"Hắc hắc, nước thật nhiều ah!" Hứa Bình vừa nói một bên quỳ đến chính giữa hai chân của nàng, nắm đại long căn chống đỡ tại hoa huyệt của nàng ấn nhẹ, sắc cười hỏi: "Có phải là rất ngứa, muốn ta cắm vào thân ngươi ah!" Tiểu Dạ nhìn xem đại nhục côn đỉnh tại chính mình giữa hai chân mình, lúc này mới cảm giác có chút sợ hãi, thanh âm run rẩy nói: "Chủ nhân, ngài điểm nhẹ một chút, thương tiếc lấy tiểu mẫu cẩu này ah."
Hứa Bình cũng đã chẳng muốn đi cùng nàng tán tỉnh rồi, một bên đem của nàng chân nhỏ bắt lấy, một bên nâng cao long căn nhắm ngay nho nhỏ cửa huyệt của nàng, đột nhiên phát lực cả người đè ép xuống dưới, cảm giác mệnh căn của mình mạnh mẽ đột phá một tầng chướng ngại hơi mỏng, trực tiếp bị nàng phấn nộn chỗ thẹn nuốt sống.
"Ah... Đau... Đau quá ah!" Tiểu Dạ lập tức đau khuôn mặt nhỏ nhắn đều có chút bóp méo, thân thể lạnh run cm cập, cảm giác thân thể của mình tựa hồ bị cường ngạnh nhét vào một cây thiết côn bị nung đỏ, cả người đều nhanh bị xé thành hai nửa rồi.
Long đầu tiến vào hoa huyệt sau bị loại cảm giác chặt chẽ cùng ấm áp kích thích, Hứa Bình cũng nhịn không được nữa thoải mái hít và một hơi.
Một người nữ nhân nào lần đầu tiên bị đại gia hỏa của mình tiến vào không phải kêu trời trách đất đấy, tuy thô lỗ một điểm, nhưng cảm giác đặc biệt sướng.
Thấy nàng khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã khóc đến lê hoa đái vũ rồi, nhìn nhìn lại thân dưới chỗ kết hợp, từng chút tơ máu đang từ cửa huyệt chảy ra, Hứa Bình trong lòng không khỏi mềm nhũn, ôn nhu an ủi: "Ngoan, hiện tại đau là bình thường! Từ nay về sau ngươi sẽ biết chỗ tốt từ đại gia hỏa của ta."
Tiểu Dạ cắn chặt môi, yên lặng chảy nước mắt, dịu dàng ngoan ngoãn nhẹ gật đầu, cố nén thân dưới đau đớn.
Cái tiểu bộ dáng đáng thương lại để cho Hứa Bình đều không có ý tứ tiếp tục thô lỗ, chỉ có thể dừng lại, hưởng thụ lấy da thịt mềm mại của nàng chăm chú chấm mút, dương vật của mình rất nhanh mang đến cảm giác, chậm rãi đợi nàng hơi chút thích ứng một ít.
Tiểu Dạ hai chân đã có chút ít vô lực run rẩy, kiều nộn thân thể cũng trải đầy mồ hôi. Thân dưới bị một đại gia hỏa không tầm thường tiến vào, loại đau này không phải bình thường, thích ứng thật lâu về sau mới chậm rãi theo đau biến thành trướng.
"Ngoan, một hồi nữa sẽ không đau. ngươi tận lực buông lỏng mình!" Hứa Bình nhịn thật lâu, gặp nét mặt của nàng cũng đã thích ứng một ít, lúc này mới cúi đầu xuống xoa vú của nàng, nhẹ nhàng trêu chọc lấy đầu vú mẫn cảm, cho nàng nhiều một chút kích thích, nếu không phải miệng của nàng vừa rồi bú liếm long căn của mình mà nói, hiện tại thật muốn hôn nhẹ cái miệng nhỏ nhắn đáng thương đang lạnh run kia.
Vuốt ve một hồi lâu, Hứa Bình lúc này mới thăm dò tính rút ra một ít, gặp được bên cạnh có rất nhiều tơ máu, lại yêu thương chậm rãi đẩy chậm đi vào.
Tiểu Dạ cắn răng, trên mặt tuy còn có chút đau đớn, nhưng thoạt nhìn đã có điểm thích ứng.
Nhớ tới nam nhân ôn nhu, Tiểu Dạ lập tức có chút cảm động, vẻ mặt thẹn thùng trở tay ôm lấy Hứa Bình, đứt quãng nói: "Chủ nhân ngài có thể động được rồi, Tiểu Dạ đã bớt đau rồi."
