Chu Vũ Thần cảm giác được cái long đầu to như qua trứng gà kia không sai biệt lắm đã đâm vào đít mình, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi, chỉ là có chút trướng lên cũng không có cảm giác đau đớn gì cả, sững sờ nhìn Hứa Bình không nói gì.
Hứa Bình cũng có chút kỳ quái, trong truyền thuyết nữ hài tử lần đầu tiên bị bạo cúc hẳn là rất đau mới đúng, nàng như thế nào một bộ dáng không có tri giác gì cả, nhịn không được hỏi; "Cảm giác như thế nào?"
"Trướng, tê dại! Còn có chút thoải mái, chính là người ta cái kia thật sự quá nhỏ rồi, hiện tại sắp chống đỡ không được nữa."
Chu Vũ Thần cảm giác được long đầu tại chính mình trong trực tràng nhảy dựng nhảy dựng, lại có điểm thoải mái, thanh âm run rẩy đáp.
Xem ra nha đầu kia thật đúng là có điểm khuynh hướng thụ ngược, hơn nữa cây hoa cúc còn là một cái điểm mẫn cảm. Đến như thế này Hứa Bình cũng hết chỗ nói rồi, nhưng là không có gì cố kỵ, thừa dịp nàng vừa phân thần, lại mãnh liệt đẩy về phía trước, long căn tựu tiến vào một nửa, không khỏi ngược lại hút miệng lương khí. Nha đầu kia cây hoa cúc thật là một cái bảo bối ah, một điệp một điệp có quy luật ngọ nguậy, mà vẫn còn đặc biệt có co dãn, kẹp chặt mình rất thư thái.
"Không được, thúc thúc, có chút trướng to quá, ngươi trước đừng nhúc nhích, làm cho nhân gia thích ứng trước đã."
Nhìn ra được Chu Vũ Thần lúc này có chút đau đớn, trên trán bắt đầu toát ra mồ hôi.
Hứa Bình thấy thế cũng không tốt lắm trực tiếp xâm nhập, lặng lẽ quân đưa tay hướng phía dưới, bắt đầu dùng một cái ngón tay tại trong hoa huyệt của nàng xoa bóp vài cái, chà xát chút ít ái dịch bôi đến chỗ giao hợp, sau đó lại tại trong hoa huyệt xuất nhập lấy, nhẹ giọng nói: "Không có việc gì, lập tức tốt lắm."
"Ah, thúc thúc ngươi trước đừng đụng cái kia ah... Ah... Ah..."
Chu Vũ Thần vừa nói xong, thân thể đột nhiên mãnh liệt run rẩy đứng lên, trong hoa huyệt bắn ra nóng hổi chất lỏng đánh vào trên tay Hứa Bình. Cây hoa cúc bị nhồi vào, hoa huyệt lại bị kích thích mãnh liệt khoái cảm, Chu Vũ Thần vốn đã vỗ lực trong thời gian ngắn cao trào lại đến lần nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lại là ửng hồng một mảnh, vô lực thở gấp yếu ớt.
Hứa Bình triệt để sợ ngây người, tuy nói nha đầu kia đối với cây hoa cúc đặc biệt mẫn cảm, nhưng không nghĩ tới sẽ mẫn cảm đến mức này, long căn của mình không nhúc nhích, chỉ là dùng tay lại kích thích tiểu hoa huyệt vài cái đã trực tiếp cao triều. Bất quá vừa vặn những ngọc dịch này có thể tạo đượctác dụng bôi trơn, bôi ở long căn bên trên, thừa dịp Chu Vũ Thần buông lỏng, càng hung ác tiếp tục đẩy đi vào, toàn bộ long căn vừa mới tiến được tám phần cảm giác đã đến đáy rồi. Trực tràng bắt đầu dùng sức nhúc nhích đứng lên, cố gắng đem cái khách không mời mà đến này gạt bỏ ra đi, nhưng đối với Hứa Bình mà nói lại giống như có bàn tay nhỏ bé tại bên trong mát xa mình, vô cùng thoải mái.
Hứa Bình nhắm mắt cảm thụ trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng hỏi: "Như thế nào, Vũ Thần, có phải là cũng đã không đau?"
" n, thúc thúc không có gạt người! Thật sự có điểm thoải mái, có thể hay không động động xem?"
Vũ Thần lúc này có chút vũ mị áp ở trên người Hứa Bình, có chút uốn éo mông đít nhỏ của mình một chút ra hiệu mình đã thích ứng.
"Hắc hắc, động lại là đơn giản, hãy xem thúc thúc làm thế nào để thỏa mãn ngươi!"
