“Quay lại!”
Lovano muốn làm từ phía sau, cởi đồ lót của cô ra và chạm vào thành âm đạo. Nơi nữ tính trần truồng của cô mở ra như thể mời anh vào, nó có màu sáng, sạch sẽ đến mức anh sẽ tin cô nếu cô nói cô là trinh nữ.
Cái lỗ của người phụ nữ đó trông giống như một tác phẩm nghệ thuật sắp bị đâm thủng bởi con cu đen tuyền, rách rưới, bẩn thỉu của Lovano.
“Khoan đã, tôi muốn đổi tư thế, anh biết đấy…”
Lucy xoay người và thoát ra khỏi cái ôm hống hách đó. Đối diện với Lovano, cô đặt tay quanh vai anh. Ôm mặt nhau, khích thước cơ thể của Lovano nổi bật hơn, mặc dù chắc chắn Lucy không hề nhỏ.
“Đầu tiên, hãy bắt đầu bằng một nụ hôn, ta sẽ vui vẻ sau.”
Nghe thấy tiếng thì thầm ngọt ngào, Lovano di chuyển, giật lấy môi Lucy, nhưng cô ôm đầu bằng một tay và đưa đôi môi của chính mình lên cổ anh.
Chết đuối trong cơn thèm khát của mình, Lovano trở nên bối rối.
( Một nụ hôn cổ không phải là xấu… nhưng làm thế nào… làm thế nào cô ấy có thể ngăn đầu tôi chuyển động chỉ với tay trái của mình. )
Lucy liếm anh cổ bằng cái lưỡi dài và mở khóe miệng quyến rũ.
Sau đó, cô cắn vào cổ Lovano với đôi răng nanh dai, nhọn của mình.
Đó không phải là cảm giác bị cắn. Cơn đau dữ dội và khoái cảm tột cùng, con cu của anh cứng đờ đến giới hạn, phun ra tinh dịch như một đài phun nước. Sau đó, sức mạnh thoát ra khỏi cơ thể anh. Khi cảm thấy bị cắn ở cổ, ý thức Lovano đã bắt đầu nhạt dần rồi chìm vào bóng tối vĩnh cửu.“Oioi, cô ấy nghiêm túc nói ‘mỗi người một lần’ hả?”
Khỏi phải nói, chủ đề trò chuyện của những tên cướp đang chờ quanh nhà là người phụ nữ xinh đẹp đó.
“Chúng ta cũng có thể làm với cô ấy nữa.”
“Cô ấy sẽ nát tươm khi đến lượt chúng ta mất. Dù sao thì…”
“Sẽ nát tới mức nào đây, nhưng dù sao cũng không thể nát bằng lũ gái điếm trong thị trấn được.”
“Boss tốt nhất không nên chơi mạnh bạo quá, nếu không sẽ chẳng còn gì vui nữa rồi.”
Không bận tâm đến sự náo nhiệt xung quanh, tôi đứng trước cửa. Như Lovano đã ra lệnh, tôi phải ở đó để đánh bại bất cứ kẻ nào cố gắng nhìn trộm.
Những tên cướp đã nhìn thấy cách mà tôi chiến đấu, dù chỉ nửa năm, họ đã từ bỏ và bắt đầu nói về những ảo tưởng của họ.
Đột nhiên, âm thanh của thứ gì đó va vào tường nhiều lần liên tiếp đến từ bên trong. Những tên cướp cùng lúc quay mắt và ngay lập tức quay sang bật cười.
“Oi oi, Boss làm mạnh quá đấy!”
“Tôi đã hy vọng anh ấy sẽ xử một cách nhẹ nhàng hơn, ít nhất là khi đến lượt chúng ta. ”
“Cô ấy như một viên ngọc quý mà chúa đã ban tặng nhưng cô ấy sẽ nát như một con ếch khi đến lượt tôi mất.”
Cái lạnh đang trở nên mỗi lúc một tệ hơn, tôi nắm lấy thanh kiếm của mình và dồn sức mạnh vào cánh tay. Tôi không thể giải thích được, nhưng chắc rằng có chuyện gì đó đã xảy ra. Một cảm giác tồi tệ mà tôi chưa từng cảm thấy, kể cả khi chiến đấu dưới lòng đất.
Cánh cửa từ từ mở ra. Những tên cướp nhận thấy và cùng một lúc nhìn vào với đôi mắt của sự vui vẻ.
Lovano nhảy ra khỏi nhà…….ngã xuống đất trong tình trạng bị gãy mất nửa người.
“Wha!!?”
Không thể nào. Không thể nào mà anh lại chết được. Nhưng hơn thế, cách anh ta chết là sai . Cơ thể đã chết của anh bị gãy, tạo ra một âm thanh rạn nứt như một chiếc bánh vỡ vụn.
