Chương 77: Bận rộn

Bình thường khi Ken đến công ty làm việc thì chỉ họp trực tiếp với Steven rồi sau đó Steven sẽ đưa những quyết định của hai người xuống cấp dưới, đa số mọi việc đều do Steven ra mặt nhưng ở công ty ai cũng biết Ken mới thực sự là người đưa ra quyết định cũng như là ông chủ của công ty.

"À đúng rồi sếp, sáng nay có một người đàn ông trung niên tên là Srim cầm danh thiếp của sếp đến"

Steven đang nói chuyện với Ken thì chợt nhớ, bình thường Steven cũng rất ít gặp những người này nhưng vì Srim có danh thiếp của Ken, Steven biết rằng Ken rất ít khi đưa danh thiếp của mình cho người khác nên mới tiếp đón.

"Tối qua vô tình gặp, cuộc nói chuyện diễn ra như thế nào?"

Ken quay sang hỏi.

"Ngành chip thì ngài cũng biết rồi, nó như một cái động không đáy, nếu như ngài quyết định đầu tư vào ngành này thì sẽ tốn rất nhiều tiền, thậm chí vài tỷ usd cũng chưa chắc đã thành công"

"Được một cái là dự án này Srim đã nghiên cứu rất lâu, đã vậy còn là một mình làm nên nếu hiện tại chúng ta đầu tư vào thì nếu như có thể thành công, dự án này sẽ hoàn toàn thuộc về quyền sở hữu của công ty"

"Người này cũng là một người có tài, một mình mà có thể nghiên cứu sâu đến vậy thì cũng không phải việc dễ dàng"

Steven suy nghĩ một chút rồi trả lời.

"Srim có đưa ra yêu cầu gì không?"

Ken hỏi lại Steven.

"Trước tiên ông ta cần 10 triệu usd để đầu nhập vào dự án nghiên cứu, cũng cần thêm vài người phụ giúp, chúng ta chiếm 9 thành cổ phần, ông ta chiếm 1 thành"

Steven nói lại lời đề nghị của Srim.

"Xem ra cũng là một người biết điều" Ken nở nụ cười quay sang nói với Steven, mặc dù tiền bạc đều do Ken bỏ ra nhưng phải biết trước đó Srim cũng đã đầu nhập vào hơn 2 triệu usd, kể cả nhà cũng bán đi rồi, tổng cộng ít nhất cũng phải 4 triệu usd, đã vậy đây hoàn toàn là trí tuệ của Srim, việc Srim chỉ nhận về 10% cổ phần khiến Ken khá bất ngờ.

"Sau khi đứng trước sự thất bại thì Srim cũng đã nhận ra đây là một ngành công nghiệp mà nếu như không có một tập đoàn lớn không ngừng bơm tiền thì không thể thành công được, cũng coi như là một kẻ thất thời"

"Nếu như Srim thành công, công ty cũng ít nhất phải giá trị vài chục thậm chí vài trăm tỷ USD, 10% cổ phần cũng đủ khiến ông ta có cuộc sống giàu có mấy đời rồi"

Steven nói ra điểm mấu chốt trong việc này.

"Có 10 triệu USD thôi, coi như bỏ ra đi tìm cơ may, trước mắt cứ xếp cho ông ta một văn phòng tại tòa nhà King Tower của chúng ta đi, ông ta muốn tuyển người như thế nào thì tuyển, chỉ cần chúng ta có một người giám sát thôi là được"

Ken coi như đã quyết định đầu tư cho Srim.

"Ok sếp, lát nữa tôi sẽ gọi điện cho ông ta"

Steven cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, với Ken 10 triệu usd thì cũng chả ăn nhằm gì.

Ken giao hết toàn quyền chuyện này cho Steven, thứ nhất vì Steven trung thành với Ken tuyệt đối, Ken chưa bao giờ nghi ngờ về khả năng của hệ thống cả.

Thứ hai là mặc dù dự án này có thể tạo ra một công ty hàng trăm tỷ USD nhưng đây chỉ là nếu như Srim thành công, còn hiện tại nó chỉ đang trong giai đoạn thai nghén thôi, chưa đáng để Ken bận tâm.

Ken không ngại bơm thêm tiền cho Srim, dù sao thứ Ken không thiếu nhất hiện tại là tiền nhưng với điều kiện đầu tiên là Srim phải cho Ken thấy được thành quả sau đợt đầu tư thứ nhất, đó cũng là lúc Ken làm việc trực tiếp với Srim.

"Việc đàm phán với bên Softbank như thế nào rồi?"

Ken rất nhanh bỏ việc của Srim ra đầu, thứ Ken quan tâm nhất hiện tại là việc đàm phán với Softbank mua lại Supercell.

