Chương 485: Nhân vật kinh người!

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Trong lúc Đường Sinh và Dung nữ ở nhà tán gẫu, Trưởng phòng Liễu cùng Đường Thiên Tứ đi xem nhà mới ở Bắc Kinh, Uông-Bích hai cô cùng đi.

Căn hộ hơi khiêm tốn, xây theo phong cách kết hợp, khoảng 200 m2, chủ hộ là ai cũng không rõ, được thuê dưới danh nghĩa Trưởng phòng Liễu. Nhà cách Bộ tài chính rất gần, ra khỏi khu nhà ở là đường xe lớn chạy được, khu này không quá gây chú ý, giao thông cũng không chật chội.

- Thiên Tứ, có hơi xa xỉ không? Chị và anh chú ở đây thì lớn quá.

Liễu Vân Huệ nói như vậy.

- Ừ, chị dâu, đây là phòng thuê, chúng ta chỉ tạn thời ở đây. Chị vào Bộ tài chính, bên ấy cũng sẽ phân phòng ở tạm thời, hơn nữa ông cụ cũng không thể quá chú ý vào, càng không thể chạy tới xem. Chúng ta cũng rất khiêm tốn, đây lại là phòng của bạn tôi.

Liễu Vân Huệ cũng không nói gì. Lúc10 giờ, Trần tỷ đón Đường Sinh tới xem phòng:

- Ừ, cũng gần.

Đường Sinh nhận xét một câu, Đường Thiên Tứ bảo với hắn:

- Là Mẫn Đạt Hiền của tập đoàn Ngọc Kinh cấp cho, tha hồ ở, không có vấn đề gì.

- Dạ, mẹ à, con sai người đi tìm vệ sĩ và lái xe đến đây, cha mẹ cùng ở phòng này đi. Con ở tầng trên, hai vợ chồng hắn ở tầng dưới, để chăm sóc lãnh đạo, chú Tứ cũng đã điều họ vào ban đặc vụ.

Liễu Vân Huệ hơi ngơ ngác, xem ra sự sắp đặt của đứa con trai khá đặc biệt. Trên đường đến nhà hàng, Đường Sinh nhỏ tiếng nói với mẹ, rằng Lý Vân Phong và vợ hắn Cổ Kim Tú đều là những cao thủ, có họ bên cạnh bố mẹ, hắn mới yên tâm.

Trưởng phòng Liễu liền mỉm cười.

Giữa trưa, tại một phòng ăn trong khách sạn, ngồi quanh bàn có Lý Vân Phong vừa về đến Giang Lăng, Cổ Kim Tú và vợ chồng Đoan Mộc Chân đều đến, Đường Thiên Tứ, Hồng Triệu Phân và con của hai người -Đường Quang, rồi Đường Sinh, Trưởng phòng Liễu, Sở Tinh, Tú Hinh tổng cộng hơn mười người.

Trong bữa tiệc, Đường Sinh hỏi chú Tứ về việc của Tân Đại Cảng, chắc chắn ông rõ ràng nội tình bên trong, chắc chắn biết nhiều hơn Đinh Hải Quân.

Đường Thiên Tứ liền nói đại khái tình hình:

- Sự việc Tân Đại Cảng càng lật ra càng sâu, đến từng hạng mục làm cho Ông Cát Nghĩa rất bị động. Hắn là ngươi của chúng ta, nhưng gánh vác trách nhiệm tương ứng, ai bảo hắn là một nhân vật số một của Đại Tân chứ? Cái tên cuỗm tiền trốn ra nước ngoài, phía nước ngoài đang lùng bắt, nó chạy không thoát đâu, rất nhanh thôi sẽ bắt được thôi. Chủ yếu xem có thể lấy lại được bao nhiêu tiền. Dự án Đại Cảng đầu tư tổng cộng 11 tỷ, dùng cho vốn xây dựng ban đầu ước chừng bảy tỉ, tên đó cuỗm đi gần 20 tỉ, coi như để lại một cái lỗ thủng lớn.

Hóa ra Bí thư Đại Tân Ông Cát Nghĩa có dây mơ rễ má với nhà họ Đường? Ha ha…Đường Sinh cười, trời cũng giúp ta, xem ra đại sự có hy vọng thành công rồi.

- Sao thế? Tiểu Sinh, không phải cháu có hứng thú với Tân Đại Cảng đấy chứ? Đầu tư quá lớn, nếu chỉ tham gia đầu tư một hạng mục ở cảng vụ cũng quá ít ỏi rồi.

Đường Sinh vẫn còn chưa nói với chú Tứ về ý tưởng phát triển của tập đoàn Sở Đại, liền nhân cơ hội này đem tình hình đại khái nói ra.

