Chương 21: Phần thưởng
-Ưm!!
Ái Kỳ rên lên một tiếng mệt mỏi nàng mở mắt nhìn lên trần nhà gỗ màu đen xa lạ.
-Đây là…. -Ái Kỳ-
Ái Kỳ chật vật ngồi dậy nhìn xung quanh ngôi nhà sau đó nhìn xuống cơ thể được băng bó một cách chuyên nghiệp.
-Mình vẫn còn sống ư.. Ah…-Ái Kỳ-
Một cơn đau đầu nhẹ thoáng qua, ký ức về chuyện đêm qua ùa về trong tâm trí của nàng.
-Con rắn đó… không phải nó đã ăn mình à…Ah….. -Ái Kỳ-
Thêm một cơn đau đầu ập đến cả người nàng ê ẩm, những đoạn ký ức mơ hồ truyền về.
Một khuôn mặt lạ lẫm, đôi mắt màu vàng kim kì lạ….
Khi đang nhớ về người lạ mặt ấy bỗng nhiên cả người nàng nóng lên một tia điện đâu đó chạy dọc cơ thể nàng, 2 hạt đậu cương lên kì lạ.
-Chuyện gì vậy….. -Ái Kỳ-
XÀ!!!
-AH!!-Ái Kỳ-
Một cái đầu rắn khổng lồ với ba cái sừng màu bạc xuất hiện trước mặt Ái Kỳ, nàng bất ngờ lùi lại cả người đập vào bức tường sau lưng. Nàng vận ma lực trong cơ thể và định thi hành ma pháp….
-AH!!!! -Ái Kỳ-
Một cơn đâu kinh khủng khắp cơ thể nàng, tay chân rụn rời. Những mạch máu co giật, cả cơ thể đau đớn kinh khủng như muốn nổ tung.
Xì!!Xì….
Bạch Nguyệt nhìn nàng đang ôm đầu đau đớn, nó cui đầu xuống áp phần vảy bạc hình mặt trăng của nó vào trán của Ái Kỳ. Một luồn ma lực nhu hòa từ Bạch Nguyệt chảy vào trong cơ thể Ái Kỳ.
Cơn đau biến mất thay vào đó là một luồn ma lực nhẹ nhàng ôn hòa đang chảy khắp người nàng.
Ái Kỳ ngước nhìn Bạch Nguyệt, nàng không ngờ rằng con Ma Thú này vừa cứu mình.
Bạch Nguyệt nhìn nàng một hồi lâu sau đó bò ra ngoài.
Ái Kỳ cố đứng dậy đuổi theo tuy nhiên cả người nàng không còn tý sức lực nào hết.
-Tỉnh rồi à. -Quân-
Quân bước vào nhà ngay sau khi Bạch Nguyệt vừa đi ra, trên tay cầm 2 con chim màu đen với cái sừng màu đỏ có vẻ như vừa mới săn được.
Nhìn người thanh niên vừa quen vừa lạ này cả người Ái Kỳ bỗng nhiên cảm thấy hơi ngứa ngáy phần thân dưới của mình.
“Cặp mắt đó… thanh niên này đã cứu mình ư”
-Đừng có cử động nhiều nếu cô không muốn bị đau đớn hành hạ như vừa rồi. -Quân-
Quân bình thản đặt 2 con chim lên bàn sau đó dùng phong ma pháp nạo toàn bộ lông trên người 2 con chim.
-Cảm ơn cậu.. -Ái Kỳ-
-Ha ha chuyện tiện tay thôi, tên tôi là Nguyễn Thiện Quân gọi Quân thôi là được. -Quân-
-À..ừm…. tôi là Ái Kỳ…. -Ái Kỳ-
Ái Kỳ kỳ lạ nhìn thanh niên này tuổi có vẻ chỉ mới 20 mà lại sống trong nơi nguy hiểm này một mình đươc thậm chí còn sống cùng với một ma thú kỳ lạ.
Đặt biệt là đôi mắt vàng kim kia, nó thật đẹp cũng thật kỳ lạ. Ái Kỳ như mê mẩn bởi đôi mắt ấy, hạ thân của nàng âm thầm rỉ nước mà nàng không hề để ý.
