Chương 26: Gặp lại người quen
Trên con đường ngoại ô phía nam to lớn với từng chiếc xe 4 bánh đang di chuyển liên tục.
Quân ngồi trên chiếc xe yêu dấu của mình đang trên đường đi săn ma thú và thu thập thảo dược theo yêu cầu nhiệm vụ mà hắn nhận.
Ở Hải Linh có Sảnh Nhiệm Vụ nơi mà những tập đoàn hay cá nhân có quyền hoặc tiền cũng có thể là chính nhà trường đưa ra các nhiệm vụ để cho sinh viên tiếp nhận và thực hiện nhằm mục đích nâng cao thực lực và kiếm điểm tích lũy.
Điểm tích lũy ở Hải Linh rất được coi trọng vì nó như tiền tệ giao dịch chính ở Hải Linh. Đan dược, Pháp Khi, Thảo dược, Các bài giảng đặc biệt,.. tất cả đều được đổi từ điểm tích lũy.
Trong lồng ngực Quân một con rắn nhỏ màu trắng thò cái đầu nhỏ của nó ra mà hít thở không khí trong lành.
Quân cúi xuống, khuôn mặt bên trong mũ bảo hiểm mỉm cười.
Vaì ngày trước hắn đến thăm Ái Kỳ, nàng vẫn có chút phòng bị với hắn dù thương thế đã ôn. Tuy nhiên để hoàn toàn có thể đi lại thì cần thêm vài thảo dược phục hồi hiếm mà trong Khu Rừng Đen thì hêt 2/3 thực vật trong đó tính là độc vật rồi.
May mà Hải Linh có vài cây Quân cần với lại hắn cũng cần thêm vài nguyên liệu cho việc kết hạch ma pháp cùng vài việc quan trọng khác.
Trước khi đi thì hắn đại chiến thêm vài hiệp với Linh khi còn ở nhà đến khi nàng không còn đi được nữa thì mới thôi.
Bừm!!!
Quân tăng tốc, chiếc xe lao vun vút trên con đường rộng rãi đầy gió và nắng.
Đi được 20p nữa Quân tiến vào một khu vực thiết kế như một quân khu với các loại xe chiến đấu và pháp khí tầm xa trang bị khắp nơi nhằm tránh việc ma thú xâm nhập vào.
Cất xe vào nơi đổ xe dưới lòng đất Quân dùng thang máy đi vào một toàn nhà khổng lồ. Thang máy mở ra Quân tiến vào một đại sảnh to lớn ngập người qua lại.
Đây là nơi xuất cảnh và nhập cảnh khi ra vào bất kì khu vực sinh sống của ma thú. Vì Khu Rừng Đen gần với khu dân cư hơn Dãy Kiếm Sơn và gần đó là đặc khu Hải Quân của Phú Khánh nên không cần có nơi này.
Nơi vào Khu Rừng Đen mà Quân hay dùng là nơi đã bỏ hoang từ lâu và vốn đã niêm phong lại cộng thêm độ nguy hiểm nên ít có ai quan tâm đến.
Quân tiến đến một bàn làm việc tiếp viên ở đó là một cô gái xinh đẹp với mái tóc búi cao mỉm cười chào Quân.
-Chào anh! Tôi có thể giúp gì cho anh.
-Chào chị! Em là sinh viên Đại Học Hải Linh đến để làm nhiệm vụ.
-Vậy cho chị xin huy hiệu Hải Linh của em.
Quân đưa cho cô tiếp viên một huy hiệu màu xanh có hoa văn của một con cá voi khắc trên mình chữ viết tắt HL.
-Xin em hãy chờ một chút.
Cô tiếp viên nói xong cầm lấy huy hiệu và đưa vào máy xác minh.
Vốn nơi này để có thể ra vào hay nhận nhiệm vụ từ thành phố đưa ra cần phải có giấy thông hành tuy nhiên Quân là sinh viên của Hải Linh nên các huy hiệu có thể coi là một loại giấy thông hành.
Trong khi chờ Quân liếc nhìn xung quanh Đại Sảnh.
Khắp nơi đều là Linh Giả và Pháp sư, Linh giả thì chiếm số lượng nhiều hơn. Mọi loại người, đủ loại giới tính quả thật nơi này rất là sôi động.
Tất cả bọn họ đều đến với mục địch là săn ma thú hoặc làm nhiệm vụ do thành phố hay bang hội đưa ra.