Hứa Bình nghe vậy nhịn không được đùa giỡn nói: "Nhanh như vậy đã ngứa rồi. Có phải là muốn chủ nhân dùng đại gia hỏa an ủi ngươi không?" Thân dưới lại là không thể chờ đợi được đỉnh động đứng lên.
Tiểu Dạ đã có thể cảm giác được căn đại gia hỏa kia đã mang đến một chút khoái cảm, nhịn không được mình uốn éo bỗng nhúc nhích mông đít nhỏ, khoái cảm kích thích não mình từng chút một khiến mặt nàng dần nổi lên xuân sắc, rên rỉ đói khát kêu lên một tiếng: "Muốn, tiểu mẫu cẩu muốn đại gia hỏa của chủ nhân hung hăng chơi ta!" Hứa Bình thoả mãn đem mông đít nhỏ của nàng nâng lên trên một ít, hai tay ôm eo của nàng bắt đầu chậm rãi đỉnh động đi sâu vào.
Xem đại gia hỏa của mình chậm rãi bao phủ tại trong hoa huyệt của nàng, mang ra một vòng ái dịch sáng loáng, Hứa Bình kích động đến độ rơi lệ rồi, lão tử rốt cục cũng thử qua mùi vị của nữ nhân Nhật Bản rồi.
Tiểu Dạ một bên trầm thấp rên rỉ, một bên nhịn không được dùng bàn tay nhỏ bé vuốt ve vú của mình, yêu kiều nói: "Chủ... Chủ nhân, ngài có thể... Nhanh hơn một chút."
Hứa Bình thấy nàng cũng đã có thể cảm giác được khoái cảm, thân dưới bắt đầu giống như Mã Đạt dùng sức tại bên trong huyệt non nớt ra ra vào vào, cửa ra vào cánh hoa theo tiến vào lật ra đi vào, lúc đi ra cũng đi ra. Chặt chẽ cùng mềm mại làm cho hai người đều thoải mái đã quên ngôn ngữ. Tiểu Dạ cũng động tình rên rỉ lên.
"... Ah thật lớn... Chọc vào... Đâm chết ta... Ah..." "... Tới, đến đây... Ah..." Nghe Tiểu Dạ âm thanh rên rỉ, Hứa Bình không khỏi càng hưng phấn, hung hăng đụng chạm thân thể kiều nộn của nàng càng mãnh liệt, bất quá cái tư thế này lâu cũng là có điểm không thú vị. Trong đầu đột nhiên thoáng hiện những tư thế xâm nhập kinh điển trong phim AV hiện đại.
"Dừng một cái, chúng ta đổi tư thế chơi!" Hứa Bình ngừng co rúm, sắc cười nói.
Mặc dù Tiểu Dạ biểu hiện đặc biệt dâm đãng, nhưng là là lần đầu tiên chân đao chân thương ra trận, căn bản là không giống Hứa Bình nhìn nhiều AV và có cơ hội thực hành như vậy, trong đầu tràn đầy cách chơi kích thích. Đem long căn rút ra rồi mệnh lệnh nói: "Cho ta quỳ!" Tiểu tưởng là Hứa Bình tức giận, cuống quít quỳ xuống, giọng điệu có chút sợ hãi hỏi: "Chủ nhân, có phải là ta cái đó bất hảo."
"Câm miệng, gục xuống đi..." Hứa Bình làm cho nàng nằm sấp thành tư thế đúng chuẩn tiểu mẫu cẩu, đứng dậy đi tới phía sau của nàng, sách sách đánh giá chỗ thẹn của nàng cũng đã ẩm ướt một mảnh, ngồi xổm xuống, tay nắm lấy long căn chỉa vào trên mông đít nàng, vừa thưởng thức lấy phía sau lưng nàng trắng noãn như ngọc, một bên mạnh mẽ đâm đi vào, vịn nàng mông đẹp mượt mà tiếp tục bắt đầu với vận tốc của pít-tông mà vận động.
"Ah..." Đột nhiên tiến vào lại để cho Tiểu Dạ cong người lên tới, ngẩng cao rên rỉ hạ xuống, cảm giác hạ thân của mình đột nhiên bị hỏa nhiệt toàn bộ lấp đầy, to và dài đại gia hỏa cũng đã đội tới cuối cùng, lại tê dại lại ngứa, ẩn ẩn có chút đau.
Hứa Bình điều chỉnh hạ xuống, dùng tư thế giống trong AV kia, một tay bắt được bàn tay nhỏ bé của nàng kéo ra đằng sau, một tay hoàn đến trước ngực bắt lấy gò bồng đảo đang lắc lư của nàng, một bên chen chúc vê một bên co rúm đứng lên. Cái tư thế này quả nhiên là danh bất hư truyền ah, mỗi một lần tinh hoàn đều đập lên trên xương mu của Tiểu Dạ dính đầy ái dịch. Mỗi một lần tiến vào đều triệt để đỉnh tại trên hoa tâm, bởi vì quá mức thoải mái, làm cho Hứa Bình khống chế không nổi lực đạo đem đại bạch thỏ vê được có chút biến hình tím xanh.
