Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Quan Cẩn Du là con gái nhà họ Quan, lão gia nhà họ Quan không chỉ tạ thế ngay trong dịp năm mới mà những quyết định sau khi đã đóng nắp quan tài đã gây ra rất nhiều biến động. Cuối cùng thì Đường Lão gia ở Núi Thanh Trúc thể hiện thái độ sẽ định ra hướng đi chính cho danh tiếng đời sau của lão Quan. Rất nhiều người cho rằng thái độ cuối cùng này của Đường lão gia là rất bình thường.
Không ai có thể xóa bỏ những công lao của lão Quan trước nay cả. Mặc dù những năm cuối đời có xảy ra một số chuyện nhưng công lao của ông cũng đủ để bù đắp những tội lỗi đó.
Cho tới nay thì chủ trương chính trị của lão Quan và Đường lão gia vẫn luôn khác biệt nếu không muốn nói là có sự mâu thuẫn khá lớn. Song cuối cùng Đường lão gia ở Núi Thanh Trúc vẫn xuất hiện bên linh cữu của lão Quan đã thể hiện thái độ rộng lượng của ông ta rồi. Cũng đúng, đứng ở vị trí đó của ông ta nếu không có thái độ rộng lượng thông minh kia thì là sao có thể thu phục lòng dân được đây?
Nhưng trong lòng ông ta thật sự thay đổi cách nhìn với người nhà họ Quan sao? Có ai tin không? Có lẽ đa số họ đều không tin đâu.
Nhưng mà lúc mệnh lệnh của Quan Cẩn Du được đưa tới Ủy ban quản lý giám sát tài sản nhà nước thì trong long Khương Thế Bình chủ nhiệm Uỷ ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước có chút sợ hãi. Ông ta đang gặp khó khăn trong việc tuyển chọn ứng viên vào vịt rí Tổng giám đốc Tập đoàn Sở Đại, thực tế ông đối với con cháu nhà họ Quan cũng không xa lạ gì. Lúc Lão Quan còn sinh thời, con cháu nhà họ Quan cũng rất có uy phong.
Dù sao thì lão Quan cũng là một trong những lãnh đạo trong hàng ngũ cấp Quốc phó, xếp tong 30 vị lãnh đạo có sức ảnh hưởng nhất trong Đảng và Chính phủ, cũng coi như là lững lẫy số một rồi. Sau khi sự kiện Đông Nam được phơi ra ngoài ánh sáng thì sức ảnh hưởng của lão Quan mới bắt đầu giảm bớt, cứ thế đến lúc ông qua đời.
Hai ngày nay, Ông Cát Nghĩa của Đại Tân và Lê Thiên Sâm của Giang Trung tấp nập ra vào Quốc vụ viện để gặp gỡ với Phó tổng quốc vụ thứ nhất Nhiễm Hàn Thăng (Phó tổng quốc vụ hoặc Phó thủ tưởng là người đứng thứ hai ở Quốc vụ viện)
Nhiễm Hàn Thăng là một trong ủy viên thường vụ hội đồng chính trị quốc gia, Phó tổng quốc vụ thứ nhất (Ccấp bậc là cấp Phó quốc nhưng nhận đãi ngộ của cấp Chính quốc)
Tóm lại những ủy viên thường vụ hội đồng chính trị quốc gia đều là chức vụ trong đảng, ngoài ra còn có phó chủ tịch nước được hưởng đãi ngộ cấp chính quốc. Nhưng cấp chính quốc thực sự chỉ có 5 chức vụ là: Chủ tịch nước, Chủ tịch đại biểu quốc hội, Tổng quốc vụ viện, Chủ tịch, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc.
Đây là những kiến thức cơ bản, cấp bậc là cấp bậc, chức vụ là chức vụ, đãi ngộ là đãi ngộ, nhất định không được nhầm lẫn!
