Sau đó trừ đi 5 tích phân nàng mua táo đỏ bổ máu cho thiếu niên, cùng với "Giữ ấm cơ thể", và cả băng gạc cùng với bánh mì chống đói...Tóm lại, trước mắt Khương Tiểu Viên chỉ có 50 tích phân ít đến đáng thương.
Dựa theo cái tính hố cha của hệ thống, để Khương Tiểu Viên chờ đến khi thăng cấp hoàn thành, kiếm được thuốc chữa trị được hai chân cho thiếu niên, nhất định phải thét giá trên trời.
Khương Tiểu Viên đang phát sầu vì việc tích phân không đủ để chuẩn bị cho tương lai, nhưng rất nhanh hệ thống đã đưa ra một nhiệm vụ mới.
Giúp bạo quân giải độc(0/1)
Hệ thống thích sự đột ngột, không phải lần đầu tiên Khương Tiểu Viên chứng kiến được, nhưng sau khi nàng thấy được khen thưởng của nhiệm vụ xong, hai mắt trừng to hết cỡ.
Tích phân khen thưởng rất cao, ước chừng có tới 500 điểm tích phân.
Đây chính là nhiệm vụ có khen thưởng tích phân cao nhất mà Khương Tiểu Viên thấy từ trước tới giờ. Hầu hết những nhiệm vụ có tích phân cao đều ảnh hưởng quan trọng đến cuộc đời của thiếu niên, nên có thể thấy được, chuyện giải độc này quan trọng với thiếu niên như thế nào. Thậm chí còn vượt xa nhiều những nhiệm vụ trước cộng lại.
Bởi vì bị 500 điểm tích phân làm cho kinh ngạc, ngày hôm sau Khương Tiểu Viên đã dậy từ rất sớm, tung tăng đi đặt kí hiệu.
Thật ra Trần Thu không nói với tiểu cô nương, kí hiệu kia rốt cuộc là để lại cho ai.
Trước khi Tần hoàng hậu qua đời, trong cung có không ít tâm phúc, đều tuyển chọn những người trung tâm biết ẩn nhẫn, nhưng sau vài lần thay máu trong cung, cũng chỉ còn lại ít ỏi.
Nhưng tình huống của thiếu niên rất đặc thù, trừ khi gặp phải chuyện liên quan đến tính mạng, thì những tâm phúc đó mới ra tay nghĩ cách cứu viện, dù biết tình huống của Kiến Chương Cung không được tốt, cũng không có người chủ động ra tay.
Bởi vì bọn họ biết, nếu xuất hiện một cách tùy tiện sẽ thiệt hại nhân lực, không những thế còn hại cả chủ nhân. Mà cung nữ thiếu niên muốn tìm, chính là tâm phúc mà Tần hoàng hậu giấu ở Dung An cung năm đó.
Thiên điện cách chỗ thái giám thực ra không xa, thái giám của Kiến Chương Cung ngày ngày rỗi rãi không có việc gì làm, nên thường xuyên tụ tập ở dưới gốc cây đánh bài, nói chuyện phiếm. Bởi vì tường đã cũ nát, nên âm thanh nghị luận rất dễ tiến vào trong thiên điện, đây cũng chính là nơi thu hoạch tin tức của thiếu niên.
Dưới ánh nắng ấm áp, thiếu niên ngồi ở cửa thiên điện phơi nắng đọc sách. Ngẫu nhiên dừng lại nghỉ ngơi nghe thái giám nói chuyện phiếm.
Nhưng hôm nay hắn nghe thấy một tin tức trọng yếu từ chỗ bọn thái giám.
Ngũ hoàng tử bị Đoan Vương cấm túc.
Đoan Vương mới vừa trở về, liền nghe thấy tin tức Trần Nguyên giết vài thái giám, tức khắc giận dữ, đã phạt đệ đệ ruột, hoàng thượng nghe thấy tin này cũng cảm thấy Trần Nguyên như vậy không được. Nên đã phê duyệt ý của Đoan vương cấm túc Trần Nguyên.
Chỉ trong một tháng, ở Dung An cung đã đánh chết năm sáu tiểu thái giám, tuy đó chuyện quen thuộc trong cung, nhưng chủ nhân tàn bạo như vậy rất hiếm thấy. Chuyện bọn thái giám thỉnh thoảng thấy có người chết bị kéo ra ngoài cung đã bị lan truyền đi khắp nơi trong cung.
Thiếu niên buông sách xuống.
Công hiệu của thuốc viên này đã vượt qua mong muốn của hắn, có thể thấy được tác dụng của thuốc rất nặng. Cũng chính Dung phi đã sai thái giám đưa thuốc này đến cho hắn.
Nếu đổi người dùng độc này thành hắn thì thế nào?
Cặp mắt phượng xinh đẹp kia rũ xuống, sâu bên trong có thể thấy được hàn ý. Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên ngũ quan tuấn tú của thiếu niên, đôi lông mi dài tạo nên một bóng dài trên mặt.
Đợi trong một lát, khi chỗ thái giám yên lặng. Thiếu niên mới ngẩng đầu nhìn sắc trời, đã hoàng hôn, vậy mà vẫn chưa thấy tiểu gia hỏa kia trở về.
Thiếu niên lật thêm một trang sách nữa, nhưng vẫn không xem vào, vừa mới định buông sách xuống, liền nghe thấy một thanh âm răng rắc rất nhỏ vang lên.