Chương 69: Cố hương!

Alucard hôn mê là cả ba ngày ba đêm.

Tỉnh dậy, điều đầu tiên hắn làm chính là cảm nhận sức mạnh của bản thân.

""Thật cường đại, tu vi của ta vẫn dậm chân như cũ, nhưng tố chất thân thể lại tăng cường toàn diện gấp trăm lần người bình thường.""

Alucard nắm thật chặt bàn tay của mình, cảm nhận lực lượng huyết mạch chảy không dứt trong cơ thể mình.

""Đây là phúc lợi cơ bản khi thức tỉnh thuần huyết huyết thống....!""

Đột nhiên, một đoạn tin tức xuất hiện trong đầu hắn, hắn chậm rãi đọc kỹ từng chữ, mới hiểu tại sao bản thân mình lại mạnh mẽ như vậy.

Vương Bá Ngưu giúp hắn trở thành Thuần Huyết huyết tộc chân chính!!

Đã từng, máu tươi đối với hạ đẳng huyết tộc như Alucard chỉ là để no bụng, đối với trung đẳng, cao cấp huyết tộc là để phụ trợ lĩnh ngộ Huyết Đạo, tu vi tăng trưởng.

Nhưng chân chính thuần huyết hấp huyết quỷ, chỉ có có được máu tươi, tu vi chúng nó liền tăng trưởng, không hạn chế bởi lĩnh ngộ Huyết Đạo!!

Đây là sự đáng sợ của Thuần Huyết Huyết tộc, loại sinh vật lấy máu tươi làm thức ăn, lấy máu tươi làm lực lượng chỉ cần máu tươi luôn đầy đủ, chúng nó vĩnh viễn không chết!

]

Alucard giờ trở thành loại sinh vật đáng sợ này.

Truyền thuyết thời hỗn độn, Hỗn Độn hủy diệt thần chính là Thuần huyết huyết tộc, một trong ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần, cùng thời kỳ với Sáng Thế Thần đầu tiên-Không Minh!

"" Ồ, trái tim của ta biến thành cái gì đây?"" Alucard cảm nhận dị dạng trong trái tim, ngờ vực tự hỏi.

Một dòng tin tức lại xuất hiện, như đáp lại nghi vấn của hắn: ""Đây là Huyết Hà, tạo hóa ưu ái ban tặng thuần huyết huyết tộc, huyết hà được cất dấu trong vùng không gian khác, dùng trái tim làm môi giới, chứa đựng sinh mệnh tinh huyết của vạn vật bị chủ nhân hút máu, chỉ cần huyết hà không cạn, thuần huyết huyết thống vĩnh viễn không tử vong.""

Huyết...Hà?

Hấp thu tinh huyết của sinh mệnh bị bản thân hút máu, cất giữ trong huyết hà, không giống như không thuần huyết huyết tộc nhân khác, hút máu chỉ để phụ trợ tu luyện Huyết Đạo.

Huyết Hà có đặt điểm rất nghịch thiên, nếu ngay thời điểm mà thuần huyết huyết tộc gặp phải vết thương chí mệnh hay bị nghiền nát thành mảnh vụn, huyết hà liền thả ra tinh huyết sinh mệnh được thuần huyết huyêt tộc thôn phệ từ trước, tái tạo lại thân thể.

Chỉ cần thôn phệ số lượng sinh mệnh nhiều, dựa trên lý luận, Alucard không thể tử vong.

Thuần huyết hấp huyết quỷ chân chính sẽ không chết, dù là bị đốt thành tro bụi, dù là trái tim bị đâm thủng, chúng nó vẫn sống sót như cũ.

Các chủng sinh vật, dù là loài người, không thể tự nhiên một cái là bước vào lĩnh ngộ đạo, cần phải bắt đầu từ ý cảnh, thế, Tâm, Hồn, pháp tắc, quy tắc, đạo, đại đạo. Mà dù là thiên phú xuất chúng, cũng phải cần có cơ duyên mới có thể lĩnh ngộ được các bước ấy.

Nhưng huyết tộc nhân, chỉ cần là trung đẳng huyết tộc, tu luyện là nhắm thẳng bản nguyên, tu luyện Đạo, không cần công pháp rườm rà.

Thuần huyết huyết tộc càng biến thái hơn, chỉ cần có máu, là lực lượng tăng trưởng không hạn chế!!

Vương Bá Ngưu vẫn yên lặng nhìn Alucard, thấy hắn dường như hấp thu xong kinh nghiệm, mới cất giọng:

""Alucard, lực lượng mới của ngươi là gì?""

""Thưa chủ nhân, là thế này..."" Alucard nhận Vương Bá Ngưu làm chủ, đương nhiên không dám dấu giếm, biết gì nói đó.