Hứa Bình cười dâm đãng hạ xuống, càng làm hai chân của nàng hướng dưới chúi xuống, làm cho mông đít nhỏ của nàng nhếch lên, khôi phục lại tư thế hoan ái như vừa rồi, đại long căn xâm nhập vào hoa cúc, hình ảnh hiện ra thập phần dâm uế.
Xảo nhi đứng ở một bên nhìn không khỏi mặt ửng đỏ tim đập nhanh, không thể tin được một vật lớn như vậy lại có thể bỏ vào địa phương nhỏ bé kia. Hơn nữa bộ dáng của Chu Vũ Thần thập phần thỏa mãn càng khiến nàng không thể tin được.
Khóe mắt Vũ Thần nhìn rõ một một long căn đang đi vào cúc hoa của mình, thớ thịt khẽ có bóp quanh thân long căn, mặc dù biết mình như vậy không tốt, nhưng trong cúc hoa mang đến khoái cảm cùng kích thích từ thị giác, khoái cảm đánh sâu vào làm cho nàng kìm lòng không được thúc giục: "Thúc thúc, người ta có điểm ngứa, ngươi động mạnh vào một chút có được không."
Hứa Bình lúc này mới đắc ý liếc mắt Xảo nhi ở bên cạnh đã trợn mắt há hốc mồm, lần đầu tiên đem tiểu ma nữ xấu hổ không dám nhìn thẳng mình, hắn ha ha cười, đỉnh động vòng eo bắt đầu ở cúc hoa non nớt của Chu Vũ Thần ra vào mãnh liệt, tuy chỉ có thể vào tám phần, nhưng cùng hoa huyệt cảm giác chặt chẽ bất đồng còn là đặc biệt thoải mái. Chu Vũ Thần lúc này cũng không tự chủ được nắm núm vú khéo léo của mình, nhắm mắt hưởng thụ nhục dục.
"Thúc thúc... Quá...Sâu quá..."
"Đến bụng... Tử... Lí... Rồi..."
"... Lại nữa rồi..."
Dâm âm rên rỉ kích thích thần kinh của Hứa Bình, lại để cho hắn đã quên đây là một bông hoa cúc mới nở, bắt đầu như vừa rồi phá trinh nàng, mạnh mẽ xông tới. Duy trì liên tục va chạm vào trong, nha đầu Vũ Thần kia rõ ràng lại một lần nữ cao trào, chất lỏng khoái cảm dọc theo hoa huyệt chậm rãi chảy đến chỗ kết hợp của long căn cùng cây hoa cúc, lại để cho hoạt động càng thêm thông thuận.
Bất quá thể lực của nàng cũng tiêu hao quá nhiều rồi, hai lần phun trào ái dịch này lại thiếu đi một phần khoái cảm.
Nhìn đến Xảo nhi đã thấy nàng nằm ở một bên giả bộ ngủ, Hứa Bình xem thấy lỗ tai nhỏ của nàng đều là mầu hồng, chắc nha đầu kia không chịu được kích thích trựa tiếp xấu hổ như vậy nên đã giả ngủ rồi, khẳng định ngủ không được. Vùi đầu cày cấy một lúc lâu sau, tiểu chúc hoa của Vũ Thần đã không chịu được Hứa Bình hành hạ nữa.
Long đầu đột nhiên mang đến một dòng điện chạy toàn thân khiến cả người tê dại, Hứa Bình hét lớn một tiếng, ôm chặt lấy Vũ Thần, thân dưới dùng sức có tần xuất ra vào càng nhanh, chọc từng cú một đều sâu tới bụng rồi, Vũ Thần cũng vì hành động hung ác của hắn mà chợn mắt hà hống mồm, không biết nên làm sao bây giờ. Lại đụng phải vài cái, Hứa Bình cuối cùng khắp cả người run rẩy, thân thể buông lỏng, đem tất cả tinh hoa nóng hổi của mình rót vào tận sâu bên trong cúc hoa của Chu Vũ Thần.
Chỗ sâu nhất trong trực tràng của Vũ Thần cảm giác như bị bỏng, thân thể lại nghênh đón một đợt cao trào cuối cùng, thanh âm vui sướng đạt tới đỉnh vu sơn cùng trong miệng hai người phát ra. Hứa Bình nhìn nhìn vẻ mặt thỏa mãn của Chu Vũ Thần, thân thể mềm nhũn, úp sấp trên người nàng từng ngụm từng ngụm hô hấp.
