Chương 1: Đài Kính Thần của ngày hôm đó (1)

Chương 1: Đài Kính Thần của ngày hôm đó (1)

Giữa mùa hạ, vào lúc sáng sớm.

Trong một ngôi nhà dân bình thường, một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đang ngồi trước bàn máy tính, miệng lẩm bẩm: "Rằm âm lịch, cửa âm mở, tà ma yêu quái tự đến."

Thiếu niên Lục Nhiên nhìn chằm chằm vào màn hình, nhìn cảnh tượng đổ nát hoang tàn trong video.

Đường phố chợ đêm vốn nên náo nhiệt, lúc này lại bốc cháy ngùn ngụt, khắp nơi đều là bóng dáng của những con chó đen hung ác.

Trên người chúng có hoa văn màu máu, trong miệng phun ra lửa, tàn phá tất cả mọi thứ trong tầm mắt.

Tà Ma Tộc - Huyết Tai Khuyển!

Đây không phải là một đoạn phim, mà là một bản tin thời sự.

Cứ đến ngày rằm âm lịch, sẽ luôn có đủ loại tà ma xuất hiện, gây họa cho thế gian.

"Thật hung ác." Lục Nhiên lẩm bẩm.

Video chỉ phát những hình ảnh Tà Ma Tộc quấy phá trong thành phố.

Mà ở trong những hang động ma quỷ và trên những chiến trường cao cấp hơn, cuộc chiến giữa Nhân Thần và tà ma càng không biết thảm khốc đến mức nào!

Nếu có một ngày, đại quân tà ma thật sự phá vỡ mạng lưới phòng ngự, xông vào thế giới loài người...

"Lục Nhiên?" Ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên một giọng nữ dễ nghe.

Nhà Lục Nhiên ở tầng một nên nghe rất rõ.

"Hả?" Lục Nhiên bước tới cửa sổ, dưới một gốc cây lớn, thấy một bóng người cao gầy uyển chuyển.

Thiếu nữ mặc một chiếc váy dài màu trắng, mái tóc đen dài buông xõa trên vai.

Trời sắp mưa, từng cơn gió thổi qua, khiến mái tóc và tà váy của thiếu nữ tung bay.

"Ồ..."

Lục Nhiên thốt lên một tiếng, nhìn cô bạn cùng bàn kiêm lớp trưởng đại nhân của mình.

Thấy phản ứng này của Lục Nhiên, Khương Như Ức không khỏi đỏ mặt.

Ngày thường nàng đều mặc đồng phục xanh trắng, chưa từng để tóc xõa vai, mặc váy trắng thướt tha như hôm nay.

"Hỏng rồi!"

Lục Nhiên chống khuỷu tay lên bệ cửa sổ, mỉm cười nhìn thiếu nữ dịu dàng xinh đẹp dưới gốc cây.

"Sao vậy?" Khương Như Ức nghi ngờ hỏi.

Lục Nhiên: "Cứ như vậy thì ai còn phân biệt được cậu và Hằng Nga nữa?"

Mặt Khương Như Ức càng đỏ hơn, nàng trừng mắt nhìn Lục Nhiên: "Hứ! Miệng lưỡi trơn tru."

Lục Nhiên mím môi.

Nói như thể cậu đã từng nếm thử vậy.

"Đi nhanh đi, hôm nay là ngày Kính Thần, đừng để muộn." Khương Như Ức cầm một cuốn sách nhỏ trên tay, lắc nhẹ.

"Ừm." Lục Nhiên quay người đi về phía máy tính.

Bản tin về thảm họa trong video là từ nửa tháng trước, hắn cố ý tìm ra xem, chính là để tự động viên mình.

Bởi vì hôm nay là mùng một tháng sáu âm lịch, là ngày Kính Thần hàng năm!

Mỗi khi đến ngày này, các vị thần linh sẽ chọn lựa tín đồ ở nhân gian.

Cái gọi là "thần linh", thật ra là một nhóm tượng, chúng đến để trấn áp tà ma.

Vào đầu những năm 1980, trong một đêm trăng tròn, một đám yêu ma đột nhiên xuất hiện, quấy phá thế gian.

Đó là một giai đoạn lịch sử vô cùng tàn khốc và đẫm máu.

Cho đến ba tháng sau, khi cả thế giới chìm trong tuyệt vọng, thì bình minh cuối cùng đã đến!