""Huyết Hà sao? có ý tứ."" Vương Bá Ngưu mỉm cười.

“Cuộc đời này, từ khi đạt được Đại Ma Đầu Hệ Thống, chú định ta cùng Vũ Trụ này là địch nhân, ta cô độc hành tẩu trong hắc ám! Quang minh chính là kẻ địch của ta!” Hai mắt Vương Bá Ngưu trong suốt như gương, nhưng trong con ngươi càng thêm lạnh lùng, càng thêm thâm thúy.

""Ta sẽ trợ giúp ngươi trong con đường tu hành, đến khi ngươi đủ thực lực đồ sát cả tinh cầu này trả thù cho tỷ tỷ ngươi, nhưng trước tiên phải theo ta lịch luyện."" Vương Bá Ngưu lạnh lùng nói.

""Chủ nhân, trước khi đi theo ngươi lang bạt, ta muốn ngươi cùng ta về cố hương một chuyến, trong thành trấn gần đây thôi."" Alucard trầm giọng nói, ngữ pháp trong câu nói rất dứt khoát và lắt léo, không để người khác có cơ hội từ chối.

""Nếu ta nói không?"" Vương Bá Ngưu cười cười, hỏi.

""Theo khế ước, ta là thuộc hạ của ngài, không phải nô lệ của ngài, ta có quyền từ chối mệnh lệnh không hợp lý, thưa ngài."" Alucard bình tĩnh đáp, ánh mắt kiên quyết.

""Cố hương của một tên ác quỷ trong khu vực bộ tộc loài người cai trị? Thú vị!"" Vương Bá Ngưu lẩm bẩm.

Đó là nơi nào, trong tòa lâu đài cổ kính nguy nga bao phủ trong hắc ám cả đêm lẫn ngày sao?

.......

Vượt quá dự liệu của Vương Bá Ngưu.

Cố hương của Alucard là một cái tiểu thị trấn nhỏ, có vẻ khá vắng lặng.

Đại khái là do cách xa Hoang Cổ Thành cả vạn dặm nên mới yên tĩnh như vậy đi?!

Dân cư ở thị trấn nhỏ này rất ít ỏi, đại khái khoảng một ngàn người, đều là phàm nhân.

Cảnh sắc nơi này thật thơ mộng, lại yên tĩnh, không giống với nơi ở của sinh vật hắc ám tà ác cho lắm.

Hai người song song đi vào tiểu trấn, cảnh vật thị trấn trong nháy máy bị hai người thu vào trong tầm mắt.

Kiến trúc thành trấn này giống như Tây Âu thời trung cổ, đường đi được lắp bằng những tảng đá lớn được thợ thủ công chế tạo bằng phẳng để cho xe ngựa, người đi bộ giao thông một cách thuận lợi.

Điều này khiến tiểu trấn toát ra cảm giác thánh khiết, thiêng liêng, thơ mộng.

Hiện tại thời gian đã về xế chiều, hình chiếu của Đức Hoàng kéo dài mấy trăm mét, chỉ mỗi Alucard là không có hình chiếu.

Vì có ánh nắng chiều tà chiếu xuống, khiến Tiểu trấn dần trở nên an bình, ấm áp, khiến người ta có cảm giác muốn ở lại đây sinh sống.

Đây chính là cố hương của Hấp huyết quỷ?

Vương Bá Ngưu không thể hiểu, tại sao sinh vật hắc ám lại ở một nơi như thế này, theo logic thì lẽ ra Alucard nên ở một nơi tối tăm mới đúng chứ?!

Bọn hắn dọc theo một lối mòn nhỏ đi sâu vào trong rừng, Vương Bá Ngưu phát hiện, một tòa kiến trúc loại nhỏ đơn độc xây dựng trong khu rừng.

Nơi này là một tòa mộ viện...

Đủ loại mộ bia từ lớn đến nhỏ, từ tạm bợ đến xa hoa đều tập trung trong tòa mộ viện này, tưởng niệm lấy người chết từ trần.

Alucard chạy vội đến hậu phương mộ viện, đột nhiên quỳ xuống ở một tòa mộ bia, trong tay cầm một chùm hoa cúc, nhẹ nhàng, cung kính đặt ở lọ hoa trước ảnh người chết.

Vương Bá Ngưu lặng lẽ đứng sau lưng Alucard, cảm xúc phức tạp nhìn.

Nhìn những tòa mộ bia này, hắn nghĩ đến bản thân mình, con đường của hắn đang đi, nhất định thi cốt thành núi, máu chảy thành sông, nếu chết, cũng không thể được chôn tử tế như vậy, thê thảm hẳn gấp ngàn lần.