- Cháu là nương theo việc Tỉnh ủy Giang Trung cải tổ ngành công nghiệp than đá để phát triển chút ít, Uông tổng và Bích tổng mà hợp lực đầu tư thì không thể tay không mà quay về được. Một khi nắm được Tân Đại Cảng, có thể dự đoán được sự phát triển rực rỡ của Sở Đại trong tương lai. Tuy vốn đầu tư lớn nhưng Tỉnh ủy Giang Trung giúp đỡ giải quyết 30 tỷ, chỗ tôi còn thiếu 40 tỷ. Sở Đại quyết đoán như vậy lẽ nào Quốc vụ viện lại không giúp đỡ một tay? Bộ tài chính lại không ủng hộ một chút gì sao? Ngân hàng trung ương lại thờ ơ, bàng quan sao? Mặc dù…nhìn như có lỗ hổng, nhưng thực ra không phải vậy, cũng không phải đổ tiền vào một lần, không trải qua hai năm xây dựng thì cũng không hình thành được quy mô, 40 tỉ chia ra trong vòng hai mươi bốn tháng thì áp lực đầu tư cũng không lớn, chú thấy đúng không?

Đường Thiên Tứ gật đầu:

- Bốn mươi tỉ, cháu cũng không thể chỉ trông cậy vào bên này được! Con đường đầu tư có thể tỏa ra dân gian.

- Hừm…Cái chính là được quốc gia và chính phủ giúp đỡ, Sở Đại và tỉnh ủy Giang Trung có thể đầu tư trước 8 tỷ. Những người đứng đầu Quốc vụ viện có thể cười đểu, họ chắc chắn phải nghĩ biện pháp. Giang Trung vốn là trung tâm khai thác than đá quan trọng trong nước. Đến nay, không thể thành lập được một tập đoàn mạnh mẽ, trong lòng họ cũng tiếc nuối. Mọi người chung tay nhau làm nên nghiệp lớn, chứ không phải chỉ một doanh nghiệp gánh vác, đúng không?

- Khó lường a, Sở Đại và tỉnh Giang Trung có thể xuất ra 8 tỷ vốn đầu tư để tạo nên tập đoàn than đá lớn, khiến người ta phải chấn động.

Đường Thiên Tứ không tránh khỏi nhiều lần nhìn thoáng qua Tinh- Bích hai cô, làm sao mà tiểu Đường Sinh lại có được những cô gái tuyệt sắc như vậy? Tên tiểu tử này thật lợi hại, cùng một lúc có cả hai.

- Chú Tứ, trước tiên chú liên hệ với Ông Cát Nghĩa, trong vòng hai ngày cháu và hai nhà Uông - Bích sẽ đi gặp ông ấy nói chuyện.

- Ừ, không thành vấn đề. Các cháu xem như là cứu lão Ông, chỉ sợ y hưng phấn ngủ không ngon thôi. Có điều, hiện nay tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa cũng vận động cho Tân Đại cảng, bọn họ và Phó tổng Ngu Kiệt Thư bên đấy rất gần gũi, cũng đã vài lần sang Đại Tân rồi. Lão Ông không chào đón bọn họ, cụ thể hiện nay quan hệ với bọn họ phát triển đến mức độ nào tôi cũng không rõ. Ngu Kiệt Thư và lão Ông đều là cán bộ cao cấp của phó Quốc cấp, tranh đấu với nhau cũng không phải là một hai ngày, sau khi dự án Tân Đại cảng khởi công đã có va chạm, xảy ra vấn đề, lão Ông có trách nhiệm, lão Ngu cũng có trách nhiệm.

- Ha, vậy thì tốt, ai cũng không nói được ai. Luận về ảnh hưởng thực tế, Ngu Kiệt Thư là một trong những Phó tổng của Quốc vụ viện, dõi mắt qua các dự án lớn đang xây dựng trên toàn quốc, thoạt nhìn có vẻ như lấn át Ông Cát Nghĩa. Thật ra không phải vậy, lão Ông nắm quyền Đại Tân rất tốt. Bản thân ông là Ủy viên Bộ chính trị trung ương, không hề thấp so với danh vọng của Ngu Kiệt Thư, có quyền phát ngôn đối với các dự án xây dựng và quyết sách của Quốc gia. Một bên gần giũ với nhà họ Vương, một bên có dây mơ rễ má với nhà họ Đường, hai ông lão đứng đầu hai nhà đằng sau họ đều im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn tình hình phát triển.

Nếu tình thế có dấu hiệu báo trước hoặc sự phát triển của tình hình đưa đến một kết luận nào đó, ai thắng ai thua, chỉ cần nhìn là hiểu ngay.

Xét tình hình trước mắt, phía Ngu Kiệt Thư dường như chiếm thượng phong, bởi vì tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa muốn tiếp nhận Tân Đại cảng, nhưng là miễn cưỡng.