Quân đem 2 con chim bỏ vào một cái nồi đang sôi sau đó bỏ thêm vào một vài loại thảo dược thậm chí là có cả Tử Hà Hoa.
Đậy cái nồi lại Quân đi về phía Ái Kỳ sau đó ngồi xuống nhìn nàng và hỏi.
-Quay lưng lại! -Quân-
-Hả? -Ái Kỳ-
-Tôi bảo thì cứ làm đi. -Quân-
-À à… được thôi… -Ái Kỳ-
Quân đưa tay lên tấm lưng trần mượt mà của Ái Kỳ, nếu nhìn kỹ trên người của nàng có thể thấy một vài vết sẹo tuy nhiên vẫn không thể giảm đi độ quyến rũ của Ái Kỳ trong mắt Quân.
Tuy Ái Kỳ có lấy chăn che đi phân nửa nhưng vẫn không dấy nổi vòng eo nhỏ nhắn mà săn chắc cùng kiều đồng cao ngất của nàng.
Quân vận ma lực truyền vào người của Ái Kỳ kiểm tra thương thế của nàng sau đó có chút tiếc nuối rời tay và nói.
-Thương thế của cô đã tốt hơn nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng vài tuần. -Quân-
Ái Kỳ hốt hoảng quay lại nói.
-Không được, tôi còn có việc cần làm… nếu không thành công tôi sẽ…sẽ..bị vứt bỏ một lần nữa. -Ái Kỳ-
Nàng bấu vào tấm ga giường cắn răng nói.
Quân nhìn thái độ của Ái Kỳ và thở dài đưa tay gõ đầu nàng.
Cốc!
-Với cái thân thể như này thì đi còn không nổi chứ nói gì việc trả thù. Vả lại… -Quân-
Ái Kỳ cúi đầu, nàng biết rõ tình trạng của mình bây giờ bay nãy chỉ việc đứng lên thôi đã khó khăn lắm rồi.
-.… không lẽ cô không cảm nhận được tu vi của cô đã mất hết rồi à… -Quân-
-Hả!!!! -Ái Kỳ-
Nàng kinh hãi nhìn Quân sau đó nhắm mắt thiền định cảm nhận ma lực và mạch ma thuật.
-Cái… tất cả mất hết rồi….. ngay cả mạch ma thuật cũng quay về dạng nguyên thủy! -Ái Kỳ-
-Phải.. tức là bây giờ cô chỉ là một Pháp sư đẳng cấp 1 còn chưa đến.. cộng thêm thương thế trên người ngay cả một đứa nhóc cũng đánh bại được cô! -Quân-
Từng lời nói của Quân như sét đánh bên tai của nàng. Cũng chịu thôi trong một đêm bất cẩn mà mất hết tất cả, công sức hơn 30 năm qua của nàng hoàn toàn biến mất.
-Không…không được…. thực lực là thứ duy nhất khiến tôi có tác dụng đối với chủ nhân nếu không còn ….- Ái Kỳ-
“Mình sẽ lại cô độc…..”
Đưa tay xoa đầu Ái Kỳ trước sự ngỡ ngàng của nàng, Quân nói.
-Bình tĩnh rồi kể lại chuyện gì đã xảy ra với cô đi. -Quân-
Ái Kỳ không hiểu sao mình lại gật đồng đồng ý, nàng có cảm giác từ Quân tỏa ra một luồn áp lực nhẹ khiến nàng không thể từ chối yêu cầu của hắn.
Nàng bắt đầu kể về nhiệm vụ của nàng tuy nhiên dù sao cũng là người mới gặp nên nàng không kể hết toàn bộ cũng như thân phận thật sự của nàng và về Thanh Lộc.
