Bên bờ sông Vị Thủy,có một bóng người xếp bằng ngồi dưới đất, không nhúc nhích.
Sở Phong Miên bây giờ đã tu luyện Đoạn Cốt Trọng Sinh Quyết,trong vòng một canh giờ, linh mạch trong thân thể Sở Phong Miên bị đánh nát rồi ngưng tụ lại vô số lần.
Lần lượt đánh nát, lần lượt ngưng tụ, thừa nhận thống khổ,thống khổ này đủ để cho một người bình thường ngất đi, bây giờ áo dài trên người Sở Phong Miên đã thấm ướt mồ hôi.
Nhưng mà Sở Phong Miên lại chưa từng có đình chỉ quá trình này, bởi vì Sở Phong Miên cảm giác được linh mạch sau mỗi một lần đánh nát ngưng tụ có chuyển biến lớn,lực lượng trên người hắn cũng đang tăng lên.
"Phá cho ta! "
Sở Phong Miên nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng khí xoáy chảy xuôi trong thân thể Sở Phong Miên., linh mạch đang tắc nghẽn trong thân thể hắn bắt đầu chuyển động, bịch lập tức bị đả thông, vô số linh lực ở trong đó tự do lưu động.
Trong nháy mắt, một cỗ linh lực trong thân thể Sở Phong Miên bắt đầu du đãng, toàn thân trên dưới lực lượng tràn đầy dùng không hết.
Một cỗ linh lực này xuất hiện, làm cho thực lực Sở Phong Miên , so với vừa mới muốn mạnh hơn không chỉ mấy lần.
"Cuối cùng đả thông một cái linh mạch, cũng coi như là có vốn liếng tu luyện võ đạo ! "
Sở Phong Miên đứng lên, vẻ mừng rỡ lộ ra trên mặt hắn.
Bất quá, một cái linh mạch chỉ là xem như bắt đầu, một cái linh mạch Linh Sư,cả một đời thành tựu đều cực thấp.
Tu luyện đến Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng, lục trọng là cực hạn, còn cao hơn như Đoán Thể Cảnh, Thần Hải Cảnh thì tuyệt đối là không có khả năng.
Muốn chân chính tu luyện tới đỉnh phong của võ đạo, tư chất quyết không thể thiếu.
Chỉ là hiện tại Sở Phong Miên có Đoạn Cốt Trọng Sinh Quyết,vấn đề tư chất rốt cuộc không cần lo lắng.
"Đã trôi qua một ngày cũng cần phải trở về. "
Sở Phong Miên đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người.
Lâm phủ, Sở Phong Miên nhất định phải trở về, bây giờ Sở Kiếm Bạch đạt được thân thể này tất nhiên hắn có lý do đi hoàn thành tất cả những việc Sở Phong Miên muốn làm.
Đó chính là lên làm Lâm phủ Chi Chủ.
Lâm Võ Thành.
Ở bờ sông Vị Thủy này có một tòa thành trì được xây dựng, danh tự Lâm Võ Thành chính là lấy danh bên trong Lâm phủ, như thế nhìn ra được Lâm Võ Thành bên trong Lâm Phủ có địa vị vô cùng quan trọng.
Sau khi đả thông một cái linh mạch, Sở Phong Miên đã cảm giác được thân thể của hắn nhẹ nhàng rất nhiều, trước đó khi đi đến khu vực bờ sông Vị Thủy, Sở Phong Miên hao phí tới tận hai canh giờ,nhưng lần này hắn trở lại Lâm Võ Thành, chỉ cần nửa canh giờ.
Tốc độ dưới chân nhanh hơn mấy lần.
"A, Sở đại quản gia vậy mà ra khỏi cửa? "
"Hắn không phải một mực trốn trong Lâm phủ sao? Hôm nay làm sao lại chạy ra ngoài? "
Bên trong Lâm Võ Thành không ít võ giả đều liếc mắt nhận ra Sở Phong Miên, có chút kinh dị nghị luận,ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Sở Phong Miên, chỉ có xem thường, chế giễu.
