Chương 128: Tình Tuyết Phân Vân!

Người đăng: acma11

Sau một hồi chém giết, hết thảy zombie trong khu biệt viện này đều bị Lập Hàn bọn người thanh lý sạch sẽ, sau đó ba người đi vào biệt thự ăn uống rồi nghỉ ngơi hết một ngày.

Sáng sớm, Lập Hàn liền gọi Lâm Động, Tình Tuyết dậy tiếp tục đi đường,

Trải qua năm ngày đi đường, chém giết mấy chục con zombie còn dã thú biến dị, bọn họ rốt cuộc tới phụ cận truyền tống trận.

Lập Hàn khuôn mặt dần xuất hiện vẻ ngưng trọng, ở xung quanh đây trên đường cái có tầm năm chục con zombie đi lại, đặt biệt là Lập Hàn nhờ ma chủng cao giai huyết mạch cảm ứng được ngay truyền tống trận có rất nhiều zombie ẩn núp, ít nhất phải trên năm trăm con zombie, Lập Hàn đoán chừng phụ cận chắc chắn có một đầu ma chủng zombie tiến hóa ra trí tuệ thống lĩnh, thậm chí có thể đối phương là một đầu thức tỉnh zombie, mang theo tư duy của con người cho nên trí tuệ sẽ không thua kém gì con người, đầu ma chủng thống lĩnh này biết người sống sót chắc hẳn sẽ nhờ vào truyền tống trận rời đi khu vực này, cho nên sai năm mươi con cấp thấp zombie đừng lảng vảng ở ngoài làm mồi nhử, người sống sót sẽ liên hợp lại với nhau tàn sát đám zombie này, còn bản thân zombie thống lĩnh cùng đội quân sẽ ẩn náu canh chừng ở đây, đám người sống sót nhất định sẽ mắc bẫy, bị đối phương bao vây, tùy ý thôn phệ.

Tuy Lập Hàn cũng ma ma chủng thành viên, nhưng ma chủng là giống loài gì? Tàn nhẫn, thị huyết, điên cuồng sinh vật, cho dù là đồng loại cũng bị bọn hắn hạ độc thủ, huống gì Lập Hàn bản thân huyết mạch cao cấp nhưng thực lực yếu nhược, đám ma chủng này chắc chắn sẽ hạ độc thủ với hắn, để chiếm đoạt cao giai ma chủng huyết mạch cùng năng lượng.

Tuy nhiên Lập Hàn cảm giác bản thân sắp đột phá Ma Tốt cấp trung giai cảnh, hắn biết đối phương sẽ không xuất hiện, chỉ khi nào hắn chém giết sạch gần năm mươi con zombie tốt thí này, và hắn đi tới truyền tống trận phụ cận, zombie thống lĩnh chắc chắn mới hiện thân.

''Haha, để ta xem thủ đoạn của ngươi đi, zombie thống lĩnh!'' Ánh mắt Lập Hàn lộ vẻ lăng lệ sát cơ, chậm rãi hiện thân đi ra.

Phát hiện tiếng bước chân, tối thiểu có hơn năm mươi con Zombie bị thanh âm thu hút, điên cuồng xông lại Lập Hàn bọn họ.

Những con Zombie tốc độ rất nhanh, cộng thêm con mồi trước mặt kích thích bọn nó, cho nên bọn chúng càng sẽ điên cuồng chạy tới, tốc độ kia quả thực là đáng sợ.

Đặc biệt là hơn năm mươi con zombie bao vây, coi như mạnh như Lập Hàn đều muốn tạm thời tránh lui.

Trong chớp mắt đám zombie xuất hiện phụ cận bọn hắn, Lâm Động vội vàng thả Tình Tuyết xuống mặt đất, sau đó hét lớn một tiếng, giơ lên gậy tròn toàn lực đập về phía đầu con zombie xông lên trước tiên, một gậy của Lâm Động trực tiếp đánh bể nữa cái đầu của zombie.

