Chương 62: Sự Thay Đổi Của Tiểu Dưa Bở

Sau cái tối thất tình ngày hôm đó Tiểu dưa bở thay đổi hẳn. Nhóc không còn hoạt bát như trước nữa, mà trầm tĩnh và lạnh lùng vô cảm hẳn. Bình thường nhóc về sẽ đòi ăn là điều đầu tiên, ăn xong nhóc sẽ đi xem ti vi nhưng bây giờ khi nhóc về việc đầu tiên nhóc làm là lên phòng học bài. Sáng ra thì không đợi Uyển Nhi phải gọi nhóc đã tự giác dậy sớm rồi, Uyển Nhi và Nhất Hàm vừa mừng vừa lo trước sự thay đổi đột ngột của Tiểu dưa bở. Nhiều lần Uyển Nhi cũng cố bắt chuyện với nhóc, hỏi nhóc xem có buồn hay ổn không? Nhóc cũng chỉ lạnh nhạt nhìn cô mà trả lời:

"Mẹ thấy con có buồn không? Là một người đàn ông thì phải cố gắng nỗ lực để dành lại người con gái mình yêu chứ không phải ngồi đó mà buồn hay không mẹ ạ!"

Uyển Nhi khi nghe được Tiểu dưa bở nói thế liền bị ngớ người. Con trai cô đọc nhiều khả sách tâm lý học quá à? Hay qua cú sốc tinh thần do bị thất tình mà nó trưởng thành luôn rồi? Ôi con trai cô! Nó mới ba tuổi thôi mà! Hóa ra là nó yêu thật chứ không phải là cảm nắng của trẻ con! Uyển Nhi đau đầu rời đi. Sau hôm hỏi đó mọi chuyện diễn ra như đúng quỹ đạo của nó chỉ co Tiểu dưa bở là thay đổi. Hôm nay trong khi Uyển Nhi đang làm việc thì bỗng điện thoại đột ngột đổ chuông. Cô bắt máy thì liền nghe thấy tiếng cô giáo của Tiểu dưa bở xung quanh còn có những tạp âm khác như tiếng trò chuyện đùa nghịch của trẻ con.

"Dạ, chào chị! Có phải chị là mẹ của cháu Dương Thuần Vũ không ạ?"

Uyển Nhi vừa làm việc vừa đáp lại:

"Vâng đúng rồi! Sao vậy cô giáo, con tôi có chuyện gì sao?"

"À không ạ! Hôm nay em muốn gọi điện cho chị là muốn nói về một vấn đề mà chúng em đã quan sát mấy ngày qua. Cháu Tiểu Vũ đến trường bây giờ không còn hòa đồng như trước nữa, bây giờ cháu đến lớp không còn thân thiết với mấy bạn con gái nữa thậm chí là còn xa cách. Đối với con trai thì cháu có khả quan hơn chút. Bọn em muốn thông báo với gia đình để gia đình có thể kịp thời quan tâm cháu. Cho em nói thẳng gia đình nếu có chuyện gì thì cố gắng nghĩ cho cháu, quan tâm cháu nhiều hơn ạ. Chứ bây giờ xã hội phát triển Tiểu Vũ mà cứ như này em sợ...."

Cô giáo đáp lại lời Uyển Nhi, đến cuối câu cô không nói hết mà để lửng ở đó nhưng Uyển Nhi đã hiểu cô giáo đang muốn nói gì! Chính cô cũng đang nghi ngờ điều đó. Không lẽ con trai của cô sau khi bị thất tình mất niềm tin về con gái quay sang thích con trai đó chứ? Uyển Nhi cố gắng trấn tĩnh bản thân rồi đáp lại cô giáo:

"Vâng, tôi biết rồi chúng tôi sẽ quan tâm đến cháu nhiều hơn. Vẫn mong cô giáo quan tâm đến cháu hộ chúng tôi"

Sau cuộc nói chuyện với cô giáo. Uyển Nhi trong phòng làm việc mà thấp thỏm không yên, cô thật sự rất sợ con trai cô mà nó bị thế chắc cô hối hận muốn chết. Rốt cuộc cái đứa bé gái đấy là ai mà khiến con trai cô yêu đến nỗi sống dở chết dở thế này? Cuối cùng cũng đến thời điểm được đón con trai mình về. Uyển Nhi lái chiếc xe Ferrari màu đỏ rực mà cô yêu thích đến đón nhóc. Nhìn Tiểu dưa bở cô lại nhớ đến điều mà cô giáo với cô đều đang nghi ngờ mà không thể yên lòng được. Uyển Nhi quyết định không đưa nhóc về nhà luôn mà đưa nhóc đi chơi trước. Đến công viên giải trí rủ thế nào nhóc cũng không chịu đi mấy cái trò thú nhún hay nhà bóng gì cả. Nhóc khi nhìn mấy thứ trò chơi đó chỉ lạnh nhạt nói:

"Trẻ con!"

