“Đạo và Lý...!!!”
Suy nghĩ một hồi lâu, hắn mới ngộ ra đây mới thực là thiếu hụt đồ vật, thứ then chốt nhất, cần thiên địa đạo lý gia trì, dạng này mới có thể hợp thiên lý, chỉ có nó thì mới có thể tạo thành Nghịch Thiên mong muốn đỉnh.
“Đạo!!!! Lý!!!!Nên như thế nào tạo thành đâu?”
Nghịch Thiên liên tiếp nhíu mày, đây là vấn đề khó khăn lớn nhất để rèn luyện “Khí” của hắn đi ra, hơn nữa nó cũng là thứ để đánh hảo cơ sở cho sau này Nghịch Thiên chân chính rèn luyện ra bản thân duy nhất “Binh”.
Nghịch Thiên cũng hiểu rõ mình không thiếu khuyết thời gian nên tại rèn luyện ra “Khí” của bản thân thì hắn tuyệt đối không muốn có một chi tiết sai lầm mà phải là hoàn mỹ, mỗi một chỗ đều là hoàn mỹ.
Cơ sở chắc chắn chính là con đường quyết định tự thân tương lai, điểm này Nghịch Thiên cực kỳ tinh tường nên hắn không chỉ muốn đúc tạo ra “Khí” là hoàn mỹ mà ngay cả bản thân hắn cũng sẽ như vậy.
“Cái gì là đạo!! Cái gì là Lý!!!”
Bỏ qua mọi tạp niêm trong đầu, Nghịch Thiên tinh tế minh tưởng suy xét, giờ khắc này hắn lâm vào trạng thái đốn ngộ, không có tiếp tục dung luyện mà là tại tu dưỡng thể xác cùng tinh thần của bản thân.
Thời gian sẽ không chờ đợi một ai, trong nháy mắt Nghịch Thiên ở trong không gian đen tối lại trôi qua 2 tuần, tổng cộng thời gian hắn bế quan đã trôi qua hơn 1 tháng nhưng hắn cũng dần dần lấy được nhiều đạo lý.
“Đạo trời tổn hại có thừa mà tu bổ không đủ.”
Trong không gian đen tối Nghịch Thiên tại tự ngộ, đây là một câu bí pháp, nhưng hắn không có hiểu rõ,bởi vì câu nói này đối với hắn cửu đỉnh là không quá phù hợp, cửu đỉnh của hắn muốn đi một loại Đế Hoàng.
Cửu đỉnh trấn khí, đây là bên trong “Đế”, cửu đỉnh trấn thế, đây là bên ngoài “Hoàng”, cho nên đạo trời tổn hại có thừa mà tu bổ không đủ đối với hắn cũng không thích hợp nhưng câu nói này thật là vô thượng đạo pháp.
“Lên...!!!!”
Nghịch Thiên giơ tay lên, hắn vừa tiếp tục bắt đầu đúc đỉnh, một bên tại ngộ đạo lăi muốn chế tạo ra cái thứ nhất đỉnh tới, vạn sự khởi đầu gian nan, mặc kệ hao phí thời gian bao lâu thì đều dự định chế tạo ra cái thứ nhất đỉnh.
Bởi vì nếu như không sớm một chút đúc đỉnh thì vào thời gian sau muốn lần nữa chế tạo ra “Khí” là đỉnh liền có một chút phiền toái không nhỏ.
“Keng...!!!! Keng....!!! Keng....!!!!!”
Nguyên thủy thần văn cực kỳ thuần thục đan vào một chỗ, diễn hóa tứ đại nguyên tố tạo thành thế giới là phong hỏa lôi vũ, từng tiếng oanh minh vang lên như muốn chấn vỡ màng nhĩ của người đứng xem.
Theo từng tiếng rèn sắt tiếng vang lên, các chùm tia sáng lan tràn ra đem chung quanh chiếu sáng, thần quang rực rỡ, đồng thời lại như cùng có một ngụm hoả lò đứng ở nơi này, một cỗ nóng bỏng chi khí bừng bừng nổi lên.