Lâm Động đột nhiên kinh ngạc, hắn không hiểu vì sao tố chất thân thể hắn dần được đề cao, dĩ vãng khó khăn lắm mới giết được một đầu zombie, cho dù một gậy toàn lực cũng chỉ khiến đầu zombie hơi lõm vào một tý, nhưng lần này hắn một gậy liền đập nát nữa cái đầu zombie, quả thật chính hắn cũng không tin vào mắt mình.

Tuy nhiên đám zombie còn rất nhiều, Lâm Động cũng không kịp suy tư, lần nữa cầm gậy gỗ vung mạnh mấy cái đánh lui năm con zombie đang muốn chạy tới Tình Tuyết, thế nhưng vẫn có càng nhiều Zombie chạy tới bên cạnh hắn.

"Lập Hàn, chúng ta làm sao bây giờ a, quá nhiều zombie rồi!" Một bên đẩy lùi zombie, Lâm Động lo lắng hô to.

Lập Hàn cầm dao găm trong tay, cánh tay tùy ý vung động một cái, một đầu zombie liền bị hắn tùy ý cắt xuống đầu lâu.

Ánh mắt Lâm Động nhìn về phía Lâm Động, phát hiện Lâm Động một tay ôm Tình Tuyết, một tay vung vẩy gậy gỗ đánh lùi zombie, thân thể mệt nhọc mở ra một đường máu đi tới bên cạnh hắn.

Lập Hàn hơi hơi suy tư, ánh mắt đưa qua đưa lại, phát hiện đằng trước có một cái cầu nhỏ làm bằng gỗ và dây thừng, hắn vốn định trực tiếp chạy lên trên đầu cầu trực tiếp chạy thoát, nhưng trông thấy Lâm Động cùng Tình Tuyết mệt nhọc chạy tới, trong lòng Lập Hàn hơi do dự một chút, cân nhắc cứu hay không cứu, sau đó dường như suy nghĩ xong xuôi, cảm thấy cứu bọn hắn thì bản thân có lợi hơn lập tức hô: "Chạy lên cầu, qua tới bên kia liền cắt đứt dây thừng, chúng ta sẽ thoát!"

Lâm Động thở hồng hộc vung lên gậy gỗ, thể lực của hắn đang dần giảm sút, vốn định lần nữa đánh lui đám zombie đang vây quanh bản thân, thế nhưng hắn quá coi thường lực lượng cùng tố chất thân thể của zombie, bản thân hắn cũng đang dần kiệt lực, kết qủa bản thân bị phản chấn văng ra đằng sau, đồng thời bản thân hắn cũng nghe thấy thanh âm của Lập Hàn.

Hắn thừa dịp bên cạnh không có Zombie, cuống quít lại nhìn một vòng, rốt cuộc phát hiện cây cầu nhỏ đằng trước.

Thấy được con đường tẩu thoát, trong lòng Lâm Động hưng phấn giống như hít thuốc phiện, lại lần nữa giơ lên gậy gỗ, sau đó hắn hét lớn một tiếng, vẻ mặt dữ tợn đập vào đầu zombie đằng trước.

Lần này hắn rốt cuộc đột phá cực hạn tố chất của bản thân, một gậy đập nát đầu zombie trước mặt, dòng máu màu xanh tùy ý bắn tung tóe trên mặt hắn.

Không rảnh bận tâm máu xanh dính trên người, hắn ôm chặt lấy Tình Tuyết chạy tới cầu nhỏ trước mặt.

Tuy nhiên bản thân hắn đang ôm lấy Tình Tuyết, cho nên tốc độ cũng khá chậm, đang từ từ bị đám zombie đằng sau đuổi kịp.

"hộc..hộc!''

