Chương 10: Gặp Lại Nữ Thần.

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 10: Gặp Lại Nữ Thần.

....................

Một luồng sáng cứ thế mà phát ra, mang đến cho cậu một hy vọng có thể chữa trị cho Stella. Thế nhưng, sức người lại có hạn, việc cậu thức tỉnh sức mạnh chỉ là một sự bộc phát nhất thời về cảm xúc. Với lại, hiện giờ cậu vẫn là một đứa bé mười tuổi và cũng chẳng có một tí kĩ năng hoặc kinh nghiệm nào về việc sử dụng phép thuật cả. Thế nên, điều này khiến cho cậu nhanh chóng bị đuối sức vì không đủ năng lực.

Sau một hồi thi triển thuật trị thương lên người Stella. Với năng lượng ít ỏi trong người như vậy, đã khiến cho khắp người cậu đổ mồ hôi nhễ nhại và hơi thở trở nên hồng hộc hơn, điều này đã làm cho cậu đây phải cố gắng hết sức chỉ với cái sức lực nhỏ nhoi của mình:

- Đúng là vết thương của Stella quá nặng, khiến cho mình đây phải tốn rất nhiều sức để mà chữa trị. Với cái kiểu này thì khó có thể để mà duy trì trạng thái sử dụng thuật trị thương nữa rồi!

Sau đó, cậu bỗng nhiên cảm thấy bản thân hiện giờ đang dần trở nên hoa mắt chóng mặt, điều này là do năng lượng trong người cậu hiện giờ đang bị sụt giảm nhanh chóng do tập trung sức lực, đổ dồn vào việc phục hồi. Khiến cho bây giờ đây, có thể làm cho cậu bất tỉnh nhân sự bất cứ lúc nào, nếu như cứ duy trì cái trạng thái này thêm vài phút nữa.

Khi nhìn thấy một đứa nhóc đang cố gắng hết sức, còn bản thân thì đụng tới một số chuyện khó thì bỏ cuộc. Như vậy thì đâu khác gì một đứa con nít về mặt tin thần đâu? Rồi còn tin thần nhân đạo gặp người là phải cố hết sức mà cứu chữa, đó là đều cơ bản trong nghề y thuật sư nữa thì đã vụt bỏ đi rồi à?

Vị lão kia lắc đầu và nhanh chóng tiến lại chỗ Hắc Hoàn chữa trị và nói:

- Thiếu gia, để ta giúp cậu một tay.

Hắc Hoàn gật đầu đồng ý trước lời đề nghị và đáp:

- Vậy thì, phải nhờ lão giúp một tay rồi!

Sau đó, quay qua Diva và đưa ra một câu đề nghị nhờ vả:

- Chú Diva, phiền chú gọi những vị y thuật sư khác có được không?

Diva nghe vậy thì cũng không chần chừ, liền nhanh chóng đáp:

- Vâng, tôi sẽ nhanh chóng làm ngay!

Sau đó, thì Diva rời đi. Hiện giờ, cậu và lão y thuật sư đang dốc hết sức để mà phục hồi vết thương cho Stella. Thế nhưng, do vết thương của cô hầu gái Miêu Nhân tộc này không phải như những vết thương trầy xước thông thường, cho nên rất tiêu tốn sức lực khi mà phải tái tạo lại từng tế bào, từng cơ quan bị tổn thương.

Qua chừng khoảng thời gian vài ba phút, sắc mặt của Stella đây đã có được một chút sự cải thiện tích cực. Nhưng lại khiến sức lực của Hắc Hoàn và vị lão già y thuật sư kia đang giảm súc nghiêm trọng, làm cho cả hai đều thở hồng hộc cả lên. Trong lúc này, Ngô Hắc Hoàn đây nghĩ rằng, giá như vị lão y thuật sư trẻ đi cả chục năm cuộc đời, thì có lẽ đã đỡ đi biết bao nhiêu.

Lúc này, Diva dẫn vào khoảng ba vị y thuật sư có độ tuổi khoảng tứ tuần đi vào, và nhanh chóng ra lệnh cho ba người kia:

- Các ngươi còn đứng hững hờ ra làm gì nữa. Mau đi chữa trị cho ân nhân của thiếu gia chúng ta đi.

