Chương 40: Cô Giáo Đi Thăm Quan Thị Trấn Và Làng Chài Có Nguy Cơ Bị Cướp Bóc

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 40: Cô Giáo Đi Thăm Quan Thị Trấn Và Làng Chài Có Nguy Cơ Bị Cướp Bóc.

....................

Nghe Cao Đoàn hỏi vậy thì Hắc Hoàn liền gật đầu chấp thuận:

- Tất nhiên là được rồi, nhưng mà ba hãy mau chóng cho chị Stella trở về nhanh nhất có thể. Dù gì thì con cũng chỉ quen những món ăn mà chị Stella nấu hơn.

Cao Đoàn nghe vậy thì liền cười một tiếng, sau đó thì chọc một câu:

- Này Hắc Hoàn, dù sao thì Stella cũng là con gái nhà lành, để cho nó nghe thấy được thì kì lắm!

Nguyễn Hân nghe vậy thì liền nhắc nhở:

- Này chồng à, dù sao thì con nó vẫn còn nhỏ, sao mà biết chuyện yêu đương gì được cơ chứ?

Vừa mới nói xong thì Nguyễn Hân đột nhiên đề nghị:

- Mà chồng à, dù sao thì em nghĩ là ta cũng nên tìm hôn thê cho nó rồi! Dù gì thì có mấy mối quan hệ với những gia tộc khác là một điều tốt.

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đứng lên phản đối:

- Mẹ à, con không đồng ý về việc hôn nhân bắt buộc đâu!

Cả nhà nghe vậy thì liền ngơ ngác cả ra, thấy thế thì cậu liền thẳng định quan điểm của mình:

- Bởi vì hôn nhân là phải tự nguyện, dựa trên tình yêu chân chính. vợ chồng bình đẳng. Hôn nhân vợ chồng bình đẳng là phù hợp với quy luật phát triển tự nhiên, với tâm lý, tình cảm và đạo đức con người, vì thế đó chính là cơ sở đảm bảo xây dựng gia đình hạnh phúc, bền vững.

Cả nhà nghe Hắc Hoàn nói thì không hiểu cái mô tê gì, dù gì thì những gì cậu vừa nói là bê luôn một phần trong luật hôn nhân và gia đình vào luôn. Mẹ cậu nghe vậy thì cũng đành thở dài chịu thua:

- Hầy! Chịu thua con luôn!

Sau đó, Nguyễn Hân đột nhiên xấu hổ nhắc lại chuyện xưa:

- Mà kể cũng đúng, dù gì thì lúc đó nếu không có cuộc gặp mặt định mệnh đó, thì hiện giờ đã không có chuyện cả gia đình ta dùng bữa cùng nhau rồi.

Cao Đoàn nghe thế thì liền giả bộ ho vài tiếng một phát, rồi sau đó thì nhắc nhở:

- À thì... mọi người cứ dùng bữa tiếp đi!

Thế là cả nhà lại dùng bữa tiếp. Xong xuôi thì người nào người nấy điều làm việc riêng và đi ngủ một giấc thoải mái cho tới tận sáng ngày hôm sau.

....................

Sau một đêm ngủ ngon giấc, thì Hắc Hoàn thức dậy và ăn sáng tại nhà, sau đó thì cùng với cô giáo đi tới thị trấn Cách Tân, để lại cô hầu gái ở đó để mà dạy cho những người hầu, đầu bếp đang phục vụ ở trong lâu đài món cá sốt cà chua.

Vừa bước lên xe ngựa thì liền xuất phát ngay. Sau khi đi được cỡ chưa tới một tiếng thì cuối cùng cũng tới nơi, nơi đây chính là thị trấn Cách Tân, dân số trên dưới năm ngàn người.

Dù gì thì Hắc Hoàn cũng muốn dân số trên mười ngàn người, nhưng xui hay là dân số ở vương quốc này tập trung hầu hết ở đồng bằng trung tâm và đồng bằng phía nam, còn nơi này thì chỉ là vùng đất mới được khai khoang, vì thế cho nên dân ở đây quá là lác đác, vì thế cuộc sống tuy có nhộn nhịp, nhưng không có năng động cho lắm.