Uyển Nhi cảm thấy không ổn rồi cô dẫn nhóc sang quán nước gần đấy. Ăn uống được một lúc Uyển Nhi bắt đầu lên tiếng nhẹ nhàng hỏi:

"Tiểu Vũ, mẹ muốn hỏi con điều này. Ừm... Sau khi con đánh mất bạn ấy con có buồn không?"

Tiểu dưa bở nhàn nhã ăn pizza tùy tiện trả lời:

"Không phải con nói với mẹ trước đó rồi sao? Sao mẹ lại hỏi nữa rồi? "

Uyển Nhi ngượng ngùng không dám hỏi thẳng vào vấn đề liền cố tình lái sang chuyện khác. Vẫn là về nhà cùng Nhất Hàm hỏi thì vẫn hơn. Uyển Nhi cùng Tiểu dưa bở có một buổi chiều thật vui vẻ trong quán nước đến khi gần tối rồi mới chịu về.

Lúc về nhà đã thấy Nhất Hàm về rồi, anh đang ở ngoài phòng khách xem tài liệu. Uyển Nhi mừng thầm trong lòng, cơ hội đã đến rồi!!! Khi tiểu dưa bở chuẩn bị lên phòng Uyển Nhi nhanh chóng gọi với lại:

"Tiểu Vũ, con xuống đây ba mẹ muốn nói chuyện với con!"

Tiểu dưa bở nghe vậy không nói gì đi xuống ngồi lắng nghe chuyện Uyển Nhi muốn nói. Nhất Hàm thấy thái độ cô như vậy cũng rời mắt khỏi tập tài liệu, những người giúp việc cùng biết điều mà tránh đi. Trong phòng khách bây giờ chỉ còn lại mỗi Uyển Nhi, Nhất Hàm và Tiểu dưa bở mà thôi. Uyển Nhi nhìn hai bố con cứ đang ngóng trông lời mà mình sắp nói mà trở nên căng thẳng. Cô ấp úng mãi mới nói được:

"Tiểu dưa bở, ừm....mẹ muốn hỏi con. Có...phải sau khi con bé đó rời khỏi con liền mất niềm tin với con gái mà quay ra....không?

Tiểu dưa bở và Nhất Hàm đồng thời nhíu mày. Uyển Nhi lại càng căng thẳng hơn, đúng lúc này Tiểu dưa bở đột ngột lên tiếng hỏi lại cô:

"Ý mẹ nói là con thích con trai?"

Uyển Nhi khẽ mừng rỡ vì Tiểu dưa bở cu gx đã hiểu ý mình, nhưng cô cũng không khỏi lo lắng nhỡ nhóc giận thì sao? Uyển Nhi lấy can đảm gật đầu đáp lại:

"Đúng...có đúng không con?"

Nhất Hàm thở dài khẽ ôm đầu. Anh không lên tiếng như với thái độ này của anh cô biết cô đã hành động sai rồi. Quả nhiên tiểu dưa bở có chút nổi giận. Nhóc đứng phắt lên nhìn cô và Nhất Hàm nói giọng đầy quả quyết:

"Không phải! Bây giờ con sẽ không gần ai ngoài bạn ấy, chứ không phải con thích con trai. Còn nếu bạn ấy không quay lại thì con thà độc thân cả đời chứ quyết không phụ hay phản bội bạn ấy cả. Thế nên mẹ đừng có nghĩ lung tung nhiều. "

Nói xong nhóc quay lưng rời đi. Uyển Nhi nghe được câu nói chắc nịch của nhóc thở phào nhẹ nhõm. Cũng may là không phải rồi. Cô thấy ánh mắt của Nhất Hàm nhìn cô chăm chú cũng chỉ biết cười ngượng ngạo. Khi lên phòng rồi, nhóc lại lấy chiếc cặp nơ hồng ra ngắm rồi lại tự nói:

"Ái Ái! Tớ sẽ thủ tiết như ngọc chờ khi cậu về. Tớ sẽ không yêu một người con gái nào khác đương nhiên cũng sẽ không phải lòng một thằng con trai nào. Tớ biết cậu sẽ về, vì cậu là của tớ!"