"Quang, nói cho chuyện này nè, tôi chuẩn bị từ chức."
Nhìn thoáng qua Tần Tiểu Vũ vừa mới đi, Ninh Viễn Trình nhỏ giọng nói với Lý Thắng Quang.
Phải đi rồi, dù sao cũng phải nói cho bạn bè thân thiết một tiếng chứ.
"À?" Lý Thắng Quang ngẩn ra, mở to hai mắt nhìn, "Đột ngột vậy?"
Lập tức, hắn liền cười mờ ám nhìn Ninh Viễn Trình, "Chẳng lẽ xem mắt thành công, đối tượng là gái nhà giàu, từ nay về sau không cần cố gắng phấn đấu nữa?"
Gia cảnh của Ninh Viễn Trình, hắn biết rất rõ, nếu như không phải là nguyên nhân này, hắn thật sự nghĩ không ra, Ninh Viễn Trình vì sao muốn từ chức.
"..." Ninh Viễn Trình mặt đen, nhưng cũng không phủ nhận.
Dù sao hệ thống quá mức huyền diệu, giải thích không rõ ràng cho lắm.
"Tôi nói với Tần tỷ một chút."
Không để ý Lý Thắng Quang, Ninh Viễn Trình trực tiếp đứng dậy, đi vào văn phòng của Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ là một cô gái tuyệt sắc, tao nhã hơn so với Tô Thanh Nhã một chút, cùng cấp bậc với Trần Tử Y, dựa theo tiêu chuẩn nghiêm khắc củ Ninh Viễn Trình, có thể chấm 95 điểm trở lên.
Chủ yếu là kia một bộ ngực cỡ D kia, làm Ninh Viễn Trình thèm chảy nước miếng.
Gõ cửa một cái, Ninh Viễn Trình đẩy cửa đi vào.
"Tần tỷ, nói cho tỷ chuyện này."
"Làm sao vậy?" Vừa ngồi xuống, Tần Tiểu Vũ ngẩng đầu lên, khóe miệng treo lấy một chút nụ cười, trêu ghẹo nói: "Xem mắt thành công?"
"Không phải là việc này." Ninh Viễn Trình gãi gãi sau gáy, có chút lúng túng nói: "Chuyện này... Tôi làm xong dự án này, sẽ từ chức."
"Nếu Tần tỷ tìm người thay được, tôi có thể nghỉ luôn từ giờ."
"Hửm?" Tần Tiểu Vũ sửng sốt, buông tài liệu đang ở trên tay xuống, hơi kinh ngạc nhìn Ninh Viễn Trình.
"Xảy ra chuyện gì, đi đột ngột vậy?"
"Thế giới lớn như vậy, tôi muốn đi nhìn một chút." Ninh Viễn Trình cười ha ha một tiếng.
"Hừ, số dư ngân hàng chắc là đủ!" Tần Tiểu Vũ hờn dỗi nhìn Ninh Viễn Trình
"Ách... Số dư cũng đủ để đi nhìn hết phồn hoa của nơi này!" Ninh Viễn Trình nói.
Hơn tám trăm vạn, có thể nhìn đến rất nhiều nơi, hơn nữa mỗi một ngày đều có thể điểm danh.
Tần Tiểu Vũ cho rằng Ninh Viễn Trình đang nói giỡn, bất đắc dĩ nâng trán.
Sau một lúc lâu, nàng mới ngẩng đầu, ngưng trọng nói: "Cậu nghĩ xong rồi? Nhất định phải đi?"
Hai tiếng nghi vấn liên tiếp, hiển nhiên rất trọng thị chuyện này, hoặc là coi trọng Ninh Viễn Trình.
Thành viên của công ty khá nhiều, ba phân tổ, mà trong ba tổ này, năng lực cùng với thái độ làm việc của Ninh Viễn Trình là số một !
Tần Tiểu Vũ không muốn để cho hắn rời đi cũng rất bình thường.
"Xác định, tốt nhất là nhanh hơn một chút." Ninh Viễn Trình gật gật đầu nói.
"Được rồi, nhanh nhất cũng phải ba ngày, đi hoàn thành thủ tục một chút đi."
Thấy Ninh Viễn Trình đã quyết định đi, Tần Tiểu Vũ chỉ phải đáp ứng, nếu như là lãnh đạo keo kiệt, nhân tài giống như Ninh Viễn Trình như vậy thù tuyệt đối không thể để cho hắn chạy.
