Nhìn thây thơi gian còn với tiếng đồng hồ nên Giang Vân vẫn không vội.
Thấy đồ ăn tới hắn lập tức đều ăn luôn...
Ăn xong lập tức đi ra nghoài. Lập tức gọi tài xê riêng đi đến ký túc xã nam đại học... đi đến gần nhìn thấy Lâm Phàm cùng với Nguyệt Ly đang bị một lũ nam tử khác bu lại.
Cái này cho dù là hắn cũng lập tức bó tay, không nghĩ tới khí vận chi tử hay thiên tuyển chi tử dễ gặp chuyện trang bức đánh mặt như vây.
Cũng rất bất đắc dĩ a, lập tức mở miệng với tài xế:
"Tài xê ngươi tạm thời về trước đi, nào có chuyện gì ta hắc gọi."
"Vâng, đại thiếu!" Không chần chờ gì tài xê lập tức dừng xe lại, đi ra nghoài mở cửa cho Giang Vân, hành động vô cùng lưu loát.
Mà sau khi xuống xe hắn vẫn nhìn về phía Lâm Phàm cùng với Nguyệt Ly, suy nghĩ một hồi lập tức lấy điện thoại di động ra.
Mở quay ra, đưa cam về phía Lâm Phàm.
Vừa quay ra chưa đầy 20 giây, một nam tử lập tức chạy đến chuẩn bị giáo huấn Lâm Phàm.
Lâm Phàm nhìn cũng phản ứng rất nhanh, sau khi hắn phục dung tẩy tủy đan nên có thể nên đám tiểu lâu la này không thể làm gì hắn.
Mà nam tử tiến càng ngày càng gần, bắt đầu mở miệng uy hiếp:
"Tiểu tử, ngươi đưa ra vị mỹ nữ đằng sau không thì đừng trách ta lấy mạnh yếu hiếp."
Lâm Phàm cũng không hề sợ hãi gì mở miệng đối lại:
"Hừ... chỉ là một kiến hôi mà muốn đụng lão tử nữ nhân."
"Vậy ngươi là không đồng ý!?"
Không ngần ngại gì nam tử lập tức ra tay một cộ cự lực lập tức tụ tập vào cơ phần tay, một quyền ra tốc độ nhanh vô cùng.
Cho dù mấy lão đệ ở phía sau cũng mở miệng:
"Không hổ là lão đại, con kiến hôi này vậy mà không chịu giao nữ nhân cho lão đại, đúng là muốn chết không thành."
Lâm Phàm cũng nghiêm túc không hề khinh thường, cũng nhanh làm ra phản ứng.
Lập tức lấy đầu tránh xa một bên cũng nhân cơ hội tìm kiếm ra sơ hở, ánh mắt không ngừng lướt qua.
Sơ hở hiển hiện, nhìn thấy phần bựng của nam tử lộ ra sơ không ngần ngại gì lập tức tiến đến một đấm vào.
Mà khuôn mặt nam tử bỗng cảm nhận được một cỗ lực lượng đau đớn, khuôn mặt hắn lập tức vặn vẹo không ngừng.
Cảm giác như hắn muốn giải thoát ra khỏi thế gian, mà lũ lão đệ cũng cảm giác không ổn.
Lập tức lao đến, trong nháy mắt bao vây lấy Lâm Phàm, nhưng vẻ mặt hắn vẫn ung dung vô cùng mặc dù đánh bại được lão đại lũ này làm hắn cũng hiểu thực lực hắn mạnh chừng nào.
Mặc dù vẫn chưa phán đoán chuẩn xác nhưng cũng tám chín phần mười tả hữu. Giang Vân lúc này cũng tắt màn hình quay lập tức biến mất trong màn đêm.
Đi ra một con ngỏ khác tạo ra một cảnh tưởng vô tình gặp nhau... chưa đầy hai phút Giang Vân lập tức nhìn thấy hai thân ảnh, đồng thời vô số nam tử cường hãn nằm dưới đất.
Mà Lâm Phàm cũng chú ý đến Giang Vân lập tức mở miệng hỏi:
"Lão tứ sao ngươi lại ở đây?"
Trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, dù sao với bạn cùng phòng hay bạn thân quen có thể hiểu biết tính cách nhau vô cùng.
