Chương 503: Lo lắng vì tiền.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Vào Thủ đô một chuyến thật không dễ dàng, Lỗ hổng về vốn là rất lớn nếu như không giải quyết được vấn đề này, khi trở về càng khó khăn hơn.

Nếu như 120 tỉ đồng kinh phí dự trù từ trước không đủ sẽ cần phải triển khai một chiến lược lớn, phải hạn chế tiêu pha, trong lòng Đường Sinh cũng ưu tư. Tài khoản Cẩn Sinh quốc tế có hơn 10 tỉ đô la Mỹ, nhưng khoản tiền đó chưa đến nước cùng thì cũng không thể động tới. Khoản tiền đó từ khi bắt đầu kế hoạch đều nằm trong tính toán phát triển của Cẩn Sinh, không thể để bên đó bỏ một đống tiền để giải quyết chuyện bên này, Sở Đại là Sở Đại mà.

Đường Sinh nghĩ xa hơn một chút, nếu Sở Đại bên này triển khai động tác, Cẩn Sinh muốn quy hoạch sự phát triển của tương lai, Giang Lăng Cẩn Sinh La Sắc Sắc phải làm nên sự nghiệp, phải tính được các điểm quy mô nhỏ là gì? Ngay cả đưa công ty ra niêm yết trên thị trường đều không có? Dựa vào đâu!

Số vốn trăm tỉ nhân dân tệ có thể được liệt vào trong 500 công ty lớn của thế giới. Có thể nói rõ ràng hiện nay Sở Đại cũng chỉ vừa mới bước đi, cái gì cũng chưa có? Chỉ như vẽ nên một bản kế hoạch tuyệt đẹp nên không thể dùng tới tiền trong tài khoản quốc tế của Cẩn Sinh, nhưng…. Tháng trước hắn và Mai Chước đã bàn một chuyện bí mật, người khác khó mà biết được, cũng không phải Đường Sinh không muốn động tới số tiền 10 tỉ đô la Mỹ đó, chỉ là muốn dùng cũng không động được, tại sao? Vào thị trường cổ phiếu, việc này chỉ mình Mai Chước biết, cũng là do cô và người tâm phúc đang thao túng.

Đường Sinh là người tái sinh, đầu hắn rất nhiều ý tưởng, ai cũng biết chơi cổ phiếu rủi ro rất lớn, hắn muốn đổ một đống tiền vào, chỉ sợ các người đẹp bên cạnh có ý kiến, vì vậy hắn đã chọn lựa tiến hành một cách âm thầm, thuyết phục Mai Chước dần dần đến khi cô đồng ý mới thôi, còn không cho phép cô nói việc này với ai, nếu không Sở Đại sẽ phải thất bại.

Năm 2005, là năm cổ phiếu của Ngưu Thị xuất hiện trên thị trường chứng khoán, tăng mạnh nhất từ lúc mở thị trường tới giờ, cơ hội này có thể bỏ qua sao?

Nếu Đường Sinh nhớ không nhầm lần tăng mạnh này rõ ràng đã tăng hơn 510%, là lần tăng mạnh nhất của thị trường chứng khoán trước năm 2010.

Hắn nói với Mai Chước, hạ tuần tháng 6 bắt đầu âm thầm đầu tư vào thị trường cổ phiếu là được, vài mã cổ phiếu có thể biến động, chúng ta trợ giúp nó đến hạ tuần tháng 6. Mai Chước thấy chỉ số chứng khoán Thượng Hải vượt 1000 điểm, thì bắt đầu thực thi kế hoạch của Đường Sinh, nghĩ hiện nay Cẩn Sinh hoặc Sở Đại rõ ràng cũng không dùng tới khoản tiền này, cô cũng nghe lời mà thực hiện, hơn nữa Đường Sinh là bạn trai của cô, có thể không nghe được không?

Ngưu thị liên tục tăng hơn hai năm liền, từ tháng tư năm 2005, Uỷ ban điều tiết chứng khoán quốc gia đã tuyên bố cải cách cổ quyền, sau khi giải quyết vấn đề này cùng với sự tăng giá của đồng nhân dân tệ, tháng 6 chỉ số chứng khoán Thượng Hải đã vượt qua ngưỡng nghìn điểm, một đường thẳng tiến, đến tháng 10/2007 đã đột phá 6100 điểm.

Hai năm, cổ phiếu Ngưu Thị tăng 510 %, nghĩa là tăng gấp năm lần, đầu tư vào 80 tỉ, khi rút ra sẽ được 400 tỉ.

