Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.
Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.
Chương 36: Đi Thị Sát Ở Khu Vực Mới Thành Lập Và Làm Chai Dầu Gió.
....................
Vừa nghĩ xong thì Hắc Hoàn liền nhanh chóng đi tới khu vực phía tây nam của thị trấn Cách Tân này, dù sao thì đã lâu rồi Hắc Hoàn chưa đến đó để xem xét tình hình như thế nào, nay nhân dịp rảnh rỗi, cậu muốn đí thị sát một chuyến xem sao.
Vừa bước xuống xe ngựa, Hắc Hoàn nhìn thấy khu vực này đã hoàn thành được khoảng sáu mươi phần trăm so với dự kiến, như vậy thì cũng không thành vấn đề, dù sao thì mọi việc điều đúng theo kế hoạch hiện hành, hầu như không xảy ra sơ xót gì nhiều cả.
Mặc dù là như vậy, nhưng mà có điều bản tính của bọn họ có một phần hơi hung hăng một tí, khiến cho Hắc Hoàn cảm thấy chán nản. Dù sao thì bởi vì vậy, bọn họ không chơi được với ai trong thị trấn Cách Tân này cả, điều này đúng là có họa nhiều hơn phúc.
Mà mặc dù không biết nguyên nhân là gì, Hắc Hoàn cho rằng có thể là do tư tưởng bộ lạc, khiến cho bọn họ không thể làm bạn, giao tiếp cho những người chung quanh được, với lại bọn họ cũng có tính cộng đồng và văn hóa riêng. Mà cái này muốn cải thiện được, thì cần phải có thời gian để cho họ nhận ra rằng là chính bản thân bọn họ cần phải giao tiếp với mọi người chung quanh thì mới được, dù sao thì cũng không thể bế quan tỏa cảng hoài như vậy, điều này rất là thiệt cho bản thân bọn họ.
Về chuyện này thì cũng là một sớm một chiều, tới lúc đó thì bọn họ cũng buộc phải cởi mở hơn về việc giao lưu để mà dễ cho việc giao thương hơn. Dù sao thì hàng hóa là phải lưu thông, không có sự lưu thông thì không được.
Hiện giờ, vừa tới nơi thì Hắc Hoàn được mọi người vui vẻ chào hỏi, dù sao thì hiện tại cuộc sống của bọn họ tốt hơn nhiều so với trước kia, vì thế những người này cũng xem cậu như là trưởng làng thứ hai vậy. Mà thôi cũng được, dù sao thì nếu như vậy cũng tốt, không cần phải mất công tìm cách nâng cao danh tiếng của bản thân hoặc là cai trị một cách đầy áp đặt như vậy rồi để mang tai tiếng.
Sau khi đi bộ cùng với Stella dưới sự hộ tống của một vài tên lính thì cuối cùng cũng tới khu nhà sinh hoạt ở giữa, vừa mới tới nơi thì Araya nhìn thấy cậu thì liền vui mừng chào hỏi:
- Chào Hắc Hoàn, dạo này cậu vẫn khỏe chứ?
Hắc Hoàn liền trả lời:
- Tôi vẫn khỏe.
Vừa nghe cậu trả lời xong thì Araya hỏi tiếp:
- Mà cậu đến đây để làm gì vậy?
Hắc Hoàn liền trả lời:
- Tôi đến đây để xem xét tình cảnh của nơi đây ra sao. Mà đúng rồi, dạo gần đây, cuộc sống ở nơi này có bất tiện cái gì không?
Araya nghe vậy thì liền đáp:
- Hầu như không có gì bất tiện cả, hơn nữa thì cuộc sống còn rất là tốt so với lúc đầu nữa cơ!
Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu hài lòng và nhắc nhở Araya:
- Nếu vậy thì tốt, mà cậu nên căn dặn bọn họ là phải nhanh chóng hòa đồng với người dân trong thị trấn này, dù sao thì bọn họ đã là dân cư nơi đây, vì thế mà không thể không sống hòa đồng được.
Araya nghe vậy thì gật đầu:
- Vậy thì để khi nào rảnh rỗi thì tôi sẽ bàn bạc chuyện này với họ sau.
