Đối với sự gút mắc của các thế lưc, Hứa Bình đặc biệt có hứng thú, biết những kiến thức mình trưa từng nghe qua, đúng lúc hào khí lên cao bụng đã bắt đầu bất tranh khí kêu lên, Hứa Bình xem xét sắc trời đều đã tối, mới trò chuyện một lúc buổi trưa bất tri bất giác đã đến tối.
Liễu thúc trong câu truyện cao hứng cũng tỉnh lại, thi lễ một cái nói: "Tiểu Thái Tử gia, sắc trời đã tối, lão nô đi xuống trước, trong chốc lát xin ngài dùng bữa !"
Nói xong liền cung kính đi xuống.
Hứa Bình mỉm cười gật đầu, trưa đến giờ nói chuyện với nhau, cảm giác Liễn thúc là một người tâm tư cẩn thận, bộ dáng tuổi già sức yếu nhưng thân thể chính là khỏe mạnh vô cùng. Xuyên thấu qua các sự vụ khiến cho hắn có một ít thu hoạch ngoài ý muốn.
Mà Ma giáo càng là lễ vật làm cho người ta kinh hỉ, Hứa Bình lại nghĩ tới Chu Nguyên Chương đối với chính mình yêu thương, đột nhiên cảm thấy cô đơn. Làm cho mình thanh tỉnh, trong đầu bắt đầu tính toán đến những chuyện khác!
Lúc này Triệu Linh đi đến, nhàn nhạt trang dung làm cho khuôn mặt nàng vốn mê người càng tăng thêm một tầng xinh đẹp. một thân lướt nhẹ la gấm quần đỏ, đoan trang và xinh đẹp. Vân là thiếu thiếu nữ thiên chân khả ái, nhưng mà nhiều hơn một chút tư vị nữ nhân thành thục cùng vũ mị. Từ khi bị Hứa Bình hái qua càng làm cho nàng thủy nộn thêm, cũng nhiều hơn một chút ít thành thục khí chất, thấy thế nào cũng sẽ không liên tưởng đến tiểu nha đầu mấy tháng trước.
Phía sau nàng còn đi theo một tiểu la lỵ phấn điêu ngọc tạc, bộ dáng chỉ khoảng mười bốn, mười lắm tuổi, khuôn mặt phấn nộn, đôi mắt long lanh nghịch ngơm thoạt nhìn hết sức đáng yêu. Mặc hài đồng váy đỏ, trên mặt tràn đầy khẩn trương cùng bất an, thoạt nhìn đặc biệt làm cho người ta trìu mến.
Dáng người nha, miễn cưỡng xem như vừa phát dục. Hứa Bình không có hứng thú thu hồi ánh mắt dò xét, lập tức lại sắc sắc nhìn về nhũ phong của Triệu Linh, ngạo nghễ ưỡn lên đầy đặn, đã có một khoảng thời gian không hảo hảo yêu thương tiểu tức phụ của mình. Nếu không có cái tiểu la lỵ hiện ra trước mặt, thật muốn lột sạnh nàng ra hảo hảo yêu thương nàng một phen.
Triệu Linh gặp Hứa Bình vẻ mặt háo sắc nhìn bộ ngực của mình, ngoài ngượng ngùng lại có thêm một ít mừng rỡ, chân thành hạ thấp người, nũng nịu nói: "Thái tử điện hạ, thiếp thân Triệu Linh cho thỉnh an ngài."
Nói xong, lôi kéo cô gái nhỏ ở sau lưng, hai người cùng một chỗ hành lễ.
Hứa Bình một tay lấy nàng kéo đến trọng lòng ngực của mình, tay còn lại không thành thật bắt đầu vuốt ve linh lung thân thể, cười mắng: "Ta nói hiện tại nhà của ta tiểu Linh nhi cũng học xấu, rõ ràng dám đến đùa giỡn ta. Đêm nay không hảo hảo trừng phạt ngươi cũng không biết vi phu lợi hại."
Triệu Linh cười ha hả hưởng thụ lấy người yêu song thủ hữu lực, vặn vẹo trong chốc lát, cảm giác long căn đỉnh lên mông mình, vừa nóng lại vừa cứng làm cho nàng không khỏi nổi lên dư vị khoái cảm dục tiên dục tử, khuôn mặt lập tức thẹn thùng đỏ ửng, thâm tình chân thành nhìn Hứa Bình.
"Bình ca ca, kiềm nhi nhớ quá ngài ah!"
Triệu Linh kiều mỵ nói xong, tham luyến núp trong ngực Hứa Bình, ngoan ngoãn giống như một cái tiểu miêu vậy.
"Ta cũng nhớ ngươi ah, hắc hắc!"
Hứa Bình lúc nói chuyện, bàn tay nhịn không được hướng dưới, cách một làn váy mỏng vân vê mông thịt thập phần co dãn của nàng.
Triệu Linh thẹn thùng liếc mắt, chỉnh lại tư thế của mình, hướng tiểu la lỵ mỉm cười nói: "Xảo nhi, tới đây một chút. Lại để cho Thái tử hảo hảo nhìn xem !"
