Chương 50: cương thi

Trương gia thôn.

Phủ viên ngoại.

Trên mặt đất có một bộ thi thể đàn ông, bên cổ có hai lỗ sâu ngoắm, máu bị hút sạch, sắc mặt trắng bệch nhưng lộ ra vẻ sợ hãi, hiển nhiên trước khi chết y thấy thứ gì đáng sợ lắm.

Trương Sơn, Lý Tứ và ba tên bộ khoái khác núp xa xa phía sau, Hàn Triết đứng bên cạnh cái xác, thần sắc âm trầm.

Người chết là viên ngoại của Trương gia thôn, sáng sớm hôm nay được tôi tớ trong nhà phát hiện chết tại hậu viện nhà mình, bọn người hầu thấy thế liền báo quan. Trương huyện lệnh biết được án này kỳ quặc, rất có thể dính dáng đến yêu tà nên lập tức để Lý Thanh và Hàn Triết dẫn người đến đây điều tra.

Bộ dáng của Trương viên ngoại vô cùng thê thảm, Lý Mộ cố nén khó chịu trong lòng, đứng bên cạnh Lý Thanh, hỏi: "Lão đại, cô có nhìn ra là do con yêu vật nào làm không?"

Hàn Triết ngổi xổm người xuống, đưa tay phải ra, dùng ngón cái và ngón trỏ đo khoảng cách lỗ máu trên cổ, sau đó đứng dậy, tỏ ra nghiêm túc nói: "Không phải là yêu mà là thi."

Lý Mộ có thể cảm nhận được thần sắc Lý Thanh trở nên ngưng trọng hơn sau khi nghe lời của Hàn Triết.

Nàng nhìn về phía Hàn Triết, hỏi: "Cương thi đẳng cấp gì"

"Ít nhất cũng là Khiêu Cương." Hàn Triết hít một hơi thật sâu, hỏi: "Từ khi nào huyện Dương Khâu xuất hiện Khiêu Cương, chẳng lẽ đến từ Chu huyện bên cạnh?"

Lý Thanh suy nghĩ rồi lắc đầu đáp: "Chu huyện ở phía đông, Trương gia thôn ở phía tây, nó không thể đến từ Chu huyện."

"Bất kể có phải hay không, lần này chúng ta gặp rắc rối lớn rồi." Hàn Triết trầm giọng nói: "Thứ này khác với yêu quỷ, bọn chúng căn bản không có nhân tính, giết người một lần, nhất định sẽ có lần thứ hai, chúng ta phải nhanh chóng tìm và tiêu diệt nó. . ."

Tất cả những hiểu biết của Lý Mộ về cương thi đều đến từ phim Hồng Kông của thập niên 80, 90, diễn viên Hồng Kông hắn thích nhất chính là Cương Thi đạo trưởng Lâm Chính Anh, hắn xem phim này một lần lập tức mê ngay.

Cương thi ở thế giới này cũng không phải là cái loại luôn mặc quan phục nhà Thanh nhảy tưng tưng. Trong « Thập Châu Yêu Vật Chí » có ghi chép, cương thi là thi thể người sau khi chết do oán khí, uế khí thiên địa tụ tập mà sinh ra, bất lão, bất tử, bất diệt, hấp thu âm khí của ánh trăng, lang thang vô định, thích ăn máu của cả người lẫn động vật. . .

Cương thi cấp thấp có Bạch Cương, Hắc Cương, Khiêu Cương. Bạch Cương thì toàn thân mọc đầy lông trắng, là thi thể vừa biến thành cương thi không lâu nên rất dễ đối phó. Nó rất sợ ánh nắng, hành động chậm chạp, thường đánh lén gia súc vào ban đêm, không dám tấn công con người.

Bạch Cương uống đủ máu dê bò, mấy năm sau sẽ thay toàn bộ lông trắng bằng một lớp lông đen dài vài thốn, gọi là Hắc Cương. Hắc Cương vẫn sợ ánh nắng và lửa, hành động vẫn chậm chạp như cũ, không đuổi kịp con người.

Hắc Cương hấp thu âm khí và hút máu mấy chục năm sẽ bỏ đi lông đen trở thành Khiêu Cương, di chuyển chủ yếu dựa vào nhảy, nhảy nhanh hơn và xa hơn, mặc dù vẫn sợ ánh sáng, nhưng toàn thân cứng như sắt, binh khí bình thường thậm chí là pháp khí cũng không thể gây thương tổn. Nếu chiếu theo đẳng cấp này, Lý Mộ đoán cương thi trong hầu hết phim cương thi đều là Khiêu Cương.