Sau đó, Araya nói một câu đề nghị:
- Mà Hắc Hoàn này, cậu có muốn vô nhà tôi chơi một chút không?
Araya vừa nói xong thì bỗng nhiên Hắc Hoàn liền cảm thấy lạnh sống lưng. Không hiểu tại sao cậu lại có cái cảm giác đó, nhưng để cho chắc ăn thì Hắc Hoàn liền nghĩ rằng một câu từ chối là một sự lựa chọn khôn ngoan để bảo toàn tính mạng vào lúc này, thế là cậu liền nói:
- À thì... tôi có việc cần phải...
Chưa kịp nói xong, thì Hắc Hoàn đã bị Araya kéo đi. Lúc này Araya liền khích tướng cậu vừa kéo đi:
- Cậu ngại cái gì cơ chứ? Dù sao thì chúng ta đều là đối tác làm ăn cơ mà. Vì thế cậu đến nhà tôi chơi cũng là điều rất là bình thường thôi!
Hắc Hoàn thì tuy cảm thấy có sát khí đằng sau, nhưng lại không có nguy hiểm gì. Thật ra có một điều cậu không biết, đó chính là sát khí này đến từ chính cô hầu gái tai mèo đi bên cạnh cậu, dù sao thì Hắc Hoàn cũng đã lỡ hứa với người ta là sau này sẽ kết hôn rồi, khi nhìn thấy tình cảnh này, thì Katze Stella không ghen tuông sao được?
Vừa tới nhà của Araya thì Hắc Hoàn liền thấy rằng ở nơi này rất là sạch sẽ. Lúc này, cô gái tóc vàng vênh mũi nói với cậu:
- Thế nào! Cậu có cảm thấy căn nhà của mình có sạch đẹp không?
Hắc Hoàn gật đầu thừa nhận khen một câu:
- Nhà của cậu sạch sẽ lắm, với lại cũng rất là thoải mái nữa!
Araya nghe vậy thì cảm thấy vui trong lòng. Sau đó Hắc Hoàn hỏi tiếp:
- Mà Araya này, bộ cậu sống ở nhà một mình à?
Araya gật đầu xác nhận, sau đó thì đượm buồn nói:
- Đúng vậy, dù sao thì người nhà của tôi đã mất trong lúc làng bị bọn sơn tặc tấn công hết rồi. Vì thế...
Là một người có ý tứ, Hắc Hoàn liền xen vào lời nói của Araya:
- Xin lỗi vì đã khiến cho cậu phải kể lại câu chuyện buồn của bản thân.
Araya nghe vậy thì lắc đầu đáp:
- Không có gì đâu! Dù sao thì đây cũng là chuyện của vài năm trước rồi. Cho nên, dù có tiếc nuối thì cũng chả được gì.
Sau đó, Araya nói tiếp:
- Vậy thì cậu cùng với chị hầu gái ngồi ở đây một chút đi! Để mình đem bánh và trà tới.
Hắc Hoàn nghe thấy thành ý này thì cũng không từ chối:
- Vậy thì phiền chủ nhà cậu rồi!
Rồi Araya lại nói tiếp:
- Hai người cứ chờ ở đây một chút đi! Để tôi đem đồ ăn thức uống cho hai người rồi ngồi trò chuyện cùng với hai người.
Nói xong, Araya liền chạy vào phòng bếp. Lúc này, Stella nói với cậu:
- Thiếu gia à, Araya trông tội nghiệp thật, em ấy phải sống một mình như thế này trong khi tuổi đời vẫn còn nhỏ.
Hắc Hoàn gật đầu đồng tình đáp:
- Mặc dù là như vậy, nhưng Araya vẫn có một lối sống tự lập rất là tốt. Em thấy là vẫn nên học hỏi Araya nhiều.
Nói xong, Hắc Hoàn vừa nhớ ra điều gì đó, thế là cậu liền nói với Stella:
- À quên nữa, lúc trước đây Araya có nói là sẽ theo em để quan sát công việc hành chính gì đó. Mà không thấy cậu ấy gặp em nhiều.
Stella nghe vậy thì suy đoán:
- Có lẽ là do cậu ấy đang bận với dân làng, vì thế cho nên mới không gặp thiếu gia nhiều được.