Chu Vũ Thần hai mắt trống rỗng cảm thụ cao trào mãnh liệt và có chút đau đớn, cảm giác đại gia hỏa còn nhảy nhay trong trực tràng của mình, không khỏi thoải mái nhắm mắt lại, tưởng nhớ lạ dư vị khoái cảm đương thời.
Thật lâu , hai người hô hấp mới dần dần mới từ tốn lại, Hứa Bình chậm rãi đem long căn đã mềm từ bên trong cúc hoa của nàng rút ra, ôm lấy Chu Vũ Thần, đứng dậy cầm một bầu rượu mở ra cái nắp đổ trực tiếp hướng trong miệng, uống một hơi thật thoải mái.
Vũ Thần cũng dần dần tỉnh lại theo cơn mây mưa qua đi, vô lực tựa vào trên vách xe, nhìn người thúc thúc thô bạo giữ lấy mình này, lại mang đến tư vị mất hồn, còn có trên mặt đất một ít tơ máu cùng ái dịch, có vẻ không biết làm sao.
"Uống đi!"
Hứa Bình đem bầu rượu đưa tới.
Chu Vũ Thần vừa động, thân dưới đau đến nỗi khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng biến sắc, cúi đầu xem xét cúc hoa của mình từ bên trong chảy ra từ dòng tinh hoa nhũ dịch bạch sắc, xung quanh hoa huyệt lại hiện đầy tơ máu, cây hoa cúc đều có điểm nứt ra đổ máu, nhớ lại những câu nói không có ý tứ của mình vừa rồi lại lặng lẽ cúi đầu.
Hứa Bình nào lại không biết tâm tư của nàng, thân dưới non nớt của nàng bị mình tàn phá thành một mảnh như vậy, trong nội tâm cũng có chút áy náy. Một tay ôm nàng vào trong ngực an ủi: "Tiểu nha đầu, từ nay về sau ngươi chính là nữ nhân của thúc thúc. Vừa rồi như vậy là niềm vui thú trong khuê phòng , điều đó là bình thường mà, có cái gì không vui đâu chứ? Hơn nữa, thúc thúc thích ngươi có bộ dáng như vừa rồi. Nói thực ra, vừa rồi thoải mái sao?"
Chu Vũ Thần mắc cỡ đỏ mặt hơi chút nhẹ gật đầu, tiểu đầu tựa trong ngực Hứa Bình, nghe mùi hương nam nhân bay vào trong mũi, thanh âm nhỏ nhẹ như muỗi kêu thủ thỉ: " n, vừa lúc mới bắt đầu có chút đau nhức, về sau cũng rất thoải mái, tựa như đang bay trong đám mây vậy, tư vị như vậy người ta chưa bao giờ được cảm nhận qua cả. Bất quá Vũ Thần vừa rồi bộ dạng có phải là rất dâm đãng, như vậy có phải là một nữ nhân xấu không?"
"Không xấu, dâm đãng tốt, như vậy thúc thúc rất ưa thích. Từ nay về sau ngươi tiếp tục như vậy, thúc thúc sẽ thật cao hứng đấy."
Hứa Bình cười đắc ý cười nói, nha đầu kia bị mình cưỡng gian về sau rõ ràng sẽ trở nên như vậy dịu dàng ngoan ngoãn, thật sự rất kỳ quái.
Chu Vũ Thần thay đổi từ bộ dáng tiểu lại tiêu thành e thẹn như tân nương mới về nhà chồng vậy. Ôn nhu " n" một tiếng không mở miệng thêm nữa, trong nội tâm lại có rất nhiều điều phức tạp.
Hứa Bình cúi đầu long căn đã mềm của mình còn dính lại một ít tinh hoa, đã làm qua hai lỗ bên dưới của nha đầu kia rồi, nếu không đem cái miệng nhỏ nhắn của nàng phá hỏng thì không quá hoàn mỹ rồi. Nghĩ vậy, tại Chu Vũ Thần đang nghi hoặc đã kéo đầu của nàng theo đến trước mặt long căn, ra lệnh: "Tới, làm sạch sẽ cho thúc thúc đi."
Vũ Thần nhìn gốc cây ở trước mặt này đã đoạt đi tấm thân xử nữ của mình, lại làm cho mình thể nghiệm được tư vị mất hồn khi làm nữ nhân, không có tức giận cúi đầu hé miệng. Mạnh mẽ lại có chút đáng yêu, tựa hồ trời sinh thì có khuynh hướng thụ ngược, trong nội tâm vậy mà sinh ra một loại sỉ nhục khoái cảm. Dịu dàng ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi thăm dò một cái, sau mới chậm rãi cầm lấy nó, bắt đầu cẩn thận liếm từ trên xuống dưới từng tấc địa phương.