Mà dù gì thì ở vùng lãnh thổ phía đông này của vương quốc cũng khó mà phát triển thế lực lắm, một dân ở đây ít, hai là đất cũng toàn gồ ghề, ba là thế lực các cứ rất nhiều, không thể đơn phương gây chiến nếu lực không đủ mạnh, bởi khi gây chiến thì các thế lực các cứ chung quanh đó xúm lại đánh vì động chạm tới lợi ích giai cấp của bọn họ. Nói chung là phức tạp lắm, nhưng trước hết là phải xây dựng thị trấn Cách Tân này cho tốt trước cái đã, rồi sau đó thì kết hợp với thành trấn Hải Đông thu phục các lãnh địa khác một cách hợp pháp và hợp lý.

Vừa tới gần thị trấn Cách Tân, thì Schnee thấy có một căn nhà siêu to khổng lồ, tuy nó không cao bằng những tòa nhà khổng lồ ở vương đô, nhưng về quy mô thì nó lớn hơn cả mấy tòa nhà đó.

Lúc này, Schnee liền hỏi cậu:

- Thiếu gia này, cho cô hỏi đây là nhà gì mà nó lớn thế?

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền ngay lập tức đáp:

- Đây là khu công xưởng, nó chuyên sản xuất những mặc hàng dân dụng và một chút đồ quân dụng.

Schnee nghe vậy thì liền nghiên đầu khó hiểu hỏi:

- Dân dụng và quân dụng? Nếu như tách từ đầu của hai từ đó ra thì còn hiểu, nhưng dụng là cái gì?

Hắc Hoàn nghe thế thì liền giải thích tiếp:

- Món đồ dân dụng là các món đồ mà ta sử dụng hằng ngày, như là các dụng cụ nấu ăn, tủ, quần áo. Còn các món đồ quân dụng là những món vũ khí làm cho quân lính như là cung, dao, giáp, khiên, kiếm, thương.

Sau đó, Hắc Hoàn nói tiếp:

- Dù gì thì nếu tập trung sản xuất vào một chỗ thì sẽ tốt hơn nhiều so với việc phân tán theo các làng nghề thủ công.

Schnee nghe vậy thì vẫn không hiẻu, thế là cô giáo trẻ liền hỏi:

- Ý của thiếu gia là sao?

Hắc Hoàn thấy thế thì nghĩ rằng nếu giải thích bằng lời nói thì sẽ không thể truyền tải hết nội dung được, vì thế cho nên cậu nghĩ rằng là bản thân cũng nên dẫn Leher Schnee đi thăm công xưởng một chuyến thì mới được.

Và cứ thế, chiếc xe ngựa này tiến vào thị trấn Cách Tân, tới nơi thì cả hai đều xuống xe. Lúc này, Hắc Hoàn liền nói với Schnee:

- Cô Schnee, cô mau thu gọn hành lý đi! Rồi cùng với em đi vào phòng dành riêng cho cô.

Schnee nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì lấy hành lý từ trong xe ngựa ra và đi vào trong nhà thị chính.

Nhà thị chính này hiện giờ được chia làm hai khu, một khu để cho Hắc Hoàn và những người có chức vụ quan trọng ở, chiếm khoảng một phần tư diện tích, một khu còn lại là nơi làm việc cho nhân viên ở bốn ban và Hắc Hoàn, ngoài ra thì còn có một sân vườn để mà lúc nào cảm thấy hơi chán thì Hắc Hoàn liền ra đó và bắc võng nằm đung đưa để suy ngẫm về sự đời.

Khi bước vào đó thì Hắc Hoàn liền dẫn Schnee đi vào phòng ngủ. Lúc này cậu nói:

- Cô Schnee, đây là phòng ngủ của cô. Hiện giờ thì cô ráng đợi tới trưa đi! Để em đi tới phòng làm việc và ráng làm hết cho xong rồi sẽ cùng cô tập luyện sau.

Leher Schnee nghe vậy thì liền gật đầu, sau đó thì đề nghị:

- Mà thiếu gia này, tôi có thể cùng cậu đi xem thử có được không?

Hắc Hoàn gật đầu đáp:

- Nếu như cô Schnee muốn, vậy thì cùng với em đi thôi!