-Này này…. cô bị ngu hay sao vậy. Tên đó chắc chắn đã vứt bỏ cô rồi. Nghĩ kỹ đi tại sao tên Hồ Bá kia biết cô đang đến thậm chí còn hoàn toàn biết cả những chiêu thức của cô trong khi hắn chỉ vừa đến đây không lâu. Chưa kể đừng nói với tôi một Khoa Kỹ Pháp Sư mạnh mẽ vậy mà chủ nhân cô lại kêu là một tên cấp 5 vô danh ngay cả việc đối tượng của nhiệm vụ đi đâu với ai cũng biết mà lại không biết đến danh tính của Hồ Bá ư. Nực cười! -Quân-
Quân xả một tràn phân tích của mình vào Ái Kỳ như để khai sáng cái đầu chỉ biết tuần theo mệnh lệnh mù lòa như nàng.
Ái Kỳ im lặng không hề nói gì chỉ cúi đầu.
-Haiz… nữ nhân ngu ngốc.. Bây giờ tôi có việc phải đi nồi canh ở kia có thể giúp cô hồi phục cơ thể tốt hơn. Vài ngày sau tôi sẽ quay lại để chữa trị tiếp tục nếu có đói hay gọi Bạch Nguyệt ,nó sẽ săn thứ gì đó giúp cô. -Quân-
Quân nâng cằm của Ái Kỳ lên nhìn vào mắt nàng và nói.
-Hãy sống vì tham vọng của chính mình từ bây giờ đi.. -Quân-
Và rồi thân ảnh Quân biến mất khỏi căn nhà.
Trưa hôm đó Quân quay về nhà gặp Linh đang tập cận chiến với một cái máy tập di động cao cấp ở sân vườn. Mái tóc đỏ được cột thành một búi tóc đuôi ngựa, nàng vận một bộ đồ thể thao cực kì hở hàng làm lộ cả vòng eo và đôi chân săn chắc đang thấm đẫm mồ hôi.
Mỗi lần ra đòn là cặp ngực to lớn của nàng nẩy lên làm Quân xuýt xoa không thôi.
Quân lập tức nhảy vào ra một đòn đá cao vào đầu Linh.
Trước kia vốn không thể luyện tập Ma pháp nên Linh thường xuyên lưu tới Võ Quán nổi tiếng nhất ở Phú Khánh và luyện tập, cùng với khả năng phản xạ trời ban Linh trong cận chiến cứ như là một nữ chiến thần.
Đó cũng là một phần những kẻ bắt nạt như Minh Tiên không dám đụng đến nàng mà chỉ gián tiếp chèn ép nàng.
Cảm giác được đòn sắp đến của Quân, Linh cúi người né tránh sau đó cho một cú móc hàm cực chuẩn vào mặt Quân.
Quân mỉm cười đưa tay đỡ cú đấm của Linh. Linh nhìn Quân đở nhẹ nhàng như không cũng chả ngạc nhiên gì, ngay lập tức nàng lên gối thẳng vào bụng Quân.
Những bất thành, dùng tốc độ kinh người Quân dụng chân đạp lên đầu gối của nàng đè xuống.
Linh nhẹ nhàng xoạc chân điêu luyện hạ thấp toàn thân thoát khỏi Quân và rồi nhanh nhẹn đứng dậy nhưng không quên bồi thêm một cú đấm cực nhanh.
Quân đưa tay lên đỡ sau đó phản đòn bằng tay phải, Linh cũng biết đòn đánh sắp đến định đưa tay lên đỡ. Bỗng nhiên trời đất quay cuồng cả người Linh bị hất ngã bỡi cú quẹt chân của Quân.
Hóa ra đòn đấm chỉ là nghi binh mục đích của Quân là chân Linh.
Quân lập tức lao lên khóa tay Linh sau đó đưa một đấm dừng lại trước mũi nàng…
-Khá lắm .. những vẫn còn phải tập thêm.- Quân-
-Hihi. -Linh-
Dù thua những Linh vẫn vui vẻ dù sao Quân cũng là sư phụ nàng nên thua hắn cũng là bình thường.
-Được rồi… để anh kiểm tra thân thể xem đã đủ yêu cầu chưa. -Quân-
Quân đưa tay lên rờ vào phần ngực giữa và bụng dưới của Linh làm nàng đỏ hết cả mặt.
Quân đã ra lệnh cho nàng chăm chỉ Thiền Định đến cấp 20 sau và tuyệt đối không đước sử dụng bất kì loại ma pháp nào.
