Chương 36: Hoàng Lân Độc Xà (2)
“ Lần này coi bộ mệt rồi……” Hàn Phong nhìn thân ảnh này mà cười khổ, xem ra hắn phải dùng hết thực lực của mình, nhưng cái hắn lo nhất chính là bị đám lão già bên ngoài đang quan sát mà thấy.
“ Bách Nhật, chút nữa ngươi dẫn người rời đi khỏi nơi này...con rắn này, các ngươi đối phó không nỗi đâu…Phương nhi, muội chút đi theo Bách Nhật mà rời đi, trận chiến tiếp theo để ta và Đại Minh là được rồi...”
“ Hai người các cậu ??”
“ Đương nhiên, chỉ có chúng ta cản nổi nó lại…..đi mau lên, không thì không có cơ hội đâu !!”
“ Không thể thế được, chúng ta sẽ ở lại giúp đỡ Hàn huynh đệ….” Hàn Phong lúc này cũng biết rõ mình không thể nào bại lộ thực lực Thiên Quân của mình, nếu không thì tất cả sẽ là công cốc, cho nên hắn đành giải tỏa tới Thiên Giả rồi lập tức phong lại, khí tức Thiên Giả từ người Hàn Phong tràn ra, khiến cho cả đám giật mình….
“ Hàn huynh đệ, ngươi đã là Thiên Giả cấp bậc…”
“ Tam tinh là chính xác nhất...còn hắn là tứ tinh...bọn ta sẽ cản con rắn này, các ngươi chạy trước đi….”
“ Nhưng nó có cấp 4 đỉnh phong, tương đương với một Thiên Giả Cửu Tinh, hai người làm sao mà cản…” Nam Cung Phương một bên lập tức phản đối, nhưng Hàn Phong lắc đầu và nói…
“ Đừng có nói nhiều…. Các ngươi ở lại chỉ làm vướng tay chân, quay về chỗ cũ mà tập hợp….”
“ Nhưng….”
“ Nhưng, nhưng cái gì...mau đi…..”
“ Được, vậy Hàn huynh đệ, Bách Nhật nợ huynh đệ một mạng, ngày sau nếu cậu cần gì, cho dù lên núi đao xuống biển lửa, ta không từ nan….Đi….” Bách Nhật hai tay chắp lại mà cảm ơn, sau đó xoay người rời đi. Nam Cung Phương không cam lòng, nhưng nàng vẫn còn biết được mình chỉ là gánh nặng nếu ở lại, con rắn tính đuổi theo nhưng lập tức bị Đại Minh cản lại, đẩy lùi nó về sau…..
Một lúc sau đám người Nam Cung Phương cũng rời đi, Đại Minh nhìn về Hàn Phong mà nói :” Đại ca, chúng ta không thể giải phong ra một chút nữa à….”
“ Không được, Thải Ti Liệt vừa truyền âm cho ta, nói rằng năm lão già Ngũ Viện đang quan sát bên này, tức là chúng ta trận đấu với tiểu xà xà này đang bị quan sát, Thiên Giả Tam và Tứ Tinh là cao nhất rồi….”
“ Con rắn này là cấp 4 đỉnh phong, tương đương với Thiên Giải Cửu Tinh đấy…”
“ Hoàng Lân Độc Xà, cấp 4 đỉnh phong...nó sắp tiến hóa thành cấp 5 rồi, đó là vì sao nó mới tập kích đám Xích Hùng, muốn ăn bọn chúng mà đột phá…nhưng chưa cấp 5 thì vẫn là cấp 4, chúng ta đối phó vẫn được...”
“ Xem ra lần này chúng ta phải dùng chút ít bí kỹ rồi..….” Đại Minh hai mắt đầy chiến ý mà nói...
“ Haha, đừng có bại lộ nhiều quá là được….”
Hoàng Lân Độc Xà cảm nhận được chiến ý từ hai người Hàn Phong và Đại Minh thì nó lập tức gào lên, sau đó lập tức ra tay trước, nhào lên. Hai người lập tức nhảy ra mà tránh đòn, Đại Minh tay cầm Biển Bức Kiếm ra tay trước….
“ Trung Giai Kiếm Công Bí Kỹ - Nhất Kiếm Trảm “
Một mũi kiếm lao thẳng về Hoàng Lân Độc Xà, nhưng nó lập tức uống cong người mà né kiếm một cách dễ dàng, nhưng bên kia Hàn Phong lập tức lợi dụng điểm này, áp sát nó, tay cầm một thanh kiếm bình thường mà đánh về nó….