Cương thi không phải người, không phải quỷ, cũng chẳng phải yêu, không có linh trí, hành động chỉ dựa theo bản năng, vì thế, bọn chúng còn nguy hiểm hơn yêu quỷ rất nhiều.

Phàm là yêu quỷ có chút đầu óc, đều biết không thể tuỳ tiện hại người, nếu không sẽ trở thành đối tượng bị triều đình tiêu diệt, nhưng cương thi thì khác, bọn chúng là thi thể người chết biến thành, linh trí đã sớm biến mất theo tam hồn, bản năng duy nhất là hút máu để tiến hóa.

Trước khi tiến hóa đến Phi Cương, tất cả cương thi chỉ có bản năng, không có linh trí.

Điều này khiến bọn chúng trở nên cực kỳ nguy hiểm, gần như mỗi lần có dấu vết xuất hiện của cương thi, quan phủ đều sẽ nhanh chóng tiêu diệt để tránh gây ra thiệt hại lớn hơn.

Hàn Triết rời khỏi phủ viên ngoại, khi ra ngoài Trương gia thôn mới nói: "An bài mấy người ngay lập tức thiêu hủy xác của Trương viên ngoại."

Một ông già quải trượng đi tới, khổ sở nói: "Quan sai đại nhân, việc này không được đâu, người đã chết thì phải nhập thổ vi an (1). . ."

(1) Nhập thổ vi an: vào đất là yên bình.

Hàn Triết nhìn y một cái, hỏi: "Ngươi là ai?"

Ông già đáp: "Ta là thúc thúc của Trương Đại Phú, người đã chết ấy."

"Muốn thiêu hay không thì tùy các ngươi." Hàn Triết cười lạnh, bảo: "Có điều ta khuyên các ngươi, y là bị cương thi cắn chết, đêm hôm nay sẽ biến thành hoạt thi, coi như các ngươi chôn y, y cũng có thể từ trong đất leo ra, hoạt thi có thể cảm ứng được người có liên hệ máu mủ với nó. Đến lúc đó, kẻ bị cắn đầu tiên chính là các ngươi . . ."

"Thiêu hủy, lập tức thiêu hủy!" Ông già nghiêm mặt, dộng quải trượng xuống đất "uỳnh uỳnh" mấy tiếng, sau đó nói với hai tên tráng hán: "Trương Đại, Trương Nhị, lập tức tìm củi lửa đốt cái xác này đi, sao chẳng đứa nào chịu nghe lời quan sai đại nhân thế!"

Ông già nói xong lại như nhớ tới điều gì, hoảng sợ bảo: "Nửa tháng trước, ca ca của ta, cũng chính là phụ thân của Trương Đại Phú, bị người đào mộ phần, thi thể cũng không biết đi nơi nào, có phải hay không. . ."

Hàn Triết nhíu mày hỏi: "Ca ca của ngươi chết bao lâu rồi?"

Ông già đáp: "Chưa đến một tháng."

"Không thể nào." Hàn Triết lắc đầu, nói: "Để trở thành Khiêu Thi ít nhất cần phải có hai mươi năm đạo hạnh, Trương gia các ngươi có ai đã chết hơn hai mươi năm không? Hãy đi xem phần mộ của bọn họ có gì kỳ lạ hay không. . ."

Ông già chỉ vào mấy người, nói: "Mấy người các ngươi còn không mau đi xem!"

Lý Mộ từ trong miệng Hàn Triết nghe được một ít tin tức hắn quen thuộc, bèn hiếu kỳ quay sang hỏi Lý Thanh: "Lão đại, cương thi thật sự sẽ giết người thân mình trước sao?"

Lý Thanh khẽ gật đầu, giải thích: "Cương thi tu hành, ngoại trừ hấp thu âm khí của ánh trăng, còn cần dựa vào máu con người, người thân có cùng huyết mạch với bọn nó chính là hấp dẫn trí mạng."

Lý Mộ lẩm bẩm nói: "Anh thúc thật không lừa ta. . ."

Lý Thanh hỏi: "Cái gì?"

"Không có gì." Lý Mộ lắc đầu, lại hỏi: "Vậy chúng ta có cần chuẩn bị Chỉ Bút Mặc Đao Kiếm hay không?"

Trương Sơn đứng một bên, nghi ngờ hỏi: "Chỉ Bút Mặc Đao Kiếm là gì?"