Thời gian từng chút từng chút đi qua, Nghịch Thiên cực kỳ cẩn thận, hắn căn cứ vào trong đầu bốn chân đỉnh chế tạo ra đạo lý có thể chịu tải thiên địa, trấn áp khí vận của bản thân mình.
Đây là một loại vô thượng chính thống đạo vận truyền thừa, ngay khi cái này tứ chân đỉnh vừa sinh ra Nghịch Thiên liền liên tưởng đến đã từng quan sát một ngụm đỉnh đồng thau trong cổ tịch xa xưa.
“Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh hay có tên gọi khác là Tư Mẫu Mậu Đỉnh”
Kiếp trước, Nghịch Thiên đã từng nhìn qua một chút trung hoa cổ đỉnh, trong đó cái đỉnh gây lại cho hắn có cực kỳ có ấn tượng chính là Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh, nó là nhà Thương cực đỉnh đồng thau.
Tại Nghịch Thiên trong quá trình đúc đỉnh thì đoạn ký ức kia lại rõ ràng hiện lên, từng nét vẽ trên Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh nhanh chóng xuất hiện tại trong đầu trợ giúp hắn chế tạo ra bản thân “Đỉnh”.
“Keng...!!!”
Dưới sự hỗ trợ của kí ức kiếp trước hiện về, Nghịch Thiên cuối cùng cũng rèn luyện ra “Khí” của bản thân, đây là một cái tứ chân đỉnh, nhị tai, có khắc ấn đại đạo pháp tắc khiến nó lộ ra cực kỳ cổ lão tang thương.
“Keng....!!!! Keng....!!! Keng....!!!!”
Trong chốc lát một cổ vô hình đạo vận xuất hiện, đây là quỹ tích của Đạo, chỉ có trong tích tắc tương hợp đạo quỹ tích mới bắt được, Nghịch Thiên nhanh chóng cảm ngộ lấy nó khắc vào mới hình thành “Đỉnh”.
“Đỉnh đã thành hình, còn kém một bước cuối cùng là định hình!!”
Nghịch Thiên giờ khắc này tìm về quỹ tích của Đạo cẩn thận ngộ giải, mặc dù thời gian cấp bách nhưng hắn vẫn giữ vững bình tĩnh, không có quá mức gấp gáp mà là nghiêm túc mà tìm hiểu thực hư.
“Quỹ tích của Đạo!”
Trong đầu, một đạo tia sáng kỳ dị xẹt qua, đây là một loại cực kỳ huyền ảo cảm giác, nó chính là quỹ tích của Đạo, cực kỳ khó mà thấy, hơn nữa cho dù là thấy được ngươi cũng khó có thể ngộ giải đây là ý gì.
Luân Hải Bí Cảnh khi rèn luyện đặc thù “Khí” sẽ có quỹ tích của Đạo, nhận được thiên địa tán thành, Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh bản thân liền có quỹ tích của Đạo nhưng thiếu khuyết ổn định đỉnh sức mạnh, cần đồ vật đi trấn áp.
“Nhưng cái gì là Quỹ tích của Đạo..!!!”
Nghịch Thiên liên tiếp suy tư, đây là hắn đau khổ không thể suy tính chỗ, thậm chí đã tìm về kí ức Già Thiên thời kì Diệp Thiên Đế - Diệp Phàm rèn luyện đại đỉnh thời điểm, khắc ấn kinh văn.
Nhớ tới lúc đó Diệp Thiên Đế có 9 cái Đế Văn của Đạo Kinh khắc vào Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh mới khiến nó ổn định lại mà Nghịch Thiên hắn cũng có truyền thừa của Diệp Thiên Đế thì sao không thể làm được chứ.
Cửu vì Cực, mỗi bộ Đế Kinh đều có 9 cái Đế Văn, nghĩ tới đây Nghịch Thiên nhanh chóng vận chuyển từng bộ Đế Kinh khiến chúng bay ra từng cái Đế Văn dung nhập vào mới hình hình thành “Đỉnh”.
“Oanh....!!!”
