Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.
Tập 1: Sự Khởi Đầu.
Chương 12: Năng Lực Hệ Mộc.
....................
- Thiếu gia à, cậu đừng có sờ mó lung tung trên khắp người tôi mà. Làm ơn! Làm ơn! Dừng lại đi thiếu gia, cậu đừng có mạnh bạo như vậy... tôi chịu hết nổi rồi.
Nếu như có người đứng từ bên ngoài căn phòng bếp mà vô tình nghe được, thì trông có vẻ rất là dâm dục. Thế nhưng, thực tế lại không phải là như vậy, cậu chỉ đang sờ thử đuôi và đôi tai của cô hầu gái Miêu Nhân Tộc Katze Stella mà thôi. Nhưng, vì cậu đây có hơi hăng hái một chút, cho nên mới vô tình vượt qua khỏi tầm kiểm soát như vậy.
....................
Quay lại khoảng thời gian năm phút trước, vì quá tò mò muốn thử xem cái đuôi và đôi tai của Stella hoạt động như thế nào. Thế là cậu bắt đầu sờ vào tai trước, cậu cảm thấy rằng nó giống như một tấm thảm lông mềm mại vậy. Phải nói rằng, đây là lần đầu tiên, cậu mới được sờ vào tai của Miêu Nhân Tộc như vậy. Theo quan sát của cậu, sau khi sờ đôi tai mèo được một lát, thì Stella có dấu hiệu dễ chịu và ngủ ngon giấc hơn. Thế nhưng, cậu phải nhanh chóng kêu cô hầu gái thức dậy, nếu không thì khi có người phát hiện thì cũng sẽ phiền phức lắm đây.
Sau khi sờ đôi tai mèo, cậu thấy rằng nó lại có tác dụng ngược so với mục đích ban đầu, không có hiệu quả. Và như vậy là cậu liền chuyển sang một mục tiêu khác, đó chính là cái đuôi đang treo thòng lọng ở sau lưng, cậu thấy vậy và nhanh chóng nắm cái đuôi đó lại. Và thế là, Stella đã có phản ứng lại từ việc bị cậu nắm đuôi.
Đối với Nhân Miêu Tộc thì không biết như thế nào, nhưng đối với loài mèo, việc bị nắm đuôi lại là một cực hình không hơn không kém gì khi bị tra tấn một cách tàn bạo cả. Vì thế, loài mèo chỉ cho phép người thân thiết nhất đối với nó cầm đuôi mà thôi.
Và như cậu tưởng, việc nắm đuôi này cũng có tác dụng với Nhân Miêu Tộc, nó làm cho Stella phải ngay lập tức thức dậy mà không cần một tiếng kêu đánh thức gì cả. Tất nhiên, thay vì loài mèo phản ứng lại một cách mạnh mẽ bằng cách vồ vào mặt những vết cào khi bị nắm đuôi, thì Stella lại có phản ứng ngược lại.
Stella từ khi bị nắm đuôi, thì nhìn chẳng khác gì sức lực đang bị người khác sử dụng một loại năng lực nào đó hút cạn kiệt vậy. Hiện giờ, trông Stella không khác gì là đang trong thời kì động dục vậy. Cơ thể nhạy cảm vô cùng và phát ra những âm thanh tràn đầy sự kích thích.
Thế nhưng, có lẽ tính cách của cậu đã bão hòa với cái cơ thể trẻ con này. Cậu chả để tâm và cứ thế mà hồn nhiên tiếp tục cầm cái đuôi mèo như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn cảm thấy hứng thú đến nổi giựt thẳng cái đuôi xuống. Điều này khiến cho Stella la lên một tiếng rõ lớn, lúc này cô hầu gái vừa hở hổn hển vừa van xin cậu:
- Thiếu gia à, cậu đừng có sờ mó lung tung trên khắp người tôi mà. Làm ơn! Làm ơn! Dừng lại đi thiếu gia, cậu đừng có mạnh bạo như vậy... tôi chịu hết nổi rồi.
