Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Trong khi bọn họ đang gây náo loạn tại Bắc Hàng , thì Quan Mâu Du cũng nhận được điện thoại của anh cả Quan Cẩn Bình. Anh cả hiện tại là Vụ trưởng của Ủy ban kế hoạch và phát triển quy hoạch, chức vị này là sau khi người cha đã mất được khoảng bốn tháng thì được nhậm chức.
Ủy ban kế hoạch và phát triển là ngành quan trong cấp Quốc gia. Việc nắm giữ chức vụ này cũng xem như là một loại an ủi sau cái chết của người cha.
Theo quy định chung về phát triển quy hoạch, các doanh nghiệp nhà nước cỡ lớn khi muốn phát triển quy hoạch đều phải xin xét duyệt, điều chỉnh. Quyền hạn rất lớn.
Như vậy, nếu doanh nghiệp nào muốn làm kế hoạch quy hoạch ba năm, năm năm, không đến nhà Quan Vụ trưởng bàn bạc, trao đổi thì sao? Không được thông qua, dự án đó có thể sẽ bị để sang một bên. Bản thân doanh nghiệp có thể tự làm mà không có sự đồng ý, thì đừng hy vọng sự giúp đỡ của Chính phủ. Đến xin phép mà mong có sự giúp đỡ của Chính phủ, phải được sự xét duyệt của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, Bộ tài chính và của Ủy ban phát triển và kế hoạch, cuối cùng còn phải được Quốc vụ viện thông qua. Sau khi hoàn thành quá trình như vậy, sẽ được sự trợ giúp của Chính phủ, cụ thể giúp đỡ như thế nào, bao nhiêu, còn phải xem vào bản lĩnh của chính bản thân.
An Lục Dân của Tập đoàn điện Trung Hoa tới tìm Quan Cẩn Bình. Lúc trước y và Quan Cần Bình cũng đã tiếp xúc nhiều lần. Lần này, em gái Vụ trưởng Quan là Quan Cẩn Du quản lý “Tập đoàn Sở Đại” mới thành lập, An Lục Dân liền phải suy nghĩ, nếu thương lượng không thành với Quan Cẩn Du thì chuyện hợp tác lâu dài trong các công việc của vụ việc Giang Trung là không có khả năng thành công, Tập đoàn Sở Đại có tỉnh Giang Trung là cổ đông lớn, đây đúng là chỗ dựa vững chắc.
Không hề nghi ngờ gì, Quan Cẩn Du có thể thuyết phục người bên Tỉnh ủy Giang Trung đồng ý cho cô làm Chủ Tịch, Lê Thiên Sâm cũng đồng ý với cô, Lê Thiên Sâm còn có thể làm cho Sở Đại chuyển mình biến thành xí nghiệp Trung ương, việc này hao tốn rất nhiều sức lực. Bằng không với bản lĩnh của Đường Sinh, cũng khó mà thuyết phục được .
Cho nên An Lục Dân cho rằng, Tập đoàn điện Trung Hoa nếu muốn có một chân trong chuyện này mà chỉ dựa vào một mình Chủ tịch tỉnh Lương Cẩm Quang cũng không được, bây giờ Lão Lê làm được việc lớn, danh tiếng bống nhiên bay xa, càng đè thấp ánh hào quang lúc xưa của Lương Chủ tịch.
Mặt khác, Sở Đại là hy vọng lớn nhất toàn Tỉnh ủy đặt vào trong việc tập hợp Tập đoàn xí nghiệp Trung ương ở Giang Trung, sản nghiệp than đá Trung ương Giang Trung có sự trợ giúp về tài chính rất hùng hậu, vì thế Tập đoàn nghe tin thì sẽ lập tức hành động, ai sớm tiếp xúc với Sở Đại thì người đó càng có ưu thế nhận được đãi ngộ hợp tác cao.