Tuy khó hiểu nhưng chỉ cần là Quân thì Linh đồng ý cả 2 tay.
-Được ma lực tinh thuần không lẫn các ma tố thuộc tính khác… cơ thể cũng vừa đủ rắn chắc cho lần đầu tiên. -Quân-
-Lần đầu tiên? -Linh-
“Không lẽ là …là..là việc đó… mình không sao nhưng… làm ở đây cũng không chắc lắm” Linh ngại ngùng đỏ mặt suy nghĩ bậy bạ trước lời nói đầy ẩn ý của Quân.
Quân rút tay ra khỏi người Linh rờ đầu nàng và nói.
-Còn nhớ phần thường mà anh còn đang thiếu em không? -Quân-
-Nhớ chứ! Rồi khi nào anh tính đưa em vậy. -Linh-
-Ha Ha… Bây giờ! -Quân-
Quân cười ha ha trước vẻ ngơ ngác của Linh, hắn quay người đi ra một khu vưc rộng rãi và niêm chú.
-Aeiros! (Không khí) Getrant! (Phân tách) Heline (ánh sáng) -Quân-
Một vòng kết giới đen lòm phóng ra từ người Quân bao bọc cả ngôi biệt thự.
Bên trong hoàn toàn đen như mực, nhìn kết giới kì lạ vừa rồi Linh tò mò hỏi Quân.
-Anh vừa làm gì vậy anh hai? -Linh-
-Anh đã dùng ma thuật phân tách tạo một kết giới ngăn chặn sự lan truyền âm thanh là ánh sáng nhằm để tránh những kẻ thấy thứ không nền thấy. -Quân-
-Nhưng cái kết giới đen thui như này mới làm người ta chú ý đấy. -Linh-
-Bên ngoài nhìn vào chả khác gì đâu em đừng lo. -Quân-
Xong với kết giới Quân rút từ người ra một con dao sau đó cắt vào cổ tay, máu túa ra như mưa khuông mặt điển trai nhăn lại.
-A!! Anh làm gì vậy??? -Linh lo lắng la lên-
-Không sao đâu tin ở sư phụ của em. -Quân-
Bình ổn nàng xong Quân niêm ma pháp phục hồi khiến vết thương khép lại tuy nhiên vì mất quá nhiều máu nên khuôn mặt có chút tái nhợt.
Một vùng cỏ xanh bị nhuộm đỏ bởi máu của Quân….Linh trong lòng đau xót không thôi.. mắt đẹp của nàng ngấn nước từ bao giờ.
-Lùi lại đi Linh.. -Quân-
Linh nghe lời lùi lại, Quân gật đầu nhìn Linh sau đó đưa 2 tay trước ngực vận ma lực.
Đôi mắt vàng kim sáng rực rỡ, từ ngực một đồ án màu vàng hình tròn xuất hiện rực rỡ qua lớp áo thun trắng. Từ đồ án đó những đường kẻ màu vàng lan a khắp người Quân.
Linh ở sau lưng ngạc nhiên trước sự biến đổi kinh người này.
Sau lưng Quân hiện lên một thân ảnh trong suốt.
Linh kinh hãi nhìn thứ vừa hiện lên
“Quỷ tộc? Ma tộc? Thần tộc? Nhân loại? …thứ đó là gì vậy???” Linh.
Sau lưng Quân là một thân ảnh cao 4m đầy uy vũ. Mang dáng vẻ của Nhân loại có nước da màu đen với mái tóc bạch kim tung bay, trên đầu là 4 chiếc sừng màu vàng kim xếp gần nhau như một chiếc vương miệng. Đôi mắt vàng kim giống của Quân đang phát sáng, miệng gầm lên làm lộ 4 chiếc răng nanh bén nhọn.
2 cánh tay được bao bọc bởi một đôi găng tay Bạc trải dài đến tận vai. Trên lớp da màu đen kỳ lạ là những hình xăm màu vàng đang sáng rực rỡ khắp cơ thể. Giữa ngực và trán và 2 viên đá màu vàng đỏ tỏ ra ma lực khủng khiếp. Sinh vật này có 3 cặp cánh màu vàng kim gần giống thiên thần với những lớp giáp gai góc ở trên, từng phiến lông vũ rực rỡ với những hoa văn kỳ dị mà thần thánh.