"Tốt, cám ơn Tần tỷ." Ninh Viễn Trình gật đầu, kéo ghế qua, sau đó ngồi xuống bắt đầu điền đơn.
Điền xong, sau đó giao cho Tần Tiểu Vũ Ninh Viễn Trình nói: "Đêm nay liên hoan một chút, tôi mời khách."
Đồng nghiệp với nhau, bây giờ nghỉ việc, mọi người đối với chính mình cũng không tệ lắm, tự nhiên phải mời họ một bữa.
"Được, cậu đặt trước đi rồi nói với tôi, đến lúc đó tôi sẽ @toàn thể." Mắt Tần Tiểu Vũ hơi sáng, cười đáp ứng xuống.
"Tốt, tôi đi làm việc đã." Ninh Viễn Trình gật đầu, vẫy vẫy tay rời đi.
Kỳ thật bằng quan hệ giữa hắn và Tần Tiểu Vũ, ba ngày nay hoàn toàn có thể xin phép.
Nhưng Ninh Viễn Trình cũng không có làm như vậy, lại không có chuyện gì gấp, dự án trên tay không làm xong, trong lòng cũng không được tự nhiên.
Trở lại công việc, Lý Thắng Quang vội vàng hỏi.
"Như thế nào, Tần tỷ phê chuẩn rồi?"
"Ừ, ba ngày." Ninh Viễn Trình gật gật đầu, nói.
"Nhanh gọn như vậy!" Lý Thắng Quang sửng sốt, rồi sau đó lại cau mày hỏi: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vừa xem mắt về đã từ chức, không phải là đã xảy ra chuyện gì a?"
Lý Thắng Quang rất hiếu kỳ nãy giờ toàn nghĩ chuyện này.
"Có việc gì cơ chứ..." Ninh Viễn Trình cười trả lời, nhưng đột nhiên trầm ngâm một chút, rồi sau đó hai mắt hơi chuyển động, giảm thấp tiếng nói xuống thần bí: "Nói thật, mấy ngày hôm trước mua xổ số trúng thưởng rồi, buổi sáng vừa nhận tiền xong."
"Mẹ nó, trúng thưởng?"
Lý Thắng Quang kinh ngạc, vội vàng nhìn chung quanh, rồi sau đó nhỏ giọng nói: "Từ chức nhanh vậy... Sô tiền không nhỏ nhỉ?"
"Tạm được, mấy ngày nữa chuẩn bị đăng kí một công ty trò chơi, rồi làm một mình." Ninh Viễn Trình cười gật gật đầu, lập lờ nước đôi hồi đáp.
Đột nhiên có một số tiền lớn, những người quen sẽ khó tránh khỏi tò mò, đợi mở công ty, rồi nói sau.
"Đỉnh vờ lờ!" Lý Thắng Quang thán phục, dựng thẳng ngón cái, "Anh trai thật đỉnh!"
"Chuyện này... Muốn làm một mình thì tuyển tôi được không?" Lý Thắng Quang sáng mắt, khao khát nhìn Ninh Viễn Trình.
Ninh Viễn Trình cau mày lại, nghiêng đầu nhìn Lý Thắng Quang.
Trình độ kỹ thuật của tên này xác thực rất khá, cũng là thực tập sinh, mà kỹ thuật còn cao hơn mấy người có kinh nghiệm.
Nhưng mình mở công ty, hoàn toàn chỉ có tính chất che giấu, lại không có ý định làm thật.
Nhưng mà nghĩ lại, điều kiện gia đình của Lý Thắng Quang cũng không tệ, có nhà có xe, nếu hắn nguyện ý thì thu lại cũng không sao!
Nghĩ vậy , Ninh Viễn Trình liền gật đầu, "Oke, đến lúc đó thì sẽ thông báo liền, thời gian còn chưa xác định, trước tiên cứ an tâm làm ở đây đi."
"Oke, đại ca làm xong thì nói một tiếng, đệ sẽ theo ca, sai đâu đánh đó!" Lý Thắng Quang căn bản không có gì băn khoăn, đập tay vào lồng ngực cam đoan.
Ninh Viễn Trình cười cười, liền bắt đầu làm việc.