Hắc Hoàn sau khi nghe lời suy đoán của Stella thì gật đầu đồng tình:
- Em nghĩ chắc là như vậy, có thể là sau khi sắp xếp chuyện đó sau thì cậu ấy sẽ đến tìm em để học tập được.
Vừa nói xong, thì Araya vừa đem trà và bánh trái để trên bàn. Lúc nãy Araya đã nghe hết mọi chuyện, thế là liền nói:
- Hắc Hoàn này, tôi xin lỗi cậu nhé! Tại vì tôi phải bận sắp xếp với dân làng ở nơi đây, vì thế cho nên tôi không có nhiều thời gian để mà đến chỗ cậu.
Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đáp:
- Không sao đâu! Cậu muốn đến chỗ tôi chơi lúc nào cũng được.
Araya nghe vậy thì liền sửa lời:
- Cậu nói sai rồi, phải là học hỏi mới đúng!
Sau đó, Araya nói tiếp:
- Mà Hắc Hoàn này, cậu có thể cho tôi làm chức vụ gì đó để làm quen với công việc này được không?
Hắc Hoàn nghe vậy thì suy nghĩ một lát, sau đó thì nói:
- Mà Araya này, cậu giỏi việc gì nhất?
Araya nghe vậy thì liền tự tin trả lời:
- Tất nhiên là võ thuật rồi!
Hắc Hoàn nghe vậy thì thấy không ổn, dù sao thì không thể đưa một cô gái trẻ vào quân đội hoặc là lực lượng trị an được, thế là cậu liền hỏi lại:
- Thế cậu còn có giỏi việc gì khác nữa không?
Araya liền đáp:
- Tôi cũng biết trông trọt, chăn nuôi nữa. Dù sao thì là người miền núi sao mà không biết làm mấy thứ đó được?
Hắc Hoàn nghe vậy thì liền hỏi tiếp:
- Thế trong làng cậu có nhiều người biết làm nông không?
Araya xác nhận nói:
- Hầu hết là ai cũng biết việc này cả, thậm chí là cả săn bắt thái lượm dân làng cũng rất rành.
Hắc Hoàn nghe thế thì gật đầu xác nhận, sau đó thì nói với Araya:
- Mà Araya này, khi nào rảnh thì cậu đem một bộ phận dân làng sang khu nông nghiệp nằm ờ phía đông của thị trấn được không? Nếu được thì tôi sẽ trả tiền lương cho một người năm tiền bạc (năm triệu Việt Nam đồng) mỗi tháng.
Araya nghe vậy thì liền cảm thấy thích thú, thế là liền nói:
- Vậy thì được, cậu đợi tôi vài ngày đi! Tới lúc đó thì tôi sẽ báo cho cậu sau.
Hắc Hoàn nghe câu trả lời của Araya thì hài lòng, thế là cậu nói:
- Vậy thì mấy ngày sau cậu cứ nói với tôi. Tôi sẽ nhanh chóng cho người sắp xếp công việc một cách ổn thỏa nhất có thể.
Nói xong thì hai người liền đứng lên bắt tay hợp tác.
Sau đó, Hắc Hoàn nói tiếp:
- Mà Araya này, tôi phải đi về đây! Dù sao thì tôi cũng phải giải quyết một vài công việc vẫn còn chưa làm.
Araya nghe vậy thì liền tiếc nuối, nhưng cũng đành phải chấp nhận:
- Thôi được rồi, mà lần sau cậu nhớ là phải ở lại đây chơi lâu hơn đấy!
Hắc Hoàn gật đầu đáp:
- Tất nhiên là vậy rồi!
Sau đó, Hắc Hoàn cùng với Stella nói lời tạm biệt và cùng nhau quay trở về tòa thị chính.
Vừa về tới nơi, Hắc Hoàn liền nói với Stella:
- Chị Stella vào giúp em giải quyết một chút giấy tờ đi! Tới gần trưa thì chúng ta sẽ làm bữa ăn luôn.
Stella nghe vậy thì gật đầu đáp:
- Vâng, vậy thì chúng ta vào làm bây giờ thôi!
Và thế là sau đó, công việc cứ diễn ra như vậy cho tới hết buổi trưa.