Tất nhiên, đây là một tiến triển không mong đợi. Bạn không thể có đủ sức để bẻ gãy cơ thể của một người đàn ông, xử lí gọn gàng như vậy là bất khả thi.
- clang, clang *, âm thanh của sắt bỗng trở nên huyên náo. Những tên cướp buộc chặt lại bộ giáp lỏng lẻo và rút kiếm ra khỏi bao.
Người lãnh đạo của họ vừa ra đi đột ngột theo một cách gây sốc, nhưng nếu họ rơi vào tình trạng rối loạn họ sẽ không sống sót được.
Tốt hay xấu, những tên đàn em – lính đánh thuê – cướp, họ được sử dụng để tàn sát những nơi mà boss muốn.
Lãnh đạo của họ, Lovano đã chết, còn nguy hiểm lại đang cận kề. Ngoài ra, họ biết kẻ thù là ai. Chỉ có hai người trong đó.
Kiếm và giáo của họ đều chỉ vào cánh cửa. Tôi cũng nhảy ra khỏi cửa và liếc nhìn thứ gì đó đằng sau nó.
Vào tư thế chiến đấu cùng thanh gươm trong tay, tôi để sức mạnh dưới đôi chân để có thể sẵn sàng nhảy vào.
Sau đó, có một thứ lặng lẽ xuất hiện với vẻ ngoài bất ngờ. Người phụ nữ xinh đẹp, vuốt mái tóc vàng lộng lẫy của cô, trước cánh cửa và trần truồng. Bộ ngực lớn của cô không hề chùng dù chỉ xuống một chút, cái mông to lớn của cô ấy khiến tôi vô tình muốn giữ chặt nó.
Mọi người ngạc nhiên một lúc, nhưng sau đó họ đã trở lại tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Mặc dù ngoại hình đẹp của cô ấy có thể được cho là vô song và cơ thể đó có thể được cho là một mớ thịt bằng vàng thế nhưng có hai điểm kỳ lạ ở cô ấy.
Cô bị nhuộm màu đỏ bởi máu từ miệng chảy xuống tận bộ ngực khổng lồ và đôi mắt cô ấy đỏ rực, sáng như ánh sáng ban ngày.
Thông thường, công việc của tôi là khởi động cuộc tấn công. Nhưng lần này thì khác, bản năng và trực giác của tôi gióng lên hồi chuông báo động.
“Vô ích thôi.”, “Chúng ta không thể chống lại nó.” họ nói.
Thay vì tấn công, tôi lùi lại, giữ khoảng cách khoảng 10 mét. Nhưng không phải tất cả chúng tôi đều sở hữu một bản năng tốt. Một người đàn ông cầm ngọn giáo và lao về phía trước.
“Không! Đừng! ”
Tiếng hét của tôi không kịp. Người phụ nữ bắt lấy mũi giáo nhọn của anh và kéo nó về phía cô.
“Doaah !!?”
Khả năng bắt được mũi nhọn của cô là siêu việt, nhưng sức mạnh để cô có thể kéo nó về phía mình là hoàn toàn không phải của một con người.
Người đàn ông bay về phía cô, gần như thể anh ta bị ném vào đó.
Sau đó, người phụ nữ duỗi tay trái về phía ngực anh.
- bakin *
Nửa dưới của người đàn ông đi về phía người phụ nữ trong khi vẫn còn bị rút ra còn nửa trên của anh bị đẩy bởi tay cô và đi theo hướng ngược lại. Rồi lưng anh gập lại trong hình chữ “く” , anh ngã xuống đất và nôn ra máu.
“ Cô ta không phải là con người ”
Mọi người đều nghĩ như vậy. Cho dù họ có đào tạo bao nhiêu hoặc ngay cả một thiên tài, một người phụ nữ không thể làm bất cứ điều gì như thế.
Ngay cả tôi, với cái mà họ gọi là năng lực siêu phàm, cũng không thể làm được điều đó.
Cô ấy không phải là kẻ thù mà chúng tôi … có thể đánh bại. Không còn hy vọng nào khác ngoài việc chạy trốn. Nhưng chúng tôi liệu có thể chạy được? Khả năng đặc biệt của cô ấy có chắc chỉ mỗi thứ sức mạnh siêu việt này?
Suy nghĩ vòng quanh tâm trí tôi, dành thời gian cho cuộc tấn công tiếp theo của cô. Nhưng người phụ nữ không cử động. Cô không rời khỏi bóng râm của mái hiên trước cửa.
Nhận lấy cơ hội tốt đó, vài người sử dụng cung tên và súng lục, những mũi tên, viên đạn lao thẳng về phía cô. Cô nhẹ nhàng gạt đi phần lớn trong số đó, nhưng một trong số những viên đạn đã đâm được vào ngực cô, có lẽ là do sơ hở.