"Trên cơ bản cả hai bên đều đã tìm được điểm chung, chỉ đang kì kèo về giá cá một chút"

"Vào năm 2013 Softbank bỏ ra 1,5 tỷ USD để sở hữu 51% cổ phần của Supercell và sau đó nâng lên 73% cổ phần, đưa tổng giá trị của Supercell lên tới 4 tỷ USD"

"Dưa theo quyết định của ngài, chúng tôi đám phàn với Softbank để mua một lần hết 73% cổ phần rồi sau đó mới mua lại những % cổ phần nhỏ lẻ khác sau, hiện tại bên phía Softbank đưa ra giá là 3,2 tỷ USD, chúng ta thì muốn bỏ ra 3 tỷ USD"

Steven đưa ra một bảng báo cáo rồi phân tích chi tiết cho Ken.

"Đêm dài lắm mộng, hiện tại theo như một số nguồn tin thì Tencent cũng đang có ý định sẽ mua lại Supercell, mặc dù công ty chúng ta đang không ngừng lớn mạnh nhưng so với một tập đoàn khổng lồ như Tencent thì thật sự vẫn chưa đủ sức, lập tức đàm phán với Softbank, lấy giá 3,1 tỷ USD, toàn bộ thanh toán bằng tiền mặt, đây cũng sẽ là giá cao nhất chúng ta có thể đưa ra, nếu họ vẫn không đồng ý nữa thì thôi"

"Cùng lắm thì cạnh tranh 1-1 với Supercell, tôi không tin với những tính năng vượt trội như vậy là đấu không lại clash of clans của họ"

Ken suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định, việc Tencent muốn mua lại Supercell cũng không phải là việc gì bí mật cả, nếu như để Supercell lọt vào tay một tập đoàn lớn như Tencent thì cũng sẽ trở thành một mối đe dọa với công ty Star của Ken.

"Được rồi sếp, thật ra giá 3,1 tỷ USD thì khả năng rất cao họ sẽ đồng ý bán, bên phía Softbank hiện tại đang phải giải quyết rất nhiều nợ nần với lại việc chúng ta trả toàn bộ bằng tiền mặt sẽ là một ưu thế rất lớn, nếu như Tencent muốn mua lại Supercell thì cũng không có khả năng lấy ra 3,1 tỷ USD tiền mặt cùng một lúc trong thời gian ngắn được"

Steven rất tự tin mình có thể hoàn thành tốt thương vụ này, những lợi thế của Ken là quá rõ rệt.

"Được rồi, giả sử chúng ta thành công thâu tóm được Supercell, bước tiếp theo phải làm sao để có thể biến Supercell trở thành một phần của Star đây?"

Ken đưa ra một vấn đề quan trọng hơn rất nhiều, nếu như mua được Supercell mà không giải quyết được vấn đề này thì cũng như không.

"Thực sự thì chúng ta có rất nhiều cách giải quyết nhưng chủ yếu phải tìm ra được giải pháp nào tốt nhất, có thể mang về lợi nhuận cao nhất"

Steven trả lời.

Ken và Steven bắt đầu thương thảo những biện pháp tốt nhất để có thể tối đa lợi nhuận sau khi mua Supercell, hai người cứ thay phiên nhau đưa ra ý kiến mãi mà không biết rằng bên ngoài trời đã tối thui, một lúc sau nữ thư ký của Steven tiến vào mang theo vài phần thức ăn nhanh cùng với vài ly coffe rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại bước ra ngoài, nữ thư ký biết rằng chuyện mà Steven và Ken đang bạc bàn là một chuyện rất quan trọng với công ty nên không dám làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người, lỡ có điều gì không tốt xảy ra thì mình hoàn toàn gánh không nổi.

"Nếu vậy thì sau khi mua Supercell về, chúng ta vẫn sẽ dữ nguyên tất cả sản phẩm của Supercell, sau đó tiếp tục phát triển Clash of Clans, dùng những ý tưởng, chức năng tân tiến hiện có vào luôn tựa game clash of clans, chúng ta sẽ không tạo ra một tựa game khác có thể đánh bại clash of clans nữa, mà sẽ biến clash of clans thành một tựa game không thể đánh bại, và clash of clans sẽ thuộc về công ty Star của chúng ta"

Sau gần 4 tiếng trong phòng làm việc, Ken và Steven cuối cùng cũng tìm ra được biện pháp tốt nhất.

Lâu nay hay người cứ tìm cách làm sao để khiến cho game sắp ra của mình có thể đánh bại được clash of clans mà không nhận ra điều này, từ lúc Supercell bị mua lại rồi thì tất nhiên trên thế giới sẽ không còn công ty sản xuất game Supercell nào nữa, tất nhiên Clash of clans cũng sẽ là sản phẩm thuộc sở hữu của công ty Star, vậy thì tại sao lại không tiếp tục phát triển clash of clans dưới màu cờ của Star, phải biết rằng việc clash of clans trở thành tựa game có doanh thu cao thứ 2 thế giới cũng không phải việc dễ dàng, nếu như tiếp tục phát triển clash of clans thay vì phát hành một tựa game mới thì sẽ giúp công ty Star tiết kiệm được rất nhiều thời gian cũng như tận dụng được mọi lợi thế mà clash of clans đã có sẵn trong những năm qua.