Thấy Lâm Phàm hỏi Giang Vân không trả lời, mà ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên kinh hô:
"Đây đây là ngươi đánh bại lão tam?"
Lúc này ánh mắt của Giang Vân có thể nói tràn đầy chấn kinh cùng với bất khả tư nghịn, mà Lâm Phàm cũng chú ý đến biểu tình này ánh mắt không tự chủ co quắp lại.
"Lão tứ chẳng lẽ ngươi không nghĩ ta có tự tin đánh bại lũ khốn này?"
Thấy thế Giang Vân gật đầu liên tục.
Cái biểu cảm của Giang Vân lúc này thật sự làm cho Lâm Phàm thật sự mặt đen lại, nhưng dù sao hai người ta là "anh em" nên không thể động thủ.
Không thể không nghĩ đến cái diễn xuất này của hắn thật sự đều muốn làm diễn viên đâu, khuôn mặt lập tức vui vẻ mở miệng:
"Nếu Lâm Phàm cùng bạn gái ở đây vậy chúng ta lập tức đi kiếm gì đó ăn?"
Đang im lặng một bên Nguyệt Ly bỗng thấy được Giang Vân nhắc đến mình, mặc dù không hiểu gì nhưng nàng cũng phụ họa:
"Vậy Phàm ca chúng ta cùng đi vào quán ăn ở đằng kia?"
Theo phương hướng Nguyệt Ly chỉ, ánh mắt Lâm Phàm cũng hướng theo nhưng cũng gật đầu đồng ý... lúc này Giang Vân nhìn về phía Lâm Phàm cùng Nguyệt Ly.
Cảnh tượng hai người ôm nhau cho dù là hắn cũng không tự chủ cảm thán:
"Lão tam a không nghĩ ngươi tiến triển nhanh như vậy."
Đang mộng bức Lâm Phàm tự dưng vui vẻ lại.
"Tốt nhiên rồi, tình cảm của ta và tiểu Ly hơi bị thâm sâu."
Giang Vân vẽ mặt bình tĩnh đi chậm lại, điều này cũng không làm cho Lâm Phàm chú ý.
Chỉ thấy hắn nhìn vào hệ thống, lập tức bấm vào cửu hàng nhanh chóng tìm kiếm trên đấy danh tự.
《Tìm kiếm: rắm》
《Đại Lực Dắm: một quả dắm có thể làm cho một tiếng nổ thủng một cái ghế, đồng thời vô mùi, vô vị, vô quang. Công hiệu đắc biệt: có thể liên tiếp đánh năm lần, có thể thể thủng nhà không thành》《giá: 1 điểm》
Nhìn thấy cái này cho dù là sắc mặt của Giang Vân biến hóa vô cùng.
Mà hệ thống cũng lập tức lộ ra biểu mặt.
《🗿🗿🗿》
Nhưng cái này cần phải nhét vào miệng, cũng rất may nó có ưu điểm là một viên chỉ bé vô cùng nên rất khó phát giác...
Thân ảnh của ba người lúc này cũng vào cửa hàng, lập tức tùy tiện tìm đến một chỗ ngồi.
Lâm Phàm cũng chủ động hô:
"Phục vụ, thực đơn."
Lập tức một phục vụ tiến đến gần bắt đầu chỉ những món ăn đồng thời giới thiệu lên nó, mà Lâm Phàm tùy ý chọn năm món đắt nhất.
Cái này cũng làm cho phục vụ cao hứng vô cùng.
Qua một khoảng thời gian, liên tiếp những món thức ăn được mang lên.
Nào là tôm hùm, thịt bò dát vàng,... nói chung không phải món nào là rẻ tiền.
Mà Giang Vân thấy vậy cũng kêu phục vụ gọi thêm cơm đến, Lâm Phàm cũng thấy vậy lập tức hỏi:
"Lão tam trong nhà ngươi chưa ăn?"
Mà Giang Vân cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dang tay, đúng thật hắn chưa ăn nhưng cho dù ăn rồi vẫn phải phải gọi ra.
Phục vụ mới đi đến gần Giang Vân lập tức bước lên cầm lấy đồng thời lấy từ hệ thống viên đan dược bỏ vào ba bát cơm.