Ba người kia nhanh chóng đáp lại:

- Vâng! Chúng tôi sẽ nhanh chóng cứu chữa ngay.

Sau đó, từ trong chiếc hộp gỗ đựng đồ nghề của ba vị y thuật sư trung niên, họ nhanh chóng lấy ra đồ nghề của mình. Rồi nhanh chóng tiến lại nơi Stella đang nằm ở đó và giúp sức hai người họ.

Với sự giúp sức nhiệt tình của ba vị y thuật sư mới đến. Việc cứu chữa nhanh chóng diễn ra suôn sẻ, vết thương sâu trên người của Miêu Nữ Stella cũng đang có sự phục hồi. Sau một khoảng thời gian chưa tới mười phút, vết thương trên người Stella về cơ bản đã lành lặn lại, đến cả một vết sẹo nhỏ nhoi cũng không còn lại vết tích.

Còn việc thiếu máu do từ vết thương chảy ra nhiều, thì không cần phải lo, việc đó đã được ba người y thuật sư trung niên sử dụng thuật hồi máu nên cũng chả còn lo ngại gì nhiều.

Thế là, việc chữa trị cho Stella cũng đã thành công tốt đẹp, việc cứu chữa cho người đang trong trạng thái cửu tử nhất sinh rất là ngoạn mục. Nếu như cậu không biết cách băng bó vết thương cầm máu trong lúc còn là học sinh-sinh viên hoặc là vị lão y thuật sư kia không đến cứu chữa kịp thời thì có lẽ Stella bây giờ đã đi gặp vị Nữ Thần tai mèo này rồi.

Sau khi vết thương được phục hồi, thì những ngón tay của Stella cũng đang bắt đầu chuyển động như đang muốn chứng minh là bản thân đã được phục hồi lại, sau đó lại dần dần mở con mắt của mình ra.

Sau đó, cô cảm thấy rằng trên cơ thể chả còn một cơn đau nhức gì, ngược lại thì cảm thấy trở nên cực kì thoải mái và khỏe mạnh vô cùng. Điều đó khiến cho Stella ngỡ như đây là một giấc mơ vậy.

Sau đó, Stella mở mắt ra và nhìn thấy vị thiếu gia Ngô Hắc Hoàn thì liền nói:

- Thiếu gia, tôi còn sống ư? Đây không phải là...

Chưa kịp để cho cô hầu gái Miêu Nhân tộc Stella này nói xong, thì Ngô Hắc Hoàn liền cắt ngang rồi nói:

- Stella, giờ chị đã không sao nữa rồi. Bây giờ thì chị mau kiếm chỗ nào đấy để nghỉ ngơi hồi sức lại cho khỏe đi!

Stella nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý, dù sao thì vết thương cũng chỉ mới được lành lại, cho nên dù có cảm thấy khỏe mạnh cỡ nào đi chăng nữa, thì khi hoạt động mạnh thì cái vêt thương nó cũng có nguy cơ bị rách như thường. Cho nên bây giờ nên nghỉ ngơi tịnh dưỡng mới chính là thượng sách.

Stella hiện bây giờ tuy từng bị thương một nhát chí mạng, nhưng ít ra thì vị thiếu gia đây vẫn còn bình an vô sự thì cô cũng không còn gì cảm thấy phiền lòng nữa.

Nhưng, có vẻ như cô hầu gái vị thành niên này vẫn chưa để tâm tới một điều rằng. Việc điều trị cho cô đã khiến cho Ngô Hắc Hoàn đây phải tốn quá nhiều sinh lực trong việc đều trị đối với cái cơ thể của nhóc con này. Cho nên giờ đây, cậu cảm thấy mệt mỏi các thứ, và khi không thể chịu nổi nữa thì hình như sự đuối sức đã khiến cho cơ thể cậu không còn nghe lời nữa, và thế là nó khiến cho cậu nằm gục ngay tại chỗ một cách nhanh chóng.