Thế là, Leher Schnee cùng với Hắc Hoàn đi vào căn phòng làm việc. Vừa tới nơi, Schnee liền cảm thán:

- Thiếu gia à, công nhận là ở đây thoải mái thật đấy!

Sao mà không thoải mái cho được, dù gì thì Hắc Hoàn thiết kế căn phòng khá là gọn gàng, ngoài ra còn có cửa sổ nằm ở phía sau bàn làm việc, làm cho không gian trở nên thoải mái và không khí bớt bí bách nhiều.

Lúc này, từ bên ngoài cửa thì có một tên lính đi vào tâu:

- Thiếu gia, Araya ở bên ngoài gặp cậu.

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đáp:

- Vậy thì mau gọi Araya vào đây đi!

Tên lính nghe vậy thì liền đi ra ngoài kêu vào. Lúc này, Schnee liền thắc mắc:

- Thiếu gia này, Araya là ai vậy?

Hắc Hoàn liền đáp:

- Araya là bạn của em. Có lẽ là cậu ấy đến đây là để nói về chuyện đó.

Schnee nghe vậy thì liền nghiên đầu hỏi:

- Chuyện đó là chuyện gì?

Vừa mới nói xong, thì lúc này Araya liền tiến vào và nói:

- Chào Hắc Hoàn, cậu…

Chưa nói xong thì Araya liền liếc xéo con mắt qua Schnee, thế là liền quay sang Hắc Hoàn nói nhỏ:

- Này Hắc Hoàn, chị đẹp gái kia là ai vậy? Có phải là…

Hắc Hoàn nghe thế thì đoán rằng nếu không giải thích khéo léo thì sẽ có chuyện không tốt xảy ra, thế là cậu liền quyết định giới thiệu luôn:

- Đây là cô Leher Schnee, là giáo viên thực tập đến để dạy một vài môn cơ bản cho mình đấy!

Araya nghe vậy thì liền suy ra:

- À đúng rồi! Mà nghe nói là tới đầu năm sau là cậu phải lên vương đô học có phải không?

Hắc Hoàn nghe thế thì gật đầu xác nhận:

- Đúng vậy, dù gì thì mình cũng phải lên vương đô học cỡ chín năm, có như vậy thì mới hợp pháp quản lý thị trấn này được.

Araya nghe vậy thì có hơi buồn nói:

- Mà Hắc Hoàn này, nếu như vậy thì cả hai chúng ta đều phải xa nhau tới chín năm rồi.

Hắc Hoàn khi thấy Araya như vậy, thì cậu liền an ủi:

- Mà cậu dừng có lo! Khi nào rảnh thì mình sẽ quay về thăm cậu. Dù gì thì ở vương đô có rồng, vì thế cho nên nếu khi nào muốn thì mình sẽ thuê người trở giùm đến đây thôi.

Araya nghe vậy thì gật đầu yên tâm, sau đó thì Hắc Hoàn liền hỏi:

- Mà Araya này, cậu đến đây là có phải là chuyện cho dân làng làm nông có phải không?

Araya nghe vậy thì gật đầu đáp:

- Đúng vậy, nói chuyện nãy giờ làm cho mình chút nữa là quên mất.

Lúc này, Araya liền lấy từ trong người ra một cuốn sổ nhỏ và nói:

- Hắc Hoàn này, đây là danh sách những người đăng ký đến khu nông nghiệp, cậu xem thử đi!

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền nhanh chóng cầm lấy cuốn sổ đó và ra xem danh sách, xong xuôi thì viết vào một tờ giấy có nội dung liên quan rồi đóng mộc lại. Xong xuôi thì cậu đưa cho Araya và nói:

- Cậu cầm lấy cái này rồi cùng với mọi người đi tới khu nông nghiệp cùng bọn họ đi! Rồi sau đó thì sẽ có người sắp xếp công việc sau.

Araya nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì nói:

- Vậy thì mình sẽ đi liền ngay, cảm ơn cậu nhiều!

Hắc Hoàn sau đó nói tiếp:

- Vậy thì nếu có gì nhớ đến đây nói một tiếng đấy!

Thế là, công việc này đã được Hắc Hoàn giải quyết xong. Lúc này, Leher Schnee liền hỏi cậu:

- Thiếu gia à, hồi nãy cậu đang làm gì vậy?