Linh bất giác quỳ xuống cả người vô lực, trong thâm tâm nàng đủ loại cảm giác sợ hãi, tôn sùng, kính sợ, khó hiểu,….
Sinh vật đó đưa tay phải lên… máu của Quân dưới đất tụ tập trên tay nó sau đó phân ta khắp nơi tạo thành một trận đồ được vẽ từ máu. Từng tia máu có thể thấy từng đường chỉ vàng kim lấp lánh.
Quân tái nhợt nắm tay Linh kéo lên và ôm nàng vào lòng.
-Sẽ có chút chóng mặt đấy. -Quân-
Nói xong Quân vương tay lên và nắm lại, sinh vật thần thánh kỳ lạ đằng sau đập 2 tay vào nhau cả trận pháp phát sáng.
Một vết nứt hư không xuất hiện, Quân miệng rướn máu ôm lấy Linh bay vào kẻ nứt đấy và biến mất khỏi nơi này hay có thể nói là biến mất khỏi thực tại này….
Sâu trong Khu Rừng Đen, ở khu vực trung tâm một thân ảnh khổng lồ màu đen đang nằm ngủ bỗng nhiên mở mắt.
Một luồn uy áp từ nó tỏ ra cả không gian run chuyển. Sinh vật đó nhìn lên trời một lúc sau đó tiếp tục nhắm mắt ngủ….
Ở đâu đó trên Ma Lạc… một nam tử toàn thân lập lòe ánh chớp đang ngồi trên một đỉnh núi cao.. mở đôi mắt đầy lôi điện màu xanh.. ngước nhìn về một phía.
Nơi sâu thẳm nhất của Địa ngục…. nơi hàng ngàng linh hồn đang gào thét. Một trung niên nam tử ăn mặc một bộ đồ cầu kỳ màu đỏ với một cái mão trên đầu nhìn lên phía trên… đôi mắt của ông nheo lại đầy khó hiểu…
Tại một tòa pháo đài bay hùng vĩ ngập tràn khí tức thánh khiết… một thiên thần với đôi cánh trắng như tuyết tung bay.. nàng dừng lại việc đàn với chiếc đàn hạc của mình.. đôi môi xinh đẹp nở nụ cười.
Ở đâu đó trong Ngoại Thế Giới một cự nhân to lớn kinh khủng chạm đến mây… trên người ngài là những vách đá, những khu rừng và thách nước… Từng đang chim bay ra từ thân thể làm từ đất đá của ngài. Người khổng lồ dừng lại nhìn về nơi chân trời nơi những bức tường băng to lớn khổng hồ và cười hiền từ…
-Hô..hô.hô giờ mới có thể cảm nhận được khí tức của người này à. -Cự nhân-
Tại một không gian trống rỗng chỉ có những tia lửa và những tia sáng màu cam liên tục di chuyển. Hàng loạt quả cầu đỏ, cam, vàng,.. như những con đom đóm nhỏ bay xung quanh một sinh vật kì lạ. Thân hình của loài người, cái đầu của loài chim nhưng có bờm như sư tử, chân là của loài ăn cỏ nào đấy. Ở sau là cái đuôi phượng hoàng đang tung bay, ngài mang trên người một bộ giáp màu vàng cam với những đồ án mặt trời màu đỏ nhạt. 3 đôi cánh màu cam khổng lồ như của Cự Long đang rực lửa đang tỏa sáng.
Nhìn vào Thân ảnh đầy thần thánh và hùng vĩ đó…cứ như đang nhìn vào một mặt trời khổng lồ…
Ngài đang tựa trên cánh tay của mình mà ngủ trong khi ngồi trên một ngai vàng làm từ lửa.
Bỗng nhiên một vòng tròn ma pháp xuất hiện sau đó là một vết nứt không gian từ từ mở ra..
Ngài mở mắt, đôi mắt đầy lửa đỏ rực cháy.
-Bạn già… ngươi lại đến à…
-Phải ta cần ngươi giúp đỡ đôi chút tiếp đấy Yr Haul….