Đột nhiên khi từng cái Đế Văn bay vào mới hình “Đỉnh” thì nó lập tức vang lên một tiếng nổ lớn, toàn thân rạn nứt, không ổn định như thể việc rèn luyện “Khí” của Nghịch Thiên đã thất bại.
Nhìn thấy cảnh này Nghịch Thiên liền càng thêm khổ não, phải biết lúc này mới bất quá là rèn luyện tôn thứ nhất đỉnh, nếu như là đến cái thứ 9 cái đỉnh thì không biết phải tốn bao nhiêu công sức nữa.
Giờ khắc này này hắn cuối cùng minh bạch, cái gì gọi là người không biết không sợ, một hơi rèn luyện chín khẩu đỉnh, cả thế gian tìm khắp không tới một người dám luyện, ngay cả Hoang Thiên Đế cũng chưa từng làm.
Lại không nói trước Nghịch Thiên là rèn luyện chín cái tứ phương đỉnh, liền chỉ nói bình thường nhất tam chân đỉnh thì cho dù là thiếu niên Đại Đế, cũng không khả năng một hơi rèn luyện chín khẩu xuất thế.
“Rắc....!!! Rắc...!!!! Choang...!!!!!”
Cuối cùng Nghịch Thiên rèn luyện “Đỉnh” không thành công, theo một tiếng băng liệt toàn bộ nguyên thuye thần văn tạo thành đại đỉnh vỡ nát thành từng tia quang đoàn to nhỏ khác nhau.
Nhìn thấy cảnh này Nghịch Thiên buồn rầu, suy tư rất lâu mà không biết phải làm gì, thật giống như một cái lão học cứu gặp phải một cái chậm chạp không cách nào giải quyết nan đề đồng dạng.
Rất rõ ràng là cái vấn đề khó khăn này rất dễ phá giải nhưng khi thực hiện lại chính là không cách nào giải khailàm cho người cực kỳ phiền muộn, nếu không phải Nghịch Thiên tâm lý tố chất tốt hơn, sợ rằng phải tẩu hỏa nhập ma.
Đây chính là tu hành cầu thành tiên chỗ kinh khủng, nếu như chui vào ngõ cụt mà không có cách nào giải quyết thì cực kỳ có khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma, chỉ biết trở thành một cỗ máy giết chóc.
“Quỹ tích của Đạo!! Đạo thế nào quỹ tích? Một đầu vặn vẹo tuyến, chính là quỹ tích của Đạo sao? Như thế nào mới có thể đúc ra chân chính đỉnh!! Không bằng từ bỏ? Đổi phổ thông tứ phương đỉnh tính toán?”
“Không được! Tuyệt không thể từ bỏ, nếu như muốn nghịch thiên cải mệnh, nhất định phải chế tạo chín khẩu cùng người khác bất đồng tứ chân đỉnh!!!”
“Tại bên trong đỉnh có thể trấn áp tự thân khí vận, bên ngoài lại có thể trấn áp đại thế, dạng này mới có thể nghịch thiên cải mệnh!!!! Đến cùng cái gì là Đạo quỹ tích a!!!”
Nghịch Thiên liên tục cau mày trầm tư, cuối cùng hắn bình tĩnh lại tâm tình, cũng không có đi tu hành mà cảm ngộ lại từng “đạo” và “lý” ở trong từng bộ Đế Kinh.
“Đế Văn..!!!”
“Quỹ tích của Đạo..!!!!”
Có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đặc tính trợ giúp khiến Nghịch Thiên liên tiếp cảm ngộ lại từng quyển Đế Kinh thì hắn dần dần hiểu ra, trừng lớn ánh mắt của mình, như thần đăng đồng dạng, rực rỡ phát sáng.
“Ha ha ha ha ha!!! Ha ha ha ha ha!!! Ta hiểu được! Ta hiểu được!!! Quỹ tích của Đạo! Quỹ tích của Đạo! Ta hiểu được!”