Lúc này, cậu mới nhận ra việc làm của mình và nhanh chóng buông cái đuôi nhạy cảm của Stella ra. Nhận thấy được hành động của mình vô tình gây hại cho Stella, cậu lập tức lo lắng hỏi:
- Stella, chị không sao chứ?
Có vẻ như cậu đã làm cho Stella tới mức cạn kiệt sức lực lẫn tinh thần, khiến cho bây giờ cô hầu gái không thể trả lời cậu được mà chỉ có thể ngồi đó thở dốc mà thôi!
Vài phút sau, khi nhìn thấy tình trạng của cô hầu gái Katze Stella đang dần được phục hồi, cậu lập tức đứng khoanh hai tay lại và cúi đầu nói lời xin lỗi:
- Chị Stella à, em xin lỗi. Mong chị thứ lỗi cho em.
Lúc này, Stella nghe vậy liền nhanh chóng từ chối:
- Thiếu gia, cái này tôi không dám nhận, dù sao thì tôi cũng chỉ là... chỉ là...
Cậu nghe vậy thì cũng có hơi bất ngờ, chẳng phải lần trước tới cậu đã khai thông tư tưởng cho Stella rồi sao? Sao lại? Chưa suy nghĩ xong, cậu chợt nhớ tới lời thề nguyện làm đầy tớ trung thành của Stella, như vậy thì tư tưởng của một con người cũng không thể thay đổi ngày một, ngày hai được mà phải mất một khoảng thời gian dài lắm đây.
Stella nói đến đây thì cũng ngay lập tức dừng lại, dù sao nếu nói tiếp nữa thì chắc chắn sẽ làm cho vị thiếu gia Ngô Hắc Hoàn đây phật lòng mất. Cho nên cô hầu gái mới lựa chọn dừng lại, không nói tiếp nữa.
Nhưng Ngô Hắc Hoàn đây lại khác, cậu cứ phải khăng khăng nhận lỗi mới chịu yên lòng:
- Dù gì cũng là lỗi của em. Nếu như không có một hành động chuộc lỗi nào thì em cũng không yên lòng.
Sau đó, Ngô Hắc Hoàn liền đưa ra một lời đề nghị:
- Hay là để em phụ giúp công việc nào đó cho chị một tay được không?
Stella nghe vậy thì liền ngay lập tức từ chối:
- Cậu không cần thiết phải làm vậy đâu thiếu gia. Chỉ cần cậu hứa sau này chịu trách nghiệm là được.
Tới đây, thì đột nhiên tốc độ của giọng nói Stella bắt đầu chậm dần lại, còn đôi má bỗng nhiên ửng hồng cả lên, và sau đó còn xuất hiện thêm cả bộ dáng yểu điệu thục nữ nữa cơ chứ. Điều này khiến cho cậu có hơi hoang mang một chút, cậu chưa có từng có cảm xúc yêu thích đối với Stella, giờ thì phải chịu trách nhiệm. Sau một hồi hoang mang, cậu ngẫm nghĩ lại một chút thì thấy cũng đúng, dù sao thì cậu cũng đã khiến cho con gái nhà người ta trở nên như vậy, thì phải chịu trách nhiệm mà thôi.
Sau đó, cậu hít một hơi thật sâu và bình tĩnh nói:
- Chị Stella, sau này khi em lớn lên, em sẽ cưới chị về làm vợ.
Stella nghe vậy thì liền nhanh chóng xấu hổ bác bỏ:
- Thiếu gia à, cậu hiểu nhầm rồi.
Lời phủ nhận của Stella không khác gì một gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu cậu cả. Điều này làm cho cậu đây cảm thấy có một chút nuối tiếc khi mà xem tí nữa là đã có vợ luôn rồi, và đây cũng là điều đặc biệt, khi mà kiếp trước đến bạn gái cậu còn chả có nữa là huống chi có vợ.
Stella thấy cậu có vẻ như là suy sụp tinh thần, thân xác có hơi rệu rã thì cũng cho cậu một cơ hội. Trong lúc vị thiếu gia đang chuẩn bị ra khỏi phòng bếp thì Stella kêu Hắc Hoàn lại và nói:
- Thiếu gia, sau này khi cậu trưởng thành. Nếu như cậu muốn thì tôi có thể sinh con cho cậu.
