Chương 6: Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ - Chương 6: Cả Hai Đều Lạnh Lùng

Đoạn clip đánh nhau giữa Dạ Ngân Tuyết và Cao Mỹ Lâm nhanh chóng lan truyền trên mạng, đứng đầu các bài báo, cộng đồng mạng cùng fan của Dạ Ngân Tuyết đều vô cùng phẫn nộ trước hành vi đánh người của Cao Mỹ Lâm bọn họ cũng không ngừng khen ngợi Lăng An Vũ vì đã bảo vệ cô, nhiều người còn phát sốt trước vẻ ngoài của anh.

Dạ Ngân Tuyết sau khi nhìn thấy tin tức này cô vẫn không một chút biểu cảm gì, cô suy nghĩ điều gì đó rồi đăng lên trang cá nhân của mình:

"Tôi không biết nên cảm ơn vệ sĩ của tôi như thế nào đây? Lần trước là cứu mạng của tôi lần này là chịu cho tôi một cái tát. Tôi thật may mắn khi có anh vệ sĩ ở cạnh cảm giác thật an toàn."

Cô chỉ mới vừa đăng lên thì ngay lập tức có rất nhiều fan vào bình luận, thả tim cho cô khen anh không ngớt chỉ trong phút chốc Lăng An Vũ đã trở thành người hùng trong mắt của tất cả fan của cô nói riêng và mọi người nói chung.

Trần Uyển Dư nhìn thấy bài đăng của cô liền mỉm cười nhìn cô:

"Tiểu Tuyết! Cậu cũng biết cách thu hút dư luận đó lần này chàng vệ sĩ của cậu nổi tiếng rồi."

Dạ Ngân Tuyết nhướng nhướng mày với Trần Uyển Dư rồi đứng dậy nói:

"Chúng ta đi thôi tớ còn có hẹn đi ăn với anh hai nữa."

Cô cùng Trần Uyển Dư đi ra xe, Lăng An Vũ vẫn chưa hay biết gì nhìn thấy cô đi ra anh liền nhanh chóng mở cửa xe che đầu cho cô bước vào trong. Dạ Ngân Tuyết bước vào giữa chừng thì chợt nhớ ra chuyện gì liền dừng động tác lại nói với anh:

"Anh ngồi ở ghế lái phụ hay ra sau ngồi gì đi hôm nay anh không cần lái xe đâu để cho Uyển Dư lái được rồi anh bị thương không cần làm việc nhiều đến khi nào khỏi rồi hả hẳn làm."

Lăng An Vũ vừa định mở miệng nói thì bị cô chặn lại, cô chỉ vào anh:

"Anh không được có ý kiến gì? Anh phải nghe lời."

Lăng An Vũ không thể cãi cũng không thể không nghe theo anh chỉ đành ngồi ở ghế lái phụ, cô ngồi ở phía sau chơi game rồi đọc bình luận của fan.

Đến nhà hàng Crystal, cô mang kính râm màu đen đi thẳng vào bên trong phòng VIP, Dạ Khải Hiên nhìn thấy cô bước vào thì bước nhanh đến xoay người cô qua lại hỏi han:

"Em không sao chứ? Anh mới vừa đọc được tin tức Cao Mỹ Lâm không làm em bị thương chứ?"

Dạ Ngân Tuyết lắc đầu đáp:"Em không sao. Em đói rồi anh hãy mau gọi đồ ăn lên cho em đi."

Dạ Khải Hiên gật đầu gọi người mang đồ ăn lên, Dạ Khải Hiên nhìn Lăng An Vũ rồi lên tiếng khen ngợi:

"Tiểu Tuyết! Em có mắt chọn người thật anh chàng vệ sĩ này bảo vệ cho em rất tốt đó. Cảm ơn cậu đã bảo vệ em gái của tôi."

Lăng An Vũ gương mặt vẫn lạnh nói:"Đó là nhiệm vụ của tôi."

Dạ Khải Hiên cứ ngỡ em gái của anh đã lạnh lùng lắm rồi không ngờ Lăng An Vũ cũng lạnh lùng không kém thậm chí là lạnh hơn:

"Nhưng cậu cũng rất có bản lĩnh đó được em gái của tôi khen công khai trên mạng xã hội như thế cậu là người đầu tiên đó."

Lăng An Vũ nhướng mày rồi cau mày lại không hiểu ý của Dạ Khải Hiên, Dạ Khải Hiên nhìn gương mặt ngơ ngác của anh là biết anh vẫn chưa biết chuyện gì liền bảo:

"Cậu hãy lấy điện thoại ra xem đi bây giờ cậu đã trở nên nổi tiếng rồi đó."

Lăng An Vũ ngay lập tức lấy điện thoại ra xem, vừa lướt lên mạng xã hội liền thấy những lời mà cô đã khen anh rồi còn những bình luận mà mọi người đã nói về anh điều ghê gớm hơn là bọn họ còn lập một fanclub cho anh nữa.

Lăng An Vũ ngẩng đầu lên nhìn Dạ Ngân Tuyết rồi lạnh lùng nói với cô:

"Tiểu thư! Tôi mong cô sau này đừng làm như vậy nữa tôi không cần cô khen tôi đâu bởi vì đó là nhiệm vụ của tôi."

Dạ Ngân Tuyết cũng không thua kém thản nhiên đáp lại anh:

"Tôi thích làm như vậy đó anh làm gì được tôi dù sao cũng chỉ là khen thôi mà."

Lăng An Vũ nhìn cô với đôi mắt rất lạnh anh không nói gì cả cất điện thoại vào túi rồi đứng nghiêm túc đúng chuẩn của một người vệ sĩ.

Dạ Khải Hiên được một phen ngạc nhiên, trố mắt đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy có người dám nói với giọng điệu này với cô em gái của mình và cũng lần đầu thấy có người lạnh lùng với cô như vậy lúc trước chỉ có cô lạnh lùng với người khác chứ chưa có bất cứ ai lạnh lùng với cô cả. Lần này, Dạ Khải Hiên cảm thấy cô đã gặp được đối thủ rồi cô và Lăng An Vũ chính là một chín một mười.