Mới hai năm trôi qua, nếu đem 10 tỉ đô la Mỹ, tương đương gần 80 tỉ NDT đầu tư thì sẽ kiếm được bao nhiêu? Thị trường chứng khoán, không thể nghi ngờ là nơi kiếm tiền rất nhanh, hơn nữa là một lần tăng mạnh, Đường Sinh không thể bỏ qua nó, khoản tiền này nhất định kiếm được rồi.

Đầu tư vào công thương nghiệp là chiến lược quy hoạch lâu dài, thị trường chứng khoán là đầu tư ngắn hạn, 80 tỉ nếu đầu tư vào công thương nghiệp, hai năm cũng chỉ mới cơ bản xây dựng được bước đầu, muốn thu hồi vốn ban đầu cũng không thể, mong có lợi nhuận tăng gấp năm lần là nằm mơ. Nhất định không được đánh rơi miếng bánh này.

Giống như Sở Tinh, Tú Hinh các cô đều biết rằng trong tài khoản quốc tế của Cẩn Sinh có 10 tỉ đô la Mỹ, trong lòng không gánh nặng, vì vậy hầu hết việc kinh doanh cũng dám đàm phán, bởi đã có hậu thuẫn đằng sau, thật ra thì toàn bộ tài khoản hậu thuẫn đều nhét hết vào chứng khoán rồi, chỉ là Đường Sinh không nói cho họ biết thôi.

Từ năm 2005 về sau, tỉ giá hối đoái của đô la Mỹ so với NDT rớt thảm hại, cho nên có đô la Mỹ sẽ muốn đổi ra NDT, đô la Mỹ hạ thì NDT tăng, nói cách khác là không có lời. Hiện tại Đường Sinh ưu tư về vấn đề tài chính, không phải giả sầu mà sầu thật, Sở Tình, các cô không biết.

Đương nhiên Đường Sinh cũng không đem tất cả vốn ném vào chứng khoán mà không mưu đồ sự phát triển, điều này không hợp với lợi ích của hắn. Giống như hiện nay rõ ràng là Sở Đại tiến hành đại kế hợp nhất tám Cục khai thác của Giang Trung, xét về lâu dài không so được với việc kiếm các khoản tiền ngắn hạn trên thị trường chứng khoán, vấn đề là lợi ích lâu dài, điểm này là cao nhất, nói khó nghe một chút, trữ lượng than đá của tỉnh Giang Trung, hắn cũng không thể khai thác tới hai ba trăm năm, đúng không?

Nhưng nếu bỏ qua kì cải tổ và hợp nhất này, lợi nhuận lâu dài này chẳng khác nào dâng hai tay cho kẻ khác, việc này không thể được.

Tính toán này của Đường Sinh chỉ có Mai Chước biết được, không phải không tín nhiệm người khác nhưng hắn sợ người khác lo lắng.

Buổi sáng vừa gọi điện thoại cho Đường Thiên Tứ nhờ hắn quan hệ với Trung ương và Bộ tài chính giúp, do Quan Cẩn Du - Chủ tịch Sở Đại tự mình đi đàm phán, tuy nhiên cũng cần phải tạo nên bối cảnh mạnh mẽ cho Sở Đại và của cổ đông của Đại Tân, để lão Ông đi tham dự đàm phán, không có mục đích nào khác, chính là xin Ngân hàng Trung ương cho vay và Bộ tài chính ủng hộ các khoản vay đặc biệt, phải kiên trì chứ nếu để mặc nó thì không có tiền cho hắn.

Quan Cẩn Du cười gượng, xem ra việc nhỏ này cũng không nhẹ. Đường Sinh hướng về cô nháy mắt:

- Chủ tịch Quan, nhiệm vụ của dì cũng không lớn, lại vay của Bộ tài chính 10 tỉ , không vay được không cho dì đi Tây Kì, hừm… Tôi rõ ràng phải một mình trở về Nam Phong.

Sở Tình và Tú Hinh đều cười, tất cả mọi người bên cạnh Đường Sinh đều là do hắn giúp đỡ, hắn giống như vị Hoàng đế đưa ra các chiếu thư, hắn chỉ đạo người khác rất ít khi tự mình làm việc gì, lnhư lời hắn nói: Tôi mà làm tốt tất cả rồi thì các người làm cái gì?

Quan Cẩn Du liếc mắt một cái :

- Hay là cậu giết tôi luôn cho rồi! 10 tỉ? Cậu cho rằng chuyện đó dễ dàng lắm sao?

