Chương 239: Công Chiếm Vương Tọa: Tình trạng Đế Đô.

Bên trong cánh cổng Tiên giới mọi chuyện đang diễn ra vô cùng khốc liệt, thi bên ngoài Đế Đô lại mang lên một màu sắc khác biệt.

Thành trì Đế Đô ngày nào giờ đây chỉ còn lại một nửa là sống yên bình, nữa còn lại nhuộm một màu tang tóc đau thương.

Duy thành trì hoàng gia vẫn đứng đó, sừng sững như một ngọn núi. Khói lửa nghi ngút khắp nơi trong nội thành.

Lúc này quân phản loạn của tộc người Nhân Tiên đã bị khống chế hoàn toàn. Bởi vì sự can thiệp của một gia tộc mà không một ai ngờ đến Kim Châm Thẩm Gia.

Phó tông chủ của Kim Châm Thẩm Gia "Thẩm Vân Lãng". Thực lực "Thần" đã đến kịp lúc hợp lực với ba gia tộc Đế Đô nhanh chóng áp đảo những kẻ phản loạn không có chút khả năng chống trả này một cách quá dễ dàng.

Điều đáng nói là trước nay, một gia tộc trung lập dường như không bao giờ trực tiếp tham gia chiến sự như là Thẩm Gia lại có một động thái như vậy khiến người đời kinh ngạc.

Sau khi khống chế được quân thù tạm thời bình ổn tình hình Đế Đô các gia tộc khác nhanh chóng kéo đến trước Tam Thanh . Trãi quân ra xung quanh nhằm vây bắt những kẻ bên trong đồng thời giải cứu hoàng tử Tiên tộc.

Tuy nhiên bằng cách nào đi chăng nữa thì, họ vẫn không thể xuyên phá được cái lồng này. Có thể nói, chiếc lồng chim này dường như là một địa phận bất khả xâm phạm. Nội bất xuất ngoại bất nhập, khiến Thẩm Vân Lãng cảm thấy mọi chuyện có vẻ không đi đúng hướng mà lão đã định.

Thư thả khoát tay áo ra sau lưng, lão đứng từ xa nhìn về Tâm Thanh Trường. Trong lòng nổi lên nhiều mối nghi ngại. Bên trong quảng trường to lớn đó đang có rất nhiều nhân vật lớn, nếu bọn họ mà có mệnh hệ nào thì ắt hẳn thế cục tại Đế Đô trong giai đoạn về sau ắt hẳn sẽ có biến chuyển lớn đến mức khó có thể kiểm soát.

Lúc này Thẩm Viên Bác cùng Thẩm Y Y và Thẩm Viên Trúc từ hàng ngũ của tộc nhân Kim Châm Thẩm Gia chầm chậm đi lên.

"Thứ này không thể xuyên phá hay sao?"

Giọng trầm của Viên Bác pha lẫn với chất điệu run của tuổi già theo đó mà truyền đến màng nhĩ của Thẩm Vân Lãng. Lão theo đó mà chầm chậm xoay người, mà nhìn về phía Thẩm Viên Bác. Vừa thấy nhân dạng già nua của Viên Bác, Vân Lãng ngay lập tức chắp tay chào cung kính.

Nói về vai vế có thể Vân Lãng cao hơn Viên Bác hai bậc nhưng về tuổi đời cùng danh phận thì có lẽ Vân Lãng thấp hơn rất nhiều so với người trước mặt. Nên lão không hề giấu diếm sự ngưỡng mộ cũng như lòng cung kính dành cho trưởng bối của mình.

"Vâng chính xác là như vậy, dường như đối phương là một kẻ có pháp bảo trấn thiên hoặc thượng cổ trở lên mới có thể ngăn cản được phép của ta. Xem ra chúng ta đã gặp phải cường địch rồi thưa người."

"Hừm! Trong gian phòng rộng lớn khi nãy, ta có một cảm giác không bình thường. Quả nhiên là có kẻ địch đang ẩn náu xung quanh. Ta thật muốn biết bên trong đó rốt cuộc là chó hay là mèo."

Trong khi tất cả mọi người đang bận tâm về chuyện giải quyết cái lồng chim thì Thẩm Y Y lại có một sự quan tâm ở một nơi khác. Khi nãy trong lúc hỗn loạn có sự xuất hiện của Xích Viêm Điểu cùng Trương Vệ thì ắt hẳn chàng đã dấn thân vào bên trong nơi chiến trường đẫm máu.

Khiến nàng cảm thấy có gì đó không đúng.

Trương Vệ mới giây phút trước còn bị thương tích nặng, mà nay lại tràn trề sinh khí như thế khiến nàng không khỏi hoài nghi. Mục đích thật sự của chàng rốt cuộc là gì. Đó là một câu hỏi đến thời điểm này nàng vẫn chưa có câu trả lời.