Sau đó, Phó tổng quốc vụ Nhiễm liền triệu tập hội nghị bao gồm các ủy ban đầu ngành như Ủy ban phát triển và cải cách nhà nước; Ủy ban quản lý giám sát tài sản nhà nước; Bộ tài chính để thảo luận về hồ sơ của tập đoàn Sở Đại mà tỉnh Giang Trung đưa lên xem có được liệt vào danh sách doanh nghiệp quốc doanh hay không? Đến tham dự hội nghị còn có Ông Cát Nghĩa của Đại Tân, Lê Thiên Sâm của Giang Trung…kết quả cuả hội nghị là tập đoàn Sở Đại được trở thành doanh nghiệp quốc doanh.
Không có cách nào khác mà, nguồn vốn của Sở Đại rất hùng hậu. Việc này với nguồn vốn hùng hậu là hai chuyện khác nhau, người ta là thỏi bạc trắng mà!
Chủ yếu là do Lê Thiên Sâm và Ông Cát Nghĩa cấu kết thành công, ủy viên thành phố Đại Tân và chủ tịch tỉnh ủy Giang Trung hợp tác làm cổ đông của tập đoàn Sở Đại. Nếu như chỉ có hai bọn họ thì làm sao có thể đầu tư 40 tỷ được, đối với Quốc vụ viện mà nói thì nhất định sẽ hết sức ủng hộ doanh nghiệp quốc doanh như vậy rồi .
Ngoài ra cũng là do công tác tuyển chọn chủ tịch tập đoàn Sở Đại nhiệm kỳ đầu tiên cũng đã được bắt đầu. Là do ban tổ chức trung ương đề cử, Ủy ban giám sát tài sản nhà nước xét duyệt, cuối cùng giao cho Quốc vụ viện phê chuẩn. Do ủy ban tổ chức trung ương và ủy ban giám sát tài sản quốc gia cùng bổ nhiệm nên cấp thấp nhất của Chủ tịch tập đoàn Sở Đại cũng là cán bộ cấp ban ngành.
Ban Tổ chức Trung ương liền giới thiệu 2 người nữa, một người là Quan Cẩn Du, một người nữa thì không cần nhắc tới nữa, chính là chỉ để làm dáng thôi.
Khương Thế Bình xem xong hồ sơ của Quan Cẩn Du, trong lòng có hơi thắc mắc, chính là cán bộ đã từng nhậm chức 2 năm ở thành phố Giang Lăng tỉnh Giang Trung sao?
Như vậy bà Quan Cẩn Du này chính là ứng cử viên mà Chủ tịch tỉnh ủy Giang Trung tán thành rồi. Nhưng trong cuộc tuyển chọn của tập đoàn Sở Đại thì không được sự đồng ý của lão Lê và lão Ông thì không thể được, bởi vì họ là cổ đông mà, là người có tiếng nói trong lần tuyển chọn lần này.
Tiếp theo là xem đến thái độ của Quốc vụ viện, Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước cũng tiến hành xét duyệt lí lịch của những ứng cử viên, xem có khả năng chủ trì công việc hay không. Ngoài ra ý kiến của Ban Tổ chức Trung ương cũng rất quan trọng, nếu như Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước bất đồng ý kiến, thì sẽ gây ra tranh luận giữa hai bên. Phía trên như trầm tĩnh nhưng một khi đã xung đột thì khá nghiêm trọng. Khương Thế Bình liền gọi điện thoại cho phó chủ tịch Ngu để hỏi ý kiến của ông ta :
- Ông thấy Quan Cẩn Du thế nào?
- Tôi biết người phụ nữ họ Quan này, nếu chỉ có sự tán thành của Lê Thiên Sâm thì thôi đi, cũng nên biết là nhà họ Quan không có quan hệ lớn lắm với nhà họ Đường đâu.
Phán đoán này là có cơ sở cả. Vì lúc sinh thời lão Quan có sự mâu thuẫn khá lớn với Đường lão gia mà, ông ta qua đời rồi thì không có mâu thuẫn nữa sao?
Mặt khác, Ngu Kiệt Thư hay Khương Thế Bình đều không biết Quan Cẩn Du giữ chức ở Thành ủy Giang Lăng cùng với người nối dõi nhà họ Đường.
- Vậy được, Ngu tổng, tôi cũng đi viết báo cáo đây, bên trên cũng giục quá rồi, cũng là do tập đoàn Sở Đại đột nhiên phát triển mạnh mẽ thế .
