Chương 2: Karate đai đen nhất đẳng

“Thấu thị (1/5) kia là sao?” Bạch Phong khó hiểu dò hỏi.

[ Thấu thị (1/5): Gồm 5 cấp độ, cấp thứ nhất chỉ có thể nhìn xuyên quần áo, vật thể mỏng với thời gian ngắn, cấp càng cao thì sẽ có nhiều công năng đặc biệt khác ]

Bạch Phong trầm ngâm, tiếp đó lựa chọn học tập thấu thị, một dòng nước ấm đột nhiên tràn vào hai mắt của hắn, khi mở mắt ra, như là có thể nhìn xa và rõ hơn, khi hắn dùng ý niệm khởi động thấu thị, nhìn thử qua một cái áo đang treo thì giật mình, nuốt nước miếng một cái, nếu như vậy thì… Thấu thị này thật là hữu ích, nhưng khi nhìn được một phút thì mắt hắn đau nhức, đây là giới hạn hắn có thể dùng thấu thị.

Tiếp đó Bạch Phong tiến vào cửa hàng của hệ thống nhìn xem một chút, trước mắt hắn là hình của đủ loại vật phẩm, từ tiền, vàng, vũ khí, quần áo, …

100 điểm cướp đoạt được tặng thì cũng có thể mua một số thứ nhưng hắn lại không biết mua gì cho phải.

Sau khi suy nghĩ một chút, hiện giờ thứ hắn thiếu chính là tiền, nhưng không thể dùng điểm cướp đoạt để đổi tiền vì quá ít, hơn nữa hắn có thấu thị, có nhiều cách để kiếm tiền.

Sau khi suy nghĩ một hồi, hệ thống này bắt mình phải đi cướp nữ nhân của người khác, bị phát hiện thì ăn đập là điều không thể tránh khỏi, phải kiếm mua chút gì đó phòng thân.

Vào mục tìm kiếm, tìm tìm một hồi thì cũng thấy thứ hắn cần, thực lực đai đen Karate nhất đẳng.

Karate là môn võ phổ biến khắp mọi nơi trên thế giới, đai đen là cấp bậc cuối của Karate, nhưng đai đen cũng chia từ nhất đẳng đến thập đẳng (Nhất đẳng yếu nhất).

Tuy vậy nhưng Bạch Phong cũng không thấy thiệt thòi, 100 điểm cướp đoạt được như vậy là quá hời rồi, phải biết muốn đạt đến đai đen thì cần thời gian dài, mà hắn trực tiếp tấn thăng lên.

[ Đinh, mua thực lực Karate đai đen nhất đẳng thành công, bắt đầu học tập ]

Theo tiếng hệ thống vang lên, một lượng tri thức cùng với năng lượng kỳ diệu chảy khắp toàn thân Bạch Phong, thoải mái mà cuồng nhiệt, rất khó tả.

Bạch Phong mở mắt ra, giờ đây ánh mắt của hắn trở nên sắc bén hơn thường ngày, đứng dậy, thủ thế, đấm ra vài quyền khởi động, hắn lắc lắc cổ, âm thanh xương cổ vang lên ‘rôm rốp’.

“Ây da, ra ngoài đi dạo một chút vậy.” Bạch Phong nói, dù sao trưa nay cũng không làm gì, ra ngoài đi dạo hít thở một chút cho thoải mái.

Ra ngoài, Bạch Phong thấy ba đã đi làm, mẹ cũng đã ra vườn, đành nói vọng ra “Mẹ, con ra ngoài đi dạo một chút.”

Ngoài vườn có âm thanh của mẹ hắn đáp lại: “Ừm, nhớ về sớm đó.”

Xong Bạch Phong đội một cái nón lưỡi trai màu đen lên rồi ra ngoài, bây giờ đang là mùa thu, giữa trưa cũng không oi bức cho lắm, gió thổi vào khiến hắn cảm thấy thoải mái dị thường.

Bạch Phong đang đi trên đường vỉa hè, đột nhiên có một cô gái chạy nhanh đến chỗ hắn, ôm chầm lấy tay hắn rồi khóc sướt mướt nói: “Cậu… Cậu giúp tớ với… Có kẻ đi theo tớ.”

Bạch Phong nhìn lại, chỉ thấy một cô gái có mái tóc đen nhánh xõa dài ngang lưng, một đôi mắt ngấn nước to tròn, cái mũi nhỏ nhỏ, cặp môi nhỏ nhắn đỏ hồng quyến rũ, cô nàng toát lên vẻ ngây thơ đáng yêu thật làm cho người ta có cảm giác muốn che chở.

Hơn nữa, cô gái này đang mặc một bộ đồng phục đi học, cùng trường với hắn, do hắn ít giao tiếp với người khác nên cũng không biết cô gái này.

Đặc biệt là bộ ngực sữa quá cỡ so với lứa tuổi kia đang đè chặt cánh tay của hắn, xúc cảm mềm mại truyền đến thật khiến hắn tê tê.

Giờ chú ý lại, phía góc khuất kia có một bóng đen đang nhìn về phía này, thấy Bạch Phong trông lại, bóng đen đó dần hiện ra.

Một người đàn ông mặt mày bặm trợn, phía trên mắt phải tầm vài cm có một vết sẹo dài, người đàn ông này cao khoảng 1m80, so với Bạch Phong chỉ cao có 1m70 thì khiến hắn có hơi sợ, hơn nữa, hắn có thể thấy được một cảm giác nguy hiểm phát ra từ trên người người đàn ông này.

“Thằng nhóc, nếu biết điều thì đừng lo chuyện bao đồng.” Người đàn ông kia nghiến răng nhìn Bạch Phong đe dọa nói.

“Thật ngại quá, ông chú à, thằng nhóc này lại thích lo chuyện bao đồng.” Bạch Phong đi về phía trước, vừa đi vừa bẻ khớp tay, vừa mới mua được thực lực Karete đai đen nhất đẳng thì đã có người đến để hắn thử.

“Hừ, không biết điều thì đừng có trách tao.” Người đàn ông kia hừ lạnh, đi đến phía trước, khi gần đến chỗ Bạch Phong thì dùng chân phải mạnh mẽ tung ra một đá.

Tưởng rằng Bạch Phong sẽ trúng cú này nhưng sự thật lại trái ngược hoàn toàn, khi cú đá vừa tới thì Bạch Phong đã nhanh chóng nhảy lui về sau.

Chưa hết, trong ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông kia, Bạch Phong chạy hai bước lấy đà nhảy lên, xoay người trên không, tung ra một cước thẳng vào mặt của người đàn ông kia.

“Bốp”, một âm thanh va chạm vang lên, nhìn lại, chỉ thấy mũi của người đàn ông kia đã chảy máu, hơn nữa còn có vẻ bị lún xuống, một cước gãy xương mũi!

---

Bạn nào có lòng thì ủng hộ qua bank để mình có động lực ra chương nhá, cảm ơn mọi người ^^:

Chủ TK: NGUYEN PHU VAN

Số TK: 0379742885

MB Bank – Ngân hàng Quân Đội.

---

Chủ TK: NGUYEN PHU VAN

Số TK: 102874636571

Vietin Bank