""Nhưng ta không sợ nha!"" Vương Bá Ngưu cười nhạt, nghĩ.

Khẽ liếc nhìn Alucard, Vương Bá Ngưu thấy tên tiểu tử này thật ky lạ.

Tỷ tỷ bị nhân loại giết, tại sao lại đến chỗ ở của nhân loại, lại quỳ xuống mộ viên? mộ viên tưởng niệm nhân loại?

Vương Bá Ngưu phi thường tò mò về điều này.

Alucard lấy tay vuốt những hạt bụi trên bia mộ, lộ ra danh tính, tuổi tác, nghề nghiệp của chủ nhân mộ bia này.

"Maria, 56 tuổi, Thánh tu nữ..."

Thánh tu nữ, chức nghiệp đông đảo nhất trong Thánh giáo, trải dài từ phàm nhân cho tới cường giả, phục vụ cho thánh giáo, là biểu tượng thiện lương, đức độ của Thần minh.

Tại sao sinh vật đại biểu cho ma đạo, đại biểu cho hắc ám, lại đi tảo mộ cho Thánh tu nữ?!

"Nàng là mẫu thân của ta..." Alucard nhẹ nhàng vuốt ve tấm bia mộ đã bị thời gian ăn mòn một phần, nói.

"Mẫu thân?!"

"Ừm, lúc ấy, phụ thân ta đi lạc vào thế giới này, trọng thương sắp chết, là mẫu thân vì thiện lương, cứu hắn, rồi, nàng yêu hắn, sinh ra ta với tỷ tỷ đều mang dòng máu hấp huyết quỷ, nghe hư cấu lắm phải không chủ nhân, một tu nữ đại diện cho quang minh lại yêu phụ thân ta, đại diện cho ác quỷ....!"

Xác thực... điều này làm cho khuôn mặt luôn lạnh nhạt của Vương Bá Ngưu phải ngạc nhiên.

Alucard nở nụ cười bất lực, nói.

"Nàng là một người ngu ngốc, là chủ nhân tu đạo viện, lại thu dưỡng hài tử chạy nạn bốn phương, biến tu đạo viện thành cô nhi viện."

Alucard tiếp tục thổ lộ, nói:

"Ta rất ghét nàng, trước khi thức dậy, nàng đều bắt chúng ta cảm tạ thần minh, trước khi ngủ, nàng chờ chúng ta cảm tạ thần minh xong rồi mới cho chúng ta ngủ, thật phiền toái..!"

Vương Bá Ngưu im lặng không nói, mặc kệ Alucard thổ lộ, hắn cứ trở thành một thính giả trung thành ngồi nghe.

"Sau đó? Sau đó chết..."

Ánh mắt Alucard dại ra, như hồi tưởng lại.

"Chủ nhân cùng ta đi một vòng thị trấn, cũng biết thị trấn này rất đẹp, thơ mộng, yên tĩnh, là một khu du lịch rất tốt, nếu có đầu óc kinh doanh, nhất định sẽ hái ra bộn tiền. Cho nên bọn địa chủ, tư sản muốn thu mua cả thị trấn này, kể cả tu viện, nhưng người mẫu thân ngu ngốc của chúng ta, lại nói gì mà nếu bán cho các ngươi, bọn nhỏ không có nhà, sau đó... Sau đó mẫu thân liền bị người giết chết, nhân loại thật sự là một loại sinh vật khủng bố, đồ vật nào mà không chiếm được, sẽ dùng vũ lực đoạt cho bằng được. ""

"..."

"Tuy vậy, nhưng cũng rất tốt." Alucard quay đầu nhìn Vương Bá Ngưu, nụ cười vẫn nở trên mặt như lúc đầu:"Sau khi nàng chết, bọn địa chủ tư sản không dám mua lại tu đạo viện, sợ hãi Thánh giáo phái người điều tra, diệt tộc, nên cho chúng ta một số tiền lớn, nói chúng ta không được kể lung tung, cho nên sau khi nàng chết, bọn ta sinh hoạt trong tu đạo viện càng tốt đẹp hơn trước. ""

Thực sự rất... Tốt...

Thật sự là, quá tốt.

"Yếu đuối..." Vương Bá Ngưu bất thình lình phát hiện Alucard khóc, lắc đầu.

"Trời mưa sao?" Alucard nghiên đầu về phía sau, nói:"" Đi, vào trong tu đạo viện tránh mưa.""

Trời mưa...

Vương Bá Ngưu quay đầu nhìn lên bầu trời, ánh chiều tà vẫn ấm áp như cũ.

""Để ta làm cho thật một chút."" Vương Bá Ngưu cười lớn, tiện tay thi triển Thủy chi nguyên tổ, phút chốc, mưa ào ạt rơi xuống.