Lâm Động thở hồng hộc, lá phổi cùng thân thể của hắn dưới cường độ vận động kịch liệt, cộng thêm Tình Tuyết thân thể phụ trọng thêm cho nên lá phổi đã xuất hiện cảm giác đau nhói, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, hai cánh tay cùng hai cái chân cũng là bắt đầu xuất hiện tình trạng bủn rủn, mỗi lần bước ra một bước đều cực kỳ khó khăn.

Sắc mặt Lâm Động lo lắng quay đầu ra đằng sau quan sát, hắn phát hiện sau lưng đang có khoảng 10 con Zombie truy đuổi hắn, tâm tình của hắn dần chìm xuống đáy cốc.

Nếu bị đám zombie này cận thân, hắn và Tình Tuyết sẽ thập tử vô sinh, không có một tia sinh lộ.

Nhìn xem vẻ mặt sợ hãi cùng tuyệt vọng của Tình Tuyết, Lâm Động cắn răng một cái, thân thể hắn đột nhiên sinh ra cỗ cường lực, phảng phất có vô cùng vô tận thể lực, hắn mừng rỡ dùng hết toàn lực chạy về phía cầu nhỏ.

Đây là Lâm Động đang tiêu hao tiềm lực cùng sinh mệnh của bản thân, mỗi một giây hắn chịu đựng thống khổ vượt xa những gì hắn từng trải qua, tuy nhiên Lâm Động vẫn cắn chặt răng chịu đựng, không rên lên một tiếng, hắn không muốn Tình Tuyết phát hiện hắn đau đớn, nhất là trong hoàn cảnh ngặt nghèo này, hắn muốn mình vĩnh viễn là chỗ dựa cho Tình Tuyết, không muốn nàng bi quan tuyệt vọng thêm.

Hàn Lập đã từ lâu xuất hiện bên kia cầu, lúc nãy mở đường máu chạy đi, tùy ý giết chết mười lăm con zombie, đồng thời thôn phệ huyết khí cùng năng lượng của bọn nó, hắn như ý nguyện đột phá Ma Tốt trung kỳ cảnh.

Hàn Lập bình thản quan sát bên kia cầu, hắn thấy khoảng cách của Lâm Động cách cầu nhỏ đã gần gần, tốc độ của hắn nhanh hơn lúc trước rất nhiều, đám zombie cường đại, tốc độ và tố chất thân thể vượt xa người bình thường, nhưng lúc này cũng không thể đuổi kịp Lâm Động, đám zombie sau lưng dần bị tốc độ của Lâm Động hất ra tít tít đằng sau.

Trong lòng Lập Hàn lúc này cũng hơi kinh ngạc, dù sao Lâm Động chỉ là phàm nhân thân thể, hơn nữa bản thân còn ôm một người cân nặng gần bằng hắn, trải qua chiến đấu từ nãy đến giờ nhưng lúc này bản thân Lâm Động lại bộc phát tốc độ đáng kinh ngạc như vậy, quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Sắc mặt của Lâm Động trắng bệch, gân xanh trên trán đều hiện lên, hai con mắt trắng dã, ngay cả tóc cũng dần bị nhuộm màu bạc, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Lập Hàn, hắn phi thân lên trên cầu, sau đó chạy một mạch tới bên cạnh Hàn Lập.

Nhìn thấy Lâm Động cùng Tình Tuyết thuận lợi chạy tới bên kia cầu, Lâm Động lấy ra dao găm trong tay nhanh chóng cắt đứt dây thừng.

Lúc này đám zombie đang chạy được một nữa khoảng cách trên cầu, Lâm Động tàn nhẫn cắt đứt dây thừng, hơn hai mươi zombie liền cùng cây cầu rớt xuống sông, sau đó con sông đột nhiên nổi lên một đầu xúc tu quái vật khổng lồ, nó lấy ba mươi mấy cái xúc tu cuốn lấy thân thể của đám zombie bỏ vào mồm, sau khi ăn sạch đám zombie bị rớt xuống nước, ánh mắt Xúc Tu Qúai lạnh lùng nhìn Lập Hàn, sau đó nó lặn xuống dòng sông biến mất.