“ Trung Giai Kiếm Công Bí Kỹ - Toàn Lực Kiếm Công !!”
Một cây kiếm chứa đựng Hồn Lực cực đậm, đánh về con Hoàng Lân Độc Xà nhưng khi kiếm vừa chạm vào thân rắn thì lập tức phát nổ, khi khó bụi bay ra thì trên người nó không hề có một vết thương nào, kiếm kỹ bị chặn bởi da thịt. Hoàng Lân Độc Xà dùng đuôi quất Hàn Phong ra ngoài, nhưng hắn dùng kiếm chặn lại cho nên không bị thương chút nào….
“ Chết tiệt, quên nó là có chiêu này…..”
“ Đại Minh, toàn bộ sát thương từ Vật Thể Thiên Hồn tác dụng lên thân con rắn này đều bị giảm 3 phần 10 sát thương, cho nên nhắm vào đầu của nó….”
“ Được, đại ca…..”
“ Trung Giai Kiếm Công Bí Kỹ - Nhất Kiếm Trảm “
“ Trung Giai Kiếm Công Bí Kỹ - Nhất Kiếm Trảm “
Đại Minh liên tục ra đòn, nhắm thẳng vào đầu con Hoàng Lân Độc Xà và sau 5 lần dùng thì có một lần dính vào đầu nó, đòn sát thương đánh ngay điểm yếu khiến nó gào lên thật to, sau đó cẩn thận mà nhìn về hai người này. Lập tức còn Hoàng Lân Độc Xà liền chui xuống dưới đất, Đại Minh và Hàn Phong hiểu ý, chia ra mỗi người canh một bên, bỗng nhiên một đầu rắn đánh thẳng về hai người, Hàn Phong nhảy ra lập tức, còn Đại Minh thì dùng kiếm mà chặn lại….
“ Cẩn thận !!”
Một cái đuôi rắn từ đằng sau Đại Minh nhanh chóng đánh về hắn, và dính trực diện toàn lực từ đuổi rắn, Đại Minh bị văng ra ngoài và đụng vào thân cây…
“ Chết tiệt, lão tử mà có thể dùng toàn lực, ta nhất định lóc da ngươi làm quần áo từ mấy phút trước rồi….”
Hoàng Lân Độc Xà đương nhiên không cho Đại Minh cơ hội lóc da nó, lập tức liền bò tới nhanh chóng, muốn một phát xử lý hắn. Nhưng Hàn Phong lập tức xuất hiện một bên, sau lưng hắn đã xuất hiện một cái vòng tròn có chữ “ Nhất “.....
“ Đệ Nhất Hồn Kỹ - Bất Động Phật Đà !!!” sau khi hô lên thì xuất hiện ra một pho tượng phật đang ngồi thiền, sau đó biến mất rồi hiện bên trên con Hoàng Lân Độc Xà rồi đè xuống người đó. Lập tức Hoàng Lân Độc Xà không thể nhúc nhích cho dù cố gắng cỡ nào, Đại Minh tranh thủ mà nhảy ra ngoài, điều hòa vết thương…
“ Con tiểu xà, đệ nhất hồn kỹ của ta có thể khiến đối phương không thể di chuyển trong vòng 5s nếu ngươi thực lực hơn ta, còn nếu dưới ta thì ngươi nằm ngoan ngoãn ở đó 10s đi….cho dù ngươi khỏe cỡ nào, hồn kỹ này vẫn khiến ngươi nằm úp xuống mặt đất….”
“ Vết thương thế nào….chỉ có 10s thôi đó….”
“ Không nhằm nhò...chỉ gãi ngứa thôi….” vừa dứt lời thì phía sau người Đại Minh xuất hiện giống như Hàn Phong, một vòng tròn có chữ “ Nhất “...
“ Đệ Nhất Hồn Kỹ - Huyết Biển Bức Hấp “ lần này là một con dơi khổng lồ nhanh chóng bay lại con Hoàng Lân Độc Xà, một cái miệng rộng với bốn cái răng nanh, cắm xuống cổ con rắn, sau đó một luồng huyết chảy vào người con dơi rồi biến mất, sau đó vết thương trên người Đại Minh lập tức biến mất, tất cả tiêu tốn hết 10s. Khi cử động được, nó lập tức lùi ra mà cảnh giác nhìn hai người này….