- À, là do có khả năng về tài chính mà, nhưng do muốn tập hợp ngành sản xuất than của Giang Trung mà muốn trở thành doanh nghiệp hàng đầu thì rất khó đấy, con đường sắp tới phải đi rất dài. Công trình cảng Tân Đại chính là một trở ngại lớn rồi, không có 20 tỷ mà muốn nhìn được cái khung cơ bản thôi đã là một vấn đề rồi.
- Một khi tập hợp thành công, Sở Đại sẽ dẫn dắt Hoa Năng, Trung Môi trở thành doanh nghiệp thứ lớn thứ 3 trong số các doanh nghiệp than hàng đầu cả nước, không thể coi thường được.
- Ừ, tiến hành triển khai công việc dưới sự giám sát của Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước, Thế Bình ông cũng phải nhìn kỹ đấy, cũng nên tiếp xúc nhiều với Quan Cẩn Du nữa.
Khương Thế Bình hiểu ý của lão Ngu, muốn lợi dụng mâu thuẫn của hai nhà Quan Đường đồng thời thông qua Quan Cẩn Du để thực hiện những ràng buộc với Sở Đại.
- Nghe nói nguồn vốn tập đoàn Sở Đại chủ yếu vẫn là của cá nhân, bọn họ có đồng ý để cho quyền quyết định chiến lược của tập đoàn do Quan Cẩn Du nắm hay không?
- Cụ thể như thế nào vẫn cần tiến hành bàn bạc với tập đoàn Sở Đại, Nhiễm Hàn Thăng đích thân chịu trách nhiệm, tôi không can thiệp được, không có cách nào cả..
Gác điện thoại Ngu Kiệt Thư lại gọi điện cho An Lục Dân của Hoa Năng, chỉ thị cho anh ta một mặt tăng cường hợp tác với Giang Trung, một mặt có thể tiếp xúc với Quan Cẩn Du. Người đàn bà này có khả năng sẽ trở thành chủ tịch đầu tiên của Sở Đại nên người họ Quan có giá trị lợi dụng.
Đường Sinh đề cử Quan Cẩn Du, đúng là một nước cờ hay. Cái này gọi là hư hư thực thực, thực thực hư hư làm cho mọi người đều mơ hồ, không biết thế nào là phải.
Thêm một ngày nữa trôi qua, chủ tịch tập đoàn Sở Đại đã được quyết định, Ban Tổ chức Trung ương, Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước cùng nhất trí bổ nhiệm Quan Cẩn Du làm chủ tịch tập đoàn doanh nghiệp quốc doanh Sở Đại, Uông Sở Tình làm phó chủ tịch thứ nhất, các vị trị phó tổng khác do thành phố Đại Tân và tỉnh Giang Trung phái tới, còn thành lập hội nghị cổ đông. Một loạt các tập đoàn liên kết cũng vừa mới được triển khai, bước đầu tiên trong cuộc chinh phục lâu dài vừa mới được tiến hành, vẫn còn sớm mà
Phía Quốc vụ viện và Bộ tài chính, ngân hàng trung ương đều cấu kết với nhau, sau khi ký kết một loạt các hiệp định thì sẽ giúp đỡ Sở Đại 10 tỷ, đầu tiên sẽ đưa 3 tỷ, 7 tỷ còn lại sẽ đưa theo từng giai đoạn, trong vòng 2 năm sẽ được đưa hết. Ủy viên thành phố Đại Tân cũng tham gia cổ đông với 10 tỷ, đầu tiên đưa trước 2 tỷ, 8 tỷ còn lại sẽ đưa hết theo giai đoạn trong vòng 2 năm. Có thể nói Sở Đại đã nhận được sự ủng hộ lớn nhất từ nhà nước và thành phố Đại Tân rồi. Quả là không tồi, nếu đổi lại là Hoa Năng hay Trung Môi thì nhà nước nhiều nhất cũng chỉ hỗ trợ được 3 tỷ, 10 tỷ là chuyện không thể.