Nhìn dòng sông lúc này trở nên yên tĩnh, giống như đầu xúc tu quái kia chưa từng xuất hiện bao giờ, sẽ không có ai có thể tưởng tượng được dưới con sông yên tĩnh ấy đang ẩn náu một con quái vật thứ thiệt.

Trong lòng Lập Hàn phát lạnh, sau khi thức tỉnh Hấp Huyết Ma huyết mạch cao giai ma chủng, thân là ma chủng có trí khôn, Lập Hàn cũng rõ ràng tình cảnh lúc này, lúc này đây cả tòa thành giống như một cái lò chứa, man tộc, ma thú, ma chủng, ác ma, vong linh ma chủng,...chẳng qua đều chỉ là đê tiện sinh vật, bọn chúng phải tàn sát chém giết lẫn nhau, thôn phệ lẫn nhau mà cường đại, đây là ý niệm của chủ nhân thần bí truyền vào trí óc của bọn hắn khi bọn hắn thức tỉnh, chủ nhân chính là người đã đem ma chủng hàng lâm tòa thành trì này, cũng chính là chủ nhân của tất cả ma chủng.

Chủ nhân sáng tạo ra bọn hắn, nuôi thả bọn hắn giống như nuôi cổ, bọn hắn chú định phải tàn sát hết thảy, biến bản thân ngày càng cường đại, yếu nhược sinh vật kết cục chỉ có tử vong, bọn hắn phải đạp hết thảy bạch cốt ở dưới chân, trở nên ngày càng cường đại, mới có tư cách đi theo chủ nhân.

Xúc tu quái theo cảm nhận của Lập Hàn, cũng là Ma Tốt đỉnh Phong chi cảnh, hiện tại cách ma chủng hàng lâm lần thứ nhất đã qua mười ngày, Ma Tốt đỉnh phong giờ khắc này chính là một phương cự phách, từ lần đầu tiên ma chủng hàng lâm nó đã thức tỉnh, cho nên thực lực tăng đến cực hạn, mà Lâm Động mới thức tỉnh ba ngày trước, cho nên bản thân hắn chỉ mới vừa đột phá Ma Tốt cấp trung kỳ cảnh mà thôi.

Xúc Tu quái cũng là sinh vật có trí tuệ, chúng nó lợi thế là ở dưới môi trường nước chiến đấu, ma chủng hàng lâm, bất kỳ sinh vật nào cũng có cơ hội bị biến thành ma chủng, Ma Chủng giống như một cái virus, nó dể dàng phát tán, dể dàng lây nhiễm, cho dù ở môi trường nước cũng có vô số sinh vật biến dị thành ma chủng ẩn núp, Xúc Tu Qúai có thể dưới cái môi trường khắc nghiệt này một đường chém giết, một đường tiến hóa tới cảnh giới này, cũng đủ xứng là Vương giả một phương.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lập Hàn càng lạnh lùng, hắn muốn sống sót, hắn muốn trở thành người trên người, cho nên hắn phải tàn nhẫn, càng cố gắng hơn gấp mười lần người khác.

Hắn biết Ma tốt cấp chỉ là khởi đầu, thời gian trôi qua càng dài, sẽ nhiều ma chủng đột phá Ma Tốt cấp, Ma Tốt đỉnh phong như xúc tu quái sẽ chờ đợi những ma chủng này đột phá rồi cắn nuốt, mới có thể đột phá tới Ma Binh cấp.

Dù sao Ma Chủng là sinh vật không cần tu luyện, chúng nó muốn tiến hóa chỉ có liều mạng cắn nuốt tất cả những gì có sự sống mà năng lượng dồi dào, chúng nó sẽ đột phá.