....................

Tại một nơi đầy rẫy những đám mây trắng bạch này, cậu đã nhanh chóng tỉnh dậy. Lúc này đây, cậu cảm thấy rằng thân thể này rất là nhẹ nhàng êm ái, có thể khiến cho cậu bay lơ lửng lên như là đang ở trong trạm không gian vũ trụ bất cứ lúc nào.

Sau đó, cậu quan sát mọi thứ chung quanh và cảm thấy rằng nơi này rất là quen thuộc, nếu không lầm thì chính nơi đây là nơi là lúc cuộc đời cậu bước qua một trang mới của cuộc đời.

Rồi đột nhiên, cậu bỗng nhận ra một điều gì đó không đúng ở đây, liền có hơi hốt hoảng nói:

- Chẳng lẽ, là mình đã chết rồi sao? Mình mới được sống lại không lâu cơ mà! Tại sao lại chết sớm như vậy cơ chứ?

Tâm trạng của cậu hiện giờ vẫn đang hơi có chút hỗn loạn. Thử hỏi ai mà không hỗn loạn được khi mà biết mình đã hồn lìa khỏi xác? Còn với cậu, đúng là có tin thần có hơi bất ổn đôi chút, nhưng ít ra cậu cũng giữ được một chút sự bình tĩnh. Bởi vì dù sao cậu cũng đến đây một lần rồi, thế nhưng cũng chả có gì phải sợ cả.

Sau khi cậu ở nơi đây được một khoảng thời gian, về mặt tinh thần thì coi như cũng đã được ổn định phần nhiều. Lúc này, cậu lại nhớ thêm một điều quan trọng nữa, đó chính là vị nữ thần tai mèo đang sinh sống ở nơi này.

Nhưng, vị nữ thần tai mèo hiện giờ đang ở đâu thì cậu cũng chả biểt. Cậu không biết rằng là bản thân nên tìm người như thế nào đây? Chẳng lẽ là hét lên? Và đúng vậy, nó chính là cách duy nhất mà cậu có thể làm bây giờ.

Rồi cậu nhanh chóng hít một hơi thật sâu, dồn lực lại và hét thật lớn hết mức có thể:

- Nữ thần, người ở đâu?

Và rồi, cậu cứ hét lên liên tục suốt nhiều phút, nhưng lại chả thấy một chút gì gọi là bóng dáng đâu cả, chỉ đáp lại cậu là một tiếng âm thanh vang vọng lại sau mỗi lần cậu gọi nữ thần mà thôi!

Cậu cứ gọi tới gọi lui liên tục, nhưng vị nữ thần tai mèo kia chả thèm đáp lại một tiếng khiến cho cậu bực bội đến mức phải chửi rủa cả lên:

- Khốn kiếp! Cái con nữ thần bánh bèo vô dụng này đang làm gì thế này?

Câu nói khi nãy ít nhất cũng đã giải tỏa được một phần tâm lý nào đó cho cậu. Nhưng xui xẻo hay, vị nữ thần đã nghe thấy và cảm thấy hơi bực mình khi bị xúc phạm, thế là liền nhanh chóng phản bác:

- Này, ngươi nói ai là con bánh bèo vô dụng hả?

Việc đột nhiên nghe thấy tiếng đáp vọng lại của nữ thần cũng làm cậu hơi bị bất ngờ một chút. Sau đó, vị nữ thần tai mèo lù lù xuất hiện trước mặt cậu lúc nào không hay, điều đó lại làm cậu giật bắn cả người lên vì quá bất ngờ:

- Này, ngươi nói ai là bánh bèo vô dụng hả?

Vị nữ thần tai mèo lại hỏi câu này, chứng tỏ là rất là nóng trong người. Thế nhưng cậu vẫn không biết điều đó vì chả để tâm gì tới tâm trạng của vị nữ thần. Thế là cậu lấy ngón tay chỉ thẳng và nói:

- Là người chứ ai? Chẳng lẽ là còn ai khác?

