Lời vừa dứt , thân ảnh hắn biến mất tại chỗ...
---------
Keng Keng keng....
Đùng .....
- " Giao chiến xảy ra ác liệt quá .... " Hắc nhân nấp sau một rãnh nhỏ hư không quan sát ... xung quanh khói bụi mờ mịt ,hàng chục thân ảnh chiến một người , quá mức nghịch thiên....
-'' Nhất cấp chiến Tứ cấp , rốt cuộc hắn có lai lịch gì ? Hắc nhân kinh ngạc thốt lên .... Đừng nghĩ Tứ Cấp là kẻ yếu , bởi lẽ Xung quanh Kinh thành số lượng Tứ cấp cũng không nhiều , để lấy tu vi Nhất cấp chiến Tứ cấp , e rằng kẻ này có thể so sánh với top 10 Thiên Kiêu Bảng rồi ... nghĩ tới đây hắn luồn tay vào ngực lấy ra một bản họa....
Xoẹt ... Tấm họa vừa bung không ai khác vậy mà chính là Phong mạc , giống tới 8 phần , chính xác là cảnh hắn đang phi hành... Có lẽ được người khác họa lại...
-'' Kẻ này , đầu đội chong chóng tre , khí thế Nhất cấp viên mãn...Nhân tài như vậy , đáng giết lắm " Khóe môi hắn cong lên một tia tàn ác ....
" Nếu các ngươi giết được tên kia , ta cũng không ngại đưa các ngươi cùng xuống âm tào đâu ... "
---------------
(Quay lại cảnh chiến Chap 47 )
-'' Ha ha , không ngờ ngươi lại tốn công tốn sức tìm ta tới vậy ... " Phong mạc ngửa đầu cười ...
-'' Ngươi rốt cuộc là ai ? " Hắc nhân nhíu mày , Lần này hắn ra tay ám sát , lấy yếu tố bất ngờ chính làm chủ đạo , vậy mà một Tứ cấp sơ kì như hắn không làm gì được... '' Thanh đao này , có vấn đề !!! "
-'' Ta có lai lịch gì sao ? Ngươi lén lén lút lút ám hại ta , ta nghĩ ngươi phải nắm rõ chứ ... " Hắn cười thầm , vốn dĩ từ lúc hư không loạn lưu , phong mạc đã cảm nhận được có kẻ theo sát mình... Hơn nữa ,độ nguy hiểm hơn tất cả những tên Tứ cấp sơ kì hắn đụng độ ... Siết chặt xà kích ... ánh mắt thâm trường đánh giá ...
-'' Ngươi ... Khốn kiếp ,bỏ lại mạng đi ... Chủy Thủ độc- chết... ''
-'' Muốn lấy độc thủ của xà yêu giết ta ... Hỏi Kích của ta đã ... Tiêu ảnh "
Xoẹt.... thân ảnh main chốc chốc biến mất ...
Chúc mọi người buổi trưa vui vẻ