Đột nhiên Nghịch Thiên cất tiếng cười to, bởi vì bản thân hắn đã biết được cái gì là Đạo quỹ tích , hơn nữa có biện pháp giải quyết sau cùng phiền toái trong quá trình rèn luyện ra “Khí” của bản thân.
Sau một khắc, Nghịch Thiên lại khoanh chân tiếp tục tu hành, kim sắc khổ hải xuất hiện bao phủ chung quanh, tại trong khổ hải một cái hắc bạch vòng tròn thái cực đồ cũng dần dần hiện lên.
“Kim Sắc Khổ Hải....!!!!”
“Âm Dương Sinh Tử Đồ...!!!!”
Hai đại dị tượng bị kích động lên nhưng Nghịch Thiên rất nhanh chóng khống chế lại hai loại dị tượng sức mạnh, đem những dị tượng này áp chế lại rồi sau đó bắt đầu chuyên tâm tu hành.
Ánh mắt của Nghịch Thiên lúc này tinh thần sáng láng, tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng vì hắn đã biết được như thế nào giải quyết đúc đỉnh sau cùng phiền toái.
“Cái gì là quỹ tích của Đạo? Một ngã rẽ khúc vết tích, đây là đạo cho sinh linh quan sát quỹ tích, trên thực tế đây là bút họa!!!”
“Đây cũng không phải là cái gì quỹ tích, bút họa đại biểu cho văn tự, tứ chân đỉnh khó mà tạo thành, hơn nữa ta rèn luyện đỉnh, chính Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh, là cổ Hoa Hạ nổi danh nhất đỉnh!!!”
“Bên trong nó tự nhiên có hàm nghĩa đặc thù, nếu như ta tăng thêm một chút văn tự cổ đại ở trong đó, có lẽ sẽ có hiệu quả khác nhau khiến Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh thêm một lần nữa lột xác trở thành tối cường Đỉnh!!!”
Trong không gian đen tối, Nghịch Thiên liên tiếp vừa phát ra tiếng cười rất vui vẻ, vừa cho ra ý nghĩ của mình, sự tình khiến hắn không thể rèn luyện ra “Khí” của bản thân cuối cùng vẫn bị chính bản thân hắn giải khai.
“Keng....!!! Keng.....!!! Keng....!!!!”
Trong không gian đen tối chín đạo nguyên thủy thần văn đan vào một chỗ, trong nháy mắt liên tiếp có chùy khí âm thanh liên tục vang dội tiếng rèn sắt âm thanh.
Từng đạo thần quang lập lòe, kim quang liên tục vẩy xuống chiếu rọi toàn bộ bóng đêm khiến Nghịch Thiên tại trên xác thịt hiện ra một màu vàng thân thể giống như một đoàn rực rỡ thái dương hạ phàm.
Theo thời gian lại trôi qua Nghịch Thiên đã đem chín đạo nguyên thủy thần văn, lại một lần nữa rèn luyện tạo thành một cái Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh mới.
Ngay khi Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh vừa hình thành liền có một loại cổ phác đại khí cảm giác, ẩn chứa thiên địa chân lý khiến người ta có cảm giác ngưng kết tinh thần.
Nghịch Thiên cũng nhận ra cảm giác này liền nhanh chóng cắn vỡ bờ môi, lấy thánh huyết của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai làm mực, nguyên thủy thần văn làm bút, ở trên đỉnh khắc ấn xuống văn tự cổ đại.
Theo từng giọt “Thánh Huyết” dung nhập vào Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh, hào quang chói mắt từ nó lập tức chiếu sáng toàn bộ không gian mà hình dạng của nó cũng dần dần hiện ra.
Đây là một cái đỉnh có bốn chân, tại mỗi chân đỉnh có tứ phương thần thú là thanh long, bạch hổ, huyền vũ, chu tước vây quanh, hai tai đỉnh có âm dương thái cực đồ, ở mặt đằng sau lại có khắc ấn tế thiên tự đồ.
“Ta cần rèn luyện chín khẩu đỉnh, cũng tức là cần khắc ấn chín loại đế văn tự, lại không thể chỉ khắc ấn cùng một loại văn tự, nói như vậy, còn không bằng luyện chế một đỉnh ta phải đi lộ, chính là vạn pháp trấn chư thiên!!!”