Sự tồn tại của Sở Phong Miên tuyệt đối là là chuyện cười lớn nhất bên trong Lâm Võ Thành,đại quản gia Lâm phủ bên ngoài phủ, lại là một tên phế vật bán linh mạch.
Không ít cường giả bên trong Lâm Võ Thành lấy chuyện khi dễ Sở Phong Miên làm niềm vui.
Dù sao đối với bọn hắn, Lâm phủ thế tồn tại cao cao tại thượng, bọn hắn không ít người đều theo Lâm phủ cũng nhận không ít oán hận, bây giờ có thể tới khi dễ đại quản gia Lâm phủ bên ngoài phủ một chút để phát tiết ra ngoài, bọn hắn tự nhiên thấy vui trong lòng.
Sở Phong Miên mặc dù trên danh nghĩa là đại quản gia Lâm phủ bên ngoài phủ, nhưng trên thực tế là đệ tử ngoại phủ, cho tới bây giờ không có một người tới trợ giúp cho Sở Phong Miên, ngược lại còn mang dáng vẻ chế giễu đến xem Sở Phong Miên xấu mặt.
Chính bởi vì vậy mà Sở Phong Miên không dám ra khỏi Lâm phủ.
Ngay tại thời điểm Sở Phong Miên sắp đi đến đại môn Lâm phủ, một bóng người, bắt đầu từ bên trong đám người bên cạnh đi ra, lập tức ngăn trước mặt Sở Phong Miên.
"Các ngươi nhìn, là Tào Đại Hải. "
"Gia hỏa này, mấy ngày trước đây bị đệ tử ký danh Lâm phủ ngoại môn giáo huấn một trận, xem ra hôm nay sở đại quản gia sẽ phải chịu tội”
Thời điểm đang nói đến bốn chữ "Sở đại quản gia " , thì mỗi một thanh âm của người bên trong đều mang theo lấy mấy phần vẻ cười nhạo.
"Tránh ra. "
Sở Phong Miên ngẩng đầu nhìn thấy tên cường trán đang cản mình, bình tĩnh mở miệng nói.
Nếu đổi lại là Sở Phong Miên trước kia, chỉ sợ là im lặng không dám mở miệng, nhẫn nhục mà đi đường vòng.
Nhưng mà lần này Sở Phong Miên đã không phải là Sở Phong Miên, trong người hắn là hồn phách của kiếm ý đệ nhất nhân Sở Kiếm Bạch.
Lần này, hắn tuyệt không đành lòng người khác khi nhục.
"Nha? "
Sở Phong Miên trả lời, hiển nhiên là làm cho Tào Đại Hải có chút không nghĩ tới.
Sở Phong Miên đã từ lúc nào lại dám cương ngạnh trả lời lại như thế.
Đánh giá một chút Sở Phong Miên,khoé miệng Tào Đại Hải lộ ra mấy phần lạnh lùng nói.
"Kêu ta tránh ra có thể, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất dập đầu mấy cái, chỉ cần để cho ta hài lòng, ta sẽ tránh ra. "
Thời điểm Tào Đại Hải nói,bên trong ánh mắt của hắn không khỏi lộ ra vẻ đắc ý.
Ở trước mặt Lâm phủ, Tào Đại Hải không khác gì một con chó, bị Lâm phủ khi dễ, bất quá bây giờ hắn lại có thể đến bắt nạt đại quản gia Lâm phủ bên ngoài phủ, cũng không trách được những người ưa thích khi dễ hắn, loại cảm giác này xác thực rất thoải mái.
"Sở đại quản gia, ngươi vẫn là quỳ xuống đi, nếu không một hồi ngươi ngay cả Lâm phủ đều trở về không được, ha ha ha ha. "
Trong đám người, một tiếng âm thanh giễu cợt vang lên,theo đó là vô số tiếng cười to cất lên.
Mỗi ngày nhìn xem sở đại quản gia bị người ta sỉ nhục,đối với những võ giả Lâm Võ Thành bọn hắn cũng là hoạt động giải trí.
"Cút! "
Ánh mắt Sở Phong Miên nheo lại sắc mặt trở nên giận dữ, chỉ thấy thân hình của hắn khẽ động, trực tiếp hướng về phía trước đi tới.