- Hơ… Chỉ là đùa thôi mà, có lão Ông đi cùng dì, còn có hi vọng. Đúng rồi, Trần tỉ, chiều đặt vé máy bay nhé!

Hắn thật sự chuẩn bị đi rồi, vào Thủ đô có vài ngày, việc lớn cũng cơ bản làm xong, tiền muốn kiếm nhiều cũng không xong, xem biểu hiện của Quan Cẩn Du và Lão Ông, mình cũng không thể làm được, tiểu tử xấu xa như mình không thể đến nói chuyện với Ngân hàng Trung ương và Bộ tài chính được?

- Chuyện đó có Tình tổng và Hinh tổng còn có Trần Tỷ và Cam Định đặt chuyến bay thẳng Tây Kì, tôi đi Nam Phong, tôi phải về một chuyến.

Trần Tỷ gật gật đầu, Quan Cẩn Du cũng bỏ đi, nói chiều muốn đi nhà anh cả một chuyến bàn chút việc, chiều tìm Lão Ông.

Sở Tình cũng cùng Tú Hinh đi vào văn phòng thu dọn đồ đạc, tài liệu, tổng bộ ở Bắc Kinh do Đinh Hải Quân, Hạ Hoa bọn họ tạm thời xử lí và thông báo tuyển dụng một số viên chức. Các cô là lãnh đạo cao nhất, cũng không có thời gian, vội làm các việc vụn vặt, chỉ còn lại Đường Sinh và Cam Tịnh.

Cam Tịnh nghĩ đến kế hoạch đã bàn với Trần Khiết, trong lòng liền chột dạ, có chút tránh né ánh mắt của Đường Sinh:

- Như thế nào? Có chuyện gì vậy?

Ánh mắt Đường Sinh sắc sảo c ỡ nào? Tự nhiên nhìn ra Cam Tịnh có vấn đề. Trong lòng Cam Tịnh càng bối rối, cũng không biết được bên kia mọi chuyện thế nào? Mình làm sao nói với hắn? Cô không thừa nhận, lập tức cười gượng, còn chưa trả lời thì điện thoại của Đường Sinh chợt reo:

- Hả, lão Quân, có việc gì?

Cũng không biết Đinh Hải Quân nói những gì, Đường Sinh nhún vai nói:

- Lúc này nhiều việc nha? Đáng tức giận không? Lại nói không cưới người ta thì cũng đừng làm hại cô ấy nữa, đối với người tôn trọng mới nhận được sự tôn trọng của người khác, ừ, cứ như vậy đi.

Sau khi tắt cuộc gọi xong hắn hướng về Cam Tịnh gượng cười:

- Là chị em của cô, Tần Hiểu và Tiểu Ông đã nói, Trần Khiết đối với Lão Quân không có chút kì vọng gì, lòng tự trọng của Lão Quân bị tổn thương, tìm tôi báo oán nè! Tiểu Ông cũng thật là…quản làm gì những việc không đâu, khiến họ nói tới nói lui.

Cam Tịnh trừng mắt nhìn Đường Sinh:

- Cậu không phải là người tốt, hôm qua còn nói sắp xếp cho Trần Khiết đâu vào đó rồi, cậu dẫn mối sao?”

Phù, Đường Sinh đỏ mặt:

- Không, không, không, tôi thật không có ý như vậy, mọi người đều là bạn bè mà, loại chuyện như thế này có thể cưỡng ép sao? Thật sự cũng có người cưỡng bức, nhưng chắc chắn không phải chúng tôi. Quả dưa bị vặn vắt nhất định không ngọt, có một số người có tư tưởng biến thái thì thích làm chuyện cưỡng đoạt, nhưng chúng tôi tuyệt đối không phải là người như vậy! Không dối gì Cam tỉ, chúng tôi đều là người có thân có phận, có thể làm lưu manh sao?

Cam Tịnh liếc hắn một cái, các người là lưu manh cao cấp có tiền, có bối cảnh mà thôi, ngẫm lại tình cảnh của chính mình, cô liền nói:

- Cậu đã nhận lời tôi rồi, tôi không đồng ý, cậu sẽ không đụng vào tôi, lời này không phải cậu đã nói sao? Tôi hỏi, cậu có thừa nhận không?

