Chương 254: Đòi tiền!

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

----------------------

Vũ Hoàng lăng mộ triệt để kết thúc.

Bất quá, trên đường phố thủy chung vang lên tiếng nghị luận của mọi người, còn về người nào thu được truyền thừa Tiêu Dao Hoàng thì không ai biết cả.

Đám người nghị luận về sự tình lăng mộ đồng thời cũng nói về Vân Phi Dương!

Thái Trưởng Lão Nhiễm gia vạch trần hắn là người trộm chí bảo sinh ra tại Bách Dược Cốc nhưng các đại gia tộc lại làm như không nghe thấy, từng gia tộc rời đi không quản chuyện này, việc này cũng quá lạ, không hợp lý nha.

Phải biết.

Trước kia có dòng chính gia tộc tại Bách Thảo Dược Cốc ngoài ý muốn cướp đoạt bảo vật.

Kết quả sự việc bị bại lộ, các đại gia tộc liên hợp xuất động tạo áp lực, dưới bức bách cùng áp lực, cuối cùng dòng chính kia không chỉ giao đồ vật ra mà còn bị gia tộc mình phế tu vi trước mặt mọi người.

Đây vẫn chỉ là ngoài ý muốn.

Vân Phi Dương đoạt trứng, chính hắn cũng thừa nhận, tại sao các đại gia tộc bỏ mặc?

- Có lẽ kiêng kị Đông Lăng học phủ.

- Chỉ có thể giải thích như vậy.

Võ giả không biết rõ tình hình, suy đoán lung tung.

Nhưng.

Không qua mấy ngày, Vân Phi Dương cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, nghênh ngang xuất hiện trên đường phố chính trong thành.

- Tên này, muốn đi Nhiễm gia?

- Đông Lăng học phủ khẳng định đã dàn xếp ổn thỏa, cho nên để hắn đi trả trứng?

Võ giả Đông Lăng hứng thú theo sau.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)

...

Nhiễm phủ.

Vân Phi Dương cưỡi Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ tới đây.

Hộ vệ Nhiễm gia nhận biết thiên tài Đông Lăng học phủ, nhưng cũng làm theo phép dò hỏi:

- Đến nhiễm phủ ta có gì việc gì?

- Xoát.

Vân Phi Dương nhảy từ lưng hổ xuống, nói:

- Muốn đòi tiền.

Muốn đòi tiền?

Hộ vệ cùng đám võ giả vây xem ngây người.

Nhiễm gia tuy không phải gia tộc lớn nhất tại Đông Lăng thành, nhưng vốn liếng vẫn có, lúc nào thiếu tiền tiểu tử này?

Hộ vệ thản nhiên nói:

- Ngươi ở chỗ này chờ, ta đi bẩm báo gia chủ.

- Không cần.

Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước cổng chính, một quyền đập tới.

- Bành!

Đại môn Nhiễm gia chất liệu thượng đẳng bị đánh nát.

- Con mẹ nó!

Mọi người trừng to mắt.

Giờ phút này, bọn họ đã xác định, tên này không phải đến để đòi tiền mà đến tìm phiền toái!

- Ngươi!

Mấy tên hộ vệ Nhiễm gia giận không nhịn nổi, nhưng không ai dám động thủ, bọn họ không ngu, người này đã đánh bại Trương Hằng, nếu mình xông lên, nhất định gặp chuyện không may.

- Ba.

Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:

- Cái này chẳng phải đơn giản hơn nhiều.

Một chân bước vào Nhiễm gia.

- Con mẹ nó, tên này quá vênh váo!

- Lợi hại!

Mọi người bội phục không thôi.

Phải biết, từ khi Đông Lăng thành thành lập đến nay, còn không ai dám đến một gia tộc tìm phiền toái như thế!

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)

...

Nội viện Nhiễm gia.

Vân Phi Dương đường đường chính chính đi vào.

Giờ phút này, rất nhiều võ giả Nhiễm gia bị kinh động lao ra, ánh mắt phẫn nộ theo dõi hắn!

- Vân Phi Dương!

Nhiễm gia gia chủ phẫn nộ quát.

- Ngươi...

Đại môn bị đánh nát là sỉ nhục, nếu như tin tức này truyền đi, gia tộc bọn hắn thế nào còn lăn lộn tại Đông Lăng thành!

Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Nhiễm gia các ngươi có ba mươi người tiến vào lăng mộ, số người còn sống tiến vào Cổ Chiến Trường là mười tám, mỗi người một vạn lượng, nhanh giao tiền.

Gia chủ Nhiễm gia ngây người.

Từ Ngũ Hành Bát Quái Trận đến Cổ Chiến Trường, võ giả nhà hắn thương vong bao nhiêu, hắn còn không cẩn thận tính qua, tên này sao rõ ràng như vậy?

Còn có!

Một người một vạn lượng, có ý gì?

- Không hiểu sao?

Vân Phi Dương nghiêm túc nói:

- Trong mê cung, ta lôi ra một con đường máu chỉ dẫn các ngươi, cho nên mỗi người sống sót đều cần trả ta một vạn lượng, xem như báo đáp phần ân tình này.

Quả nhiên, gia hỏa vô sỉ này sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào!

Muốn đòi tiền thì phải có lí do, và đây chính là lí do!