Vị nữ thần nghe vậy thì đã bị tổn thương sâu sắc về cả thể xác lẫn tinh thần, khi mà từ trước tới giờ ai ai khi gặp cũng kính trọng, nay lại bị một tên cực kì bình thường xem thường như thê này, thật là tổn thương vô cùng.

Việc này đã khiến cho vị nữ thần tai mèo quỳ mọt xuống, cậu thấy vậy thì cũng nhận ra là mình đã có những lời nói hơi "quá đáng". Thế là cậu liền nhanh chóng đỡ vị nữ thần tai mèo lên và nói:

- Nữ thần, những lời nói hồi nãy của tôi dù sao thì cũng chỉ là đùa vui thôi. Nếu có gì đó thì xin người bỏ qua.

Thế nhưng, vị nữ thần vẫn không thèm nghe, cứ hết lần này lại đến lần khác vị nữ thần vẫn không thèm nghe một lời giải thích hoặc xin lỗi của cậu. Lúc này, cậu nghĩ rằng nếu dụ bằng thức ăn thì sao đây? Dù sao dân gian cũng có câu nói "có thực mới vực được đạo" cơ mà, với lại nữ thần cũng có một chút tính cách của loài mèo, cho nên nó có thể mang lại hiệu quả nhất định. Thế nhưng, nếu thất bại thì cậu cũng mệt mỏi lắm chứ chả đùa.

Thế là cậu quyết định đặt cược vào việc dùng chiêu trò "dụ dỗ" bằng thức ăn này với nữ thần và nói:

- Nữ thần, nếu như ngài chịu giúp đỡ tôi thì hằng tháng à, không là hàng tuần. Tôi sẽ cúng lễ cho người một kí cá khô được chứ?

Vị nữ thần khi nghe thấy hai từ "cá khô" thì lập tức hai đôi tai mèo vểnh thẳng lên, và để cho chắc ăn là mình không nghe lầm. Vị nữ thần hỏi lại cậu:

- Này, ngươi nói là sẽ cho ta một kí cá khô vào mỗi tuần đúng chứ?

Vị nữ thần vừa nói xong, cậu nhìn thấy trong miệng đang muốn chảy ra một hàng nước miếng, chả có tí gì gọi là uy nghiêm thần thánh cả! Nhưng như vậy thì xem ra kế hoạch dụ dỗ bằng cá khô đã thành công. Xem như cũng là tạm thời thoát nạn. Thế là cậu liền nói:

- Đúng vậy đấy, người không nghe nhầm đâu?

Nhưng sau đó, cậu lại làm bộ thở dài lấy một hơi và nói:

- Thế nhưng, người có thể giúp tôi một số chuyện được không?

Như để không tuột mất cái cơ hội, vị nữ thần tai mèo tham ăn này liền nhanh chóng đáp ứng mà không chần chờ gì:

- Được, ta sẽ nhanh chóng đáp ứng giúp ngươi một số chuyện.

Nhưng, khi vừa nói xong, nữ thần lại thắc mắc hỏi tiếp:

- Nhưng mà, ngươi có gặp việc gì khó khăn không thể giải quyết ư?

Cậu nhanh chóng xác nhận:

- Vâng, tôi cũng chỉ muốn hỏi vài câu thôi, không có gì to tát lắm đâu!

Vị nữ thần nói:

- Vậy thì, ngươi mau hỏi đi!

Thế là cậu đặt một câu hỏi đầu tiên, đó chính là tình trạng bây giờ của bản thân mình như thế nào. Cậu hỏi:

- Nữ thần, tôi còn sống đúng không?

Vị nữ thần nghe xong thì cũng nhanh chóng gật đầu xác nhận:

- Đúng vậy, hiện giờ ngươi chỉ đang bị hôn mê sâu vì sử dụng gần hết sinh lực của bản thân. Điều đó cũng chỉ khiến ngươi bất tỉnh vài ngày mà thôi, sau khi tỉnh dậy thì chỉ cần nghỉ ngơi khoảng một tuần là ổn.