Hai cái trắng bóng thân thể bắt đầu hữu lực nhúc nhích đứng lên, Hứa Bình mỗi một lần xâm nhập đều là hung hăng va chạm, cái tư thế này kích thích lại để cho Tiểu Dạ một hồi cao trào đã tới. Hứa Bình cũng không có dừng lại động tác còn là tiếp tục đụng chạm mạnh mẽ.
"Quá... Quá sâu..." "Phá... Đỉnh phá... Rồi... Nhẹ... Điểm nhẹ..." "Dùng sức... Người ta muốn... Đến đây..." Tiểu Dạ bị một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng khoái cảm đánh sâu vào, chỉ biết theo bản năng rên rỉ lên âm thanh sung sướng, triệt để mê say trong nhục dục, tiểu thân thể theo Hứa Bình va chạm mà trước sau đung đưa, chân cũng đã nhu nhuyễn không có biện pháp quỳ rồi, nếu không Hứa Bình lôi kéo từ phía sau đã sớm xụi lơ xuống mặt đất.
Hứa Bình một bên nghe âm thanh rên rỉ dâm đãng của nàng, một bên cũng đã không khách khí dùng sức đút vào, mỗi một lần nghe được thịt cùng thịt va chạm bành bạch âm thanh cũng cảm giác đặc biệt thoải mái, tiếp tục hung hăng hưởng thụ lấy nàng kiều nộn thân thể.
Liên tục pít-tông vận động lại để cho Tiểu Dạ cả người liền nửa điểm rên rỉ khí lực cũng không có, cao trào liên tục khiến ái dịch chảy xuống dọc theo đùi hai người đặc dính trên mặt đất, quần áo trải trên mặt đất cũng đã vo thành một nắm, tại hai người trong sự kích tình bị ném sang một bên. Lúc này bầu trời cách thủy có chút ngân bạch sắc.
Một hồi dòng điện đột nhiên theo long đầu truyền khắp toàn thân, Hứa Bình biết mình cũng mau đến đây. Đem Tiểu Dạ cũng đã nhuyễn thành bùn đồng trở mình, làm cho nàng nằm trên mặt đất, hai tay bắt được hào vú của nàng nắm chặt lại, thân dưới hung hăng dùng sức ra vào càng mãnh. Lúc này Hứa Bình đột nhiên toàn thân xiết chặt, đang muốn lúc bắn đột nhiên đem long căn rút ra, đi tới trước mặt của nàng, đỡ Tiểu Dạ đã vô lực, nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn đâm đi vào, khẽ dừng một chút lại như mưa to gió lớn đút vào.
Toàn thân xiết chặt, run rẩy hai cái sau rốt cục đem tất cả tinh dịch đều bộc phát bắn vào bên trong cái miệng nhỏ của nàng. Đại lượng tinh dịch đặc dính đem Tiểu Dạ đã muốn ho khan sặc đến nước mắt đều chảy xuống, hai lỗ mũi cũng chảy ra từng đoàn nước dịch trắng đục.
Đem tinh hoa toàn bộ phát bắn đi ra, Hứa Bình thoải mái thở ra một hơi, đem long căn theo trong cái miệng nhỏ của nàng rút ra, Tiểu Dạ đã nhịn không được ho khan. Khóe miệng dính đầy nhũ bạch sắc đặc dính ẩn ẩn hướng dưới đấy phun ra. Cố nén sự đau đớn từ cái miệng nhỏ nhắn, dùng tay đem những tinh hoa đã rơi vãi trên người mình bôi lên tay, có chút tinh quái, nhưng mà phong tình vô cùng nhìn Hứa Bình, say sưa đem bọn chúng đều liếm sạch nuốt xuống dưới.
"Hương vị như thế nào?" Hứa Bình vội vàng hỏi, đời sau đối với thứ này rốt cuộc là hương vị gì một mực đều không có lý giải, Hứa Bình đối với điều này cũng là ôm lòng hiếu kỳ rất lớn.
Tiểu Dạ vũ mị liếm liếm môi của mình, vô lực cười cười nói: "Chủ nhân chảy ra thiệt nhiều đó, muốn biết hương vị gì, vậy ngài tựu đến hôn ta một cái ah!" Nói xong còn nghịch ngợm chỉ chỉ miệng nhỏ của mình.