Bên trên ủng hộ 10 tỷ cũng xem như là Tỉnh ủy Lê Thiên Sâm xin được sự hỗ trợ đó. Ông ta đã tận tâm tận lực mà vẽ ra cho Sở Đại dung mạo hoành tráng nhất, mấy ngày nay tóc cũng bạc đi mấy phần cũng coi như là làm xong đại sự rồi, hơn nữa lại còn vô cùng thuận lợi nữa.
Cảng Đại Tân cũng coi như là có chuyển biến mới, tập đoàn Sở Đại bỏ tiền chịu trách nhiệm về nó rồi, lợi nhuận sau này sẽ cùng chia với thành phố Đại Tân theo tỷ lệ cổ đông. Ngoài ra nguồn thuế hoàn toàn thuộc về Đại Tân. Có thế nói lợi nhuận là vô cùng, Ông Cát Nghĩa cùng góp thêm một nét bút nữa trong bảng thành tích mỏng của mình.
Về việc thuê lại Cảng Bắc Đại Đường Sinh và Ông Cát Nghĩa cũng nói chuyện với nhau, Lão Ông gọi người đứng thứ nhất, thứ nhì của bến cảng ra và chỉ thị giao lại quyền quản lý cho Sở Đại, trong tương lai sẽ hình thành hai ưu thế song song cống hiến cho Đại Tân.
Đường Sinh cũng khá là độc ác, nói với Quan Cẩn Du, Sở Tình là cứ ký liều một chút cũng không sợ, tiền có thể kéo dài không trả, dù sao Đại Tân còn thiếu 8 tỷ vẫn chưa đưa mà. Bọn họ chỉ là ghi danh mà thôi, đưa trước 2 tỷ cũng đã đầu tư hết vào cảng Đại Tân rồi, còn đầu tư thêm hơn 10 tỷ nữa, ít nhất phải ký 30 năm. Quan Cẩn Du và Sở Tình đi làm việc với hai người quản lý kia đến 3 ngày mới có thể quyết định xong chuyện này.
Một khi những thương nghiệp thuê lần đầu hết hạn thì sẽ dừng hợp đồng không ký thêm nữa, hợp đồng thuê trong 30 năm với tập đoàn Sở Đại có hiệu lực.
Bên trên có lão Ông chỉ thị, bọn họ không ký cũng không xong với hai người họ Quan họ Uông đó. Thực tế ngày thứ 2 hai người phụ nữ đó đã gọi nhị công tử nhà họ Ông Ông Nguyên tới, làm cho hai người đó không còn cách nào khác là phải ngồi xuống bàn bạc, yêu cầu lợi ích ư?, không ký ư? Ông Nguyên dám lật đổ các ngươi luôn.
Hai ngày này sẽ ở lại chi nhánh Bắc Tân ở Đại Tân, Đinh Hải Quân và Hạ Hoa trông coi nơi này rồi , Đường Sinh và Bích Tú Hinh đến cảng Đại Tân đi dạo, giao cho Quan Cẩn Du và Sở Tình làm những việc quan trọng. Ông Nguyên cũng muốn làm một chân cổ đông trong Sở Đại nhưng không tiện, việc này muốn làm cũng phải vòng vo tam quốc một chút.
Ký kết hợp đồng xong với cảng Bắc Đại, Đường Sinh, Đinh Hải Quân, Ông Nguyên cùng nhau đi tới cảng dạo một vòng, cũng xem như là thị sát, sản lượng xuất nhập khẩu hàng năm trên con số 70 triệu tấn của cảng Bắc Đại, cũng coi như rất có quy mô. Đứng trên cảng nhìn con thuyền xa xa, Đường Sinh có cảm giác lâng lâng.
Làm người đứng đầu doanh nghiệp quy mô lớn thật không dễ dàng gì. Không nói đâu xa ngay trước mắt đây thì lấy đâu ra tâm trạng mà đi học nữa? Chỉ nghĩ đến những sản nghiệp có liên quan đến hắn thôi đã đủ đau đầu rồi. Còn Tú Hinh thì lại ở bên chàng trai trẻ của bà ta, đứng cạnh anh chàng mạnh mẽ kia bà ta cũng cảm thấy mình như một người phụ nữ nhỏ bé. Quả thật anh chàng đó lớn thật nhanh, thân thể cường tráng, tuấn tú đẹp trai kết hợp với áo quần sành điệu, đúng là đại công tử hào hoa mà.
