Chương 82: Truyền Tống trận!

Chương 82: Truyền Tống trận!

“Nhanh! Túy Tiên lâu Thải Điệp tiểu thư liền sắp xuất hiện, đi trễ thì chỗ đứng xem cũng không có a.""

Trên đường phố, có rất nhiều người liều mạng chạy đi.

Thấy thế, Vương Bá Ngưu nhấc chân đuổi theo.

Vương Bá Ngưu đi mất nữa tiếng mới chạy tới nơi mà bọn họ muốn đến.

Phía trước chính là một khu lâm viên chiếm diện tích vô cùng lớn, bên trong có rất nhiều đình đài san sát nhau, ánh đèn lồng chớp hiện đỏ rực xếp thành hàng dài mỗi đình đài cùng cây cối tạo nên vẻ lung linh rạng ngời.

Và ngoài cổng đình có tấm bảng làm bằng hoàng kim được khắc chữ như rồng bay phượng múa —— túy Tiên lâu.

Tất cả mọi người trong Túy Tiên Lâu giờ khắc này đều nói về Thải Điệp Tiểu Thư là nhiều, muốn vào Túy Tiên Lâu là năm mươi khỏa trung phẩm linh thạch, khá là mắc nhưng ai nấy đều cam chịu bỏ ra số tiền như thế chỉ để vào xem Thải Điệp tiểu thư.

Vương Bá Ngưu thấy một tên trung niên mập mạp sắc mặt tiện tiện tính đi vào, hắn liền lặng lẽ vỗ vào sau gáy trung niên mập mạp, bàn tay cực nhanh cướp đi trữ vật giới chỉ, sau đó không kinh động đến một ai đi theo mọi người đi vào Túy Tiên Lâu, từ trữ vật giới chỉ móc ra một trăm linh thạch trung phẩm đưa cho Hộ vệ trong sự sùng bái của hộ vệ cùng mọi người xung quanh, mới đường đường chính chính ngênh ngang đi vào, trong lòng cảm thán quả nhiên trong túi có tiền thì uy phong hẳn, hắn rất hiếu kì, Thải Điệp tiểu thư đến cùng chính là mỹ nhân như thế nào có thể gây ra phong vân toàn thành?

Trên đường đi Vương Bá Ngưu nghe người ta nói Túy Tiên lầu nữ tử bán nghệ không bán thân, nghe nói bọn hắn hậu trường rất cứng, dù là Tiên Ma Thành Chủ cũng không dám trêu chọc.

Vương Bá Ngưu đi theo bọn họ đi vào một cái hành lang tối om thẳng thông hướng bên trong khu vực trung tâm của Túy Tiên Lâu.

Người xung quanh Vương Bá Ngưu giờ khắc này đều vô cùng hưng phấn, giống như điên cuồng.

Ngoài hành lang, một gốc đàn piano màu đen lộng lẫy được một vị mỹ nữ tùy ý đàn, khiến bầu không khí tràn ngập ngọt ngào.

“Chư vị, đây là truyền tống trận nhằm vào tu vi, chỉ có tu vi đạt tới Độ Kiếp kỳ mới có tư cách quan sát Thải Điệp tiểu thư biểu diễn.”

Tiếng nói phát ra từ một nữ tử mỹ nữ, nàng đứng ngay truyền tống trận ngăn lại những người đang cố muốn đi vào Truyền tống trận, nói.

“A! Lần trước không phải Nguyên Anh kỳ liền có thể đi xem Thải Điệp tiểu thư biểu diễn sao? Làm sao hiện tại tăng lên đến Độ Kiếp kỳ đỉnh phong rồi?”

“Đúng a! Chúng ta ngàn dặm xa xôi chạy đến Túy Tiên Lâu chính là vì lần nữa tận mắt chiêm ngưỡng Thải Điệp tiểu thư kia biểu diễn khúc phổ trong truyền thuyết có thể khiến người nghe ngộ đạo đột phá, hiện tại lại muốn tu sĩ tu vi Độ Kiếp kỳ mới được diện kiến, Túy Tiên Lâu muốn đùa nghịch chúng ta a?”

“...”

Rất nhiều người thảm thiết kêu lên, biểu thị vẻ bất mãn của mình.