Săn ma thú tuy nguy hiểm nhưng lại đầy kỳ ngộ, giết một con ma thú cấp 1 đem ma hạch hoặc cơ thể nó bán cũng có thể khiến một gia đình bình thường duy trì cuộc sống no đủ trong vài năm.
Tuy nhiên săn ma thú không phải đều dễ dàng, ma thú luôn mạnh hơn nhân loại bởi vì bọn chúng đa số không cần phải luyện tập hay học hỏi tri thức mà chỉ cần chiến đấu để kích hoạt thiên phú trong huyết mạch của mình để tiến hóa.
Ma thú luôn mạnh hơn so với cùng cấp…. ma thú cấp 1 2 thì Cường giả cùng đẳng cấp chỉ cần cẩn thận có thể giết được nhưng mà trên đẳng cấp 3 thì khác.
Ma thú cấp 3 cần phải có Đẳng cấp 4 2 người mới giết được và nếu cùng đẳng cấp thì cần một tiểu đội được trang bị đầy đủ và hoạt động nhóm ăn ý mới xử lý được.
Biến dị ma thú thì không cần nói, bọn chúng giống như các tinh anh thiên tài vượt cấp mà chiến của nhân loại. Hiếm thấy nhưng cực kì biến thái.
Bạch Nguyệt của Quân là biến dị ma thú Đẳng cấp 3 đỉnh, nhưng lại tỏa ra uy áp đẳng cấp 4. Điều này cũng là điều khiến Hồ Bá sợ vãi đái khi gặp Bạch Nguyệt. MA thú đẳng cấp 4 mạnh ngang ngửa Cường giả đẳng cấp 5 mà đằng này còn biến dị nên hắn sợ là phải.
-Đây em.. xác nhận danh tính đã xong. Khi vào trong đó hãy nhớ mang nó nên người để có thể xác nhận danh tính.
Cô tiếp viên đưa lại cho Quân huy hiệu sau đó cầm một chiếc túi nhỏ đưa cho hắn.
-Đây là những vật dụng cần thiết được tặng cho những ai đến Kiến Sơn lần đầu.
Quân cầm lấy cái tui mở ra… trong đó là 2 bình thuốc màu đỏ, một bình thuốc màu xanh, một viên đan dược và một vòng tay.
Cô nàng tiếp viên mỉm cười nhẹ nhàng chậm rãi giải thích cho Quân.
-2 bình màu đỏ là thuốc hồi phục, màu xanh là hồi ma lực kiêm linh lực, đan dược là Trừ Thú Đan dùng để khi khẩn cấp có thể vứt ra mà đuổi ma thú đi. Còn vòng tay là khi nào bạn mất mạng trong đấy thì nó dùng để báo cáo về đây nhằm kiểm tra danh tính của bạn.. à nó còn là bản đồ định vị của bạn.
Quân không ngờ rằng nơi này lại hào phóng như vậy, tăng cho mình nhiều thứ quý giá như vậy. Đặc biệt là Trừ Thú Đan hoàn toàn có thể xem là bùa hộ mệnh.
“Nơi này vừa đãi ngộ tốt mà ít nguy hiểm hơn nên hèn gì mình chả thấy ai vào Khu Rừng Đen, té ra là đi hết xuồn dưới này”
-Cảm ơn chị..
Quân gật đầu cảm ơn sau đó đi về phía bản đồ lớn ở hình 3d mô phỏng gần như toàn bộ khu rừng và khu vực dưới chân núi của Dãy Kiến Sơn.
Quay người tiến xuống lầu nơi mà cổng ra vào khu rừng đang ở đấy.
Có khoảng 5 cảnh cổng khổng lồ được làm từ hợp kim đặc biệt, Quân tiến vào một cánh cổng sau đó cả người được dịch chuyển đi.
Quân mở mắt ra, trước mặt hắn là một khu trại nhỏ nơi đóng quân và nghỉ ngơi của những thợ săn ma thú.
Nơi này cũng đông người đi lại chả kém gì ở Đại Sảnh.
Quân nhìn về bản đồ hướng dẫn sau đó đi về một cánh cổng ở xa.
Có vài người Lính đang đứng đó thấy Quân tiến đến, vì lần đầu nên bọn hắn chặn Quân lại, người có vẻ lớn tuổi nhất tầm 40 có vẻ là đội trưởng nói với hắn.
-Cậu trai xuất trình giấy thông hành, thân phận và lý do đến đây.
Quân chỉ vào huy hiệu trên ngực áo và nói.
