Chương 39: Chương 39: Bác Gia Diệt Vong (1)

Chương 39: Bác Gia Diệt Vong (1)

Buổi tối tới nhanh chóng, Hàn Phong lúc này đang hưởng thục phục vụ từ hai chị em tinh linh, đương nhiên hắn cũng không từ chối bóp vài cái, khiến cho việc thay đồ kéo dài hơn nửa tiếng, và khi ra ngoài thì hai cô nàng đều đỏ mặt. Tư Thiến Thiến cũng đã chuyển tới nơi này mà sinh sống, hơn nữa thuận tiện cho Hàn Phong chăm sóc cho đệ đệ của nàng.

“ Tuyệt đối không được bước ra khỏi nơi này nửa bước….”

“ Thiếu gia cứ an tâm, ta sẽ trông coi nơi này….” Nhất Yến Nhi gật đầu mặt nghiêm trọng nói, Hàn Phong thấy có Nhất Yến Nhi làm việc, hắn cũng an tâm rất nhiều. Bước ra cỗ xe ngựa đã chờ sẵn ở trước cửa, Hàn Phong bắt đầu đi thẳng tới hoàng cung. Đại Minh và Thải Ti Liệt ở trên nóc nhà, nhìn Hàn Phong rời đi, Đại Minh một bên hâm mộ…

“ Đại ca thật là sướng, được ăn tiệc trong hoàng cung…”

“ Làm xong việc thì chúng ta cũng sẽ được ngồi ở nơi đó sớm thôi….”

“ Haha cũng đúng….” Hai người gật đầu rồi biến mất, Nhất Yến Nhi đương nhiên là biết hai người vừa ở đó, nàng chỉ nhíu mày rồi trở về bình thường, nghĩ thầm đêm nay đế đô sẽ có một trận bão rất lớn. Hàn Phong ngồi trên xe, hắn nhắm hai mắt lại mà nghỉ ngơi, hôm nay dù sao cũng rất mệt đối với tinh thần.

Một hồi sau thì xe ngựa cũng dừng lại, Hàn Phong mở mắt rồi đi xuống và thấy được Hoàng Cung lúc này đã tụ tập rất nhiều người, là gia đình của những người trúng tuyển, đương nhiên có khá nhiều người độc lập mà đi tới một mình. Hai tên thị vệ canh cửa nhìn thấy Hàn Phong lập tức cung kính mà nói….

“ Chào Hàn tiên sinh….”

“ Có cần xét gì không….”

“ Không...không, Người Đâu, Dẫn Hàn Tiên Sinh Tới Chỗ Ngồi !!” Hàn Phong gật đầu rồi đi theo một nô tì vào trong đại diện, xung quanh đã có rất nhiều người cùng lứa tuổi với Hàn Phong, nam nữ đều có, và không ít hào môn danh tộc. Khi Hàn Phong vừa bước vào, một cẩm bào màu trắng với những đường viền đen, mái tóc đen huyền khiến cho mọi người nhìn về lập tức.

“ Hàn tiên sinh, chỗ ngồi của ngài ở nơi này….”

“ Được rồi, ngươi lui đi…” Hàn Phong lúc này nhìn thấy bàn này đã có khá nhiều khuôn mặt quen thuộc ngồi, Nam Cung Phương lôi kéo tay hắn rồi ngồi một bên, cười cười mà hỏi thăm. Hàn Phong vừa trả lời vừa quan sát mọi người xung quanh, đã có kha khá mọi người ở đây, ngay cả năm lão già đại diện của Ngũ Viện cũng đang ngồi ở một bên.

“ Hàn huynh đệ, hôm nay cậu là tâm điểm của bữa tiệc này đó…..” Bách Nhật ngồi một bên nhìn Hàn Phong cười cười nói.

“ Đâu...đâu có, chúng ta đều là tâm điểm mà…..”

