Bạch Phong cố gắng đè nén dục vọng lại, để yên côn thịt ở trong hang động mềm mại đang kịch liệt co bóp kia, để cho Trần My đỡ đau thêm chút.
Hắn dùng miệng cúi xuống hôn vào đôi môi đỏ mọng của Trần My, Trần My nén đau, mắt khép hờ đón nhận lấy nụ hôn ngọt ngào này, Bạch Phong hôn nhẹ nhàng, từ tốn, cái lưỡi luồn lách vào bên trong tìm kiếm lấy lưỡi của Trần My mà nút.
Hai tay của hắn cũng không rãnh rỗi, chộp xuống cặp vú căng tròn nhễ nhại mồ hôi mà nắn bóp, hắn dùng hai ngón tay kích thích rồi se núm vú, rồi bóp lấy phần thịt mà nhẹ nhàng nhào nặn.
Nước mắt ở hai bên hốc mắt của Trần My đã dần khô, thậm chí hơi thở bây giờ còn có chút nặng nề.
Cứ liên tục như vậy sau khoảng năm phút, Bạch Phong tách khỏi đôi môi của Trần My, nhìn vào khuôn mặt yêu kiều đỏ rực đầy mị thái kia rồi mỉm cười nói: “Em nhấp đây.”
“Ưm… Nhẹ chút, người ta… Người ta vẫn còn có chút đau.” Trần My xấu hổ ngoảnh mặt sang nơi khác.
Bạch Phong bắt đầu động hông, vừa di chuyển hắn đã hít sâu một hơi, thật là khít, các thớ thịt ở bên trong co bóp liên tục như muốn đẩy vật lạ xâm nhập ra bên ngoài.
Hắn nhấp vào, rồi kéo ra một chút rồi lại nhẹ nhàng nhấp vào, mỗi một lần như vậy, ở giữa hai bộ phận đang giao thoa kia lại vang lên âm thanh ‘nhóp nhép’ dâm dục.
“Á… Sướng, Bạch Phong à, em làm cô sướng… Ớ…Ơ…Ơ.” Lúc này Bạch Phong đã nhấp với tiết tấu nhanh hơn, tấn suất đâm vào rút ra tăng nhanh hơn, làm cho Trần My phải dùng tay bám vào người của hắn, miệng nhỏ liên tục vang lên âm thanh rên rỉ mị hoặc.
Bạch Phong hắn cũng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Trần My, hông cứ liên tục động, côn thịt ra vào nơi hang động ẩm ướt liên tục, sự ma sát làm cho cả hai cảm giác mình như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.
Trong căn phòng liên tục vang lên âm thanh và mùi vị của sự giao hoan, căn phòng sạch sẽ đã trở nên dâm dục, thoáng đãng.
Đúng lúc này, đột nhiên vang lên tiếng chuông, nói rõ bên ngoài có người có người xin được vào phòng.
Hai người đang ôm nhau giao hoan mạnh mẽ đột nhiên nghe vậy thì giật mình, tiểu huyệt của Trần My dưới sự căng thẳng của cô trở nên co bóp mãnh liệt, dâm thủy ứa ra càng nhiều hơn.
Bạch Phong thì thảm rồi, bị co bóp mãnh liệt như vậy làm hắn không kìm chế được, mắt của hắn hiện lên tơ máu, ôm lấy eo của Trần My mà điên cuồng nhấp.
“Á… Sướng… Nhanh, nhanh lên, á… Có người… Á mạnh quá… Chết cô rồi… Sướng… Á… Sướng chết cô rồiiiiiii.” Dưới cơn nhấp như vũ bão của Bạch Phong, Trần My nhịn không được mà hét to, may là phòng có cách âm nếu không thì người bên ngoài đã nghe được, cảm giác làm tình mà có người sắp phát hiện tạo nên sự kích thích lạ thường.
Bạch Phong điên cuồng nhấp, sau khoảng hai ba chục cú nhấp cuối cùng, hắn gồng mình, ôm chầm lấy thân thể ngọc ngà cùa Trần My, bắn một lượng lớn tinh dịch vào nơi sâu nhất của tiểu huyệt cô ấy.
“Á……” Trần My cũng hết lên một tiếng, dâm thủy cuồng phún ra ngoài, cả người co giật, cảm giác ấm nóng khi tiểu huyệt được bơm đầy tinh dịch làm cô muốn ngất đi.
Hai người không kịp nghỉ ngơi, làm xong nhanh chóng thu thập mọi thứ, mặc lại quần áo, sửa sang lại ngay ngắn, Bạch Phong ngồi vào chỗ ghế ngồi cho khách, Trần My gấp gáp ra mở cửa.
Vừa mở cửa, bên ngoài đã vang lên một đạo âm thanh của đàn ông, trong giọng nói rõ ràng là có chút không vui.
“Làm gì mà lâu vậy chứ, bắt anh đứng đợi nãy giờ?”
Chỉ thấy có một người đàn ông bước vào, cao khoảng 1m70, làn da hơi ngăm, khuôn mặt bình thường nhưng có chút ‘đểu’, kết hợp với kiểu tóc mái cắt ngắn sát trán làm cho Bạch Phong ngồi quan sát kém chút bật cười.
“Tôi đang phạt học sinh, anh gõ cửa làm phiền mà còn nói như vậy?” Trần My thông minh lanh lẹ đã nghĩ ra lời giải thích thỏa đáng, tuy vậy nhưng mà cô đi vẫn phải khép sát hai đùi lại với nhau bởi vì cô không mặc quần trong, vì khi nãy Bạch Phong đã xé đi mất rồi, tinh dịch vẫn còn đang chảy từ trong tiểu huyệt của cô ra.
Nghe vậy, người đàn ông lúc này vào thì thấy Bạch Phong ngồi đó, quan sát xung quanh thấy mọi thứ bình thường, vả lại trước mặt Bạch Phong còn có giấy và bút, nên cũng bớt nghi ngờ.
Giấy và bút là do hắn vừa nghe Trần My nói như vậy thì đã nhanh chóng lấy ở chỗ bàn làm việc của Trần My.
“Nhóc con, ra khỏi phòng đi, hết chuyện rồi.” Người đàn ông cau mày hung tợn nhìn Bạch Phong mà nói.
Nghe vậy, Bạch Phong liền có chút không vui, nhóc con? Nghĩ mình lớn lắm sao.
Chưa kịp để Bạch Phong nói chuyện thì Trần My đã chen chân nói trước: “Hừ, tôi đang làm việc của mình, anh không có quyền đuổi học sinh của tôi đi.”
“Gì cơ? Giám nói chuyện với bổn thiếu gia như vậy sao?” Người đàn ông kia giận dữ, bước về phía của Trần My.
---
Cầu donate ủng hộ để mình có động lực ra chương, cảm ơn mọi người:
Tên tài khoản: NGUYEN PHU VAN
Số tài khoản: 0379742885
MB Bank- Ngân hàng quân đội.