"Đúng, Vũ Thần thật lợi hại, lần đầu tiên khiến cho thúc thúc thư thái như vậy."
Hứa Bình nhìn tiểu chất nữ xinh đẹp này, như đang nhấm nháp mỹ vị long căn của mình mà liếm láp thật ngon miệng, trong nội tâm lập tức có cảm giác thỏa mãn.
Nghe Hứa Bình nói, Chu Vũ Thần đang phun ra nuốt vào long căn lại đột nhiên nghĩ đến gốc đồ vật xấu xa này phá hoa huyệt của mình, còn tiến nhập cúc hoa, đột nhiên có chút buồn nôn, rồi lại ẩn ẩn có chút hưng phấn, liếm láp càng tích cực hơn.
Hoang dâm buổi chiều qua đi, vội vàng ăn vào một ít điểm tâm, Hứa Bình mệt mỏi ôm thân thể trần truồng của Chu Vũ Thần đắp chăn chuẩn bị giấc ngủ. Buổi tối không khí bắt đầu lạnh lên, Xảo nhi của bộ ngủ lúc này cuộn thân hình nhỏ bé của mình phát run cầm cập. Hứa Bình yêu thương đem cái tiểu ma nữ mà một ngày nay được xem xuân cung đồ sống của mình cũng kéo vào ổ chăn, trái ôm phải ấp tiến nhập mộng đẹp.
Bởi vì vì thời gian rất gấp, trên đường đi Trương Hổ phải thay ngựa không ngừng xe chạy vội vàng, Hứa Bình cùng Xảo nhi đã ở xe ngựa xóc nảy chậm rãi tiến nhập mộng đẹp. Chu Vũ Thần ở trong ngực Hứa Bình đột nhiên mở mắt, đánh giá cẩn thận lấy cái thúc thúc quen thuộc lại lạ lẫm này, ngẫm lại một ngày này mình sống như là trong giấc mộng vậy.
Theo từ trong nhà trộm chạy đi rồi bị hắn bắt được trong xe, không giải thích được lại bị thô bạo đoạt đi tấm thân xử nữ, lại không biết thẹn nghênh hợp với hắn, tiếp theo cây hoa cúc nhỏ cũng bị người cuồng bạo đùa bỡn, nghe được lời của hắn, mình cư nhiên còn không có nửa điểm kháng cự dùng miệng đi liếm thân dưới nam nhân. Đây hết thảy hoang đường ngay cả mình cũng không tin, nhưng thân dưới đau đớn lại chứng minh hết thảy đều là thật sự.
Ngẫm lại ôn nhu và nghiêm khắc mẫu thân, không biết nên nói như thế nào cùng nàng chuyện này, mà mình lại nên làm cái gì bây giờ, trong nội tâm tâm bất an vô cùng.
Nghĩ đi nghĩ lại lại nghĩ tới Hứa Bình cường kiện thân thể cùng cực đại long căn kia, thanh âm thanh rên rỉ dâm đãng của mình cùng cỏ dại lan tràn thân dưới, lập tức mặt vừa thẹn hồng đứng lên. Nhìn xem Hứa Bình trong lúc ngủ mơ vẫn hiện lên vẻ mặt tự tin, tiểu nha đầu tựa như tìm được người tâm phúc dứt bỏ rồi phiền não của mình, từ nay về sau hắn chính là nam nhân của mình rồi, chỉ cần hảo hảo làm tiểu nữ nhân của hắn là được. Nghĩ vậy không khỏi cảm thấy an tâm, bàn tay nhỏ bé mò vào bên dưới chăn bắt được long căn mềm mại, yên tĩnh nằm tại trên cánh tay nam nhân, trở tay ôm lấy vòng eo cường tráng, chậm rãi tiến nhập mộng đẹp.
Xe ngựa trên đường đi xóc nảy, ba người lẫn nhau dựa vào cùng một chỗ ngủ ngon. Đáng thương Trương Hổ mỏi mệt đang phải làm xa phu, còn phải nghe trong xe xuân cung sống, có loại muốn đâm đầu chết.
Trên đường đi ngựa không dừng vó điên cuồng hơn mười ngày, cuối cùng là tại trước khi tế thiên diễn ra một ngày chạy tới Thiên Đài Sơn. Hứa Bình sảng khoái tinh thần kéo cửa mành xuống xe, phía sau Xảo nhi phàn nàn dắt díu lấy Chu Vũ Thần cũng đã đứng không vững, nhưng trên mặt tràn đầy xuân ý.