“ Nè Hàn huynh đệ, cậu đọc nhiều hiểu nhiều, biết thân phận của cô nàng Kim Vân này không…” Bách Nhật thì thầm một bên, Hàn Phong nghe xong thì nhìn về Kim Vân, sau đó lắc đầu. Dù sau hắn cần nhất chính là thấy được Thiên Hồn của cô nàng này. Từ một bên có 2 người đang đi tới hướng này, Hàn Phong liền nhận ra đó huynh muội của hoàng tộc…..

“ Chào các vị bằng hữu đã cất công tới dự buổi tiệc này của ta !!”

“ Thái tử quá khách khí…..” Bách Nhật một bên cười, sau đó cụng ly cùng với Xuất Tấn, Xuất Vân một bên thì trò chuyện với Nam Cung Phương, Lục Vô Song và Kim Vân. Xuất Tấn nhìn về Hàn Phong mà cười nói….

“ Vị Hàn huynh đệ này, chắc cậu không ngại cạn với ta một ly chứ….”

“ Thái tử có lòng thì ta làm sao từ chối, hơn nữa được xưng huynh đệ với thái tử là vinh hạnh của ta.….” Hàn Phong cầm ly của mình lên, sau đó cạn với Xuất Tấn, rồi uống vào. Bỗng nhiên Hàn Phong sặc sặc vài cái, tỏ vẻ khá là khó chịu, Xuất Tấn liền quan tâm….

“ Hàn huynh đệ, cậu có sao không….”

“ Thái tử thông cảm, ta lần đầu tiên uống rượu...nên có nhiều bất kính….”

“ Thật là sai lầm của ta, ta sẽ cho người pha lên một ấm trà….”

“ Vậy thì đa tạ thái tử rồi !!!” Hàn Phong chắp hai tay mà cười cảm ơn, sau đó hai người rời đi mà chào hỏi các bàn khác. Hàn Phong ngồi xuống mà cười nói với Nam Cung Phương, coi như không có chuyện gì xảy ra hết. Hắn thỉnh thoảng liếc qua bàn của tứ đại gia tộc, Lý Thế thì dẫn theo Lý Cổ, Cung Nhạc thì dẫn Cung Thôi và bạn thân của Xuất Vân công chúa Cung Tố Tố, Thanh Nhã thì đi với phụ thân nàng, Thanh Tư Bảo, riêng chỉ có Bác gia chỉ có một mình Bác Nho.

Khi nhìn qua Thanh Nhã thì thấy nàng vẫy tay chào mình, Hàn Phong cũng cười cười mà vẫy tay chào lại, hành động như thế cũng khiến khá nhiều người chú ý tới vị mỹ nữ này, sau đó là hàng trăm ánh mắt giết người nhìn về Hàn Phong. Thanh Nhã hôm nay một cái áo dài màu đỏ, lộng lẫy với những ánh kim….

Từ từ cả quảng trường bắt đầu có nhiều người hơn, dù sao được hoàng tộc mời tiệc thì ai mà chả muốn đi. Có thể thấy được hoàng cung lộng lẫy, hơn nữa còn có những mỹ nữ của các đại gia tộc, nhưng Hoàng Thượng và các vị Hoàng Hậu Quý Phi thì sẽ không thấy, dù sao đây là lễ được Xuất Tấn tổ chức, nhưng nói thẳng ra là mời chào nhân tài cho hoàng tộc, củng cố lực lượng cho chính bản thân hắn. Hơn nữa ai lại mà chả muốn có được một tương lai sáng rạng cho nên hầu như một ngàn người đậu cuộc thi đều có mặt ở đây, còn thêm gia đình của bọn họ. Hên là quảng trường hoàng cung này có sức chứa bốn ngàn người nên cũng không chật chội lắm…

Đương nhiên, khu vực của hoàng tộc, tứ đại gia tộc và mười người đứng đầu nằm ở nơi đặc biệt, còn những người khác thì ngồi ở một bên, ở giữa chính là một sàn đấu khá bự, được chế tạo tỉ mỉ. Phần khu vực của khách đặc biệt đều có người bảo vệ, ngăn chặn làm phiền các vị đại gia có mặt mũi cho nên chỉ có thể đứng ở xa mà ngắm mỹ nữ.

