Chương 90: Mệt mỏi cả đời cũng được!

Sáng hôm sau, hiếm khi được nghỉ ngơi Ken ngủ một giấc tới tận gần 11h trưa, tới khi Suzy nhảy lên giường dùng mọi cách chọc phá mới lôi Ken ra được khỏi giường.

"Dậy dậy dậy, hôm qua anh đã hứa dẫn em đi mua đồ rồi đó"

Thấy Ken vẫn còn ngồi ngơ ngác trên giường Suzy không nhịn được lên tiếng.

"Em nhìn cái phòng thay đồ đi, chừng đó đồ còn chưa đủ mặc hả"

Ken vô thức trả lời lại Suzy.

Cũng không phải Ken tiếc tiền gì với Suzy, dù cho Suzy có mua món đồ hiệu đắt tiền nhất thì trong mắt Ken cũng chả khác gì mua một cây kẹo nhưng thật sự nếu lại mua thêm đồ tiếp Ken không biết phải tới năm tháng nào Suzy mới có thể mặc hết đống quần áo trong phòng thay đồ nữa.

Hôm Suzy chuyển sang Mỹ ở Ken suýt chút nữa thì đột quỵ, chỉ riêng quần áo trong vali của Suzy thôi mà đã phải huy động tận hai chiếc xe của đội bảo vệ mới có thể miễn cưỡng chở hết.

Nhìn căn phòng thay đồ vốn rất rộng rãi của mình hiện tại lại không còn chỗ để quần áo, đã vậy còn có hai cái vali vẫn chưa được Suzy dọn ra khiến Ken cảm giác có một chút đau đầu, đã vậy câu nói tiếp theo của Suzy khiến Ken suýt chút nữa chỉ muốn ngủ mãi không dậy.

"Toàn đồ cũ thôi, em không có gì để mặc cả"

Đây là câu nói kinh điển của chị em phụ nữ, bất kể người đàn ông nào nghe xong câu này thì đều biết vận xui của mình chuẩn bị đến rồi.

Đấy mà toàn là đồ cũ á, trong đống đồ của Suzy Ken thấy ít nhất trong đó phải tới 50% còn chưa bóc nhãn nữa.

Vốn lúc xây dựng lại căn biệt thự này Ken nghĩ nó đã rất rộng lớn nhưng hiện tại lại có vẻ hơi chật chội, phòng thay đồ thì khỏi nói rồi, có thể gọi là một bãi chiến trường, hiện tại trong nhà Ken lại còn có thêm 2 người giúp việc cùng với 4 tên vệ sĩ của Ken ở nữa nên quả thật có chút chật chội, đó là còn chưa nói đến việc một tháng sau còn có thêm ba mẹ và em trai Suzy chuyển sang ở tạm một thời gian nữa.

Nếu như căn biệt thự của Ken có một khu ở riêng dành cho người giúp việc và vệ sĩ thì mọi việc dễ nói rồi nhưng sau khi dùng miếng đất kế bên biệt thự xây garage xe và sân bóng rổ thì hiện tại không còn chỗ trống nào để xây khu nhà ở cho vệ sĩ và người giúp việc cả.

Ken cũng đã từng nghĩ đến việc xây một căn biệt thự xa hoa hơn, riêng tư hơn nhưng lại tiếc cái garage xe mới xây cực kỳ ưng ý của mình.

Nói đến đây cũng là do Ken lúc mới đạt được hệ thống sơ xuất, lúc đó Ken luôn muốn tìm một nơi ở có thể mở rộng mối quan hệ của mình nên mới chọn khu dân cư biệt lập beverly hills này để có cơ hội làm quen với những vị tỷ phú, người nổi tiếng khác nhưng tới hiện tại thì Ken nhận ra chỉ cần không ngừng gia tăng giá trị bản thân mình thì những mối quan hệ cũng sẽ tự động tìm tới bản thân.

Môi trường sống ở đây đều rất tốt nhưng dù sao cũng là khu vực tấc đất tấc vàng nên không dễ dàng gì có thể kiếm được một khu nhà rộng lớn hơn, căn biệt thự của Ken đã là hai miếng đất gộp lại, ở trong khu này cũng đã coi là một căn biệt thự rất lớn rồi.

Một bên thì muốn chuyển sang nơi khác để có không gian sống rộng rãi thoải mái hơn, một bên thì tiếc cái garage xe cực kỳ ưng ý của mình, Ken cứ thế xoắn xuýt mà vẫn chưa thể đưa ra được quyết định.

"Dù sao cũng còn tận một tháng nữa, cứ tới đó rồi tính sau" Ken thầm nghĩ trong lòng, giờ cứ tạm thời bỏ chuyện này ra khỏi đầu để tận hưởng những ngày nghỉ ngơi trước mắt của mình đã.

"Anh đi tắm rửa đã, em sửa soạn một chút đi rồi mình ra ngoài đi ăn, sau đó anh dẫn em đi mua đồ"

Ken trần như nhộng bước xuống giường rồi tự nhiên một bên đi vào phòng tắm một bên quay đầu lại nói với Suzy.