-Sinh viên Đại học Hải Linh đến để làm nhiệm vụ.
Người đội trường gật đầu sau đó đánh giá Quân một lượt rồi nhìn xung quanh kỳ lạ hỏi.
-Tổ đội của cậu em đâu rồi? Sao tôi không thấy ai vậy.
-Tôi đi một mình.
-Hử? Này này …. trong đó không giống với mấy cái bài luyện tập trong trường đâu cậu chết đến nơi đấy.
Người đội trưởng ngay lập tức khuyên bảo Quân, đa phần người đến đây đều là theo đội. Những người solo thì toàn kẻ nổi tiếng mạnh mẽ lâu đời.
Đẳng này hắn thấy Quân chỉ mới là sinh viên vả lại trông quá trẻ nghĩ rằng Quân có chút thành tựu ở trường nên mới tự tin như vậy.
-Cảm ơn chú nhưng tôi không sao đâu.
-Ầy.. được rồi tôi không làm phiền cậu em nữa.. chỉ là hãy cẩn thận đừng đi xa quá có gì thì hãy bắn thứ này lên trời tôi và đội sẽ đến cứu cậu em.
Người đội trưởng đưa cho quân một khẩu súng nhỏ, đây là loại súng báo hiệu thường thấy ở các quân nhân.
Quân có chút cảm động vì sự tốt bụng của người đội trưởng.
Đồng đội của ông đằng sau nhìn đội trưởng của mình hành động vậy cũng chỉ lắc đầu cười cười. Đội trưởng bọn hắn vốn vậy tốt bụng không ngờ, bọn hắn còn biết ông ta còn mua một đống súng như vậy cất trong phòng bảo vệ để nhằm khi thấy thợ săn nào trẻ mà đưa cho hắn phòng ngờ cứu mạng.
Chính sự tốt bụng này mà vị đội trưởng rất được đồng đội và những người đến đấy săn ma thú kính trọng ông.
-Cảm ơn chú nhiều..
-Được rồi … chúc cậu em may mắn.
Quân gật đầu chào vị đội trưởng, trong đầu hắn âm thầm nghĩ cách gì đó trả chút ơn huệ cho người đội trưởng này.
Đi đủ xa khỏi trại, Quân niệm chú tăng cường tốc độ…
-SPEDOS (tốc độ)
Quân tăng tốc chạy thẳng vào sâu khu rừng, mục tiêu là khu vực sinh sống của ma thú cấp 4 và 5 của nơi này…
Ở tại một biệt thự đâu đó… Một người đàn ông trung niên đang đọc các giấy tờ trên bàn cảu mình
ẦM!!!
CÁnh của phòng đột ngột mở toang ra, một người thanh niên tóc đen điển trai bước vào với vẻ giận dữ.
-Cha!! Đến khi nào con mới có thể trả thù thằng khốn kia vậy!!!
Người đàn ông ngước nhìn con trai của mình bất đắc dĩ nói.
-Ta biết con tức giận vì 2 thuộc hạ mạnh nhất của mình chết nhưng mà tạm thời không nên đụng đến cô ta và kẻ đó.
-Cha! Sao cha lại nói vậy! Con ả kia cũng chỉ là một doanh nhân bình thường thôi mà có cần phải lên kế hoạch như vậy không.
-Cô ta quan trọng hơn con nghĩ đấy..
Người đàn ông vẫn điềm tĩnh giải thích cho con trai mình.
-Nếu vậy sao cha lại ngăn con tiếp cận cô ta tiếp chứ…. dù có con mới có thể thành công trong việc tiếp cận với cô ta và chiếm luôn cái công ty đó chứ.
Nghĩ đến thân ảnh mỹ miều đầy chết người kìa hắn có chút không kiềm được mà suy diễn đủ loại khi mà nắm được nàng đến tay.
-Ta nói thì nghe đi…. rồi một ngày ta sẽ nói cho con biết mọi thứ không đơn giản như con nghĩ đâu. Bây giờ đi đi ta còn việc phải làm
-Hừ!!
Người thanh niên giận dữ quay người đóng sầm cửa bỏ đi.
“Lão già ngày càng lẩm cẩm…. có gì mà phải sợ một tên nhóc có chút thực lực mà không có kẻ chống lưng chứ… Còn cô nữa Chu Mỹ Diệu à… tỏ vẻ thanh cao lạnh lùng đi đến lúc nào đó tao sẽ chơi chết mày..”
