Bạch Phong cẩn thận suy ngẫm, nếu như hắn chỉ là một thằng con trai mới lớn bình thường, khi nghe như vậy chắc chắn nội tâm sẽ sụp đổ, nhưng hắn là người mang hệ thống, lại còn là Hệ Thống Cướp Đoạt Nữ Nhân, khi nghe như vậy thì trong đầu của hắn nảy ra một ý tưởng to lớn.
Nếu như tên kia biết Trần My giao lần đầu cho hắn thì sẽ có cảm tưởng như thế nào nhỉ? Quan trọng hơn, bản mặt tên kia thật phách lối, phải cho hắn một bài học để đời mới được, chẳng hạn như là nhìn thấy hắn và Trần My hôn nhau. Nhưng để làm được điều đó thì trước tiên phải trở nên mạnh mẽ đã, theo hắn thấy thì gia cảnh tên kia chắc chắn là giàu có, làm dại thì sẽ ảnh hưởng đến gia đình của hắn.
Đúng lúc hắn đang suy nghĩ thì âm thanh máy móc của hệ thống lại vang lên.
[ Đinh, phát động nhiệm vụ: Thân mật với Trần My trước mặt Khiếu Huy, khiến cho hắn trở nên điên loạn, phần thưởng +5000 điểm cướp đoạt, +3000 điểm kinh nghiệm, kỹ năng dịch dung.]
Bạch Phong hắn trợn mắt, quả thật như hắn nghĩ, hệ thống này không phải là thứ đồ tốt lành gì. Thì ra tên kia tên là Khiếu Huy, họ Khiếu sao, hình như hắn đã nghe ở đâu đó thì phải.
Lúc này, điện thoại dưới nệm lại vang lên âm báo tin nhắn, Trần My lại gửi đến tin nhắn với nội dung: “Ngày mai tan học ra quán cafe Ánh Mai gần trường gặp cô xíu được không?”
Bạch Phong ngờ ngợ, rốt cuộc là chuyện gì đây, không lẽ bắt mình chịu trách nhiệm đó chứ, aiss chít tiệt mà.
“Được, mai tan học xong em ra liền.” Tuy nghĩ sợ nhưng hắn cũng không có ý định từ chối, hắn là một người đàn ông rất có trách nhiệm nha.
Xong xuôi hắn ôm lấy quần áo, chạy đi tắm rồi ăn uống nghỉ ngơi kết thúc một ngày thật mệt mỏi.
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa mới ló lên, thân thể của Bạch Phong đã bật dậy theo bản năng, bình thường dậy thân thể cực kỳ mệt mỏi, vậy mà hôm nay lại cảm thấy tinh thần hết sức phấn chấn.
Sau khi hoàn thành mọi công tác chuẩn bị hằng ngày thì hắn mang balo đến trường, trong lòng hắn lại có một ngọn lửa rạo rực nói không nên lời, hồi hộp muốn gặp lại Trần My xem rốt cuộc cô ấy muốn nói gì với mình.
…
“Reng”, chuông báo tan học vang lên, những nam sinh, nữ sinh ào ạt phóng ra khỏi trường, giờ này cũng đã giữa trưa, chỉ muốn về nhà ăn cơm rồi ngủ một giấc cho sướng.
Duy chỉ có Bạch Phong từ từ đi đến quán cafe Ánh Mai, quán cafe này chỉ cách trường 200m.
Sau đi bộ khoảng năm phút, hắn đã đến trước cửa quán cafe có bảng hiệu Ánh Mai màu vàng chói rực, ngoài cổng không có ai cả, Bạch Phong đi thẳng vào. Khuôn mặt ngó nghiêng, ánh mắt đảo liên tục. Xong cuối cùng hắn cũng nhìn thấy bóng dáng của Trần My đang ngồi trong một góc tối của quán, Bạch Phong mỉm cười, cất bước đi về phía cô ấy.
Khi Trần My nhìn thấy thân ảnh của Bạch Phong thì trên khuôn mặt đang sầu não lập tức trở nên tươi tắn, mị hoặc.
“Tới rồi sao, để người ta chờ lâu như vậy.” Trần My nhẹ nhăn mày lườm Bạch Phong một cái.
Bạch Phong thẫn thờ, tư thái này, quá dễ làm cho người ta rung động.
Hắn nhẹ ngồi xuống ghế, nói: “Tan học là em chạy ra đây liền mà, đã để cô đợi lâu rồi.”
Vừa nói dứt câu phục vụ đã chạy đến, Bạch Phong gọi đại một ly cafe đen đá không đường, thấy vậy, Trần My ở bên cạnh che miệng cười.
Bạch Phong có chút bực, cười cái gì chứ, chưa thấy con trai uống cafe đen bao giờ sao.
“Rốt cuộc là có chuyện gì đây cô giáo My của em.” Bạch Phong nhìn Trần My ở trước mặt rồi chọc ghẹo.
“Hừ, cái gì mà của em chứ.” Trần My lườm hắn một cái.
Đột nhiên vẻ mặt Trần My vừa tươi cười rồi lại trở nên phiền não, cất giọng nói tiếp:
“Như em đã biết, gã sáng nay tên là Khiếu Huy, là một công tử của nhà giàu có, vì nhà cô thiếu nợ cho nên cha cô đã hứa hả cô cho hắn…” Nói xong Trần My cúi đầu, giọng nhỏ dần.
Bạch Phong thấy vậy, dùng đôi tay của mình chộp nắm lấy đôi bàn tay mảnh khảnh của Trần My, nói: “Vậy giờ em hỏi cô, cô muốn ở bên cạnh em hay muốn gả cho gã kia, còn về số tiền nhà cô nợ, em sẽ có cách kiếm được trả cho cô.”
“Như vậy… Không được, số tiền quá lớn, em còn đi học sao mà kiếm được.” Trần My giật mình, nhẹ nói.
“Chuyện đó cô không cần lo, cô cứ trả lời câu hỏi của em đi.” Bạch Phong lặp lại câu hỏi khi nãy.
“Cô đã cho em thứ quý nhất của cô rồi, đương nhiên là muốn ở cạnh em.” Trần My thẹn thùng nhìn lấy Bạch Phong.
“Vậy là được rồi.” Bạch Phong cười mỉm, trong đầu vạch ra kế hoạch kiếm tiền, dù sao hắn cũng đã quyết định để cha mẹ của hắn sống một cuộc sống tốt hơn.
---
Chúc mọi người một buổi tối an lành.
Bạn nào muốn ủng hộ mình thì đây ạ:
Tên tài khoản: NGUYEN PHU VAN
Số tài khoản: 0379742885
MB Bank – Ngân hàng Quân Đội.