Trời! Đường Sinh dõi theo ánh mắt trống rỗng của cô, cảm thấy xót thương:

- Tôi nhớ, tôi thừa nhận, đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh, Cam tỉ có nhân phẩm tốt, biết cách đối nhân xử thế, Đường Sinh khâm phục chị, cố gắng ở lại Sở Đại làm đi, không đến hai năm chị nhất định sẽ trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, người theo đuổi chị sẽ xếp hàng dài, tuỳ ý chị chọn lựa, tôi còn tặng kèm đồ cưới, tôi coi chị như một người chị. Lần đầu gặp mặt chị rõ ràng biết tôi có thể là kẻ lừa đảo còn dám bỏ ra hai mươi nghìn thanh toán hộ tôi, đây là duyên phận không cầu mà gặp, tôi sẽ nhớ kỹ.

Những lời này khiến Cam Tịnh cảm động, đồng thời nửa ngày vừa qua, đối với Đường Sinh có không ít lí giải, xem những người mà hắn tiếp xúc, đều rất doạ người. Nào là Bí thư Lê, Trưởng ban Đường, Tổng giám đốc này, Tổng giám đốc nọ, động đến là mấy chục tỉ đầu tư, là giao tiếp với Ngân hàng Trung ương và Bộ tài chính,.bọn họ là ở cấp độ nào chứ? Thật sốc nhưng đi theo hắn cũng mở mang được kiến thức!

Một người như thế, hắn sẽ không thể lỗ mãng làm bậy với mình? Không thể không tôn trọng sự lựa chọn của người khác được? Vừa nãy xem thần thái lúc hắn ta nói chuyện cũng rất chân thành, từ đầu đến giờ, hắn không hề thay đổi, vẫn rất chân thành,

- Được! Có câu nói của cậu thì tôi yên tâm rồi, tôi cũng tín nhiệm cậu, cũng hi vọng cậu xem trọng sự tín nhiệm của tôi. Lúc nãy cậu có đề nghị nhận cậu làm em trai, tôi không dám trèo cao, tôi biết cậu có lai lịch và hậu thuẫn lớn, chúng ta làm bạn bình thường nha?

- Lời nói này, đơn giản là nhận chị rồi, bây giờ nhận chị, sau này chị là một trong những người chị của tôi.

- Một trong?

Cam Tịnh nuốt nước bọt:

- Vậy, Tình tổng, Hinh tổng họ cũng là?

Cô có phần nghi hoặc, ai bảo phụ nữ bên cạnh Đường Sinh nhiều như vậy? Ngay cả cô “bảo mẫu” của hắn cũng rất đẹp đẽ, cũng hiếm thấy.

- Ừ, đúng vậy, họ đều là chị tôi, sao nào? Con người của tôi rất có duyên với phụ nữ, cũng như Tịnh tỉ vậy, không phải chỉ liếc mắt một cái đã có thiện cảm với tôi sao? Nếu không sao có thể rút ví lấy hai chục ngàn bao tôi, a, không phải, là mua tôi, ơ, cũng không phải…

- Phì, ai thèm mua cậu cơ chứ? Cam Tịnh hơi đỏ mặt, không dám giằng co với hắn về vấn đề này, chuyển hướng sang chuyện khác:

- Thực ra Trần Khiết cũng nói với tôi, Hải Quân kia đã đưa ra đề nghị muốn bao dưỡng cô ấy, cô ấy không thích. Tôi hiểu con người cô ấy, dù có phải đi con đường đó, cô ấy vẫn muốn có thể lựa chọn người đàn ông mà mình có cảm tình, cho dù không tiến xa được cũng coi như yêu một lần, nếu chỉ ham muốn đơn thuần xác thịt như vậy thì thật khó chấp nhận. Nói khó nghe một chút, Trần Khiết là một người con gái tốt, không thể dựa vào bản lĩnh của mình để sống nhưng không muốn bán thân.

- Vâng, tôi hiểu, chúng tôi cũng không có tư tưởng xấu như vậy. À là tôi, không phải y. Lão Quân bản tính cũng không phải là xấu, chỉ là quá kiêu ngạo, xuất thân của y cũng không giống tôi. Nói thật với chị, cha y là Chủ tịch tỉnh, ông nội y là công thần của Quốc gia!

Cam Tịnh trợn tròn mắt, hết sức kinh ngạc, cũng từng nghĩ về sự không tầm thường cùa ba người bọn họ, nhưng không ngờ ông nội của Lão Quân là người có công lớn.

- Còn… cha của Tiểu Ông cũng là quan chức cao cấp?

Cam Tịnh nhếch mép, con trai của Chủ tịch tỉnh? Thảo nào.

- Ừ, Bí thư thành phố Đại Tân Ông Cát Nghĩa là cha của Tiểu Ông!

Lời nói của Đường Sinh lại một lần nữa làm Cam Tịnh chấn động.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 3: An Lập Hoa Niên