"Giấy vàng, bút đỏ, mực đen, dao phay, kiếm gỗ." Hàn Triết đi tới, kinh ngạc nhìn Lý Mộ một chút, nói: "Nghĩ không ra, ngươi còn biết những thứ này."

Lý Mộ nhớ lại một bóng người mặc đạo bào, đáp: "Trước kia, ta từng học của một vị đạo trưởng."

Hàn Triết không nói gì nữa, chỉ bảo người của Trương gia thôn mang đến một con gà, giết gà lấy máu trộn vào mực, rồi dùng bút son vẽ ra một tấm bùa chú, đốt bùa lấy tro trộn vào máu gà, sau đó nói với mấy tên bộ khoái: "Mấy người các ngươi bôi nó lên lưỡi đao, sau đó mang theo vài người dân lên núi tìm một chút, nhớ lưu ý mấy nơi có mồ mả hay bãi tha ma, vừa có phát hiện thì lập tức trở về báo cáo..."

Một gã bộ khoái run rẩy đi tới, hỏi: "Lão đại, nếu gặp phải vật kia thì phải làm gì?"

Hàn Triết liếc mắt nhìn gã, đáp: "Yên tâm đi, vật kia sợ ánh nắng, ban ngày sẽ không xuất hiện, nhưng các ngươi nhất định phải trở về trước khi trời lặn, nếu gặp biến cố thì bắn pháo hoa cầu cứu."

Bạch Ất Kiếm của Lý Mộ vốn chính là pháp khí, không cần bôi những máu gà này lên, hắn đang chuẩn bị cùng bọn người Trương Sơn đi tìm kiếm tung tích của con cương thi kia, Lý Thanh bỗng nhiên mở miệng nói: "Lý Mộ ở lại."

Dưới ánh mắt khác thường của Hàn Triết, Lý Mộ đi vòng về hỏi: "Lão đại, cần ta làm cái gì sao?"

Lý Thanh nói: "Ngươi ở lại đây trông coi người nhà ruột thịt của Trương viên ngoại, đừng cho bọn họ chạy loạn, nếu kẻ biến thành cương thi là tổ tiên của Trương gia, như vậy nó nhất định sẽ còn trở về. . ."

"Biết." Lý Mộ khẽ gật đầu, hỏi: "Có muốn chuẩn bị một ít gạo nếp hay không?"

Lý Thanh hỏi: "Chuẩn bị gạo nếp để làm gì?"

Lý Mộ nghi ngờ hỏi lại: "Gạo nếp không phải có thể khắc chế cương thi sao?"

Hàn Triết hừ lạnh một tiếng, nói: "Đừng tưởng rằng, tên giang hồ thuật sĩ nào cũng biết đạo pháp chân chính, ta chưa từng nghe chuyện gạo nếp khắc chế cương thi. Ngươi thân là bộ khoái, sao có thể dễ dàng tin vào những lời nói vô căn cứ này như thế? Thanh cô nương, ta muốn thay cô quản giáo tên cấp dưới này, tiếp tục như thế, hắn không chỉ hại chết bản thân mà còn liên lụy đồng liêu. . .

"Người của ta, không cần ngươi đến quản giáo."

Lý Thanh lạnh lùng nói một câu, vừa nhìn về phía Lý Mộ, nói: "Trên sách chưa từng viết gạo nếp khắc chế cương thi, người nghe được từ đâu?"

"Một vị đạo trưởng." Lý Mộ cười đáp: "Y họ Lâm, là một vị cao nhân đạo môn, một thân đạo pháp chuyên khắc chế cương thi yêu quỷ, trong giang hồ có biệt hiệu là Cương Thi đạo trưởng, Nhất Mi đạo nhân. Rất nhiều chuyện liên quan tới cương thi, ta đều học từ y, y nói gạo nếp có thể khắc chế cương thi, nếu gặp cương thi, chỉ cần ngừng thở thì sẽ không bị nó phát hiện. . ."

Sắc mặt Lý Thanh hơi dị, nàng nói: "Cương thi là tử vật nên mắt không thể nhìn, tai không thể nghe, chỉ dựa vào khí tức để cảm giác phương vị của ngươi. Vị Đạo trưởng kia có kiến thức này, hẳn cũng sẽ không nói bừa, đạo pháp vô số, không ai có thể biết được toàn bộ, có lẽ đây là bí pháp của y, về phần nó tác dụng hay không, thử rồi sẽ biết. . ."