Người nhìn không ra có chỗ nào bất thường, chỉ có sắc mặt trắng hơn vài phần so với trước kia, cả ngày mệt mỏi cảm thấy không có tinh thần.
Mà nàng yêu thích duy nhất chính là vẽ, điên cuồng vẽ.
Nàng vẽ ra từng chi tiết khi nàng và Đông Phương Tuyết ở cùng nhau, đương nhiên ngoại trừ lúc trên giường. (hố hố)
Những bức tranh đó nàng cất giữ như trân bảo, Thập Thất cũng không dám lộn xộn.
Thời tiết hôm nay thật là tốt.
Vậy mà thần sắc Đông Phương Tuyết lại có chút tăm tối khó lường.
Ngày hôm nay, vị Tả Tướng trước giờ không nghiêng về bên nào, đã xảy ra tranh chấp với hắn ở trên triều.
Cái chết của Binh Bộ Thượng Thư Bạch đại nhân, vất vả lắm mới tra ra được chút manh mối, những chứng cớ đó mặc dù không có trực tiếp chỉ đến hắn, nhưng đều là người bên cạnh hắn.
Kiên cường đứng ở trong triều, nghe đội ngũ nhiều phe tranh luận không nghỉ.
Trong lòng hắn thầm cười lạnh, khắp thiên hạ ngoài Đông Phương Tuyết hắn biết Bạch đại nhân không có chết ra, còn có ai biết được?
Chỉ tung một cú quả mù như vậy, nhưng đã làm cho bọn họ mất kiên nhẫn!
Hắn nghĩ, không cần thiết đợi thêm nữa, mặc kệ ra sao, cũng chờ không nổi nữa!
Mấy ngày sau, quan viên trong triều đình bắt đầu thượng tấu tố cáo thái tử Đông Phương Tường.
Từ đó, tin tức trong triều đình bắt đầu truyền tới đường nhỏ, bay lượn đầy trời khắp phố chợ.
Có lời đồn thái tử tự tạo binh khí, còn loan truyền thái tử và Nam Lâm thái tử qua lại rất thân, có hiềm nghi cấu kết.
Nhưng vào lúc đang bùng nổ như thế, lại nổi lên tin tức Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết cấu kết với trọng thần kéo bè kết phái.
Sau khi tin tức truyền ra, Thái Tử đảng cùng Tứ Vương Gia đảng ở trên triều đình tranh luận không dứt. . . . . .
Những tin đồn này giống như mọc thêm cánh ào ào loan truyền khắp cả Đế Đô.
Trong thời gian ngắn, dân chúng bắt đầu châu đầu kề âm thầm truyền tin, hơn nữa tin tức có khuynh hướng càng truyền càng mãnh liệt.
Nhưng bất kể là Thái Tử đảng hay Vương Gia đảng, từ đầu đến cuối đều không có chứng cứ rõ ràng xác thực chuyện xảy ra.
Cuối cùng, tin đồn đã bị cơn thịnh nộ của Hoàng đế trấn áp được chung cuộc.
Trải qua sự việc lần này, quan hệ giữa thái tử và Đông Phương Tuyết lại càng thêm phân chia rõ ràng.
Lúc trước ám đấu, từng bước chuyển thành minh tranh. (ngấm ngầm đấu đá, ** quanh minh chính đại tranh giành)
Trên đường từ phố trở về Vương phủ, dọc theo đường đi nghe được những lời đồn này, Nguyệt Trì Lạc có phần mơ hồ không rõ.
Hoàng đế sủng ái Đông Phương Tuyết như vậy, mà năng lực Đông Phương Tuyết cũng không thua kém Đông Phương Tường, vì sao Hoàng đế không dứt khoát lập Đông Phương Tuyết làm thái tử cho xong?