Đem những suy nghĩ độc ác của mình bỏ đi trước sự bất đắt dĩ của cha mình.
Người cha thở dài nghĩ
“có vẻ như mình lại chiều nó quá rồi….. cứ thế này sao mà kế thừa ta đây”
Ông ta quay người nhìn về phía cửa sổ…
Từ ngày đi theo bọn họ cuộc đời ông thay đổi, thành công liên tiếp và chở thành một trong những kẻ quyền lực nhất ở Phú Khánh này. Ông ta chưa bao giờ cảm thấy hối hận trước quyết định đó dù rằng mình cũng thành chó cho người khác.
“Không hiểu tại sao dạo này ta cứ có cảm giác bất an tột độ”…
-Ma Pháp: Hỏa Vũ!
2 cánh tay chuyển đổi thành 2 đôi cánh lửa chém về phía trước…
ÉC!!!!ÉC!!ÉC!!!
Một đàn ma thú dạng heo bị nướng cháy trước đòn ma pháp của Quân.
Quân đến gần thu thập ma thạch của chúng và sau đó nạo lấy lớp giáp cứng chắc của chúng.
Đây là một đàn ma thú Giáp Trư cấp 2 nổi danh với khả năng phòng thủ và kháng Lôi thuộc tính tốt từ lớp giáp trên người, tuy nhiên đám này lại rất yêu trước Hỏa thuộc tính.
Với đám ma thú cấp thấp này thì Quân chả cần dùng Ngôn Từ của Thế Giới làm gì cho tốn công chỉ cần dùng ma\pháp cấp C là đủ.
ẦM!! ẦM!!!
Bỗng nhiên Quân nghe được âm thanh kỳ lạ đầy nặng nề đang tiếng nhanh về phía này…
Một tiếng kêu đầy vang vọng khắp nơi…
-Cái này là tiếng ma thú dạng voi…
ẦM!!ẦM!!
Một thân ảnh khổng lồ to cao hơn 5m xuất hiện… Bàn chân khổng lồ chuẩn bị đè nát Quân.
-Hừ! Tepash (dịch chuyển)!
Quân ngay lập tức dịch chuyển mình sang một cành cây to ở phía khác thoát chết.
-Địa Kích Tượng ma thú cấp 4 đỉnh… con này hiếm thấy thấy. Hử trên người nó có vết thương do ma pháp gây ra.
Trên lưng con voi màu nâu với những lớp giáp màu lục là từng vết cháy và vết chém.
Con voi dừng lại trước chỗ mà Quân nãy đứng, một bãi đất trống đủ rộng rãi để hoạt động vốn là địa bàn của bầy Giáp Trư.
-Chết tiệt! Con voi đó đã ra được chỗ rộng rãi rồi, mọi người chú ý chuẩn bị đi.
Một tổ đội xuất hiện nhanh chóng lập đội hình cơ bản nhất đối diện con voi khổng lồ.
Quân ở trên cây nhìn vào tổ đội ở dưới có chút ngạc nhiên hắn không ngờ lại gặp người quen ở đây.
Tổ đội ở dưới bao gồm 7 người 5 nam 2 nữ.
Người vừa nói là một nam thanh niên tay cầm trọng kiếm màu tím là một Linh giả có vẻ như đội trưởng.
Tổ đội kia rất đầy đủ các vị trí chia nhau đứng rất chuẩn.
Một Tiên Phong mặc trọng giáp màu xanh đậm với 1thanh kiếm màu xanh và 1 tấm khiên lớn.
Thanh niên cầm trọng kiếm đứng ngay bên cạnh, sau lưng là 2 anh em Linh giả song sinh sử dụng búa chiến và rìu.
Nam nhân còn lại là một kẻ có vẻ thấp bé mang trang bị nhẹ nhàng hơn tay cầm 2 khẩu súng pháp khi khoa kỹ, hắn chắc là Pháp sư Khoa kỹ hệ chuyên tấn công tầm xa.
2 nữ nhân còn lại đều là pháp sư, một người cầm trường ma pháp màu hồng với một viên ngọc màu đồng đính ở đỉnh trượng.
Nữ nhân còn lại là người trẻ tuổi nhất có vẻ hơi sợ hãi tay cầm một quyển sách bìa màu trắng với những trang sách màu đen và chữ vàng đầy ma mị.
-Tên tiên phong kia chắc chắn là Bùi Tuấn còn ả pháp sư là Minh Tiên đây mà… à khoang cô bé kia là.. Lee Yoh Sun!