Thế nhưng, vì quá ngượng ngùng, cho nên giọng nói của Stella dần nhỏ lại, khiến cho cậu không nghe rõ Stella đang nói gì. Cậu quay lại hỏi:
- Chị Stella, chị đang nói gì với em vậy? Có cần em giúp cái gì không?
Stella nghe vậy thì cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Cũng may là vị thiếu gia này không nghe thấy hết, nếu không thì bây giờ cô hầu gái này ngượng chín cả mặt rồi.
....................
Những ngày sau đó, cậu được Ngô Cao Đoàn lôi ra thao trường quân đội tập luyện sau khi biết cậu thức tỉnh năng lực nguyên tố hệ mộc.
Tuy nhiên, nếu chỉ tính mỗi độ tuổi sinh lý thì cậu cũng chỉ mới tròn mười tuổi, độ tuổi quá nhỏ để mà tập luyện. Nhưng, cậu vẫn cứ tập luyện, bởi vì cậu thừa biết rằng, nếu lúc nhỏ chịu khó rèn luyện, thì khi lớn lên sẽ nhất định không phải là dạng vừa.
Nhận thức được điều này, cả tuần nay cậu chăm chỉ tập luyện không ngừng. Chính vì điều đó làm cho cơ thể cậu chịu không nổi khi tập luyện quá nhiêu, khiến cho cứ vài hôm cậu bị chuột rút một lần.
Và cứ mỗi lần bị chuột rút như vậy, cậu phải nhờ người khác kéo căng chân lên thì mới khỏi được. Âu cũng là do tập luyện quá nhiều trong khi cơ thể vẫn còn chưa thích kịp, ngay cả cầu thủ bóng đá đôi khi còn bị chuột rút trong lúc thi đấu nữa mà huống chi là cậu, cho nên đó cũng là một điều hiển nhiên phải xảy ra thôi.
Trong lúc tập luyện, cậu không chỉ được tập mấy bộ môn rèn luyện thể lực hoặc những bài tập võ, mà cậu còn được tập luyện phép thuật nữa.
Về phép thuật thì, cậu dở lắm, chả có tí gì gọi là tiến bộ gì cả. Điều này khiến cho ông thầy pháp sư gì đó đang dạy cậu cũng phải chán nản hỏi cậu một câu:
- Này thiếu gia, tại sao lúc đó cậu cứu được con nhỏ người hầu vậy?
Cậu nghe vậy thì cũng cười và gãi đầu trả lời cho đỡ ngượng:
- À thì, lúc đó cũng là do cảm xúc nhất thời xảy ra mà thôi. Chứ không phải là năng lực phi phàm gì cả.
Sau đó, cậu lại cố gắng chăm chỉ tập luyện. Ban đầu sau khi tập xong những bài tập luyện thì thấy rằng rất khó để thành thục, thế là cậu xin ông thầy đang dạy mình dạy thêm những phép trợ giúp trong cuộc sống như là: phép giúp tăng gấp đôi sự sinh trưởng của cây, phép làm hồi sinh cây, phép hút nước ngầm dựa trên nguyên lý hút nước của rễ cây và còn nhiều phép khác nữa.
Phải nói rằng, việc tập luyện những loại phép hỗ trợ đời sống này khiến cho cậu cảm thấy thích thú vô cùng, và cũng vì kiếp trước cậu học những môn tự nhiên ở dạng khá, cho nên cậu học chúng rất nhanh vì cậu cũng nắm rõ một số quy luật.
Thay vì phải cần có một trí tưởng tượng phong phú để làm được những phép này như những pháp sư khác, thì cậu có sẵn luôn một đoạn phim trong đầu. Điều này giúp cho tiến trình học phép thuật hỗ trợ cuộc sống tiến bộ nhanh chóng, nhưng còn về những phép dùng trong chiến đấu thì vẫn chưa tiến triển nhiều do cậu không có nhiều kinh nghiệm.
....................