Vệ Đại Vân mấy ngày nay bận đến sứt đầu mẻ trán, phải tiếp đón những người đứng đầu Tập đoàn tập hợp Tây Kỳ .
Lê Thiên Sâm còn chưa quay về tỉnh, nhưng ông ta đã đem tin vui truyền về , toàn bộ Tỉnh ủy ai nấy đều vui mừng. Bọn họ đều hiểu rằng, nếu thay đổi sản nghiệp than đá , sẽ làm sản lượng tăng lên, càng làm cho sản xuất tư nhân phục hồi nhanh chóng. Hồi tháng tư, để làm nền kinh tế hạ nhiệt, kiềm chế lạm phát, Quốc vụ viện đã ra chính sách hạn chế đầu tư đối với một số hạng mục, đầu tiên là bất động sản. Rút dây động rừng, kết quả làm cho các hạng mục khác cũng bị giảm xuống, nền kinh tế đang thịnh vượng bị ách chế, cảnh tượng tiêu điều dần xuất hiện.
Ngay lúc này lại truyền đến tin hồ sơ thành lập Tập đoàn Sở Đại do Tỉnh ủy trình lên Quốc vụ viện đã được phê duyệt, Sở Đại chính thức nằm trong hàng ngũ xí nghiệp Trung ương, cũng được trợ cấp hàng chục tỷ để chuẩn bị điều chỉnh tập hợp sản nghiệp than đá, đây là tin tức phấn chấn lòng người đến cỡ nào ư? Chuyến đi lần này của Bí thư Lê, đã gặt hái được thành quả to lớn đáng kể.
Tất cả các báo ở Giang Trung: báo Kinh tế, Nhật báo, báo chiều, bào thời sự hàng ngày, tuần san Tỉnh ủy đều lên tiếng khen đợi cùng đặt mong chờ vào Tập đoàn Sở Đại, Quan Cẩn Du, Uông Sở Tình, Bích Tú Hinh, Vệ Đại Vân, chỉ qua một đêm đã trở thành người nổi tiếng.
Là bốn người phụ nữ sao? Đây là gì vậy nhỉ? Hiện giờ phụ nữ có phải quá mạnh mẽ hay không? Tuy nhiên cũng chẳng còn biện pháp nào khác, hiện nay Đường Sinh không được tin tưởng, tin rằng sẽ có người đáng tin cậy đến giúp đỡ hắn vì bối cảnh của sản nghiệp này quá sâu sắc, như thế làm cho một số người đàn ông nắm rõ được cốt lõi nội bộ, như vậy sẽ không thỏa đáng lắm, nhưng có một số người có thể bồi dưỡng được ví dụ như cậu tư của Ninh Hân Vinh Hưng Hoa, hơn nữa Đường Sinh tuổi còn quá nhỏ, chỉ mới gần 18, bạn bè hắn kết giao chỉ có vài người, mà toàn là : Nhị Thế Tổ Cao Tiểu Sơn, công tử bột Đinh Hải Quân, Ông Nguyên, bọn họ có thể làm được cái gì chứ? Chẳng qua đều là con nhà quý tộc mà thôi.
Hiện tại ,bên cạnh Đường Sinh có chị Ngự của Thanh Nhất Sắc là người nắm trong tay những sản nghiệp mang tính tiềm ẩn của hắn, kế đó là các nữ nhân tri kỷ của hắn : La Sắc Sắc, Mai Chước cùng Uông Sở Tình, Quan Cẩn Du, Bích Tú Hinh cùng nắm giữ hai tập đoàn : Cẩn Sinh và Sở Đại. Trên danh nghĩa thì các cô đứng tên còn chủ trì đích thực lại là Đường Sinh.
Có thể khẳng định, hầu hết tài sản đều tập trung ở “ “ bên trong Cẩn Sinh”, hạt nhân cấp hai tiếp theo là có thể phát triển nam tính.