Cánh cổng Tiên giới đã hoàn toàn đóng lại, dù muốn cũng không một ai có thể đi qua đó được. Cho nên mọi chuyện bên trong chỉ có thể biết được khi mà cuộc chiến này hoàn toàn kết thúc.

Lúc này, Đế Đô Thành đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của quân lực Kiến Quốc cùng tứ đại gia tộc. Chỉ còn vị trí ở Tâm Thanh Trường là vẫn chưa có bất kỳ biến chuyển nào.

Khi mọi người vẫn còn đang bàn luận cách để xuyên phá nơi này thì một cổ thanh âm từ đâu đó truyền đến nơi này:

"Lý thúc thúc, mọi người trong Lý gia đều đã vong mạng."

Lời nói đi kèm với giọng điệu nức nở. Theo sau đó là mình hình ảnh một hài tử thân nhuộm màu của máu, chạy xuyên qua hàng người mà chạy đến chỗ của Lý Tình Trưởng lão của Lý Gia Trang. Cậu bé chạy đến ôm lấy chân phải của Lý Tình mà khóc, cậu bé ấy không ai khác chính là Lý Hưng.

"Sao cơ!!"

Tin tức này đã khiến tất cả những người, vô tình hay cố ý nghe được đều bất giác kinh ngạc. Lý Hưng đã đi cùng các trưởng bối tham dự sự kiện Tam Minh Tranh Bá lần này, trong khi tất cả những người khác đều đã mắc kẹt bên trong nhưng cậu lại đang ở bên ngoài khiến nhiều người vây lại hỏi han.

Mọi người góp vào một chút lời an ủi. Khiến cậu bé trấn tĩnh dần và kể lại đầu đuôi sự việc trong cơn hoảng loạn. Đi kèm với những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống

"Đại tỷ... đại tỷ là người đã ra tay."

"Là Lý Linh Ngọc!!!"

"Không thể nào!"

"Chuyện này...."

Với thông tin chấn động như thế, khiến tộc nhân Lý Gia bất chợt cảm giác như trời sập xuống. Những cá nhân kiệt xuất của Lý Gia đều đã vong mang, nói vậy đồng nghĩa với Lý Gia sẽ không còn những con người kiệt xuất để tranh tài, hay thậm chí là trụ vững trên đất Đế Đô này.

Nhưng cũng rất nhanh, cái cảm giác đó cũng đã lây sang cho tất cả hai gia tộc khác. Thông qua lời kẻ ngắt quãng liên tục xen kẽ với từng tiếng nấc của Lý Hưng thì bên trong Tâm Thanh Trường khi này chỉ còn lại ba người còn sống, nhưng cậu bé không hề đề cập đến người đó là ai.

Tuy nhiên người dày dặn như Vân Lãng hay Viên Bác đã nhận ra một vấn đề, cậu bé Lý Hưng này biết rõ thông tin đến nhường ấy ắt hẳn đã ở bên trong khi sự việc diễn ra. Trên người cậu đến một vết thương hay trầy xước cũng không hề có, còn những dòng máu đang chảy này dường như là ngụy tạo.

Đã khiến bọn họ có chút hoài nghi tuy nhiên lúc này, tạm thời không suy xét đến vì cậu bé có vẻ đang rất hoảng loạn. Cho nên họ tạm thời để chuyện đó lại sau này hẵng bàn đến.

Về phần Lý Gia không cần nói cũng biết, nếu tất cả đều vong mạng và Lý Linh Ngọc lại là phản đồ thì chỉ còn mỗi Lý Hưng là người kế vị tiếp theo của gia tộc họ Lý. Cho nên bọn họ nhanh chóng đưa cậu đến nơi an toàn. Còn tất cả tiếp tục tìm cách để phá huỷ lồng chim này.

Vân Lãng nói nhỏ với những người lân cận trong đó có Viên Bác những suy nghĩ của mình:

"Lý Linh Ngọc thẳng tay giết hơn chín ngàn nhân mạng bên trong Tâm Thanh Trường mà chỉ chừa lại ba người. Rốt cuộc ả đang muốn làm gì?"

"Lý Linh Ngọc mà ta từng biết, chưa từng mạnh đến nhường ấy. Chẳng lẽ suốt bao năm qua nó ẩn giấu khả năng của chính mình." Lý Tình thở dài não lòng chậm rãi nói.

"Lý Hưng không hề nói rõ là những ai còn sống, như thế muốn chúng ta suy đoán nhằm giữ chúng ta ở lại đây càng lâu càng tốt. Xem ra cái đầu của Lý Linh Ngọc không hề đơn giản." Thẩm Viên Bác đưa ra nhận định.

Từ Thức cười rồi mạnh miệng nói:

"Vậy thì, nếu đối phương đã đi một nước đi thú vị đến như vậy. Tại sao chúng ta không theo chứ."

"Được!!"

Nói đoạn tất cả những cá nhân thực lực đỉnh cao đồng loạt phát công chuẩn bị công phá Tâm Thanh Trường.