Sắc mặt gia chủ Nhiễm gia nhất thời khó nhìn, hắn không thể không thừa nhận, võ giả Nhiễm gia có thể còn sống tiến vào Cổ Chiến Trường bởi vì huyết lộ!

Nhưng...

Hắn đè ép lửa giận, nói:

- Vân Phi Dương, tuy ngươi cứu không ít người Nhiễm gia, nhưng ở Cổ Chiến Trường cũng giết chúng ta, cho nên ân oán xóa bỏ!

- Xóa bỏ?

Vân Phi Dương cười lạnh nói:

- Ngươi không có ý định trả thù lao?

- Không sai!

Thái độ gia chủ Nhiễm gia rất cường ngạnh.

Nơi này là Đông Lăng thành được Lâm gia bảo hộ, tiểu tử này tuy rất mạnh, nhưng chắc chắn sẽ không...

- Bành!

Đột nhiên, tường ngoài nổ một cái khe.

Vân Phi Dương nhẹ nhàng thu tay lại, lãnh đạm nói:

- Nhiễm gia chủ, đây chính là hậu quả không phối hợp!

- Ngươi...

Bành!

Một cỗ thuần linh lực cuồng bạo bạo phát, tường ngoài Nhiễm gia lần nữa sụp đổ!

- Trâu a!

- Phục!

Một lời không hợp thì đánh nổ tường, vũ giả bên ngoài xem chiến triệt để bái phục, thử hỏi còn có ai dám ở Đông Lăng thành làm ra cử động Bá khí như thế!

Sắc mặt Gia chủ Nhiễm gia nhất thời đen lại.

Kẻ này thực lực mạnh, hắn sớm từ trong miệng gia chủ Mạc gia biết được, nhưng khi trước hắn còn có thực lực đối kháng 20 tên Vũ Tông, quả thực mạnh khoa trương.

Làm sao bây giờ?

- Hô!

Nội viện Nhiễm gia bay tới một thân ảnh.

Thái Trưởng Lão Nhiễm gia!

Hắn cuối cùng nhịn không được, mang theo thuần linh lực cường thế oanh đến, cả giận nói:

- Tiểu tử, ngươi thật ngông cuồng!

- Bại tướng dưới tay!

Tay phải Vân Phi Dương vung lên, âm thanh lạnh lùng nói:

- Nằm xuống cho ta!

- Xoát!

Một đầu Cự Tượng bỗng nhiên xuất hiện tại nội viện Nhiễm gia, Cự Tượng vung Trường Tị, giơ hai cái móng to lớn.

- Mẹ ta ơi?

- Vũ kỹ gì đây?

Ngoại giới, mọi người thấy một màn này, nhao nhao chấn kinh.

Sắc mặt Thái Trưởng Lão Nhiễm gia cũng đại biến, trong mê cung hắn bị một chiêu này của Vân Phi Dương đánh thành bóng mờ, cho nên lúc này vội thi triển thân pháp né tránh.

Nhưng mà.

Như ý thức được hắn sẽ tránh, chưởng của Vân Phi Dương vẫn áp xuống.

- Ầm ầm!

Móng Cự Tượng cùng chưởng áp xuống, nháy mắt giẫm nát phòng khách Nhiễm gia, nơi đây trở thành một vùng phế tích bốc lên cuồng phong khí lãng.

Gia chủ Nhiễm gia cùng đám võ giả trong phạm vi bị khí kình lộng hành quấy rối thổi bay ra ngoài.

- Quá lợi hại!

- Đệ nhất thiên tài Đông Lăng học phủ đây sao?!

Đám người xung quanh ngốc trệ.

Một khắc này, bọn họ có thể khẳng định, uy lực một kích này của Vân Phi Dương tuyệt đối có thể miểu sát Trương Hằng!

Quá mạnh! Quá kinh khủng!

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)

...

-Đáng giận!

Thái Trưởng Lão Nhiễm gia rơi vào khu vực an toàn, mắt thấy kiến trúc bị hủy, kém chút tức hộc máu.

- Mười tám người.

Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- 180 ngàn lượng, Nhiễm gia các ngươi không bỏ ra nổi?

Mọi người sụp đổ.

Cái này không phải vấn đề về tiền, mà là tôn nghiêm một gia tộc!

Ngươi đánh đến tận cửa, hỏi sao người ta nhịn được!

- Vân Phi Dương!

Ga chủ Nhiễm gia nắm ngực đứng lên, phẫn nộ quat.

- Không nên ép người quá đáng!

Đối với câu nói này.

Vân Phi Dương trực tiếp coi thường, năm đó thời điểm tu vi lão tử yếu kém, dòng chính các ngươi khiêu khích cùng nhục nhã như thế nào, tại lăng mộ Cổ Chiến Trường cùng những gia tộc khác liên thủ công kích sao các ngươi không nghĩ tới câu này!

Nhưng hắn không nói gì.

Bời vì, hết thảy đều là nói nhảm!

Vân Phi Dương tà mị cười một tiếng, nói:

- Lão tử đang buộc ngươi đấy, ngươi có thể khó dễ được ta?

Nói xong, tay phải vung lên!

Khí kình mạnh mẽ bạo phát, trực tiếp đánh nát lầu các bên trái, hắn âm u nói:

- Muốn giao tiền hay muốn phủ đệ Nhiễm gia hóa thành phế tích?!

Cuồng ngạo, bá khí!