Hiện giờ tỉnh Giang Trung như dấy lên sóng gió lớn, để giành được phần, cả hai tập đoàn lớn đều gia tăng động thái, nhưng cục diện tại Giang Trung đối với sự hợp tác của bọn họ cũng cần phải buộc chặt phòng tuyến, mình đã đến tỉnh Giang Trung thì trên tất cả các phương diện không có khả năng xoay ra bên ngoài, nếu không thì một đám người trong Tỉnh ủy Giang Trung sẽ nhìn anh như thế nào? Anh có còn muốn lăn lộn hay không? Trong tỉnh có xí nghiệp Trung ương của chính mình, Sở Đại. Các anh còn muốn đùa giỡn mờ ám với Tập đoàn điện năng Trung Hoa và Tập đoàn Than Trung Quốc hay sao? Tôi nghĩ anh muốn về nhà nuôi dạy trẻ rồi, trước kia chưa có Sở Đại, đối với việc nắm giữ đại cục có thể nói là không thèm quan tâm đến, nói tóm lại là không thể kiểm soát sự phát triển của người ta.
Nhưng hiện tại tình thế hoàn toàn xoay chuyển. Nếu ai còn không nắm rõ tình thế chung, chỉ có thể về nhà nuôi dạy trẻ.
Phó Chủ tịch thường trực tỉnh liền ngồi nhấp nhổm không yên tại Thành phố Tây Kỳ. Liền mở ngay hội nghị hai ngày liên quan đến điều chỉnh tập hợp sản nghiệp than đá của Tỉnh ủy. Những hành động nhỏ bên ngoài cũng ảnh hưởng mạnh mẽ đến cục diện nói chung, nhưng những gì đã xảy ra bên ngoài cũng không gây ra tiếng tăm gì, những gì chuẩn bị cho hành động bên ngoài đã hoàn toàn hết hy vọng .
Trụ sở chính của Tập đoàn điện năng Trung Hoa và Tập đoàn than đá Trung Quốc đã có kế hoạch khác, các xí nghiệp Trung ương lớn khác của Giang Trung cũng nhận được tin tức, tương ứng với kế hoạch chiến lược nguồn năng lượng Giang Trung bắt buộc phải điều chỉnh. Bằng không đừng nói đến một chén súp mà ngay cả uống một ngụm canh cũng không có, khẩn trương phải điều chỉnh lại sách lược mới.
Bởi vậy mà An Lục Dân đã chuyển hướng sang tìm Vụ Trưởng Quan, hắn hiểu rõ rằng không thông qua và không đàm phán cùng Sở Đại thì có thể nhúng tay vào việc điểu chỉnh và tập hợp các xí nghiệp lớn của Giang Trung hay không? Chỉ có nằm mơ thôi, Sở Đại sẽ coi như là kẻ thù. Như vậy cũng như là đối địch với Tỉnh ủy Giang Trung, sao anh không cẩn thận ngẫm nghĩ lại xem sao?
An Lục Dân đã phải suy nghĩ đến rất nhiều đối sách mới đưa ra được cách này, ngay cả Ngu Quốc Phó cũng đồng ý với cách làm của y, có thể kéo người nhà của Quan Mâu Du đứng cùng phía với mình, không chỉ thu được lợi trong vụ chỉnh hợp Giang Trung, mà còn nắm được lợi thế chính trị. Không thể coi thường thế lực của Quan gia, ngày xưa khi Lão Quan còn sống thì những cán bộ có quan hệ với ông ta ở các khu vực Đông Nam, Giang Tích, Lưỡng Quảng …đều có sức ảnh hưởng tương đối lớn.
- Cậu hẹn gặp Quan Cẩn Bình thương lượng xem sao? Hơn mười năm nữa, với khả năng của y, có thể sẽ đứng trên vị trí ngày xưa của cha y đấy.
Tất nhiên, để được như vậy cũng là do các nhà quyền quý nâng đỡ lẫn nhau.