“ Nhã nhi, con có quen với cậu thanh niên Hàn Phong đó à…”

“ À...cậu ấy có giúp con lần trước !!”

“ Thế à...nếu được thì tranh thủ lôi kéo vào gia tộc….con cũng hiểu nên làm sao mà phải không?”

“ Nhã nhi đã hiểu !!!” Thanh Nhã cúi đầu mà nói, mặt nàng lúc này chỉ có vẻ buồn thảm nhưng ai làm gì thấy vẻ mặt đó, chỉ có Hàn Phong để ý được cái vẻ mặt thấp hiện rồi thấp ẩn đó. Một lúc sau thì người cũng đã đến rất đông đủ, ai ai đều ổn định chỗ ngồi của mình mà bắt đầu thưởng thức bữa tiệc phong phú cùng với hảo tửu, lúc này Xuất Tấn đứng lên sàn đấu mà nhìn xuống dưới nói…

“ Cảm ơn các vị đã bỏ ra thời gian tới bữa tiệc này của ta……….”

…..

….

“ Bắt đầu hành động đi……” Hàn Phong nhìn thấy tất cả mọi người đang bị bài mở đầu của Xuất Tấn mà thu hút, hắn liền truyền âm cho Thải Ti Liệt. Nhận được tin Thải Ti Liệt liền gật đầu và nói…

“ Có lệnh của thiếu gia, chúng ta xuất phát thôi !!!” Đại Minh gật đầu, rồi cả hai cùng đeo lên một cái mặt nạ, đặc biệt hai cái mặt nạ này là một hình mặt người cười, còn của Đại Minh là mặt người đang khóc, phía sau bọn hắn có hơn 40 người thuộc hạ, mặc một bộ đồ màu đỏ, mặt nạ của chúng là đều là một khuôn mặt nạ người đang giận dữ. Và đặc biệt thực lực của đám người này đều là Thiên Quân Nhị Tinh. Hàn Phong dùng đan dược và dược liệu, trong một tháng mà nâng lên đẳng cấp của hơn ba mươi người tinh nhuệ nhất Huyết Đường Lang.

“ Đi thôi !!” Thải Ti Liệt và Đại Minh biến mất, ba mươi người phía sau cũng biến mất theo.

…….

Bác gia, đệ phủ

Xung quanh là một màu đen tối như mực, ngoài tiếng chó sủa mèo kêu thì không nghe thấy một cái gì nữa. Bác gia phủ đệ thì có những chiếc lồng đèn thắp sáng, cửa chính thì có 2 tên hộ vệ đang canh cửa, bỗng nhiên có hai cái bóng đen xuất hiện nhanh chóng xử lý hai hộ vệ đó rồi nhanh chóng giả trang….

Sau đó ở bốn góc nhà của phủ đệ, xuất hiện mỗi góc 2 người, nhanh chóng cầm lấy tấm phù và đặt lên mỗi góc. Sau đó truyền hồn lực vào bên trong tấm phù, lập tức tấm phù phát sáng, rồi kết nối bốn cái lại thành một bức tường năng lượng trong suốt bao quanh phủ đệ này một cách nhẹ nhàng….

“ Vào Thôi !! Trừ Người Thân Ra Còn Lại Giết Hết, Tài Bảo Đem Về Sạch Sẽ !!”

“ Qua Ngày Hôm Nay Bác Gia Sẽ Sụp Đổ Viễn Vĩnh !!”

………

………

Bên này Xuất Tấn vừa nói xong bài thuyết trình của hắn, đương nhiên chỉ có người bên dưới nghe, đa số khu khách đặc biệt chỉ làm ngơ, ngồi cười nói với nhau. Hàn Phong thì nhìn vào ly trà, mà đưa lên cao một cái xong uống sạch…..