Những người đàn ông hét lên sung sướng, súng lục mạnh hơn cung, bị bắn từ khoảng cách gần khiến một viên đạn có thể có thể xuyên qua áo giáp và đến được cơ quan nội tạng, không hiếm khi họ giết người nhanh như vậy. Hơn nữa, viên đạn đi qua ngực của người phụ nữ.
Đối với con người, đó chắc chắn là một vết thương chết người, ngay cả khi còn sống họ sẽ không thể đứng vững được.
Không một ai có thể kéo nó ra và đưa chúng trở lại. Thế nhưng.
Vết thương trên ngực người phụ nữ được chữa lành trong nháy mắt và cung thủ của chúng tôi có một viên đạn mắc kẹt trên đầu anh, co giật và sụp đổ.
Tất nhiên, sự bao vây chết chóc của chúng tôi lập tức tan biến, tất cả bọn họ bắt đầu rút lui. Cho dù có trải qua bao nhiêu cuộc chiến, không ai trong số chúng tôi từng đối mặt với một con quái vật mạnh mẽ như thế này.
Nhưng ngay cả với ưu thế vượt trội đó, người phụ nữ cũng không rời khỏi cửa. Chỉ để lộ thân thể trần của mình cho những người xung quanh, mỉm cười và đứng đó.
Vẻ đẹp vô nhân đạo, một ngôi nhà tối tăm, những cái xác chết khô, một cơ thể tái sinh … Nếu bạn tin vào những câu chuyện cổ tích, bạn sẽ có một ý tưởng thô sơ về việc người phụ nữ kia thực sự là ai.
“Tạo thành một vòng tròn và tấn công !! Tôi sẽ kết thúc cô ta !! ”
Tôi hét to lên, những người đàn ông vâng lời và tạo thành một đội hình theo lệnh của một cậu bé 14 tuổi. Niềm tin đó sẽ được củng cố bằng máu và chiến thắng. Về mọi thứ liên quan đến trận chiến, tôi là người đáng tin nhất trong nhóm.
Người phụ nữ nhìn về phía tôi, người đang vung thanh kiếm của mình lên, cô mỉm cười và thè lưỡi ra một cách mê đắm. Khoảnh khắc đó, khoảng mười người đàn ông xung quanh cô đồng thời tấn công bằng giáo và kiếm.
Vài người trong số họ đã vỡ sọ trước khi vũ khí của mình đạt tới, một số bị ném đi cùng với vũ khí của họ, một số nhận ra khi họ vung kiếm, bàn tay của họ đã không còn ở đó nữa.
Trong một khoảnh khắc, bốn người đã mất mạng, hai người bị ném lên trời. Hai người đàn ông may mắn, họ đâm trúng cô ta, nhưng đầu của họ đã bị nghiền nát bằng tay của người phụ nữ như một câu trả lời.
Những người đàn ông còn lại tự động dừng chân trước cảnh tượng thảm khốc. Trận chiến kết thúc chỉ trong vài giây, không còn ai có thể chiến đấu với đôi tay của cô nữa.
Nhưng như thế đã là quá đủ. Tất cả chỉ là mồi nhử và đánh lạc hướng
Tôi nhảy lên, vung thanh kiếm. Cả hai bàn tay của người phụ nữ đang bận rộn để nghiền nát đầu của hai người đàn ông cuối cùng.
Thanh kiếm tôi vung bằng cả hai tay và không có bất cứ trở ngại nào. Đó chỉ là một khoảnh khắc cho đến khi cú đánh giết được cô ta.
Tuy nhiên, người phụ nữ không hề tỏ ra vội vàng. Vẫn giữ những người đàn ông mà mình vừa bóp vỡ sọ, cô ấy buộc phải đưa tay lên trên đầu. Đối với cô, dù có mang trên tay một người đàn ông hay không cũng không hề có sự khác biệt gì nhiều.
Cô giơ tay lên đầu để đỡ thanh kiếm, một mặt vẫn giữ cái xác khốn khổ. Như vậy, ngay cả khi tôi vung thanh kiếm xuống với tất cả sức lực của mình, cô ấy sẽ ngăn nó lại. Tuy nhiên, tôi …
… không vung thanh kiếm xuống mà vung nó bằng tay phải, ngang qua đầu người phụ nữ.
Âm thanh của sự hủy diệt được vang lên, lối vào và mái hiên trên cửa ra vào bị rách nát. Mái hiên chắc chắn, được làm từ gỗ cồng kềnh, nhưng nó đã bị đập vỡ như que củi trước thanh kiếm của tôi.