“Cho nên hiện tại ta cần rèn luyện chín loại tối cường đỉnh rồi dung hợp làm một đỉnh duy nhất mà thứ nhất đỉnh thuộc về cơ sở, có ý nghĩa phi phàm nên nhất định phải khắc ấn cổ xưa nhất hơn nữa thần bí nhất đế văn!!”
Vừa rèn luyện cái thứ nhất “Đỉnh”, Nghịch Thiên trong lòng suy tư, cuối cùng hắn cho rằng thứ nhất đỉnh ý nghĩa phi phàm, nhất định phải khắc ấn cổ xưa nhất “Đế Chi Văn Tự”.
Đương nhiên điều chủ yếu vẫn phải xem Nghịch Thiên muốn khắc đế chi văn tự gì, nếu như khắc một chút không tác dụng liền thành phế đỉnh mà nếu khắc ấn một chút tích chứa hàm nghĩa chữ liền sẽ trở thành “thần đỉnh”.
Ví dụ như là Âm Dương!! Thái Thượng!!! Càn khôn! Vô Cực!!! Hồng Mông! Các loại từ này một khi hình thành đều lộ ra cực kỳ bất phàm, bản thân chúng liền tràn đầy một loại huyền ảo ý nghĩa.
“Vạn Vật Sinh!!! Vạn Vật Tử!!! Đại Đạo Hiện!!! Đại Đạo Mất!!! Tất cả cuối cùng đều quy về Hỗn Độn!!! Đúng!!! Chính là nó!!! Hỗn Độn Đế Văn là thứ ta cần phải khắc vào!!!”
Qua một thời gia khá lâu, Nghịch Thiên từ trong đầu hiện lên mấy cái từ ngữ cổ xưa liền vui vẻ, gật đầu hài rồi nhanh chóng lựa chọn chúng khắc vào mới hình thành “Đỉnh”.
Kiếp trước, Nghịch Thiên vừa vặn có đọc qua một ít văn tự cổ trong sách báo nên vẫn còn nhớ kĩ một chút tượng hình văn ghi nhớ trong ký ức để bây giờ có thể khắc sâu hai chữ “hỗn độn” vào “Khí” của hắn.
Hơn nữa hai chữ “Hỗn Độn” cũng có ý nghĩa vô cùng phi phàm, nghĩ tới đây Nghịch Thiên trực tiếp lấy nguyên thủy thần văn bắt đầu khắc lên hai chữ “Hỗn Độn” bằng đế văn vào trong Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh.
“Keng...!!!! Keng...!!! Keng....!!!!”
Nguyên thuỷ thần văn hóa thành đao thương liên tiếp khắc ra từng nét chữ vào Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh mà Nghịch Thiên lúc này cũng tập trung tinh thần, không dám phớt lờ một giây phút nào.
“Keng...!!! Keng....!!!! Keng...!!!!”
Theo từng tiếng khắc ấn tiếng vang lên, giờ khắc này Nghịch Thiên cảm thấy một cỗ cực kỳ đáng sợ mà áp lực đánh tới, phảng phất như hắn đang gánh vác lấy giống như núi cao, kém một chút liền hô hấp không được.
Đây là một loại không hiểu thiên uy đang tiến tới, dường như Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh không đáng được xuất thế trên đời nên ngay cả thiên địa cũng đang ra tay ngăn lấy Nghịch Thiên rèn luyện ra “Khí” của bản thân.
“Oanh....!!!!”
Đúng lúc này, trong không gian tối đen đáng nhẽ không thể xuất hiện một thứ gì thế mà bỗng dưng lại có một tiếng nổ kinh thiên động địa, tại một góc không gian xuất hiện một đạo nhỏ bé lôi điện màu đen bay ra.
Đạo hắc lôi này xuất hiện quá đột ngột khiến Nghịch Thiên không kịp ngăn cản, trong chớp mắt nó như xuyên qua vô số không gian đâm thẳng vào đang bị nguyên thuỷ thần văn khắc hoạ đế văn - Tư Mẫu Mậu Phương Đỉnh.