....................
Ngày hôm sau, từ bên ngoài, một tên lính chạy vào báo tin cho cậu:
- Thiếu gia, có tin tức từ thương nhân đến!
Hắc Hoàn liền cầm lấy bức thư và mở ra xem thì thấy rằng đây là bức thư của một tên thương nhân mà Hắc Hoàn nhờ vào khi trước nhân dịp chuyến đi phương nam.
Cái mà Hắc Hoàn nhờ chỉ có một mặt hàng thôi, đó chính là lá bạch đàn, cái này thì ở phương nam có đầy, còn ở đây thì không, dù sao thì thời tiết và thổ nhưỡng ở đây cũng không thích hợp lắm cho cây, nên cây cũng khó mà mọc được.
Mà thôi cũng được, có cây bạch đàn này thì Hắc Hoàn cũng có thể làm được dầu gió. Dù sao thì mùa đông cũng sắp đến, cậu cần một cái gì đó để mà sưởi ấm mang tính hiệu quả ngoài đốt lò sưởi. Với lại ở kiếp trước, Hắc Hoàn là một người sống ở xứ nhiệt đới gió mùa, nơi cậu ở tuy có những mùa gió lạnh, nhưng mà không bao giờ xuống dưới mười lăm độ C, thậm chí là đến cả tuyết cậu còn chưa thấy bao giờ nữa.
Giờ thì với kinh nghiệm về đối phó với thời tiết lạnh của Hắc Hoàn khá là eo hẹp như thế này thì cậu cũng chả tự tin gì cho lắm, chỉ còn nước trông chờ vào cái lò sưởi, áo khoác sưởi ấm và chai dầu gió mà thôi.
Về cây bạch đàn này thì còn có tên gọi khác là khuynh diệp, mà nhắc tới khuynh diệp thì chắc chắn ai cũng nhớ tới chai dầu gió màu xanh hai mươi lăm mi li lít có thương hiệu mẹ bồng con quen thuộc.
Mà dầu khuynh diệp là trong hết khả năng của Hắc Hoàn rồi, còn mấy loại dầu khác như là dầu cù là thì thôi, mấy cái này cậu không biết làm như thế nào cả, với lại, nếu biết cách làm thì Hắc Hoàn cũng không thể làm được, bởi vì những nguyên liệu để làm dầu cù là Hắc Hoàn cũng không biết tìm ở đâu mới có được những thứ đó.
Mà có còn hơn không, làm được dầu khuynh diệp thì xem như là tốt rồi, ít nhất thì nó cũng có thể phòng tránh những căn bệnh cảm cúm thông thường, ngăn ngừa một phần nào đó khả năng tiến triển thành những căn bệnh nặng hơn.
Số hàng lá bạch đàn này có khối lượng khoảng hai tấn, đây là số lượng nhiều nhất có thể đem tới đây từ phương nam xa xôi, dù sao thì từ đây dong buồm đi tới đó mất khoảng nửa tháng, vì thế cho nên đám thương nhân phải đem những mặt hàng khác nhau để mà có thể đa dạng hóa nguồn hàng. Vì thế cho nên, đem được hai tấn là bạch đàn đến đây xem như là ưu đãi lớn dành cho Hắc Hoàn rồi, khiến cho cậu không thể đòi hỏi gì hơn được nữa.
Giờ thì nhận được hai tấn lá bạch đàn rồi thì Hắc Hoàn quyết định liền làm dầu luôn. Về làm dầu làm từ lá bạch đàn thì có bốn bước, đầu tiên là chọn loại lá to, không non. Tiếp theo là phơi từ một đến hai ngày cho lá khô lại, phơi trong bóng râm vì nếu phơi ngoài nắng sẽ bị bay hơi. Tiếp đó sử dụng nồi đun cách thủy để lá bạch đàn không bị chạm vào nước và đun sôi thật nhỏ lửa, hơi nước bốc lên sẽ chạy qua một đường dẫn có nước mát làm lạnh và sau đó được rót vào bình đựng ở phía dưới. Cho một tấm vải lên trên miệng nồi để lắng tinh dầu lại và cần phải loại bỏ những tạp chất còn sót lại. Cuối cùng là tách tinh dầu ra khỏi hỗn hợp rồi cho vào lọ bảo quản thật cẩn thận.