Hắc Hoàn liền trả lời:

- Em chỉ giải quyết công việc cho bạn đó mà thôi!

Leher Schnee nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì liền nói:

- Hiện giờ thì cô cũng chả có gì để làm, cho nên cô sẽ đi dạo phố một vòng đây!

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đề nghị:

- Nhưng mà cô giáo à, để em cho người hộ tống cô luôn cho chắc ăn.

Schnee nghe vậy thì liền đáp:

- Em không cần phải lo lắng cho cô! Dù gì thì cô cũng là một kiếm sĩ có phép thuật hệ băng. Vì thế cho nên, một kẻ bình thường cũng không thể làm gì được cô cả.

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì quan sát tổng thể và đề nghị:

- Mà cô cũng nên thay một bộ đồ nào đó bình dân hơn một chút đi! Dù gì thì nổi bật trên đường quá cũng không tốt.

Lời mà Hắc Hoàn đề nghị cũng có một chút hợp lí, dù gì thì nổi bật giữa đám đông thì cũng cảm thấy hơi kì, tất nhiên là trừ mấy đứa đại gia thích khoe khoang.

Dù sao thì nếu Schnee muốn đi một mình thì ít nhất cũng phải mặc bộ đồ bình dân, chứ đồ mà cô giáo trẻ đang mặc quá nổi bật đi, bộ đồ mà Schnee đang mặc đúng xanh lè trắng bóc luôn, ra đường chắc chắn sẽ bị mọi ánh mắt đổ dồn vào, nếu như gặp phải vài tên biến thái thì sau đó… không còn sau đó nữa, những tên biến thái đó không khéo là có khả năng cao là sẽ bị đánh cho lên bờ xuống ruộng.

Schnee nghe vậy thì lắc đầu đáp:

- Dù sao thì tôi cũng mặc bộ này quen rồi, dù gì thì nó cũng rất tiện trong việc chiến đấu.

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng đành thôi:

- Vậy cô đi đường ráng cẩn thận.

Leher Schnee nghe vậy thì liền gật đầu đáp:

- Vậy tôi đi đây! Có thể đến trưa thì sẽ trở lại.

Vừa nói xong thì Schnee liền đi ra ngoài, để cho Hắc Hoàn ngồi ở đó một mình làm việc tới trưa.

.....................

Cũng vào trong lúc buổi sáng ấy, thì trên một hòn đảo có biệt danh là đảo Hải Tặc đang bàn bạc về việc đổ quân lên một ngôi làng chài cách đó hơn ba trăm năm mươi cây số. Lúc này, có một tên hỏi:

- Này, tốn công tiến đánh một ngôi làng chài ở khoảng cách xa như vậy thì có đáng gì chứ?

Tên cướp biển kia nghe vậy thì liền trả lởi:

- Dù sao thì chỉ tiện đường mà thôi! Dù gì thì mục đích chính của chúng ta không chỉ là tấn công là chài kia đâu, mà chính là các thương thuyền ở đó nữa.

Tên cướp biển nghe vậy thì liền thắc mắc:

- Tấn công thương thuyền? Chẳng phải là đợi nó khi đang ở ngoài biển không phải là sẽ dễ dàng hơn à?

Tên kia nghe vậy thì liền lắc đầu đáp:

- Mày thì biết cái quái gì chứ? Mới cỡ tuần truóc, tao theo thuyền trưởng giả dạng thương nhân để vào làng chài đó để trao đổi một vài món đồ cướp được thì tao thấy rằng, cái làng chài này đời sống rất là sung túc, và thậm chí có nhiều thương thuyền, ngoài ra thì quân đội chiếm đóng ở đó cũng chả có bao nhiêu.

Tên cướp biển nghe vậy thì liền suy ra:

- Nếu như vậy, thì nếu tấn công bất ngờ vào nơi đó, thì chúng ta sẽ có khả năng cao là sẽ có được phần tài sản mà bản thân giành được.

Tên cướp biển bên cạnh nghe vậy thì liền suy ra:

- À! Ra là vậy, nếu vậy thì chuyến đi này ngon lành rồi!

