Chương 3: Tận Hưởng

Một tiếng sau, khi hoàn tất mọi thủ tục thì Ken lần đầu tiên chạy chiếc ô tô đầu tiên của mình ra khỏi tiệm.

Lần đầu tiên được ngồi trên một chiếc siêu xe, dù rằng mới đầu hơi khó điều khiển nhưng dù gì trước đây cũng đã chạy qua nhiêu loại ô tô, chỉ một thời gian ngắn chạy trên đường Ken đã dần quen với việc điều khiển nó.

Ngồi trong xe, tận hưởng những ánh mắt của người đi đường về phía mình, thì ra đây là cảm giác của người có tiền a!

Liếc mắt nhìn vào chiếc điện thoại iphone 7 cũ mèm, mới chỉ có 2h chiều. Vì cũng chỉ mới ăn trưa nên hiện tại Ken cũng không có cảm giác đói đụng, nên Ken quyết định đi tìm một công ty bất động sản để mua nhà.

An cư mới lập nghiệp được, ý định ban đầu của Ken là sẽ mua một căn biệt thự, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì Ken lại thích một ngôi biệt thự do chính mình chọn địa điểm, chính mình thiết kế hơn.

"Trước mắt cứ mua trước một ngôi nhà hoặc chung cư, sau đó xây biệt thự rồi chuyển vào sau cũng không muộn" Ken thầm nghĩ.

Một phần ảnh hưởng đến quyết định đó của Ken cũng là vì hiện tại thứ Ken cần nhất đó chính là mối quan hệ, thay vì việc dọn vào ở một ngôi biệt thự biệt lập thì việc ở một khu sang trọng nhiều người sẽ dễ dàng giúp Ken tạo ra được những mối quan hệ hơn.

Tiền chắc chắn là thứ hiện tại Ken không thiếu nhất, cái Ken thiếu bây giờ là những cơ hội để biến tiền trong tài khoản thành tài sản, tạo được cho mình một vỏ bọc hoàn hoản.

Dù sao thì hệ thống là bí mất lớn nhất của Ken, từ khi nhận được hệ thống tới giờ thì Ken luôn lo sợ bí mất của mình bị bại lộ nên việc tạo ra được vỏ bọc cho mình là ưu tiên hàng đầu.

Sau khi chạy theo google map khoảng chừng 30p thì Ken đến một công ty bất động sản có tên là InBuild, theo như tìm hiểu qua mạng thì đây là một trong những công ty lớn bậc nhất ở Los Angeles.

Ngay sau khi dừng xe ở bãi đậu thì lập tức có một nhân viên an ninh chạy tới mở cửa xe giùm Ken kèm theo một nụ cười tươi rói.

"Nếu hôm nay chạy chiếc môtô cũ mèm của mình tới thì chắc chỉ nhận được một cái liếc mắt của gã nhân viên an ninh" Ken thầm nghĩ.

Lại một lần nữa Ken được biết cảm giác của kẻ có tiền, có tiền thật là sảng cmn khoái.

Khi Ken thong thả bước chân vào tòa nhà, bấm thang máy lên tầng 14, đây là trụ sợ của công ty thì sau lưng nhân viên an ninh lấy ra bộ đạm rồi nhỏ giọng nói vào.

"Có một thanh niên chừng 23-25 tuổi, ăn mặc bình thường, đi một chiếc Lambo mới tinh tới"

Đây là công việc của hắn, ngoại trừ trông giữ bãi xe thì hắn có thêm nghĩa vụ phải thông báo cho lễ tân có khách đang đến, vì một phần nào đó phương tiện cũng nói lên được tài sản của người đến.

Nếu như bảo vệ không thông báo, với bộ đồ rẻ bèo mà Ken đang mặc trên người thì đãi ngộ sẽ khác, nhưng khi bảo vệ nói rằng hắn chạy một chiếc lambo mới tinh tới thì tiếp viên biết mình sẽ phải làm gì.

Sau khi bước ra khỏi thang máy, Ken bước thẳng tới bàn lễ tân.

"Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài ạ"

Naila ở bàn lễ tân chủ động bắt chuyện với Ken, Naila cũng chính là người vừa rồi giao tiếp qua bộ đàm với nhân viên an ninh.