Tại sao? Bởi vì tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa điều động không được bao nhiêu vốn. Tập đoàn của họ đang bận rộn xây dựng dự án của riêng mình, làm sao có thể điều động vốn cho Tân Đại cảng? Đây là nguyên nhân của việc chậm trễ hạng mục này, tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa đưa giá quá cao.

- Ông cụ có đề cập đến chuyện này không?

Đường Thiên Tứ nghĩ đi nghĩ lại thấy rất hưng phấn. Bởi vì, sự việc này ông cụ Đường cũng tạm thời chưa lên tiếng. Ông Cát Nghĩa là một trong những cán bộ cao cấp đại biểu cho nhà họ Đường. Nếu ông ta muốn làm mất mặt ông cụ Đường, thì bản thân cũng không vinh dự gì.

- Tạm thời đừng nói chuyện này với ông nội, đợi khi tất cả rõ ràng, để lão Ông báo cáo tin tốt với ông nội, cháu không đoạt công của ông ấy.

- Ha ha…Tiểu tử tốt, cháu còn lợi hại hơn chú nữa, được rồi, chiều nay chú sẽ đi gặp lão Ông.

Đường Thiên Tứ gật đầu cười.

Trưởng phòng Liễu và Hồng Triệu Phân đang nói chuyện, cũng không đế ý đến Đường Sinh và Thiên Tứ. Nhưng Sở Tinh và Tú Hinh đang lắng nghe họ nói chuyện.

Hai cái tên Ngu Kiệt Thư, Ông Cát Nghĩa đều tiếng tăm lừng lẫy trong nước. Nhưng trong miệng hai người dường như chẳng là gì, biến thành lão Ngu, lão Ông cả! Nếu như họ ngồi xổm trên đường bản luận như vậy, tám phần người ta sẽ cho rằng đó là hai kẻ thần kinh, nhưng các cô không hề nghĩ như vậy.

Chuyến đi Bắc Kinh này xem như là cho Bích Tú Hinh và Sở Tinh một chút kiến thức, trước đây Tú Hinh cũng tự cho mình rất có thế, rõ ràng cô có hơn 5 tỷ đô la Mỹ tiền vốn, cũng không quá để Đường Sinh vào mắt, nhưng bây giờ những hành động của Đường Sinh càng ngày càng gây tiếng vang lớn, 5 tỷ đô la vốn đầu tư của mình trong mắt hắn cũng không là gì, chỉ riêng việc tập đoàn Sở Đại muốn tham gia vào ngành công nghiệp than đá cũng đủ doạ người ta rồi. Ôi trời, hóa ra hắn có gốc rễ sâu như vậy? Không ngờ là hậu duệ của một trong năm vị công thần hàng đầu của Quốc gia, thật là dọa chết người ta.

Trước đây Bích Tú Hinh còn có cái dáng của một phụ nữ thành đạt, dám trước mặt Đường Sinh làm ra vẻ một chút, giờ đây, thật sự cô không còn chút dũng khí nào.

Bố cô năm đó cũng là cán bộ thị ủy, cô hiểu sâu sắc giới quan trường Trung Quốc có ảnh hưởng lớn thế nào đối với xã hội. Vậy thì có thể tưởng tượng sự phát triển của Đường Sing trong tương lai đáng sợ đến múc nào? Mình coi như cũng có con mắt tinh đời chọn đúng người, hắn quả là người nhỏ, chí không nhỏ!

Sở Tinh thì không cần nói, tìm người yêu, không ngờ lại là con cháu của một người lừng lẫy như vậy, đây là mệnh gì đây! Bình thường Đường Sinh ở Giang Trung ra vẻ này nọ, họ vẫn cứ cho là hắn dựa vào Bí thư Đường, cũng không đặc biệt chú ý. Bây giờ biết sau lưng hắn có lực lượng lớn như vậy, hóa ra Đường Sinh thật sự rất khiêm tốn, rất khó làm được như vậy, lại ngẫm nghĩ kỹ thì thấy hắn cũng rất đáng yêu.

Cũng khó trách Trưởng phòng Liễu chuyện gì cũng giữ trong lòng, hoá ra cha chồng của bà là người đứng đầu quốc gia, ôi, đúng là người không giống người!

Lúc vừa xuống máy bay, cảm thấy phong thái của Đường Thiên Tứ rất uy nghi, nhưng giờ đây so với Đường Sinh hoá ra cũng thường thôi.

Đại Tân cách Thủ đô khoảng 200 km, đi đường cao tốc tối đa khoảng 2 giờ là tới, không cần phải lái xe quá nhanh.