"Làm sao, muốn động thủ? "
Nhìn thấy Sở Phong Miên cử động, Tào Đại Hải cười to nói.
"Tốt, đã ngươi chính mình không muốn quỳ, vậy ta sẽ đánh tới ngươi quỳ xuống mới thôi! "
Nói xong, Tào Đại Hải xuất ra một quyền thẳng ngực Sở Phong Miên đập tới.
Tên Tào Đại Hải này cũng là một vị võ giả Tôi Cốt Cảnh nhị trọng, đối phó một tên phế vật bán linh mạch vẫn là dư xài, nguyên nhân chính là như thế, hắn mới dám đến bắt nạt Sở Phong Miên.
Phía dưới một quyền này, Tào Đại Hải đã ẩn chứa chỉ mấy phần linh lực, mặc dù chưa xuất toàn lực, nhưng đối với Sở Phong Miên mà nói một quyền này cũng đủ để Sở Phong Miên nằm trên giường nửa tháng, nên gọi là cực kỳ ác độc.
"Muốn ăn đòn. "
Sở Phong Miên khóe miệng lạnh lùng phun ra mấy chữ.
Đối mặt một quyền này, Sở Phong Miên thân thể bất thình lình tránh ra, tốc độ này rất nhanh, làm cho Tào Đại Hải không có kịp phản ứng, ngay sau đó Sở Phong Miên nhất bàn tay, hướng mặt Tào Đại Hải quạt tới.
"Ba. "
Một tiếng thanh thúy tiếng vang, làm cho những võ giả ở đây sững sờ.
Bọn hắn tưởng tượng cảnh tượng Sở Phong Miên bị Tào Đại Hải tuỳ tiện đánh ngã không có xuất hiện, ngược lại là Sở Phong Miên nhất tay đánh vào mặt Tào Đại Hải.
Một chưởng này, cũng không có ẩn chứa mấy phần linh lực, nhưng cũng đủ làm cho mặt Tào Đại Hải sưng hơn mấy ngày.
"Ngươi còn dám hoàn thủ? "
Tào Đại Hải vừa thẹn vừa giận.
Sở Phong Miên này bên trong Lâm Võ Thành là tên phế vật, hắn thân là một tên Tôi Cốt Cảnh nhị trọng võ giả lại bị Sở Phong Miên nhất tay đánh trên mặt.
Chuyện này nếu như truyền ra, Tào Đại Hải hắn cũng không còn mặt mũi ở bên trong Lâm Võ Thành lăn lộn.
"Băng quyền! "
Phía trên quyền phong Tào Đại Hải, một cỗ linh lực ngưng tụ ra, mãnh mẽ hướng Sở Phong Miên đánh tới.
Chỉ có võ giả có được linh lực, mới có thể dùng lực lượng võ kỹ, lực lượng một đạo võ kỹ còn cường đại hơn so với lực lượng mười quyền của võ giả tầm thường, Tào Đại Hải đã là bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, hôm nay hắn muốn để Sở Phong Miên trả giá đắt.
Không sai nhưng mà lần này, Sở Phong Miên sớm đã có chuẩn bị, chỉ thấy Sở Phong Miên thân hình khẽ động, một lần nữa tránh qua, tránh né một quyền của Tào Đại Hải, sau đó Sở Phong Miên hướng về phía đầu gối Tào Đại Hải đá tới.
Lập tức một tiếng vang lanh lảnh cất lên.
Đầu gối Tào Đại Hải bị đá nát, lập tức té quỵ trên đất.
"Cái này, chẳng lẽ linh mạch Sở Phong Miên đã đả thôg? "
Một màn này, bất luận một vị võ giả nào ở đây đều không thể nghĩ tới,từ trước tới nay Sở Phong Miên được xưng là phế vật,hôm nay vậy mà đánh bại Tào Đại Hải.
Ngay cả một số đệ tử đại môn Lâm phủ nhìn cảnh này thì vuốt vuốt cặp mắt của mình, từ lúc nào Sở Phong Miên đã có được lực lượng bực này.
Thời điểm bọn hắn phản ứng trở lại, Sở Phong Miên sớm đã về tới bên trong Lâm phủ.