“ Được rồi, nên đánh nhanh thắng nhanh thôi, dù hồn kỹ đã coi như khiến cho đám lão già kia ngạc nhiên không ngồi được rồi….” Thải Ti Liệt vừa kể lại khuôn mặt của đám lão già khi bọn họ nhìn thấy Hàn Phong và Đại Minh thi triển Hồn Kỹ….
“ Thượng Giai Bí Kỹ - Song Sát Nhất Mục Tiêu !!” Hàn Phong vừa hô vừa vuốt thanh kiếm của mình, lập tức thanh kiếm phát sáng lên một màu đỏ, rồi nhanh chóng đâm hai nhát về đầu con Hoàng Lân Độc Xà, đương nhiên nó không ngu mà hứng chịu 2 đòn từ thượng giai bí kỹ, liền chuẩn bị né ra thì lúc này Đại Minh xuất hiện phía sau người đó, cười nói….
“ Ngươi quên ta rồi à….”
“ Thượng Giai Bí Kỹ - Biển Bức Lao Tù “ Đại Minh đâm thanh kiếm xuống mặt đất rồi từ mặt đất chui lên ba con dơi, dùng cánh mà giữ chặt Hoàng Lân Độc Xà, không thể di chuyển, 2 đường kiếm sát dễ dàng đâm xuyên qua đầu Hoàng Lân Độc Xà, khiến nó tử vong lập tức, rồi gục xuống mặt đất, khí tức biến mất…..
…….
…….
Ngồi ở trong phong đang quan sát, năm lão già khi nhìn thấy Hồn Kỹ của Hàn Phong thì giật mình, bởi vì bọn họ chưa bao giờ thấy Hồn Kỹ nào như thế….
“ Cái này….Hồn kỹ đó là gì thế ?”
“ Tử lão….ngài biết không ?”
“ Không, ta chưa bao giờ thấy….hai thằng nhóc này còn có Thượng Giai Bí Kỹ...thân phận bọn chúng...không tầm thường….ông nghĩ sao Lam Tổ ??”
“ Ta cũng thế !! Hồn Kỹ của tên Đại Minh kia thì là từ Huyết Biển Bức ma thú cấp 5….còn Hàn Phong thì ta không biết….” Lam Tổ ngồi một bên lắc đầu..
“ Hai thằng nhóc này….xem ra có nhiều bí mật !!” Lam Tổ ngồi vuốt râu mà trầm mặc, những người khác cũng không khác gì mấy…
“ Khoan đã….chưa kết thúc….” Lam Tổ bỗng nhưng nhớ ra cái gì liền bật dậy….
…...
…..
“ Haha tiểu xà chết tiệt….dám làm trọng thương lão tử, ngươi chết là đáng…..” Đại Minh tức giận đá đá nó vài cái, Hàn Phong cười cười rồi đi tới mà tính vạch con rắn ra để lấy ma thạch của nó, cộng thêm độc tố từ trong miệng….bỗng nhiên khi nghĩ tới độc tố thì Hàn Phong giật mình, nhanh chóng chạy tới mà kiểm tra miệng con Hoàng Lân Độc Xà nhưng hắn lại giật mình, cảm nhận được cái gì liền la lên….
“ Nhảy ra khỏi chỗ đó mau lên…..”
“ Ầm…..ầm…….bùm…….” Một đuôi rắn quất tới người Đại Minh không phòng bị, một phát toàn lực khiến hắn văng ra nhanh chóng, nhưng Hàn Phong liền ra tay đỡ Đại Minh, rồi Đại Minh phun ra một ngụm máu, mà khó chịu đứng dậy….
“ Chết tiệt...là ai…..”
“ Ngươi còn không lộ mặt à…..” Hàn Phong cười lạnh nhìn về hướng đó mà nói, từ bên dưới mặt đất lộ ra một thân ảnh còn lớn hơn con Hoàng Lân Độc Xà vừa rồi, không ít hơn 15 mét, thân hình màu tím với những gai nhọn đằng sau lưng, đầu có ba cái sừng, hai bên và chính giữa trán, hàm răng nanh nhọn và bén hơn…..
“ Con rắn chúng ta vừa giết là một con cái, không hề có độc...còn con trước mặt chúng ta mới chính là thủ phạm cho những lần tập kích, và đã tiến hóa từ cấp 4 lên cấp 5, gặp Tử Lân Độc Xà đi nào, bá chủ của Thiên Vân bí cảnh……” Hàn Phong cười lạnh mà giới thiệu, hắn lúc này nếu không giải thực lực ít nhất tới Thiên Sư tứ, ngũ tinh...thì không thể nào địch lại con Tử Lân Độc Xà này……
“ Quả Nhiên Là Nhiều Cái Bất Ngờ !!”