Khoảng hai tuần sau, sau khi xin phép Ngô Cao Đoàn trở về ngôi làng ngụ cư của dân thượng, cậu lập tức đi tới nơi đó liền trong ngày.
Ở ngôi làng mới được lập khoảng một tháng này, sau lần cậu bị ám sát, thì tới bây giờ cậu mới trở lại ngôi làng này. Nơi đây hiện đang có những căn nhà mới được dựng lên và những con đường được quy hoạch theo ô bàn cờ. Quy mô của ngôi làng này vẫn còn hơi nhỏ, khi mà dân số nơi đây cũng chỉ khoảng hơn ba ngàn người, thua tiêu chí một đô thị loại năm ở Việt Nam khoảng gần một ngàn người.
Bây giờ cũng là gần buổi trưa, cậu và Stella hiện đang đi trên xe ngựa tiến vào ngôi làng. Lúc này, cậu thấy đường phố vắng tanh, ít người qua lại. Thấy vậy, cậu quay sang hỏi Stella:
- Chị Stella này, tại sao mà bây giờ, đường phố có vẻ vắng tanh như là chùa bà đanh vậy? Đến cả người già lẫn trẻ nhỏ điều không thấy đâu cả?
Stella liền trả lời với kiến thức mà bản thân biết được:
- Thưa thiếu gia, có lẽ như cậu đã quên. Sở dĩ đường phố vắng tanh như vậy, là do hầu hết những người dân nơi đây đi làm việc, còn những đứa nhóc và cụ già hiện giờ đang tập trung ở khu an sinh công cộng do cậu lập ra ạ.
Nghe tới đây thì cậu bỗng nhiên nhớ ra khu an sinh công cộng, đây là nơi do cậu lập ra ở trung tâm ngôi làng, thế mà cậu đây lại quên mất. Lúc đó, khi mới bắt đầu mở những khu làm nghề thủ công tập trung như làm đồ gốm, sành, sứ ở mỏ đất sét ngoài bờ biển. Với quy định của cậu, lương của người lao động đủ dư để tiết kiệm được một số tiền, với nhiêu đó thôi thì cũng đủ để người trong làng đều đổ xô đi làm.
Nhưng, điều này cũng vô tình để những đứa trẻ nhỏ và những người lớn tuổi ở nhà. Điều này cũng không tốt, bởi vì nếu lỡ như có chuyện gì không may xảy ra, thì họ không thể chống đối và giải quyết được gì. Vì thế, có nhiều người quan tâm tới điều đó và sẽ lựa chọn ở nhà, từ đó lượng người lao động sẽ không được nhiều như dự tính, dẫn đến công suất của khu sản xuất đồ thủ công bị sụt giảm, có thể dẫn đến lỗ vốn và phá sản. Cho nên, trong những lần đi thị sát, cậu đã nhận ra được điều này và lập ra một khu gọi là khu an sinh công cộng.
Khu này được cậu dành một quỹ đất ở trung tâm của ngôi làng, còn vấn đề tiền bạc thì lấy một phần tiền thuế và một phần tiền của Ngô gia. Nơi này được thành lập có mục đích an sinh xã hội, trong khu đó có trường học, nhà trẻ, khu dưỡng lão và có cả khu công viên cây xong.
Trong khu công viên còn có cả sân chơi trẻ em, được thiết kế y như đúc ở Trái Đất, duy chỉ có một điều khác biệt là những thứ được làm bằng nhựa Polyetylen đều được thay thế bằng đồ gỗ.
Lúc này, không thể chờ đợi được nữa, cậu hối húc với người lái xe:
- Chú à, làm ơn nhanh chóng đưa cả hai tới nhà làng đi!
Sau đó, người lái xe tăng tốc chở cả hai đến nhà làng, căn nhà sang nhất của ngôi làng này. Ở đây, người nắm quyền tạm thời vị tiểu tướng Diva. Cậu cũng công nhận rằng hắn không chỉ giỏi võ, mà còn làm tốt chính sách mà cậu đưa ra để phát triển ngôi làng, một thế lực được cậu xây dựng để dự trù trong tương lai.