Từng bức tượng thần bí lần lượt giáng xuống, trải rộng khắp nơi trên thế giới, trấn áp tà linh.

Một cuộc chiến giữa thần linh và yêu ma bắt đầu từ đó, và kéo dài cho đến ngày nay.

Cùng với sự xuất hiện của các bức tượng, nhân tộc cuối cùng đã có cách để chống trả hiệu quả, những yêu ma với sức người thì khó mà tiêu diệt được, lại có thể bị trừng phạt bởi thần lực!

Kể từ đó, nhân loại bước vào kỷ nguyên "Toàn dân Kính Thần".

Khi con người 17-18 tuổi, sau khi thể chất và tinh thần đạt đến một tiêu chuẩn nhất định, sẽ có khả năng được thần linh thu nhận làm tín đồ.

Chỉ cần có thể trở thành tín đồ thì có thể tu luyện thần lực, học được thần pháp, chống lại Tà Ma Tộc.

"Nhiều năm rồi, cũng nên đến lượt mình."

Trước khi tắt máy tính, Lục Nhiên lại nhìn kỹ Huyết Tai Khuyển đang hoành hành trong video.

Đối với Lục Nhiên, mỗi đêm rằm âm lịch đều cực kỳ khó khăn.

Cảm giác lo lắng sợ hãi, yếu đuối bất lực đó, hắn đã chịu đựng đủ rồi!

"Mang theo ô, hình như sắp mưa rồi." Giọng nói của thiếu nữ lại vang lên từ ngoài cửa sổ.

"Ồ!"

Không biết vì sao, ngày Kính Thần hàng năm, hình như trời đều mưa.

Giống như những ngày thi đại học hàng năm trời cũng mưa, thật kỳ lạ.

Lục Nhiên cầm ô ra khỏi nhà, bước nhanh đến trước mặt thiếu nữ, nhìn bộ trang phục đặc biệt của nàng, hỏi: "Vì Kiếm Nhất đại nhân sao?"

"Ừm." Khương Như Ức bước đi, thuận tay mở cuốn sách nhỏ ra.

Trong trang sách, từng bức ảnh hình vuông hiện ra, tất cả đều là tượng của các vị thần.

Hình ảnh này, giống như giao diện chọn tướng trong game vậy.

Số lượng thần linh trong lãnh thổ Đại Hạ gần một trăm vị, chúng được chia thành chín hàng, tương đương với chín cấp bậc.

Mà đứng ở hàng đầu tiên, chính là thần linh Kiếm Nhất!

Đây là một bức tượng nữ.

Váy dài của nàng tung bay, tóc dài bay phấp phới, một tay cầm kiếm để sau lưng, tay kia bấm quyết, đặt trước người.

Mặc dù là tượng đá, nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp như tiên nữ và khí chất siêu phàm thoát tục của nàng.

"Cậu sẽ thành công." Lục Nhiên động viên đúng lúc.

Đừng nhìn vẻ ngoài dịu dàng trầm tĩnh của Khương Như Ức, số liệu thể chất, trình độ võ nghệ của nàng ấy đều nằm trong top 3 của toàn khối!

"Kiếm Nhất đại nhân là tiên tử lạnh lùng kiêu ngạo." Khương Như Ức có chút buồn phiền.

Khi các vị thần lựa chọn tín đồ, ngoài việc xem xét tư chất của con người, còn có một tiêu chí nữa - tính cách.

Vô số ví dụ cho thấy: Tính cách của người và thần càng giống nhau, thì càng dễ được thu nhận.

Mà Khương Như Ức lại là kiểu người dịu dàng, trầm tĩnh...

Bỗng nhiên, thiếu nữ nghiêm mặt, cố gắng tỏ ra lạnh lùng.

Lục Nhiên không hiểu lắm, tò mò nhìn thiếu nữ váy trắng.

Chỉ thấy Khương Như Ức hơi ngẩng cằm lên, làm ra vẻ cao ngạo, lạnh nhạt hỏi: "Thế nào?"

Lục Nhiên: "..."

Quả nhiên là phụ nữ!

Tốc độ thay đổi sắc mặt này còn nhanh hơn tốc độ lật trang sách của cư dân mạng!

"Hì hì~" Khương Như Ức dễ dàng phá vỡ vẻ mặt lạnh lùng, lại nhìn vào cuốn sách thần linh.

Nụ cười trên mặt nàng cũng dần trở nên u sầu.