cuộc cái này thì liên quan gì đến ta, giúp được ta cái gì, mà ngươi nói ngừa kế thừa là như thế nào ? "

" Ngươi có thể, đừng hỏi một loạt như thế được không ?" Âm thánh có chút lắc đầu " Ta nói cho ngươi biết, ngươi là ngươi cực kì may mắn thì cái này truyền thừa giả mới có thể đến tay ngươi, có nó không chuyện gì là không thể, ngươi có đọc các tác phẩm tiểu thuyết online viến tưởng tất cả các thể loại chưa ? " Âm thanh lại vang lên

" Có tất nhiên lúc còn thời đi học, ta cũng rất thường xuyên đọc, cảm thấy rất là hay, dạo này vẫn còn tỉnh thoảng xem qua, mà ngươi đừng nói, nó là một .... " Hắn lúc này mới giật cả mình, biết mình lạ may mắn bực nào.

" Con m* nó, con m* nó "

" Biết rồi à " Âm thanh vang lên.

" Đại khái ... a ha ha " hắn cười điên không thôi.

" Giống như một cái hệ thống công năng " hắn lại hỏi

Âm thanh không có chút nào do dự vang lên kèm một chút ý dò hỏi " ngươi muốn chuyển đại năng truyền thừa thành dạng hệ thống ? Điều này sẽ khiến nó thực sự bắt đầu nhận ngươi chủ sở hữu mới "

" Cứ như vậy đi " Hắn trực tiếp thốt ra luôn.

" Đang chuyển thành dạng hệ thống, sau 12h trực tiếp hoàn thành "

Tối cũng đã muộn, đêm cũng đến, có những khoản hắn trằn trọc không ngủ được cũng vì ngày mai, hắn nhờ đến cái này công năng tra thông tin. Dù rằng hắn vừa tra xong cũng không tìm thấy thông tin gì.

...

Sáng sớm, cũng vì hôm qua thức quá nhiều đi có hơi trễ, hắn vội qua phòng Nhu tỷ thì thấy căn phòng một mặt trống không, hắn mới đổ lấy mọi thông tin liên lạc nhưng đều không được trả lời.

Điện thoại ... tất cả thông tin bị ngắt

Có chút thất thần hắn lúc này mới hỏi người hướng dẫn. Lúc này đây nó đã đổi sang một giọng điệu mới.

" Chủ nhân ngài có việc ? "

" Điều tra cho ta một chút cặn kẽ ngọn nguồn " Hắn ra lệnh kèm theo " vì sao Phạm Linh Nhu phải rời khỏi nơi này

" Vâng "

Sau đó là một luồn thông tin quang mang đập vào ý thức.

Thì ra lại có liên quan đến một trò chơi Thực Tế Ảo tên là GOD Road.

" Con m* nó lũ khốn khiếp dám lấy gia đình Nhu tỷ ra uy hiếp "

Đại Năng Năng Lượng Hệ Thống Sở hữu : Đặng Trường Phong Thế giới hiện tại : Trái Đất (ID612386491236) Năng lực : ( chưa có ) Thế giới sở hữu: ( chưa có) Công năng hiện tại : Thông tin, Cửa Hàng Trao Đổi

( Còn tiếp )

Writer By Bậc Thầy Hoang Tưởng