Đương nhiên, Nhị Thế Tổ của chúng ta nếu cởi bỏ bộ quần áo đồng phục thì cũng trở thành anh chàng đẹp trai bậc nhất khiến cho cây cỏ cũng phải ngưỡng mộ không thể rời mắt nổi.
- … Ê có nhìn thấy không? Người phụ nữ này hình như cũng có vấn đề với tiểu Đường đúng không? Sao tôi lại thấy cô ta nhìn hắn với ánh mắt dịu dàng thế nhỉ?
Đường Hải Quân và Ông Nguyên đứng cách Đường Sinh và Bích Tú Hinh không xa lắm, đứng nói chuyện với tư cách cá nhân riêng, Tú Hinh cũng được mà Sở Tình cũng chẳng sao, bọn họ cũng chỉ đứng ngắm mà thôi. Tùy tiện chọn một người thì cũng là tuyệt thế giai nhân, làm sao mà để cái tên tiểu tử họ Đường đó cướp mất được?
- Thôi đi, Hạ Hoa của cậu cũng không tồi mà, chỉ có bổn công tử là chung tình thôi, cả đời chỉ yêu một mình Đàm Yên.
- Tôi nhổ vào, anh lén lén lút lút lên thành phố dang rộng đôi cánh ôm chặt các chị em vào lòng, tưởng tôi không biết sao? Anh còn khốn hơn tôi nhiều.
Ông Nguyên ngượng ngùng cười nói:
- Ôi, bay hay không bay cũng không có vấn đề gì, hiện tại là ví rỗng tiền, hay là tôi cũng là ở bên ngoài phát triển giống anh? Sau đó làm quen với Đường Sinh để chen chân vào Sở Đại, sau đó bổn thiếu gia sẽ có thu nhập ngầm rồi đúng không?
- Ừ, chiêu này nhất định phải thực hiện thôi, đàn bà mà, vẫn cứ muốn tìm một nơi vững chắc có thể dựa dẫm được, loại hiền thục ấy mà thì nắm được tài sản của anh rồi thì cũng nhìn anh khinh bỉ rồi chạy mất, anh không tức đến hộc máu ra ấy chứ. Hạ Hoa quả là không tồi, anh đây lén lút nuôi cô ấy cả đời.
- Thực ra tôi cũng vừa mắt một người nhưng người ta lại không thèm để ý tôi. Hơn nữa Đàm Yên giám sát tôi rất chặt, như là bị vợ quản nghiêm vậy.
- Sặc, anh có phải là đàn ông không? Đàn ông chúng ta mà bị đàn bà nhốt trong váy thì còn mặt mũi nhìn ai nữa? Học tập Tiểu Đường kìa!
Hai người liền nhìn về phía Đường Sinh tâm hồn đang treo lơ lửng ở phía xa, trong lòng xuất hiện cảm giác kính phục, nhìn thấy người ta tuổi còn nhỏ mà đã phải gánh vác nhiều trách nhiệm nặng nề đến vậy. Tú Hinh cũng được, Sở Tình cũng được, ngay cả chủ tịch tập đoàn Sở Đại Quan Cẩn Du cũng đều nghe lời hắn ta cả.
- Tôi và ông già nói rồi, tạm nghỉ mà đi cùng với Đường Sinh một chuyến xem sao. Không ngờ ông già không phản đối, ác thật!
Đinh Hải Quân nghe xong cũng nói :
- Cùng nhau nghĩ đi, đợi tình hình công ty bên đó đạt được bước đầu đã thì tôi đi tìm cách anh, chúng ta cùng nhau xông vào…
Trên đường trở về Đường Sinh nói nhỏ với Đường Sinh :
- Tối nay ở Bắc Hàng có một bữa tiệc đêm, chúng ta đi góp vui nhá, có nhiều em xinh đẹp lắm!
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