Nhìn bộ dáng nàng phóng đãng, nếu không phải thời gian không đủ, Hứa Bình thật đúng là muốn lại đến thêm một pháo. Ngẫm lại mình vừa mới tại trong cái miệng nhỏ của nàng khẩu bạo, nếu đi thân mà nói lập tức có chút buồn nôn. Giả bộ làm tức giận nâng lên một chân đạp đến trước ngực nàng, một bên dùng chân đè nặng vú của nàng, một bên ác âm thanh nói: “Tiểu mẫu cẩu hỗn láo, lại không có nói ta sẽ đem đá hỏng cái này của ngươi."
"Chân của chủ nhân khiến cho người ta thật thoải mái ah!" Tiểu Dạ đầy mặt thoải mái biểu lộ, say mê nhìn xem Hứa Bình.
Úc bí, cái này tiểu dâm ô. Hứa Bình nghĩ nghĩ, tiếp tục uy hiếp nói: "Ngoan, không có nói ta lại tới một lần rồi!" Tiểu Dạ lần này bị hù dọa đến nơi rồi, nếu tới một lần mà nói mình thật sẽ chết tại đây mất, tranh thủ thời gian thành thật nói: "Hương vị rất kỳ quái, lại mặn lại nhạt, nhưng giống như còn có một chút ngọt. Bất quá chỉ cần là đồ vật của chủ nhân Tiểu Dạ đều cảm thấy rất thơm."
Nói xong rõ ràng nâng lên bàn chân của Hứa Bình, vẻ mặt phong tao đem đầu ngón chân ngậm trong miệng, đầu lưỡi một bên liếm còn một bên ngẩng đầu, vẻ mặt vũ mị nhìn Hứa Bình.
Mạnh mẽ thụ kích thích như thế này, Hứa Bình thiếu chút nữa đứng không vững, nhất là Tiểu Dạ một bên liếm láp ngón chân của mình, một bên còn như vô tội nhìn mình. Cô nàng này thật sự là bự vật trên giường, so với Vũ Thần còn cao hơn một cái cấp bậc. Từ nay về sau tất phải đến Nhật Bản tìm nhiều thêm vài cái nữ nhân dâm đãng chơi một chút.
Hiện tại thời gian có chút chậm, còn phải chạy trở về chuẩn bị tế thiên đại điển. Lại thêm cô bé đã bị mình oanh tạc lâu như vậy, phỏng chừng cũng không có biện pháp lại tiếp nhận một lần. Đành phải kiềm chế ở huynh đệ đang rục rịch chuẩn bị tiến công.
"Đứng lên đi, mặc xong quần áo theo ta trở về."
Hứa Bình thu hồi chân của mình nói ra. Tiểu Dạ thấy thế, lại quỳ đến Hứa Bình trước mặt, dùng cái miệng nhỏ nhắn hôn hít lấy đại long căn, dịu dàng ngoan ngoãn đem đại long căn cũng đã mềm nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn, cẩn thận dùng đầu lưỡi thanh lý tinh dịch còn lưu lại bên trên, không có nửa điểm do dự toàn bộ nuốt vào trong miệng.
Hứa Bình thoải mái tùy ý nàng quỳ ở dưới thân phục vụ cho mình, qua một hồi lâu sau mới lưu luyến ra hiệu nàng tranh thủ thời gian mặc quần áo đi.
Đợi Tiểu Dạ nện bước hai chân vô lực, có chút gian nan mặc lấy quần áo đã rách nát tử tế, cuồng hoan di chứng đi ra rồi. Hứa Bình quay đầu lại một nhìn bộ dáng của nàng, đầu tóc nàng tán loạn không gọn được, quần áo bởi vì lđộng tác của mình đã có chút rách giờ đây càng thêm tung toé, mà vẫn dính đầy bùn đất cùng cỏ khô, tái phối trên khuôn mặt có chút đau đớn nhưng càng thêm ửng hồng, tựa như một cái thiếu nữ vừa bị cưỡng gian vậy. Thân dưới nhịn không được lại ẩn ẩn có chút sung huyết.
Tiểu Dạ gian nan bước một bước nhỏ, lại là cảm giác thân dưới nóng rát tê rần, cước bộ mất thăng bằng, mắt thấy muốn ngã sấp xuống lúc Hứa Bình tranh thủ thời gian thân thủ đem nàng ôm đến trong ngực.
"Thực xin lỗi, chủ nhân!" Tiểu Dạ xấu hổ cúi đầu xuống, thanh âm thật thấp nói: "Là tiểu nữ nô vô dụng!" "Được rồi!" Hứa Bình lắc đầu, phát tiết qua đi trong đầu bắt đầu cân nhắc làm như thế nào đi xử lý chuyện của nàng, mắt thấy sắc trời cũng đã nhanh sáng rồi, ôm chặt nàng hướng hành cung trở về.