Tiểu la lỵ có chút ngượng ngùng đứng ở trước mặt hai người, đầu cúi thật thấp đến trước ngực, bộ dáng thấp thỏm bất an đặc biệt làm người ta trìu mến. Hứa Bình cao thấp dò xét trong chốc lát, đánh tám mươi phân, tuy nhiên thân thể có chút gầy yếu, nhưng đã bắt đầu có bộ dáng mỹ nhân, ngũ quan cũng rất là xinh đẹp,nữ hài tử như vậy cho dù ở trong nội cung cũng gặp không nhiều.
Hứa Bình đại thủ ngừng náo loạn, chuyển lên ôm eo nhỏ Triệu Linh nói: "Kiềm nhi, ngươi từ chỗ nào tìm đến tiểu muội muội này? Thật sự là đáng yêu nha!"
Triệu Linh nhu thuận đáp: "Bình ca ca, gần đây thiếp bận rộn việc sổ sách cùng sự vụ của thương bộ, ngài lại thật lâu không có trở về, cho nên ở nhà đợi thời gian tương đối ít. Trùng hợp ngày đó đi kiểm kê bạc từ nhà máy rượu nộp lên, nhìn thấy Xảo nhi khóc ở bên đường, thấy nàng thật cơ linh và đáng thương, cho nên dẫn theo trở về. Nàng cùng người nhà là từ Hà Bắc chạy nạn đến kinh thành, đến được nơi đây cha mẹ nhiễm bệnh dứt bỏ nàng ra đi. Ta thấy ngài thiếu một cái tiểu nha hoàn làm ấm giường, cho nên chuẩn bị làm cho nàng hầu hạ ngài cuộc sống hàng ngày."
Ấm giường nha hoàn? Hứa Bình mặc dù biết nhưng chưa thử qua. hắn ưa thích thanh tĩnh, cho nên trong phủ không có mấy nha hoàn cùng hạ nhân, xem ra chính mình thật đúng là không có bộ dáng nên có của Thái Tử gia. Nhìn trước mắt đáng yêu tiểu la lỵ, Hứa Bình cười nói: "Xảo nhi phải không? Ngẩng đầu lên cho ta xem xem."
Tiểu la lỵ nhút nhát e lệ giơ lên tiểu đầu, không dám nhìn thẳng Hứa Bình ánh mắt.
"Ngươi biết ấm giường nha hoàn nên làm những thứ gì sao?"
Hứa Bình trêu chọc hỏi.
"Linh tỷ tỷ đều nói cho ta biết, chuyện duy nhất Xảo nhi cần làm là hầu hạ Thái tử gia, chỉ cần ngài vui vẻ là được. Linh tỷ tỷ giúp Xảo nhi chôn cất cha cùng nương, Xảo nhi sẽ hảo hảo báo đáp đại ân."
Tiểu la lỵ một bộ mang ơn nhu thuận bộ dáng, thanh âm lại thấp vừa mềm.
Hứa Bình đột nhiên đình chỉ mỉm cười, sắc mặt lạnh lẽo, đem Triệu Linh buông ra, một cái giẫm chận tại chỗ nhanh chóng nhảy tới, một tay tóm lấy khóa lại tiểu la lỵ chưa kịp phản ứng, Triệu Linh ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm.
Tiểu la lỵ bị hai tay bắt chéo sau lưng, khóc hô đau. Triệu Linh tuy nhiên không biết phát sinh cái gì, nhưng nhìn xem Xảo nhi mặt mũi tràn đầy đau đớn, khuôn mặt đáng yêu rất nhanh có thanh lệ, tranh thủ thời gian cầu khẩn Hứa Bình.
Hứa Bình bất vi sở động, đem hai tay của nàng khóa càng chặt hơn, thần sắc âm lãnh nói: "Tiểu nha đầu, các ngươi vì trà trộn vào phủ Thái Tử đến thật sự là hao hết tâm tư, rõ ràng diễn như vậy một trò hay, lại để cho một cái nhị lưu cao thủ đảm đương nằm vùng, không khỏi cũng quá đại tài tiểu dụng đi? Nói! ngươi rốt cuộc là ai phái tới ?"
Xảo nhi đau đến ứa ra mồ hôi, há to miệng lại là nói không ra lời.
Triệu Linh thấy mình mang đến tiểu nha hoàn rõ ràng lừa mình, muốn nhân cơ hội trà trộn vào Thái Tử phủ, tuy nhiên không biết là cái gì rắp tâm, nhưng chuyện như vậy đã xảy ra mình cũng có trách nhiệm, nhìn nhìn lại Hứa Bình vẻ mặt lạnh như băng, sợ tới mức tranh thủ thời gian quỳ trên mặt đất, không dám nói lời nào.
"Ý thật là kiên định đấy..."
Hứa Bình thấy nàng không nói lời nào, không khỏi có chút tức giận, nắm chặt nắm tay chuẩn bị cho nàng một điểm nhan sắc.