“Chư vị mời an tâm chớ vội, lần này khác những lần trước, lần này Thải Điệp tiểu thư là muốn chọn một vị tu sĩ thiên tư bất phàm đến trao đổi tâm đắc tu luyện, cho nên lần này yêu cầu, liền cao chút, hi vọng mọi người lượng thứ.” Vị kia nữ tử áo đỏ tiếp tục nói: “Tốt, Độ Kiếp kỳ tu sĩ đều có thể đi vào truyền tống trận, Không có đạt tới yêu cầu của tiểu thư có thể tự động rời đi hoặc có thể đến Bốn mùa đình đài, có Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn vị mỹ nữ tỷ tỷ vì các vị biểu diễn tuyệt kỹ cầm nghệ.""

“Mẹ! Ta muốn thấy Thải Điệp tiểu thư, nữ thần của ta a! Rất lâu đều chưa gặp chân dung của nàng, ta nhớ nàng a!”

Lập tức những người tu vi không đủ đều xám xịt rời đi.

Rất nhanh nơi này liền thiếu đi hơn hai phần ba đám người, chỉ còn lại lác đác mười mấy người ở lại.

“Ha ha ha ha! Đám phế vật sao có tư cách gặp Thải Điệp tiểu thư.” Một vị lão giả khuôn mặt đê tiện cười ha ha đi vào truyền tống trận.

“Hắc hắc! Rốt cục có thể thấy Thải Điệp tiểu thư.” Những người còn lại thấy vậy chỉ đắc ý nhìn đám người tu vi không đủ, từng người bình thản đi vào truyền tống trận.

Vương Bá Ngưu khoanh tay đứng lẳng lặng nhìn một màn này.

""Hahahaha...""

Đột nhiên một tiếng cười dài truyền tới, vang vọng khắp sảnh chờ.

Chỉ thấy một vị thanh niên lăng không bay tới, dáng người hiên ngang lẫm liệt, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt ngạo nghễ nhìn mọi người chung quanh, toàn thân tản ra khí tức vô cùng mãnh liệt.

“Vương Thiên, Đại thiếu gia Tiên Ma Thành Phủ Chủ, hắn xuất hiện rồi.”

""Hắn là một trong những người mãnh liệt theo đuổi Thải Điệp tiểu thư, nghe nói ba tháng trước bế quan khổ tu, nhìn uy áp trên người hắn hẳn là đột phá thành công, tu vi cũng vừa vặn đạt tới Độ Kiếp kỳ sơ cấp, ”

“...”

Vương Thiên bá đạo bước tới, mọi người đều rối rít nhường ra một con đường, không ai dám cản đường hắn.

Vương Thiên thấy vậy, ánh mắt như miệt thị tất cả mọi người, nhanh chân bước vào truyền tống trận.

Sau khi hắn bước vào, đám người cũng rối rít đi vào bên trong.

Dòng người không ngừng bước vào, hiện tại những người còn lại đều là những người cảnh giới thấp trong Độ Kiếp kỳ.

""Ầm!""

Lúc này, từ trên trời, lại là một bóng người phi thường cuồng bạo bay xuống mặt đất.

Mọi người kinh hãi quay đầu nhìn, chỉ thấy một vị thanh niên tuấn dật mặc áo bào đen, không thèm liếc nhìn bất kỳ ai, cuồng bạo đi thẳng vào truyền tống trận.

“Phong Vô Ngân, Đại thiếu gia Phong gia khu thứ nhất, hắn cũng đã tới. ” Nhìn thân ảnh Phong Vô Ngân biến mất tại truyền tống trận, có người nhận ra thân phận thanh niên kinh hô.

Oanh, oanh, oanh, oanh ——

Lúc này, có bốn bóng người phi thường cuồng bạo từ trên bầu trời liên tục bay xuống, mỗi một người đều có khí tức vô cùng cường đại, tuổi tác khoảng chừng hai mươi.

“Nam Cung Vũ, Quân Vô Thiên, Trần Diệp Sinh, Thương Đạo Minh, tứ đại vương giả khu thứ hai đều trình diện. Trời ạ! Quá kinh người.” Mọi người không ngừng kinh hô.

Bốn người cùng lúc đáp xuống đất,tám mắt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều có thần mang đang lóe lên, chiến ý sôi trào.

Nhưng sau giây lát bốn người đều đem tất cả chiến ý thu liễm, khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh. Bốn người sóng vai cùng nhau đi tới,không quan tâm ánh mắt mọi người sùng bái nhìn mình, cùng nhau tiến vào trong truyền tống môn.