Tôi đáp xuống ngay trước mặt người phụ nữ đang chết lặng, không thể đối phó với thanh kiếm mà lẽ ra phải nhắm vào chính mình nhưng thay đổi quỹ đạo. Sau đó, tôi nhảy lại.
Nếu bạn tin vào những câu chuyện cổ tích, bạn sẽ phải làm điều này.
Người phụ nữ không bị tổn thương, thứ bị phá hủy là mái hiên. Sau đó là một không gian mở giữa rừng, thời tiết tốt và rõ ràng cũng như ngày hôm nay.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống người phụ nữ.
“NOOOOOOOOOOOO !!!”
Người phụ nữ thét lên, lần đầu tiên cô mất bình tĩnh.
Ma cà rồng, chúng sống với một cuộc sống gần như bất tử, uống máu người, và sở hữu sức mạnh vượt xa con người.
Những tên cướp còn lại đã nhận ra mục tiêu của tôi và điều Lucy đang thể hiện, nó rất đáng tin cậy.
“Ma cà rồng !!” “Nó thực sự tồn tại !!” “Khu rừng này đã bị nguyền rủa !!”
Họ thì thầm, một số thậm chí còn cầu nguyện với thần linh, không giống với họ thường ngày chút nào.
Đối với ma cà rồng, nước thánh và ánh sáng mặt trời, đặc biệt là tắm trong ánh sáng mặt trời sẽ ngay lập tức làm cho chúng vỡ thành ngọn lửa và biến thành xương. Họ nên có….
“Uuuuuuuu !!! Ngươi đã làm gì !! NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ !! ”
Người phụ nữ không biến thành xương và không bị cháy, nhưng quỳ xuống, nhìn chằm chằm vào những mảnh gỗ vỡ vụn và kêu lên.
Cô có vẻ tức giận, hơn là đau đớn.
Tôi nguyền rủa những truyền thuyết, và vào lúc đó người phụ nữ đứng dậy.
“Sao ngươi dám…làm sao ngươi dám, nhà ta !! Ngôi nhà thân yêu của ta!! ”
Tình hình càng xấu đi. Những gì chúng tôi làm có vẻ không được như ý cho ngày hôm nay. Bây giờ tôi nghĩ về nó, tôi bước trên móng ngựa trong khi tránh một vũng nước sáng nay, hoặc tôi đã không và điều này xảy ra
Bây giờ tôi đang nghĩ về nó, tôi bước lên những bậc thang trong khi tránh một vũng nước, tôi không…. đó chỉ là ngẫu nhiên.
“Không thể tha thứ !! Tuyệt đối không thể tha thứ !! ”
Những người khác hoàn toàn sợ hãi bởi sự thay đổi của người phụ nữ, tôi không thể sử dụng họ nữa, huh. Ngay cả khi tôi bỏ chạy bây giờ, cô ấy chắc chắn sẽ đuổi theo tôi. Đặt một nụ cười hoài nghi, tôi chuẩn bị thanh kiếm của mình.
Khoảnh khắc Lucy giận dữ ngẩng đầu lên, thế giới như bị đóng băng.
Đôi mắt của cô tỏa sáng hơn nữa, nó như một áp lực đè lên và cảm giác áp đảo đến từ hai nhãn cầu rực lửa đang cố định về phía bạn.
Cảm giác này tôi chưa từng trải qua trước đây, nó khiến tôi khụy gối. Tôi không thể di chuyển, như thể nó bị mắc kẹt dưới đất vậy.
Một tiếng động mạnh vang trong tai, tôi cảm thấy như đầu mình sắp nổ tung. Chẳng bao lâu sau, tầm nhìn của tôi chuyển sang màu đỏ, có lẽ là do đau đầu. Nhưng Sau tất cả những gì đang diễn ra, tôi nhận ra rằng tôi nhớ điều gì đó về cảm giác này.
Điều này có cảm giác tương tự như một cái gì đó, một cái gì đó khó chịu nhưng hoài niệm.
Đầu tôi đau và cơ thể cứng đờ. Cảm giác tuyệt vọng của tuyệt vọng, đau khổ của đau khổ cùng ập đến, xoay vòng. Một cái nhìn nấu chín tất cả những cảm xúc tiêu cực vào một món canh. Hương vị của sự từ bỏ và nỗi tuyệt vọng.
Đúng vậy … Đây là giống như là. Cái nhìn trong con mắt của những người tôi đã đánh bại trong đấu trường, cái nhìn trong con mắt của những nô lệ bị giết vì bệnh tật. Cái nhìn từ chức trong mắt những người có vết thương mưng mủ và tự mình vượt ra ngoài sự giúp đỡ. Chúng đều giống nhau, đây là cái nhìn của một nhóm người hướng tới cái chết.