“ Thiếu gia, chúng ta có thể hành động !!” Giọng Thải Ti Liệt bất ngờ vang lên trong đầu Hàn Phong, hắn sờ cằm suy nghĩ một hồi lâu rồi nói…
“ Không dời lại thời gian, vào ngày kết thúc cuộc thi tuyển và ban thưởng, tối hôm đó chúng ta sẽ hành động !”
“ Nhưng...bây giờ không phải là thời cơ tốt à…mọi người đang tập trung tại nơi này….”
“ Không, không đủ….ta muốn lão tận mắt nhìn thấy, hơn nữa chúng ta cần chế chụ lão bất tử tiền nhiệm gia chủ đó…”
“ Việc đó thuộc hạ đã làm xong, lão già đã là cá trong sọt…”
“ Vậy thì chờ đi….tối hôm nay sẽ là một đêm kinh hoàng….”
“ Vâng !!”
“ Đúng Là Nhiều Cái Bất Ngờ !!”
………..
………..
Bên ngoài quảng trường thì mọi người đang quan sát những ứng cử viên khác, đương nhiên hình ảnh về Hàn Phong đều bị năm lão đầu kia phong tỏa, nên những gì hắn làm đều chỉ có năm người bên trên biết, đương nhiên là không nghe bất kỳ đối thoại nào rồi….
“ Chết tiệt, Lý Cổ nó đang làm cái gì thế...thế mà đứng ở hạng 10 !!” Lý Thế nhìn con trai của hắn đứng ở hạng bét tức giận mà vỗ bàn.
“ Haha Quốc Sư, xem ra Lý nhị công tử gặp nhiều khó khăn a...Thôi nhi quả nhiên là xuất chúng….” người lên tiếng là một trung niên thân mặc giáp trụ, hai bên đầu sư tử, mặt nhiều vết sẹo, khí thế hùng dũng. Người này chính là đương nhiệm gia chủ của Cung gia, đại tướng quân của Đế Kim đế quốc, Cung Nhạc.
“ Cung tiểu tử, ăn nói với trưởng bối sao lại vô lễ thế….”
“ Haha quốc sư đối quá rồi, ta chỉ là một đại tướng quân, sao dám đắc tội ngài….”
Một bên có một lão già xấp xỉ Lý Thế, hắn khuôn mặt nhìn giống như là thư sinh hơn là một nho giả, người này là gia chủ của Bác gia, tuy hắn đã từ quan từ lâu nhưng học sinh của lão già này chiếm một nửa dân số của Đế Kim đế quốc, khiến cho ai cũng không dám xem thường lão đầu này…..Bác Nho, gia chủ Bác gia !!!
Một bên khác lần này là một trung niên, nhưng chòm râu và mái tóc đã có phần bạc, tuy nhìn thư sinh như khí tức lại không như thế, khuôn mặt lúc nào cũng sáng sủa, sẵn sàng đối phó mọi tình huống, khuôn mặt của một thương nhân. Người này là gia chủ của Thanh gia, Thanh Tư Bảo. Hắn nắm giữ một nửa tài chính không chỉ riêng Đế Kim đế quốc, mà Lạc Nhật đế quốc cũng có rất nhiều tài sản của hắn…….hơn nữa thực lực của hắn cũng nằm trong những người mạnh nhất nhân tộc….
“ Phụ thân, ngài nghĩ rằng ai sẽ đứng đầu ?” Thanh Nhã ngồi một bên mà nhìn Thanh Tư Bảo hỏi, nàng vẫn là một thân ảnh hiên ngang, đẹp đẽ, luôn luôn thu hút nhiều ánh mắt.
“ Không phải là tên đứng đầu sau...Hàn Phong phải không ?”
“ Nhưng ngài có nghĩ rằng sẽ có người đánh bại hắn không….”
“ Hahaha con gái ngoan, con vẫn chưa giỏi về vụ này lắm...tiểu tử Hàn Phong này, ta nói hắn nhất định sẽ giữ vị trí của mình….”
“ Xem ra phụ thân rất tin tưởng hắn ?”
“ Không phải là tin tưởng, mà là trực giác…..trực giác của một thương gia…..”