Khi cậu vừa tiến vào nhà làng, thì cậu gặp những tên lính canh chỉ cầm duy nhất một cây giáo đang đứng canh trước cửa. Những tên này nhìn rất lạ mặt, có lẽ mới được điều động về đây, cho nên có thể không biết cậu là ai. Thế là cậu lấy trong túi quần ra một tấm thẻ bài do cha cậu đưa cho, cậu đưa cho những tên lính canh xem, sau đó cùng với Stella đi vào thẳng tới căn phòng làm việc.
Trong căn phòng làm việc, nơi duy trì mọi hoạt động trong làng. Có lẽ là công việc quá dễ dàng khi chỉ cần làm theo kế hoạch của Ngô Hắc Hoàn, nên hiện tại tên Diva đang nằm an nhàn trên cái ghế sofa và xem xét một số giấy tờ và ngáp dài ngáp ngắn các kiểu. Thái độ này có vẻ do hắn là người làm trong quân đội, cho nên cũng không thích làm mấy cái này cho lắm, chỉ thích tập luyện mà thôi.
Lúc này, cánh cửa mở ra và cậu bước vào. Diva lúc này đang nằm trên ghế sofa liền nhanh chóng bật dậy đón cậu:
- Thiếu gia Hắc Hoàn, cậu quay trở lại rồi!
Sau đó, cậu nhìn chung quanh căn phòng thì thấy nó có hơi bừa bộn một chút. Nhưng cậu cũng không để mấy cái chi tiết này phân tán sự chú ý. Thế là cậu vào thẳng vấn đề bằng cách hỏi Diva:
- Chú Diva, trong lúc cháu vắng mặt, thì tình hình của ngôi làng này như thế nào? Có ổn định hay không?
Trong lúc Hắc Hoàn đi vắng, thì Diva được ra lệnh thay cậu quán xuyến hết mọi việc trong làng. Cho nên người nắm giữ tình hình rõ nhất chính là hắn. Thế nên không cần phải suy nghĩ gì nhiều, cứ thế mà nói toẹt thẳng ra:
- Thưa thiếu gia, trong lúc cậu vắng mặt. Thì ban đầu ngôi làng cũng có những kẻ côn đồ nắm lấy cơ hội này vùng lên gây rối khắp nơi. Nhưng quân đội đã nhanh chóng xử lí hết, và tống vào tù hết rồi. Còn những chính sách mà cậu đưa ra để phát triển ngôi làng, chúng tôi làm theo kế hoạch và đạt được nhiều kết quả tốt.
Cậu nghe vậy liền cảm thấy yên tâm, sau đó hỏi thêm một câu nữa:
- Thế còn dân số của ngôi làng như thế nào?
Lúc này, từ bên ngoài của căn phòng, Stella mang trà vào và hỏi cậu:
- Thiếu gia, tôi nên để trà ở đâu đây?
Cậu nhanh chóng trả lời:
- Chị cứ để tạm ở trên bàn tiếp khách đi!
....................
Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.
(Ngày hoàn thành: Thứ ba, ngày 11/5/2021.)
....................
Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."
- Tập 1: Sự Khởi Đầu.
Chương 1: Bắt Đầu Cuộc Đời Ở Thế Giới Mới.
Chương 2: Ngôn Ngữ Khác Biệt Và Sự Khó Khăn Trong Giao Tiếp.
Chương 3: Chuyến Du Ngoạn Tại Thị Trấn Biển.
Chương 4: Trấn Áp Sơn Tặc.
Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.
Chương 6: Trở Về Thị Trấn Biển Và Giải Quyết Một Số Vấn Đề.
Chương 7: Ổn Định Việc Làm Cho Dân Ngụ Cư.
Chương 8: Xử Lí Những Thứ Còn Lại.
Chương 9: Bộc Phát Năng Lực Đặc Biệt.
Chương 10: Gặp Lại Nữ Thần.
Chương 11: Nữ Thần Ban Cho Năng Lực Và Lòng Trung Thành Của Stella.
Chương 12: Năng Lực Hệ Mộc.