Chương 31: Cung phụng

-....

- Khốn khiếp , đành liều vậy... Lam mặc nghiến răng , hai tay hắn bắt đầu kết ấn , dĩ nhiên tăng một cảnh giới khiến lòng tin hắn tăng lên không ít , nhưng mà đối thủ tăng lên tận hai a...

- Địa cấp vũ kĩ -Mộc Thanh trảo....Đi.... Không nói hai lời , một trảo chứa đầy mộc thuộc tính cuồn cuộn lao về phía Bạch ngọc , có câu ngồi yên không bằng tranh thủ , nên lần này hắn ra chiêu , hẳn là toàn lực .

-Nhãi nhép , Mộc Quy kiếm pháp tầng thứ hai-Mộc Kích ....Phá.... Đứng trước thế công , vậy mà chỉ thấy Bạch ngọc tung ra một kiếm , so với uy lực của lần trước còn kinh khủng hơn ít nhất ba phần

- Với tu vi Trung kì , cưỡng ép thi triển tầng hai , xem ra không tệ.... Bạch hoàng mỉm cười , bộ kiếm pháp hắn đưa cho bạch ngọc chính là Mộc Quy kiếm pháp , gồm 3 tầng , Mộc trảm -Mộc kích và Mộc Diệt , được lấy trong bộ sảnh cao cấp nhất của đệ tử ngoại môn , hắn quyết tâm bồi dưỡng tên thủ hạ này một phen , bởi lẽ dù gì cũng là người đầu tiên dạy hắn cầm kiếm ,hảo cảm rất lớn a ....

-Không ổn ... Chứng kiếm một kiếm , sắc mặt Lam mặc trở nên khó coi , e rằng lần này hắn bỏ mạng rồi ....

- Địa cấp vũ kĩ - Mộc Xuân Công....

Ầmmmm

-Hự.... Một chưởng tung ra , bạch ngọc chấn bay hàng trăm mét , thân thể gục xuống , vũ kĩ giải trừ ...

-Ngươi ngươi.... Lam khánh ngươi xuất thủ , Bạch hoàng nghiến răng ....

- Làm sao ta không được , các ngươi chỉ bảo đối kháng , chứ đâu có lấy mạng , đừng quên còn có ta ở đây...

Gào... rống.... Một con yêu thú hai đầu , xung quanh là xích thổ ẩn hiện phía sau Lam khánh , miêng gào thét , vô số dây gai siết chặt , ánh mắt hờ hững kiêu ngạo , đối diện với nó , nhân ảnh nhỏ bé tới mức đáng thương....

- Không hổ là Lam gia , Cổ ngục xích thú cũng có khả năng chưởng khổng... Chu mộc cảm thán , hắn thừa biết cổ ngục xích thú là nhân vật gì , nếu không có nó lam gia làm gì có ngày này...

-Không hổ là nhân vật thứ 57 -Thiên kiêu bảng... Bạch hoàng cảm thán , xem ra hắn vẫn kém tên này a , hắn đứng tận thứ 62 lận ....

- Các ngươi vẫn muốn lấy mạng Lam Mặc sao ?

Tĩnh lặng...

- Vậy thì ta đi trước .... Lam khánh chấp tay có ý định rời đi.....

- Đứng lại .... Vở kịch diễn tới đây thôi .... Sau lớp mặt nạ , một con quỷ nhe răng cười....

- Ngươi có ý gì ? Lam khánh quay người nhìn sang Thất khách , ánh mắt hừng hực lửa giận ...

-...

- Một tên Nhị cấp thì làm được trò trống gì ?... Ánh mắt hắn lộ rõ sự kinh thường ....

Tiếng cười vang lên

- Ngươi cười bổn thiếu...

-Hahaha.....

Sắc mặt Lam Khánh đỏ bừng bừng , chưa bao giờ hắn thấy một kẻ chán sống như vậy....

Đáp lại hắn là tiếng cười dài , hư ảnh một con quỷ ngửa đầu gào thét , linh khí điên cuồng tụ hợp....

Nhị cấp sơ kì , nhị cấp trung kì , nhị cấp viên mãn , nhị cấp đỉnh phong.....

-Ực... Tiếng nuốt nước bọt khô khốc nhìn về một phía.... Kí tức kéo căng không có dấu hiệu dừng lại....

Tam cấp nguyên tử.....sơ kì .... trung kì....viên mãn....đỉnh phong...

- Vậy mà đạt tới tam cấp .... Bạch ngọc lau khóe môi rỉ máu chật vật hoảng sợ.....

-Không .... Tên này là một Ngũ cấp.... Chu mộc kiêng kị cắn môi .....

-Ngũ cấp...

-Phải ... Thân tu kẻ này bất khả lộ ... Linh lực mờ nhạt , kí tức hỗn loạn , thâm sâu khó tưởng ... Chu mộc âm trầm đánh giá , bản thân hắn chính là con trai của nhị trưởng lão Chu gia , là trụ cột của một Bát cấp thế lực , thân phận không hề đơn giản ....

Chú thích : Chu gia - một trong những gia tộc phụ trách chủ yếu nguyên liệu cho Đan các , là thế lực kinh doanh nuôi dưỡng Linh thảo hạng nhất nhì Việt Quốc ...