Nếu trong trạng thái thức ăn sung túc, một đường đột phá tới Ma Thần cấp cũng là vấn đề thời gian.

"Động ca ca, ngươi làm sao, đừng dọa Tuyết nhi sợ!"

Đột nhiên một tiếng thét cắt đứt suy nghĩ của Lập Hàn, Lập Hàn lạnh lúc liếc sang, phát hiện Lâm Động nằm trên mặt đất, thân thể hắn không ngừng run rẩy, tay chân không ngừng co rút như tôm luộc, khóe miệng chảy ra bọt mép, tóc tai cũng nhuộm một màu bạc, hơi thở của hắn lúc này yếu ớt mỏng manh, giống như tùy thời có thể tắt thở.

''Hắn tiêu hao tiềm lực của mình để ôm ngươi chạy lên cầu, bây giờ muốn hồi phục ít nhất phải có đồ ăn máu thịt sung túc cùng với nghỉ ngơi ít nhất 2 tháng, nếu không hắn sẽ thanh niên mất sớm.'' Lập Hàn lãnh đạm nói, nhìn Lâm Động như nhìn một người chết.

"Cầu ngươi cứu lấy hắn, ngươi muốn ta làm gì cũng được, ta biết ngươi có năng lực mà!'' Tình Tuyết đột nhiên quỳ xuống, hai mắt chứa chang nước mắt khổ sở nói.

''Cứu? giờ chỉ có cách đi vào truyền tống trận tới doanh địa trung tâm của man tộc, nơi đó sẽ có thức ăn và thầy thuốc cứu trị cho hắn, nhưng đoạn đường này ma chủng đông đảo, mà ngươi cũng thân tàn phế, làm sao có thể đưa hắn đến truyền tống trận?'' Lập Hàn cười lạnh, ánh mắt nghiền ngẫm hỏi.

''Ngươi có cách nào trị cái chân của ta không, ta sẽ cõng hắn, đưa hắn đến nơi bằng mọi giá!" Tình Tuyết khẽ cắn răng ngà, vẻ mặt kiên định nói.

''Ta không phải y sư, cũng không thể trị liệu cho ngươi..'' Lập Hàn lắc đầu, khi thấy ánh mắt tuyệt vọng của Tình Tuyết, nội tâm Lập Hàn khẽ co lại, hắn hơi hơi nhíu mày, đây là cảm giác đau lòng, lúc trước hắn thật sự thích Tình Tuyết, lúc này thấy nàng đau lòng, cho dù thành ác ma tồn tại Lập Hàn cũng bị cỗ tình cảm này hơi hơi ảnh hưởng.

Lập Hàn thở dài một hơi, ánh mắt lóe lên một đạo nguy hiểm, thanh âm Lập Hàn dần trở nên kỳ dị, hắn khẽ nói:

''Nếu ta ban cho ngươi sức mạnh giống như ta, ngươi sẽ cứu được hắn...''

''Thật sự?'' Ánh mắt Tình Tuyết lóe lên vẻ vui sướng, không nhịn được hỏi.

''Tuy nhiên cái giá đắc phải trả đó chính là..ngươi trở thành người của ta..'' Lập Hàn quỷ dị cười, khẽ nói.

Hấp Huyết Ma, là Ma trong quý tộc, nó giỏi về trí tuệ, chúng nó ít khi ưa thích lạm dụng sức mạnh giải quyết vấn đề, mà là dùng trí tuệ, đem đối thủ trí tuệ xoay vòng vòng, mà nó cũng ưa thích nô dịch, lừa gạt, dụ dổ sinh vật khác trở nên sa đọa giống như nó.

Giờ khắc này Lập Hàn muốn chơi đùa với Tình Tuyết cùng lâm Động, dùng trí tuệ của mình nghiền ép Lâm Động bọn họ.

P/S: hôm qua xem bóng đa rồi đi bão nên không có chươngh, xin mỗi mọi người nhé :vv