Sau khi nghe xong câu trả lời chắc như đinh đóng cột của vị nữ thần tai mèo này, thì cậu cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thì hiện nay cậu đang phải "chăm sóc" cho khoảng ba ngàn cư dân, tương đương ba phần năm dân số của một xã miền núi ở Việt Nam. Nhưng như vậy thì cũng quá nhiều đối với cậu, nếu như chẳng may cậu mà "thăng thiên" thật thay vì bất tỉnh hôn mê, thì số phận của họ sau này sẽ như thế nào thì không ai biết.

Sau đó, cậu lại thận trọng suy nghĩ rồi đặt ra một câu hỏi nữa:

- Nữ thần à, liệu có cách nào để cho tôi có thể nâng cao sức mạnh thể chất một cách nhanh chóng nhất có thể được không? Bởi vì thân thể của tôi nó không khỏe mạnh như mấy đứa trẻ đồng trang lứa.

Nữ thần nghe vậy liền thắc mắc rồi hỏi:

- Thế, cậu không có luyện tập à?

Cậu nhanh chóng lắc đầu nhè nhẹ rồi nói:

- Tôi có tập thể dục, thể thao vào mỗi buổi sáng. Nhưng nó chỉ có mỗi tác dụng tăng cường thể chất lẫn sức khỏe lên gấp vài lần. Nhưng, đối với một cơ thể yếu ớt như vậy thì cũng đưa được khả năng cao nhất cũng chỉ bằng một tên lính quèn. Với sức lực như vậy, thì sau này nếu có ra chiến trường, tôi không thể tự bảo vệ bản thân mình, từ đó có thể dẫn đến một cái chết vô ích. Như vậy thì nghĩa vụ mà người giao cho tôi cũng xem như là thất bại thảm hại rồi!

Những lời nói khi nãy của cậu với nữ thần đây vô cùng hợp lí và cực kì thuyết phục, không có một lỗ hổng nào. Nhưng, cậu chỉ mới nói có một nửa mà thôi! Nửa còn lại thì là cậu muốn được "ăn gian" về sức mạnh một chút sau khi chứng kiến được sự khốc liệt ở thế giới này nhiều lần. Nhưng, nữ thần có vẻ nhận ra một điều gì đó và nói:

- Ủa! Chẳng phải ngươi vừa mới thức tỉnh được sức mạnh sao?

Nữ thần hỏi như vậy thì cũng khiến cho việc van xin khi nãy của cậu được xem như là nước bọt dư vậy. Nếu vậy, thì cậu cũng buộc phải tìm cách thuyết phục thêm một chút thôi.

Thế là với sự suy nghĩ trong giây lát, cậu đáp lại:

- Đúng là tôi có thức tỉnh năng lực thật. Thế nhưng, đó lại là năng lực của nguyên tố hệ mộc. Mà người biết đấy, trên chiến trường thì những người có nhân tố hệ mộc toàn bị bắt làm y thuật sư, cho nên chả có một chút kĩ năng chiến đấu nào.

Sau câu giải thích này cậu, Stella dường như hiểu ý liền nói:

- Nếu vậy thì ngươi muốn sở hữu thêm một nguyên tố khác?

Cậu nhanh chóng xác nhận:

- Vâng, tôi chỉ mong có nhiêu đó!

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ năm, ngày 29/4/2021.)

Kỷ niệm 46 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. 30/4/1975-30/4/2021.

Kỷ niệm 135 năm Ngày Quốc tế Lao động. 1/5/1886-1/5/2021.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 1: Bắt Đầu Cuộc Đời Ở Thế Giới Mới.

Chương 2: Ngôn Ngữ Khác Biệt Và Sự Khó Khăn Trong Giao Tiếp.

Chương 3: Chuyến Du Ngoạn Tại Thị Trấn Biển.

Chương 4: Trấn Áp Sơn Tặc.

Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.

Chương 6: Trở Về Thị Trấn Biển Và Giải Quyết Một Số Vấn Đề.

Chương 7: Ổn Định Việc Làm Cho Dân Ngụ Cư.

Chương 8: Xử Lí Những Thứ Còn Lại.

Chương 9: Bộc Phát Năng Lực Đặc Biệt.

Chương 10: Gặp Lại Nữ Thần.