-Haha , không ngờ chu gia các ngươi lại tinh mắt như vậy , quả nhiên Khống linh Pháp không tệ ... không tệ .... Thất khách cười gằn ....

Vù....Vù.......

- Ực....

Ầmmmm .... Một cổ lực lượng khủng bố quét ngang tám hướng , mặt đất rung chuyển dữ dội tầng tầng không gian có khả năng rạn nứt ....

- Ngũ cấp viên mãn sao... Thân thể Lam khánh vậy mà rung lên bần bật , ánh mắt ngưng trọng biểu lộ sự khó tin ....

- Ha ha, giờ thì......ngươi chết được rồi... Bên trong đan điền một đóa hoa mĩ lệ rung chuyển...

- Ngươi dám làm tổn hại tới ta , biết phụ thân ta là ai không ?

-Kẻ như ngươi , vốn dĩ nên chết rồi.... Thiên thủ ma pháp - Lang yêu trảo ....

Không nói hai lời , hư ảnh một con hắc lang gương vuốt vồ tới Lam khánh và Lam mặc , không chút lưu thủ nào...

- Đừng hòng... Trên tay hắn chợt xuất hiện một kiện đồ vật y như cái trảo , ném mạnh

-Một kích của Bát cấp sao ? Ma pháp-Định Thân.... Ba cánh hoa mĩ lệ trong đan điền hắn chốc chốc rung lên , nhất chỉ bắn thẳng vào mi tâm Lâm khánh...

Khựng.....

-Kkhông......Kkhông.....

-Thiếu chủ ...

Bùm.... Một đời thiếu chủ bát cấp thế lực , một thiên tài thiên kiêu bảng chết không thể chết hơn nữa... Hai thân ảnh hóa thành màn mưa máu tan biến giữa thiên địa....

-Ực..... Chu mộc và Bạch Hoàng nhìn nhau , tiếng nuốt nước bọt khô khốc , ánh mắt chứa đầy hoảng sợ ... Bất giác lạnh cả sống lưng... Đổi lại là bọn hắn , kết quả cũng chẳng khác là bao a...

- Để lại một kiện đồ vật Huyền cấp , tự động rời đi ... Thất khách băng lãnh...

-Chuyện này...

-Các ngươi một là mất hết , hai là làm theo yêu cầu...

Chu mộc cắn răng lấy ra một con thỏ trắng muốt , kính cẩn : Đây là Nhân sâm trăm năm đã hóa hình tương đương với Huyền cấp hạ phẩm linh dược , dùng để bồi bổ nguyên khí , dưỡng dụng cốt nhục... Kính mong người không chê...

-Tốt... Ngươi có thể đi ... Hắn liếm môi nhìn gốc nhân sâm thèm thuồng , lần tới chắc hẳn sẽ có tiến bộ a...

Con thỏ run lẩy bẩy , được một con sói ôm như vậy , chẳng khác nào án tử , có tên chủ như mày , chắc tao tu 9 kiếp quá ...

-Công tử , người lấy ra đi.... Thủ hạ hạ giọng

- Khốn kiếp , lẽ nào phải lấy nó ra ... Bạch hoàng mắng chửi điên cuồng , không lấy cũng chẳng xong ,lần này thu hoạch xem ra lỗ lớn , ban nãy ngoài cửa hắn có thu thập được hai gốc Địa cấp Trung phẩm Linh dược , giờ lại mất một Huyền cấp ... tính kiểu gì cũng thấy thiệt thòi a....

- Vậy là ngươi không đi....

-Có , ta đưa là được chứ gì ... Chứng kiến vẻ mặt đáng sợ của tên ác ma này , vậy mà hắn sắp tè ra quần rồi , đùa gì dai vậy , người ta là thiếu chủ của một Bát cấp chứ chẳng đùa ... Nhưng đứng trong cái hang quỷ quái này , mọi thủ đoạn gì cũng không dùng được , khác gì bảo hắn là phàm nhân cho rồi....

- Vậy đưa mau đi....

Ầmmm.... Một khối quan tài bằng đá chốc chốc xuất hiện , xung quang quan tài bùa dán chằng chịt ,vô số trận văn giữ kín quan tài giường như sợ thứ gì đó nhảy ra vậy....

-Đây là Ngũ giác cương thi tu vi 5000 năm tuổi .... Tương đương một Huyền cấp Trung phẩm pháp bảo... Bạch hoàng nghiến răng giải thích , con cương thi chính là tài sản chung của ngoại viện , vậy mà mang cho người khác rồi, sao mà không tiếc đi được , nhưng tính mạng vẫn quan trọng a, mất người thì giữ của có ích gì...

-Rất tốt , hai người người đi đi... ba cánh hoa trong đan điền hắn vậy mà rung lên dữ dội tỏa ra cảm giác thèm thuồng...

-Vậy chúng ta không khách khí....

-Đi...

-Tuân mệnh thiếu chủ.....

.....

Chúc mọi người có một chiều vui vẻ !

Dịch bệnh đang diễn biến rất phức tạp , mọi người giữ sức khỏe nha !

P/S : Tối nay sẽ có chap nữa , hi vọng mọi người ủng hộ mình nha ...