Sau khi làm xong thì dầu phải trong, màu vàng đục, có mùi hương và không lắng cặn. Đó chính là điều kiện để sản phẩm dầu gió này được xem như là đã chế tạo thành công.
Về mấy công đoạn trên thì cái nào Hắc Hoàn cũng tự tin là bản thân làm được, khó nhất là ở công đoạn nấu nồi cách thủy thôi. Về nồi cách thủy thì nó giống như là cái nồi hấp bánh bao vậy, nhưng mà nó phải kín mít, không cho khí khoát ra ngoài, với lại phải làm một đường dẫn để mà lấy được dầu nữa.
Nghĩ đến đây thì Hắc Hoàn liền nói:
- Vậy thì phải đành nhờ mấy bác thợ rèn thêm một lần nữa rồi!
Nói xong thì Hắc Hoàn lại một lần nữa trong en nờ lần phải đi tới tiệm rèn ở trong khu công xưởng đó để mà nhờ vả.
Một ngày sau khi miêu tả cái nồi cách thủy đó thì những tên thợ rèn đã hiểu được phần nào. Về cấu tạo của cái nồi cách thủy thì cũng không khác gì cái nồi hấp bánh bao là mấy, chỉ là cấu tạo nó hơi rườm rà một chút thôi, nhưng có nhiêu đây thì cũng chả làm khó được gì nhiều đối với bọn họ, dù sao thì mấy thứ như phức tạp như xe đạp hay đại loại vậy họ cũng có thể làm ra.
Sau khi nhận được cái nồi cách thủy này thì Hắc Hoàn liền bắt tay vào làm. Cách làm thì y chang những công thức hồi nãy, chỉ cần áp dụng đúng cách là được. Thế là sau mười ngày hì hục làm không ngừng nghỉ với sự giúp sức của vài người thì cuối cùng đã làm xong khoảng hơn năm trăm chai dầu gió được đựng trong các bình gốm nhỏ. À thì... có vẻ vì hơi hăng một chút, vì thế cho nên Hắc Hoàn lỡ tay làm hơi nhiều nên hiện giờ cũng cảm thấy hơi mệt, mà thôi cũng kệ, nếu mà dư quá thì cũng có thể cho người khác hoặc là đem bán ở các tiệm tạp hóa do Hắc Hoàn quản lí cũng được, thậm chí là có thể tâng bốc sản phẩm này để mà dụ đám quý tộc để mà bọn họ mua với giá cao.
Vừa nghĩ tới đây thì Hắc Hoàn liền nở ra một nụ cười hắc ám đúng với cái tên của cậu, làm cho những tên nhân viên đang làm việc trong tòa thị chính chứng kiến thấy cảnh tượng này liền cảm thấy rùng mình, không biết là vị thiếu gia này sẽ định làm trò gì nữa đây?
....................
Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.
(Ngày hoàn thành: Chủ nhật, ngày 13/2/2022.)
14/2/2022 Ngày Lễ Tình Nhân Valentien.
....................
Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."
- Tập 1: Sự Khởi Đầu.
Từ chương 1 đến chương 12.
- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.
Từ chương 13 đến chương 28.
- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.
Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.
Chương 30: Cha Con Hợp Tác.
Chương 31: Tìm Người Khai Thác Đá Vôi.
Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.
Chương 33: Trận Chiến Nhàn Hạ Với Sự Giúp Sức Của Cây Nỏ Đặc Chế.
Chương 34: Mở Rộng Thị Trấn Cách Tân Về Phía Tây Nam, Xe Đạp Thồ, Xe Rùa, Khai Thác Đá Vôi Và Làm Ra Bao Xi Măng Đầu Tiên.
Chương 35: Kế Hoạch Xây Dựng Lại Các Hạng Mục Công Trình, Làm Món Ăn Quen Thuộc, Nước Chấm, Tâm Trạng Đơn Côi Và Máy Trộn Bê Tông.
Chương 36: Đi Thị Sát Ở Khu Vực Mới Thành Lập Và Làm Chai Dầu Gió.