Đây là thói quen khó bỏ của Ken, khi ngủ phải cởi hết đồ mới có thể ngủ thoải mái nhất, lúc đầu Suzy còn ngại ngùng nhưng sau khi ở với nhau một thời gian lâu dài thì cũng quen thuộc, thậm chí hiện tại cũng đã bị Ken dụ dỗ học theo thói quen này của mình rồi, dù sao cái nên thấy cũng đã thấy, việc nên làm cũng đã làm rồi thì còn gì phải ngại ngùng nữa.

"Ok, em sữa soạn một tí thôi là xong"

Nghe Ken đồng ý cùng mình đi mua sắm Suzy cực kỳ hứng thú, vội vàng chạy tới bàn trang điểm chuẩn bị.

Nếu như người anh em nào nghe người phụ nữ của mình nói "một tí" mà thực sự tin thì Ken chỉ có hai chữ dành cho người anh em đó là "quá non", một tí của Suzy là gần 2 tiếng đồng hồ, tới gần 1h chiều thì Suzy mới coi như tạm hài lòng rời khỏi bàn trang điểm.

Tới gần 8h tối chiếc Lamborghini Veneno mới trở về lại biệt thự, sau khi đậu xe vào garage thì Ken hai tay xách một đống túi quần áo, nếu như có người thấy cảnh này nhiều khi còn nhận lầm Ken là một tên lái buôn chứ không phải là một vị tỷ phú nữa.

Nghỉ tới cả một buổi chiều theo chân Suzy hết tiệm nào tới quán nọ, Ken còn cảm thấy tự thán phục bản thân mình, nhất quyết lần sau mỗi khi đưa ra lời hứa gì với Suzy đều phải tưởng nhớ lại buổi chiều hôm nay, dù cho Suzy có nhõng nhẽo thế nào cũng quyết tâm không rung động.

"Không phải lần trước trở về mình cũng nói y chang như vậy à?" Ken thầm nghĩ trong đầu rồi lắc đầu cười khổ, lần nào trở về Ken cũng tràn đầy quyết tâm, cho tới khi nhìn thấy bộ dáng giả vờ đáng thương của Suzy!

Hôm nay Ken cũng không phải không có thu hoạch gì, cũng chọn được vài bộ đồ rất vừa ý, dù sao chuẩn bị đi du lịch nghỉ dưỡng, cũng cần phải có vài bộ đồ phụ hợp nhưng so với đống đồ của Suzy mua thì thực sự là một hạt cát giữa sa mạc.

Lúc trước khi có hệ thống Ken vẫn hay thắc mắc tại sao mỹ nữ lại chỉ thường yêu đương với những người giàu có hoặc ít nhất cũng ngang tầm với họ, bây giờ coi như đã có câu trả lời cho mình.

Hôm nay chỉ đi mua sắm quần áo thôi Ken đã tiêu gần hết 400 nghìn USD, có người bình thường nào có thể bỏ ra số tiền đó chỉ cho một bữa mua sắm thôi không? phải biết hiện tại thu nhập bình quân đầu người của nước Mỹ chỉ là 65 nghìn USD/ năm, chẵng lẽ người ta có thể nhịn ăn nhịn uống không chi tiêu gì trong vòng 5 năm rồi đi mua sắm quần áo trong vòng mấy tiếng đồng hồ à?

Cũng không thể trách những mỹ nữ này ham tiền, dù sao đó mới là mức sống của họ, dù cho không có cặp đại gia thì mức chi tiêu bình thường của họ cũng đã là như thế rồi, chỉ có thể nói một câu "gió tầng nào gặp mây tầng đó" mà thôi.

Cứ tưởng một ngày bận rộn của mình đến đây là kết thúc nhưng sự thật lại tát vào mặt Ken một vã thật mạnh, địa ngục thực sự bây giờ mới bắt đầu.

"Anh thấy em mặc bộ này có đẹp không?"

"Anh thấy cái váy này mang với đôi giày này mới hợp hay đi với guốc cao gót hợp hơn?"

"Cái áo này mặc với quần này hợp hơn hay với quần kia hợp hơn vậy anh?"

Nằm trên giường Ken không biết đã nghe những câu hỏi dạng như này từ Suzy biết bao nhiêu lần rồi, cũng không nhớ mình đã trả lời biết bao nhiêu lần rồi, thực sự Ken chỉ muốn nói một câu " em không mặc gì mới là đẹp nhất" nhưng nghĩ lại đôi bàn tay có thể véo mình tím thịt thì những lời đó chỉ có thể giữ trong lòng.

Ken chợt nhận ra mình hiện tại cũng không khác gì những ngày phải đi quay hình cho tới khuya là mấy, vẫn phải mệt mõi cả ngày nhưng dù thế Ken vẫn mong muốn mình có thể mãi mệt mõi cả ngày như thế này, tất cả chỉ vì một lý do, Ken đổi lại được một nụ cười của Suzy, chỉ cần vậy thôi thì cho dù có mệt mõi như thế này tới suốt đời Ken vẫn cam tâm tình nguyện.