Quan Gia tại sao lại có thể đứng vững và có sự ảnh hưởng sâu rộng như thế nên không ai bỏ qua việc kết thân với nhà Quan Gia.
Quan Cẩn Bình đã ở chốn quan trường chìm nổi nhiều năm, chút chuyện đó y đương nhiên hiểu rõ, nhưng y chưa dám bộc lộ ý định thực sự của mình. Dù biết hai em gái đang ở Đường Gia, em rể Đậu Vân Huy từ khi vào Đường Gia thế lực càng lớn tại Giang Trung, nhưng thời cơ chưa đến, mình còn phải khiêm tốn. Hai em chưa nói cụ thể tình hình thì mình cứ thuận chiều nào xoay theo chiều đó.
Thái độ của An Lục Dân mờ ám, Quan Cẩn Bình đối phó qua loa, mơ hồ, ăn một bữa cơm trưa thôi thì cơ bản cũng không mang lại tiến triển gì.
An Lục Dân vừa đi khỏi. Quan Cẩn Bình liền gọi điện thoại cho em gái là Quan Cẩn Du, nói về chuyện An Lục Dân của Tập đoàn năng Trung lượng than Trung Quốc mời mình.
- Anh, nên làm như thế nào chắc anh hiểu rõ, có chút chuyện nói ra thì mất lòng nhưng vấn đề nguyên tắc phải đặt lên hàng đầu, em có lập trường của mình, ví như chuyện điều chỉnh và hợp tác xí nghiệp than đá ở Giang Trung, Tập đoàn điện năng Trung Hoa và Tập đoàn than đá Trung Quốc muốn tham gia cũng không có khả năng, không chỉ em không đồng ý mà cả Tỉnh ủy cũng không.
- Cẩn Du, việc này anh cũng không tham gia, em có ý nghĩ như thế là rất tốt, đúng rồi, không phải Đường Thiên Tắc phải quay lại Bắc Kinh sao?
- Vâng, là chuyện của Quốc Khánh Tiền. Anh, em có câu này, khi anh giao thiệp với ai nên cẩn thận, có thể anh nghĩ không có chuyện gì nhưng mọi người xung quanh lại không nghĩ vậy, An Lục Dân và Ngu Quốc Phó rất thân thiết, Ngu Quốc Phó là người không thể tin được, chắc trong lòng anh hiểu rõ? Nhà chúng ta ở Bắc Kinh giờ nên khiêm nhường chút anh ạ.
- Ừ, anh hiểu, cũng không có chuyện gì đâu, về phần anh và An Lục Dân uống rượu cũng chỉ là công tác ứng phó, anh luôn tuân thủ nguyên tắc!
Sau đó, Quan Cẩn Du gọi điện cho Đường Sinh, lúc này hắn đang cùng bọn Cam Tịnh uống rượu, một bàn sáu nữ bốn nam uống khá vui vẻ.
- Cô bé à, hả, cô nói… … thật hả? Ồ, nói vậy thì Tổng giám đốc An cũng là người khôn khéo. Thấy Sở Đại thế lực mạnh mẽ, ông ta liền nhận ra được sức ảnh hưởng tới Giang Trung nên muốn thâu tóm toàn bộ đại cục hoặc tiến hành một số hợp tác xâm nhập, lại muốn đàm phán với cô - Chủ tịch Quan, Tập đoàn điện năng Trung Hoa ư, tạm thời cô không cần có phản ứng gì, kể cả Tập đoàn than đá Trung Quốc cũng vậy, bọn họ giờ giống nhau, trong tay không tiền, có muốn khoe khoang cũng vô dụng, giống như người làm thịt heo mà trong tay không có dao, cô nghĩ có thể làm thịt heo được sao? Ha, ha. Cô liên hệ với Bí thư Lê Đại, hẹn tối nay gặp mặt có được không?
Tắt điện thoại, Đường Sinh cũng không thèm để ý người khác thấy thế nào, hắn nâng chén đề nghị:
- Nào, nào , nào, các vị, nâng ly nào!