Liễu thúc trở về nhìn thấy một màn này, sốt ruột đã chạy tới nói: "Tiểu Thái Tử gia hạ thủ lưu tình ah! Nha đầu kia là ta phái đi theo thiếu phu nhân, bảo vệ nàng khi xuất môn, nàng là người của chúng ta."
Hứa Bình nghe vậy mới buông tay, đem Xảo nhi sợ đến mặt không có chút máu buông ra, trách cứ nói: "Vậy tại sao thấy xong bản Thái Tử còn không nói thật? Nếu ta đây quyền đánh tiếp, ngươi không chết toàn thân kinh mạch cũng toàn bộ phế đi."
Tiểu la lỵ bị đau lung lay tay vài cái, u oán nhìn Liễu thúc liếc sau cung kính quỳ đi xuống nói: "Ma giáo ngồi xuống lá Xảo Xảo, tham kiến Thái tử gia."
Liễu thúc cũng tranh thủ thời gian ở bên cạnh nói: "Tiểu Thái Tử gia, Xảo nhi năm đó là cô nhi lưu lạc đầu đường, về sau bị chúng ta thu dưỡng, đưa đi Liễu Như Tuyết nơi đó. Đứa nhỏ này thiên phú tương đối cao, hiện tại mới mười lăm tuổi, cũng đã là nhị lưu cao thủ. Ta xem thiếu phu nhân một ngày khắp nơi bôn ba, khiến cho nha đầu kia theo bên người bảo vệ. Ngài ngàn vạn đừng trách nàng!"
Hứa Bình thấy bọn họ cũng là có hảo ý, phất phất tay làm cho bọn hắn đứng lên, lại trở về ôm lấy Triệu Linh nói: "Linh nhi, từ nay về sau ngươi cũng không thể đại ý như vậy rồi, bất quá ngươi cũng đừng mắng Xảo nhi cùng Liễu thúc, biết không? bọn họ cũng là là an toàn của ngươi suy nghĩ."
Xảo nhi tranh thủ thời gian tiến lên, bộ dáng thật giống như hài đồng mắc lỗi nói: "Thiếu phu nhân, Xảo nhi không phải thật sự muốn lừa gạt ngài, thật sự là sợ ngài không chịu để cho ta theo bên người, hơn nữa có một số việc ngài nên biết ít đi một chút."
Triệu Linh mặc dù có cảm giác khó chịu khi bị lừa, nhưng nhìn xem Xảo nhi vẻ mặt chân thành xin lỗi thì tiêu tan rồi, lắc đầu sau thiết: "Không có việc gì, ta biết rõ các ngươi cũng là làm điều tốt cho ta."
Hứa Bình gặp Triệu Linh tựa hồ có chút chú ý, tranh thủ thời gian phân phó Liễu thúc mang thức ăn lên, ôm nàng ăn một bữa cơm tối hương diễm, Xảo nhi cũng ngoan ngoãn ở một bên phục thị. Sau khi cơm nước no nê, hắn ôm Triệu Linh còn có chút rầu rĩ không vui đến phòng tắm mình sắp đặt, ý định hảo hảo yêu thương tiểu mỹ nhân một thoáng, thuận tiện an ủi tiểu đệ đệ của mình.
Nhà tắm hơi dựa theo lý niệm hiện đại cùng cổ xưa sắp xếp, bởi vì Hứa Bình nghĩ đến từ nay về sau nữ nhân khả năng sẽ có thêm người, cho nên làm được khá lớn một ít, chừng hơn mười thước vuông.
"Bình ca ca, lại để cho Linh nhi phục thị ngài!"
Triệu Linh thẹn thùng đè Hứa Bình xuống muốn cởi quần áo, nhu thuận ngồi xổm xuống bắt đầu giúp Hứa Bình cởi quần áo ra, sau đó cởi ra áo ngoài của mình, chỉ mặc thiếp thân nội y cùng quần nhỏ."
"Sướng ah..."
Toàn thân đổ mồ hôi, Hứa Bình sảng hô một tiếng. Triệu Linh còn là lần đầu tiên cùng mình tắm uyên ương, hắn tùy tiện nằm ra đằng sau, tách ra chân, hướng về tiểu mỹ nhân nói: "Linh nhi, qua tới giúp ta rửa!"
Triệu Linh ngượng ngùng nhẹ gật đầu, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống dưới háng Hứa Bình, dùng động tác ôn nhu rửa lên. Nữ nhân bóng loáng bàn tay nhỏ bé tại trên thân nhu hòa vuốt ve, để cho đại long căn trong nháy mắt trở nên cứng rắn vô cùng, Triệu Linh thẹn thùng nhìn thoáng qua quái vật khổng lồ người yêu, bây giờ không tin nho nhỏ thân dưới của mình rõ ràng dung nạp được bảo bối dọa người như vậy, thẹn thùng không dám đụng nó.
Hơi nước đem trên người nàng cái yếm đều làm ướt, nho nhỏ tấm vải dán tại linh lung trên ngực, Hứa Bình trên cao nhìn xuống nhìn nàng kiều nộn vú chen chúc thành khe vực, yết hầu không khỏi chịu được bắt đầu khô nóng!