“ Hoàng Hậu Giá Đáo, Ngọc Quý Phi Giá Đáo, Lý Quý Phi Giá Đáo, Tây Quý Phi Giá Đáo !!” Hàn Phong nghe từ bên ngoài vài tiếng hét lên, hắn quay lại thì nhìn thấy bốn đại mỹ nhân đang từ từ tiến tới, Xuất Tấn và Xuất Vân nhanh chóng chạy lại mà chào hỏi…

“ Hài Nhi Tham Kiếm Mẫu Thân, Ngọc Quý Phi, Tây Quý Phi, Lý Quý Phi !!“

“ Được rồi, miễn lễ đi…”

“ Mẫu thân, sau ngài lại đến đây…”

“ Ta không có việc gì làm, đến đây để nhìn được không…”

“ Được...được chứ, mẫu thân và các vị nương nương mau vào trong…” Xuất Tấn gật đầu rồi mau chóng dẫn đường, Ngọc Mị lúc này nhìn qua Hàn Phong mà cười và nháy mắt một cái thật nhanh, khiến cho hắn cười khổ và nghĩ thầm “ Cô nàng này không sợ có người nhìn thấy à…”.

“ Chúng Thần Tham Kiến Hoàng Hậu Nương Nương và Các Vị Quý Phi !!”

“ Chúng Thần Tham Kiến Hoàng Hậu Nương Nương và Các Vị Quý Phi !!”

“ Chúng Thần Tham Kiến Hoàng Hậu Nương Nương và Các Vị Quý Phi !!”

“ Được rồi, tất cả miễn lễ...hôm nay là ngày vui, mấy cái lễ nghĩa đó để qua một bên….”

“ Đa Tạ Hoàng Hậu !!”

“ Các vị trưởng lão, không biết bữa tiệc có vừa miệng không ?”

“ Hoàng hậu quá khách khí, bữa tiệc rất phong phú và vừa miệng…” Lam Tổ cười đứng dậy mà nói, bốn người khác gật đầu.

“ Vậy thì tốt rồi !!” Hoàng Hậu gật đầu mà mừng thầm, Hàn Phong thì lắc đầu và cười nghĩ thầm” Quả nhiên là một bà mẹ thương con !!”.

“ Mọi người, ta xin tiếp tục lúc nãy...chương trình của bữa tiệc ngày hôm nay chính là thưởng thức hảo tửu và đồ ăn đa dạng. Phần thứ hai chính là một phần đặc biệt, nó có tên là ‘ Tự Do Thách Đấu !!’ “

“ Tự Do Thách Đấu ??”

“ Đúng, chính là các vị Thiên Hồn Giả ở nơi này, có thể tự do khiêu chiến bất kỳ người nào, ngay cả mười người đứng đầu, mục đích là để trao đổi lẫn nhau, học những cái mình chưa biết và chia sẻ những cái mình biết, đó là mục đích của bữa tiệc ngày hôm nay…đương nhiên, việc này đã được năm vị đại diện của Ngũ Viện đồng ý, và bọn họ sẽ là trọng tài…..”

“ Được, hay...hay….”

“ Rất có ý nghĩa…..”

“ Nếu các vị không có ý kiến gì thì bây giờ chúng ta sẽ vừa thưởng thức bữa tiệc phong phú và các trận đánh bỏng mắt nào…..” Xuất Tấn thấy có rất nhiều người ủng hộ thì vui mừng cực độ, những người khác trong mười hạng đầu cũng khá hào hứng, riêng chỉ có Hàn Phong không thoải mái lắm, lên làm con khỉ biểu diễn cho người khác xem….cái đó, hắn không thích lắm….đương nhiên là trừ thi đấu chính thức...còn cái này, là mua vui rồi…..

“ Vậy Ta Công Bố ‘ Thách Đấu Tự Do ‘ Bắt Đầu !!!!!”