“Phốc...!!!!”
Bị đánh lén bất ngờ, Nghịch Thiên liền phảng phất nhận lấy đả kích trí mạng, suýt phun ra một ngụm máu nhưng hắn biết trong máu của mình ẩn chứa rất nhiều sinh mệnh tinh hoa nên nhanh chóng ngăn nó chảy ra ngoài.
“Rắc...!! Rắc...!!!! Rắc...!!!!!”
Trong khi đó, nhục thân của Nghịch Thiên liên tục có mỗi một khối xương đang vỡ vụn, ngay cả nguyên thần đều hứng chịu tới nhất định thương tích, điều này khiến hắn vô cùng đau đớn.
“Ta chỉ là trong Khổ Hải dùng nguyên thuỷ thần văn rèn luyện pháp khí lại có thể dẫn tới Lôi Kiếp, xem ra cái Đỉnh này chú định ý nghĩa phi phàm a!!! Ha Ha Ha...!!!!”
Cảm nhận được hương vị quen thuộc của Lôi Kiếp vì vừa mới tự thân vừa trải qua một lần độ kiếp xong, Nghịch Thiên liền lộ ra cực kỳ điên cuồng khuôn mặt, liên tục mở miệng hoan hô cười to.
Tuy Nghịch Thiên cũng biết đạo Hắc Lôi kia không đơn giản nhưng hắn lạikhông có bất kỳ cái gì một điểm e ngại, tương phản càng cảm thấy mình trui luyện cái đỉnh này ý nghĩa phi phàm nên mới dẫn tới lôi kiếp.
Bằng không thì Đấu Phá Thương Khung Thế Giới, thứ tự nhiên nguy hiểm một trong - Hắc Ma Lôi đều có thể giết chết Đấu Tôn sao lại có thể chỉ vì một kẻ tu luyện còn yếu kém như hắn mà tìm tới tiêu diệt chứ.
Phải biết theo suy đoán của Nghịch Thiên thì Đấu Tôn Cường Giả của Đấu Phá Thương Khung Thế Giới có thể tạm so với Tứ Cực Bí Cảnh Cường Giả Tầng Thứ Nhất tại Già Thiên Đại Thế Giới.
Hơn nữa Tứ Cực Bí Cảnh Cường Giả đã có thể dễ dàng điều khiển thiên địa đại đạo trong một toà thế giới nên điều này đã có thể chứng minh rằng Nghịch Thiên suy nghĩ trong lòng hoàn toàn không có một chút sai lầm nào.
Có nghĩa là tứ chân đỉnh mang theo ý nghĩa vô cùng phi phàm, tượng hình đế văn đại biểu thần bí đạo vận, Hỗn Độn hai chữ có siêu phàm tại thượng uẩn ý, hết thảy đều bị Nghịch Thiên bắt trúng.
Chỉ là đạo Hắc Ma Lôi này hoàn toàn chính xác kinh khủng, tuy chỉ có một tia thôi nhưng bên trong nó lại ẩn chứa khí tức hủy diệt voi cùng khủng bố.
Nếu không phải Nghịch Thiên có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thể chất cùng xương cốt đã bị biến đổi giống hệt Nguyên Thuỷ Chân Giải thì sớm đã bị đạo Hắc Ma Lôi này chơi chết rồi.
Tuy hiện tại Nghịch Thiên toàn thân xương cốt bị thương không nhẹ, khí huyết cuộn trào, ngay cả nguyên thần cũng chịu đến chấn động nhưng có Giả Tự Bí cùng bốn cái động thiên trợ giúp thì hắn không có vấn đề gì lớn.
“Vù... Vù.... Vù...!!!!”
Trong chốc lát, theo Nghịch Thiên vận chuyển bốn cái động thiên liên tục hấp thu năng lượng cuồng bạo bên ngoài để thôi động Giả Tự Bí thì nhục thân cùng nguyên thần của hắn đều nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.