Buổi chiều, Đường Thiên Tứ thông báo cho Đường Sinh khởi hành đi Đại Tân, Đường Sinh liền cùng Sở Tinh, Tú Hinh ngồi lên xe Trần tỷ xuất phát. Ngoài ra, hắn thông báo cho Đinh Hải Quân, y là thổ địa ở đây, nổi danh công tử ăn chơi trác táng ở Bắc Kinh - Thiên Tân này, để y phụ trách chiêu đãi cũng rất tốt, không hưởng thụ sự sự đãi ngộ đặc biệt của Bí thư Ông, như thế là không biết điều, cũng sẽ khiến lão Ông khó xử, dù sao, địa vị người ta cao như vậy mà.

Đinh Hải Quân cũng không nghĩ Đường Sinh làm sao mà đến Đại Tân nhanh vậy, vội vàng thông báo cho mỹ nữ tin cậy nhất của hắn xuất phát. Đàn ông vẫn tin cậy nhất ở người phụ nữ có quan hệ gần gũi nhất với mình. Ai cũng đều có hồng nhan tri kỷ, Đinh Hải Quân cũng vậy.

Thiếu phụ tên Hạ Hoa, dáng vẻ rất thanh tú, vẻ mặt đoan trang diễm lệ, tóc cắt ngắn, nếu đi trên phố, người ta không nghĩ một phụ nữ như vậy lại chính là người tình của vị công tử Đinh Hải Quân này. Nhưng bị Đinh Hải Quân quấy rầy, không đồng ý cũng không được, Hạ Hoa cũng đành phải chấp nhận.

Tính cách của Hạ Hoa hướng nội, không thích nổi bật, đối nhân xử thế cũng điềm đạm, đầu óc thông minh, linh hoạt, lại có học vấn, nhưng số mệnh không tốt. Khi còn học đại học cô đã bị Đinh Hải Quân theo đuổi, hai người sống với nhau hơn ba năm, Đinh Hải Quân không cho phép cô đi làm bất cứ việc gì, chỉ ở nhà, cái nhà như nơi giam nhốt người đẹp. Thật lòng mà nói, Đinh Hải Quân rất yêu Hạ Hoa, chính là vì cô xuất thân quá bình dân, trong gia đình chắc chắn không đồng ý cho y cưới cô. “Ta nuôi cô cả đời, chúng ta còn muốn sinh con đẻ cái. Dù sao, cả đời này cô là người của họ Đinh”.

Tại Đại Tân có chi nhánh của hội quán Kinh – Tân, lão Bao cũng được thông báo đến Đại Tân, Đinh Hải Quân cần vốn của y, đương nhiên không thể bỏ y. Lúc 5 giờ, mấy người nhóm Đường Sinh cũng tới chi nhánh hội quán Kinh – Tân, ở đây, phía dưới đều dùng làm nơi kinh doanh, chỉ giữ lại tầng trên cùng sử dụng nội bộ.

Hàng loạt các cô gái ra vào hội quán, nếu không có bộ ngực lớn thì cũng có cặp đùi đẹp, theo cách ăn mặc trang điểm, liếc qua một cái có thể nhìn ra đó là các “tiểu thư”.

Quân Lão Ngũ cũng hối hả chạy tới, y cũng có một số tài sản, trong tay có chút tiền, Đinh Hải Quân đâu bỏ qua y, còn liện hệ với rất nhiều người, nói là tại chi nhánh hội quán mới sẽ mở một thương hội. Đinh Hải quân cần thu hút vốn, cần làm nên sự nghiệp, cho nên phải phát huy ảnh hưởng của mình.

Phòng ở tầng trên cùng của chi nhánh hội quán đều là loại phòng tổng thống, Trần - Uông – Bích, ba cô một phong, Đường Sinh một phòng. Thực ra, chắc chắn nửa đêm hắn sẽ đi rời phòng đi “ngủ lang”. Hơn nữa, lúc bình thường Trần tỷ và hắn ở cùng một nhà, chia phòng chỉ là danh nghĩa, chắc chắn hai người nửa bước cũng không rời xa, trên thực tế khi Đường Sinh “dày vò” cô nào cũng không né tránh Trần tỷ.

Đinh Hải Quân dẫn Hạ Hoa gặp Đường Sinh:

- Hạ Hoa là người tin cậy nhất của tôi, người anh em, anh gặp rồi sắp đặt ổn thoả nha.

- Ừ, lão Quân, cậu đã tin người ta, tôi cũng có thể tin được. Buổi tối không có việc của hai người, tôi đi gặp lão Ông nói chuyện, chủ yếu là cậu nhanh chóng nhập vốn, ra sức phát huy ảnh hưởng của cậu, ngày mai tại Đại Tân thành lập công ty Sở Đại Kinh Tân, Hạ Hoa làm Chủ tịch.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