Đây chỉ là một trong nhũng cuộc trò chuyện của bọn chúng mà thôi, quyền quyết định vẫn nằm trong tay thuyền trưởng Ebisu, hắn nắm trong tay khoảng một ngàn trên đàn em, chiếm gần một nửa số bọn hải tặc trên hòn đảo này, vì thế các thuyền trưởng phải gọi Ebisu là anh một tiếng.

Sau khi một hồi xem xét thì Ebisu liền ra quyết định cho đám đàn em:

- Thôi được rồi, vậy thì ta sẽ đợi lúc mà trăng khuyết thì sẽ đi cướp bóc ngôi làng đó. Còn tụi bây thì cũng nên nghỉ ngơi lấy sức đi! Dù gì thì cướp một ngôi làng chài có vài trăm quân lính ở đó cũng không hoàn toàn là dễ dàng gì đâu.

Mấy tên cướp biển nghe vậy thì liền trả lời:

- Mà thuyền trường này, ta sẽ tấn công ngôi làng và cuớp bóc thương thuyền như thế nào đây?

Tên thuyền trưởng cướp biển nghe vật thì liền suy nghĩ một chút, sau đó thì trả lời:

- Thì các người nghĩ xem là còn chiến thuật gì nữa? Cứ xách dao lên rồi chém thôi! Trong số đó thì có một bộ phận nhỏ sẽ giữ thuyền và cảnh giác đề phòng, còn đội tấn công thì sẽ chia ra làm hai, một là tiến thẳng vào ngôi lang cướp bóc, hai là cướp thuyền, nếu như đủ khả năng thì đem cả con thuyền đó đi theo luôn.

Dù gì bọn cướp biển cũng chả phải là quân đội chính quy, vì thế cho nên cách đánh của bọn chúng thường mang khuynh hướng cá nhân, không theo bất cứ một đội hình nào ra hồn cả.

Thế là sau khi bàn bạc xong, thì bọn chúng liền quyết định là đợi tới khi có đợt trăng khuyết thì sẽ tấn công vào làng chài, lúc đó sẽ là khoảng một tuần sau.

Thế là, làng chài đang đối diện một nguy cơ mất mát.

....................

Sau khi Schnee đi dạo một vòng phố xong rồi quay về nhà thì đúng lúc này Katze Stella cũng quay về, vừa về tới nhà thì Katze Stella liền vào phòng gặp Hắc Hoàn và nói:

- Thiếu gia à, tôi về rồi đây!

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đi ra đón:

- Chị Stella về sớm thế? Em cứ tưởng rằng là chị sẽ ở đó hết cả ngày luôn!

Stella nghe vậy thì liền đáp:

- Đó là do tôi đã dạy hết cho bọn họ cách làm món đó xòn rồi. Cho nên tôi cũng xin phép về sớm.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Chủ nhật, ngày 27/3/2022.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Từ chương 13 đến chương 28.

- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Chương 30: Cha Con Hợp Tác.

Chương 31: Tìm Người Khai Thác Đá Vôi.

Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.

Chương 33: Trận Chiến Nhàn Hạ Với Sự Giúp Sức Của Cây Nỏ Đặc Chế.

Chương 34: Mở Rộng Thị Trấn Cách Tân Về Phía Tây Nam, Xe Đạp Thồ, Xe Rùa, Khai Thác Đá Vôi Và Làm Ra Bao Xi Măng Đầu Tiên.

Chương 35: Kế Hoạch Xây Dựng Lại Các Hạng Mục Công Trình, Làm Món Ăn Quen Thuộc, Nước Chấm, Tâm Trạng Đơn Côi Và Máy Trộn Bê Tông.

Chương 36: Đi Thị Sát Ở Khu Vực Mới Thành Lập Và Làm Chai Dầu Gió.

Chương 37: Suy Nghĩ Về Nâng Giá Trị Sản Phẩm Thành Hàng Cao Cấp Và Cùng Với Stella Tập Luyện.

Chương 38: Giáo Viên Mới.

Chương 39: Bồn Tắm Thảo Dược Và Tin Tức Về Một Vụ Tấn Công Ngoài Biển Khơi.

Chương 40: Cô Giáo Đi Thăm Quan Thị Trấn Và Làng Chài Có Nguy Cơ Bị Cướp Bóc.