Quan sát thanh niên trước mặt mình, mặc dù không có quần áo hàng hiệu nhưng nhìn vào vẫn rất có khí chất, cao trên 1m8, thân hình mặc dù hơi gầy một điểm nhưng bù lại khuôn mặt lại rất điển trai, đã vậy còn chạy siêu xe, chắc hắn cũng là một người có tiền.

"Dù cho không bán được nhà, làm quen hẹn hò một tí cũng không tồi" Naila nghĩ thầm trong đầu.

" Tôi đến đây định mua một ngôi nhà"

Ken nói với cô gái đối diện.

Nữ tử đối diện cũng chỉ đến được mới ưa nhìn, 80/100. Nếu là cách đây vài ngày gặp được cô gái này thì có thể Ken còn có chút cảm giác, nhưng với Ken hiện tại thì cô gái này không lọt được vào tầm mắt, dù gì thường xuyên chơi ở quán bar, mỹ nữ đẹp hơn này Ken cũng gặp vài lần rồi.

"Xin mời ngài vào trong phòng"

Dù gì thì Naila cũng chỉ là tiếp tân, khách đến nói chuyện làm ăn thì sẽ có nhân viên nói chuyện với họ.

Theo chân Naila vào một căn phòng phía sau, Naila gõ cửa vài cái, phía trong vang lên giọng một người đàn ông trung niên.

"Mời vào"

Vừa bước vào phòng thì Naila khéo léo đóng cửa lại, nhẹ nhàng lui ra.

"Xin hỏi quý khách muốn tìm ngôi nhà như thế nào?"

Sau khi giới thiệu một hồi thì Ken biết trung niên ngồi đối diện mình là David Leon, tầm cỡ 40 tuổi, hiện đang là quản lý chi nhánh ở đây.

"Có 3 điều kiện, thứ nhất là ngôi nhà này phải nằm ở khu nhà giàu, có an ninh cực tốt."

"Thứ hai là phải nằm trong một khu dân cư độc lập"

"Thứ ba là có sân vườn rộng rãi, điều này cũng không quan trọng lắm"

Nghĩ một hồi, Ken nói ra những yêu cầu của mình đối với ngôi nhà cho Leon.

"Còn về tiền thì không là vấn đề, trong vòng 20 triệu quay đầu"

Nghe tới việc Ken muốn mua nhà trong vòng 20 triệu đô, Leon cũng khẽ giật mình kèm theo một chút vui sướng.

Dù rằng nhìn Ken không giống kẻ có tiền lắm, nhưng dù gì Leon cũng có tài sản gần 10 triệu đô, gặp người có tiền của nhiều lắm rồi, đâu phải ai có tiền cũng khoe khoang đâu?

Vã lại, ngay cá số tiền có thể lấy ra người ta cũng đã nói luôn rồi, còn gì nghi ngờ nữa.

"Ken, với những yêu cầu của ngài thì công ty hiện tại có 2 ngôi nhà hợp điều kiện"

"Một căn nhà ở ngay The Colony, đây là một trong những khu đắt giá nhất thế giới, là khu cộng đồng dân cư độc quyền khép kín, sống ở đây có rất nhiều ngôi sao, doanh nhân thành đạt, dù gì thì ở khu này người bình thường căn bản không ở nổi"

"Một căn khác ở tại Trousdale Estates, nằm trong Bererly Hills, ngay tại chân núi Santa Monica, đây cũng là khu cộng đồng dân cư độc quyền khép kín, cũng có rất nhiều người nổi tiếng ở đây, nhưng so với căn ở The Colony thì ở đây thưa dân cư hơn"

"Căn ở The Colony thì có view ra biển, còn ở Beryrly Hills thì có thể nhìn trọn vẹn thành phố, cả hai đều là những nơi đáng sống nhất ở nước Mỹ"

Cách xưng hô Ken cũng thay đổi, Lion mặc dù lớn hơn Ken gần 20 tuổi, nhưng khách hàng là thượng đế, đây lại là một thượng đế rất có tiền. Dù cho bán được bất cứ một trong hai căn thì % của Lion cũng hơn 100 nghìn đô, đây là một số tiền rất lớn đối với hắn.

"Cả hai căn ta nghe đều rất có hứng thú, có thể dẫn ta đi xem nhà luôn không?"

Ken nói với Lion.

Nghe vậy thì Lion mừng thầm trong lòng, cơ hội bán được nhà lại gần hơn một bước.

"Tất nhiên rồi, ta cầu còn không được"

Nói xong Ken và Lion cùng nhau vào thang máy đi xuống sảnh.