"Lâu nay chúng ta cứ tìm cách đánh lại clash of clans mà lại quên đi việc đơn giản này, đây đúng là cách tạo ra lợi nhuận cao nhất cho chúng ta, dù sao sau đó họ cũng sẽ biết Supercell bị Star mua lại, mọi game của Supercell cũng sẽ trở thành game của Star và do Star phát triển, một hai năm sau thì ai còn nhớ Supercell là gì nữa"

Steven nhấp một ngụm coffe rồi trả lời.

Ken và Steven chỉ việc đưa ra hướng đi, còn việc thực hiện những điều phát triển clash of clans thì đã có đội ngũ lập trình viên lo rồi, hai người không cần bận tâm nữa.

Từ khi công ty Star thành lập thì Ken đã đưa ra mức đã ngộ rất cao, người càng có năng lực càng nhận nhiều tiền nên nguồn nhân lực của công ty Star hiện tại đang rất tốt, tập trung rất nhiều lập trình viên tài giỏi trên toàn thế giới, trong đó có vài người thậm chí còn nhận mức lương cao ngang ngữa với những quản lý cấp cao của những công ty như google, mircrosoft, facebook... sau khi mua lại Supercell cũng sẽ khiến đội ngũ nhân viên của công ty Star nâng lên một đẳng cấp khác, về cả năng lực và nhân tài thì hiện tại công ty Star không thua bất cứ công ty sản xuất game nào trên thế giới.

Sau khi buổi họp kết thúc, Ken cùng với Steven đến một nhà hàng gần công ty cùng nhau ăn tối, uống vài ly rượu với nhau.

Mặc dù Steven có độ trung thành tuyệt đối, Ken có đối xử như thế nào thì Steven cũng sẽ 100% nghe theo lời Ken, bởi vì Steven trong tiềm thức được hệ thống mặc định sẽ trung thành 100% với Ken nhưng ngoài ra thì Steven vẫn là một con người hoàn toàn bình thường, vẫn có cảm xúc, tính cách riêng biệt của mình.

Lúc đầu Ken cũng chỉ coi Steven là một công cụ của hệ thống nhưng sau một thời gian tiếp xúc thì suy nghĩ đó hoàn toàn bị loại bỏ ra khỏi đầu Ken, Ken cảm thấy Steven ngoài việc là một nhân tài trong công việc ra thì cũng là một con người có lối sống khá thú vị, cũng rất hợp với khẩu vị của Ken.

Sau khi ăn tối xong cũng đã gần 8h đêm, Ken ngồi ghế sau chiếc Mercedes-Maybach do Job lái trở về nhà.

Đáng lẽ Ken định uống thêm với Steven vài ly nữa nhưng vì Sean gọi điện đến nói rằng đã tới khu biệt thự của Ken sống nên đành phải ra về, dù sao Sean đã tăng ca giúp mình xử lý việc vận chuyển xe cộ rồi mà còn bắt người ta chờ mình quá lâu thì cũng không hay.

Vừa về tới cổng khu biệt thự thì Ken đã thấy Sean cùng với hai người tài xế lái xe vận chuyển đang chờ sẵn, ở khu Ken sống nếu như không có sự cho phép của người sống trong khu thì người ngoài không có cách nào vào trong được.

Nói với bảo vệ một tiếng, rất nhanh sau đó chiếc xe vận chuyển đã được đậu trước biệt thự của Ken, hai gã nhân viên nhanh chóng giúp Ken vận chuyển xe xuống rồi chạy vào tận garage cho Ken.

Dưới sự nhắc nhở của Sean Ken mới nhớ ra trưa nay mình vội quá mà chưa trả tiền, Ken lấy điện thoại ra chuyển tiền cho Sean, rất nhanh điện thoại của Sean đã vang lên âm thanh thông báo của ngân hàng.

Ken hào phóng móc bóp ra lấy một ít tiền lẻ đưa cho hai tên nhân viên vận chuyển, dù sao hai người bọn họ hiện tại vì làm việc cho Ken mà cũng phải tăng ca, với lại thái độ phục vụ của hai người cũng rất tốt, Ken rất hài lòng.

Lúc nhận được tiền trong tay Ken hai người cũng rất bất ngờ rồi sau đó rối rít cảm ơn Ken, mỗi người cầm trong tay hơn 3 nghìn USD, một ít tiền lẻ của Ken đối với họ là gần bằng một tháng lương, đây là lần đầu tiên họ được nhận tiền tip cao đến như vậy.

Hôm nay đi ra ngoài nhiều, cũng phải hoạt động đầu óc nhiều nên Ken khá buồn ngủ, sau hơn nữa tiếng nói chuyện video call với Suzy thì Ken tắt điện đi ngủ sớm.