Quân Lão Ngũ ngửa cổ uống cạn trước, sau đó thật cẩn thận nói với Đường Sinh:
- Đường Sinh anh em, hiện giờ công việc của tôi không tốt. Mấy năm qua cũng tích góp được chút tiền, lại nghe Hải Quân nói cậu đang làm chuyện đại sự, có thể cho tôi đóng góp cổ phần được không, khoảng hơn ba mươi triệu!
Cam Tịnh, Trần Khiết, Tần Hiểu đều trố mắt, không phải quá khiêm tốn đó chứ? Ba mươi triệu mà cũng gọi là tiền nhỏ hay sao? Lại một trang hảo hán.
Còn chưa nói xong đã bị Ông Nguyên khinh bỉ:
- Xì, ba mươi triệu thì làm được cái gì, chỉ việc thuê Bắc Cảng ở Tô Tân ba mươi năm mà đã ba tỷ, phí sử dụng một năm là một trăm triệu, thanh toán trước 10%. Còn chưa làm được gì, mà đã tiêu mất mấy trăm triệu, Cảng Tân Đại bên kia có biết chi bao nhiêu tiền không? Hai mươi tỷ đó, người anh em, khi các hạng mục bắt đầu khởi công lại thì cần khoảng hơn mười tỷ cơ.
Đinh Hải Quân cũng khịt khịt mũi nói:
- Với số tiền này của anh, nuôi bà vú cũng chả đủ, củ chuối thật. Tuy nhiên con rận cũng là thịt. Này, Đường Sinh, cứ nhận đi, cứ cho hắn làm cổ đông nhỏ được không? Tên này ở hai địa bàn Bắc Kinh – Thiên Tân cũng coi như có chút tiếng tăm, nếu có sự tình gì ở đó, cũng có thể dùng y.
Bọn Cam Tịnh đều trợn tròn mắt. Anh đúng là khoác lác. Rượu các ngươi uống đều là bọn ta thanh toán, thế mà ở đó khoe khoang tiền mấy chục tỷ sao? Chị em chúng tôi khinh bỉ bốn tên mặt dày các ngươi, Trần Khiết và Tần Hiểu cũng bĩu môi, nói ba mươi triệu các cô còn tin chứ hai mươi tỷ ai tin được chứ?
Đường Sinh liếc mắt nhìn Quân Lão Ngũ, cười nói:
- Cậu nhập cổ phần vào cảng Bắc Đại của Sở Đại ở Bắc Kinh – Thiên Tân đi, còn nữa, Lão Quân, vấn đề tài chính cậu nên tiếp tục phát động ảnh hưởng của dân chúng, một trăm triệu cũng không được chê ít, một tỷ không được cho là nhiều, nên tích cóp từ quần chúng, đặc biệt là từ cái tên họ Bao kia. Nên tập trung vốn!
- Ồ, tôi hiểu rồi, sẽ ép hắn phải bỏ ra ít nhất là năm trăm triệu, nếu không thì loại bỏ hắn tại Bắc Kinh, ha ha, nào… uống thôi!
- Được, Tiểu Ông, cậu cũng theo tôi đi thu thập chút đi. Nửa ngày nữa tôi phải về Giang Trung rồi.
Chuyện điều chỉnh hợp tác cục diện các xí nghiệp của Giang Trung cần phải bắt đầu rồi, Tập đoàn điện năng Trung Hoa và Tập đoàn than đá Trung Quốc khẳng định sẽ có trăm phương nghìn kế để chia sẻ miếng bánh ngọt này, sẽ còn nhiều người mới nữa muốn nhúng tay vào, chúng ta nhất định phải trấn giữ chuyện này.
Ông Nguyên gật gật đầu:
- Để tôi nói với ông già ở nhà một tiếng, nếu là đi theo cậu, ông ấy đồng ý ngay. Ha, ha.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 3: An Lập Hoa Niên