Editor: Lanhna
Chương 4: Mối tình đầu vợ chồng (4)
“A ~ cười.” Tiếng nói bén nhọn độc nhất vô nhị của Tiểu Hùng vang lên trong thùng xe.
Nghe tiếng, Lam Yên ngó qua, cô thấy Tiểu Hùng vui vẻ mà nói, ngồi ở bên cạnh cô ấy là Hàn Tiếu cong người cười không ngừng. Cô nhớ nhiệm vụ của Tiểu Hùng là làm bạn nam cười.
Lại nhìn hướng Lâm Tử Hàm, cô ta đang véo cánh tay đầy thịt của Đại Hùng, Đại Hùng đau đến oa oa kêu to. Lam Yên kinh ngạc, chẳng lẽ nhiệm vụ của Lâm Tử Hàm là làm bạn nam kêu. Cái này cũng quá kì cục đi.
Xem xét một vòng, Lam Yên phát hiện nhiệm vụ của mình là khó nhất, cô nén tức giận.
Không thể hiểu được cái nhiệm vụ này luôn.
Một hồi lâu sau, cô lại như nghĩ tới cái gì, quay đầu xem Hề Thần Trạch, Hề Thần Trạch với vẻ mặt như muốn nói “Ngươi muốn làm gì”, thân thể hướng ra sau lui lại.
“Hề Thần Trạch ~ Tiểu Trạch Trạch ~” giọng cô mềm nhũn mà gọi tên của hắn, Hề Thần Trạch sửng sốt một giây, liếc nhìn cô một cái, thần sắc như đang nói: Cô có tật xấu à.
Rồi sau đó, thanh âm không nhanh không chậm của Hề Thần Trạch truyền đến. “Cái nhiệm vụ đó của cô, cô sẽ không hoàn thành được.”
Lam Yên cả kinh, cô hỏi: “Anh biết nhiệm vụ của tôi là cái gì sao?”
Hề Thần Trạch chân dài bắt chéo lại, ánh mắt liếc liếc Lam Yên, thong thả lười biếng mà trả lời: “Đoán, giống như làm người mặt đỏ tim đập gia tốc loại này đi.”
“……” Một câu đoán trúng luôn, Lam Yên không còn lời nào để nói.
Hề Thần Trạch khóe miệng nhếch lên, cười cười.
Suy nghĩ trong chốc lát, Lam Yên lại càng cảm thấy không cam lòng: “Đánh rắm*, tôi cũng không tin cái này khó đến vậy. Chờ đó để xem tôi thu phục anh như thế nào.”
*nguyên tác ghi vậy nên mình để nguyên vậy luôn.
Hề Thần Trạch cười thầm một tiếng, đem đầu nghiêng sang một bên, đôi mắt khẽ chớp một cái giấu đi ý cười đó, sau đó giả vờ nhắm mắt dưỡng thần.
Lam Yên giơ lên mũi chân, bắt đầu lúc có lúc không mà cọ lên ống quần hắn.
Bị ống quần cọ vào, có chút ngứa, tâm cũng có chút ngứa, Hề Thần Trạch híp lại mắt, hạ tầm mắt xuống, nhìn thoáng qua đôi chân dài trắng nõn mịn màng của cô, hắn còn có chút hưởng thụ, nhưng chỉ với chút kỹ xảo này mà làm hắn mặt đỏ, là không có khả năng.
Lam Yên không phục, giây tiếp theo, mặt liền hướng lên người hắn dán lại, ở bên tai hắn nhẹ nhàng thổi hơi. Vậy mà, Hề Thần Trạch lấy tay gãi lỗ tai nói: “Gió quá lớn, chỉ nghe thấy mỗi tiếng gió thôi.”
Một ngụm khí tức bị nghẹn ở ngực, cô xoay lại ngồi thẳng thân người, mặt hung ba ba viết: Lão nương ta hôm nay liền cùng ngươi giằng co.
Im lặng một lúc, cô lại hỏi Hề Thần Trạch: “Anh có biết phương pháp ấn tim ngoài lồng ngực không?”
“Biết, làm gì?” Hề Thần Trạch lại nâng cao cảnh giác.
“Vậy để tôi lại hướng dẫn anh một lần nữa.” Lam Yên khóe miệng lôi kéo cười, ý cười không rõ.
“Không cần.” Hề Thần Trạch cự tuyệt.
Hắn vừa mới nói xong, tay Lam Yên đã đặt ở trước ngực hắn, hắn hầu kết căng thẳng, lại chưa lên tiếng.
“Đầu tiên, tìm được giao điểm giữa xương ngực của nạn nhân, cũng chính là vị trí ở giữa ngực.” Khi đang nói chuyện, tay Lam Yên như có như không mà vuốt ve ngực hắn.
Khuôn ngực rắn chắc của đàn ông và ngón tay trắng nõn mềm mềm mại mại của người phụ nữ, là hai loại lực lượng hoàn toàn đối lập nhau, hai người chạm vào nhau ở cạnh nhau, vừa mang theo sự cứng rắn của hắn, lại nhiễm thêm sự mềm mại của cô.
Cái này, làm thân thể Hề Thần Trạch cứng đờ lại, mày nhướng lên căng thẳng đứng yên ở đó , trong lòng rối loạn, nhưng hắn đang cố gắng kiềm nén lại phần xao động trong thân thể mình.
Bốn phía đang gắn đầy camera, lần trước hắn đỏ mặt, lần này sao có thể dễ dàng làm chính mình mất khống chế, mà đỏ mặt được chứ? Nghĩ đến, Lam Yên thật là cái nha đầu ngốc, vậy mà lại muốn dùng khẩu khí này đánh cuộc cùng hắn.
“Sau đó người cứu hộ chắp hai tay lại, các ngón tay đan chồng lên nhau, đặt lòng bàn tay ấn ở chỗ này.”
Lam Yên còn đang tiếp tục phần giảng giải của mình, Hề Thần Trạch nhìn khuôn mặt nhỏ quật cường của cô, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau lòng, dường như hắn không đỏ mặt thì thực có lỗi với sự nỗ lực trêu chọc của cô.