Mà tốc độ cải thiện lên gấp bao nhiêu lần, nên mặt thường cũng khó mà phát giác.
Chỉ thấy phục vụ nói lời cảm tạ rồi lập tức rời đi.
Mà Giang Vân cũng lập tức cho Lâm Phàm bát cơm chứa hạt Đại Lực Dắm, chưa nghĩ nhiều Lâm Phàm ăn tạm nhưng đồ ăn kia.
Chưa ăn bát cơm cũng làm Giang Vân chờ đợi hơi lâu, mặc dù theo như hắn nghĩ có thể khí vận tác dụng? Nhưng lập tức Lâm Phàm đưa lên đổ vào miệng.
Cũng rất may hắn để ngay đầu nên Lâm Phàm ăn miếng đầu tiên lập tức có thể chúng chiêu.
Vào miệng giây lát lập tức hòa tan trên đầu lưỡi, Lâm Phàm lập tức nuốt đống cơm vào bụng.
Ực!
Vừa ăn xong bỗng có một cảm giác đau bụng vô cùng mãnh liệt, mà Giang vân cũng nhìn thấy có thể đoán rằng.
Thuộc hoạt động!
Nhưng cũng lập tức giả dạng ra chưa thấy gì, sắc mặt của Lâm Phàm càng ngày càng thay đổi.
Càng ngày càng hắc, lúc này Giang Vân mở miệng lên hỏi:
"Lão tam ngươi đây sao a? Sao sắc mặt co quắt như gan heo đồng dạng."
Thấy được Giang Vân hỏi Nguyệt Ly cũng hỏi theo:
"Phàm ca ngươi sao không? Có cần ta gọi cho bác s..."
Chưa kịp nói xong chỉ nghe thấy một vụ nổ vang lên.
Bùm!
Mà không những một vụ, liên tiếp năm đạo âm thanh vang lên.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Mà âm thanh to như vậy lập tức dẫn đến một động khách dóm ngò, mà Giang Vân thì không hiểu sao đã chạy đi xa, Nguyệt ly cũng không sai biệt lắm.
Mà điều càng để làm người khác đáng sợ khi nhìn xuống, là có nguyên một cãi lỗ ở đằng dưới.
"Ta thiên! Các ngươi chú ý đến sàn nhà không? Mắt ta không phải hoa chứ? Đánh rắm thủng sàn nhả là có thật?!"
Mà vô số người cũng đồng loạt nhìn suốt đều hít vào một ngụm khí nóng lạnh, thật sự mắt hắn với tai hắn mà không bị làm sao.
Hắn sẽ đều tưởng mình bị ngu nữa cơ.
Lúc này người đánh rắm Lâm Phàm bỗng cảm giác được ánh mắt xung quanh, không hiểu sao bỗng nhiên bừng tỉnh.
Thật sự cái này cho dù là người mặt dày như hắn cũng cảm giác xấu hổ vô hình, mà không những vậy thân ảnh của Nguyệt Ly cùng với Giang Vân lập tức biến mất.
Tìm một hồi lập tức thấy hai người cũng đứng từ xa biểu lộ mình không quen biết, đúng thật xấu hổ đại pháp a.
Bỗng cảm giác chỗ ngồi làm sao sao, Lâm Phàm đứng dậy nhìn về phía ghế lập tức chợn tròn mắt.
Chỉ thấy cái ghế ngồi có một cái lỗ to đùng đồng thời còn một cái lõm sàn nhà, dù sao lúc hắn đi vào còn chưa thấy sàn nhà lõm.
Vậy không phải nói rằng hắn đánh rắm đến lõi sàn nhà, quả thật bầu không khí lúc này trầm mặc đến một cách đáng sợ.
Mà bỗng một âm thanh vang lên.
Tách!
Một tiếng chụp ảnh lập tức phá vỡ bầu không khí này, mà Giang Vân nhìn về phía Lâm Phàm cũng chỉ có tràn đấy buồn cười.
Không những cái quần phía đằng sau cũng thủng ra một lỗ.
Mặc dù hắn là vai ác phải trêu đùa nhân vật chính, nhưng quả thật ác thế này vẫn là đầu tiên thấy.