Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Thâu đêm suốt sáng, đối với những người tìm niềm vui mà nói thì nó cũng không dài, Đường Sinh trở về sau nửa đêm thì cuồng nhiệt yêu La Sắc Sắc đến tận khi mặt trời lên. Đương nhiên với thể chất của Sắc Sắc thì đó là sự hành xác, Lâm Phỉ tránh không xong cũng chịu tai ương, cô trốn không được.
Trước kia cô và Ngọc Mỹ, Sắc Sắc cũng đã có kinh nghiệm một lần chung giường, so với lần hoang đường đó thì lần này thiếu mất một người.
Sắc Sắc phá lệ sáng hôm nay không kiên trì tập yoga nữa, chỉ nằm phủ trên người tình lang.
Bên cạnh họ còn có Lâm Phỉ đang say ngủ, nếu như Đường Sinh không yêu Sắc Sắc hai lần thì đoán chừng cô cũng đang trong giấc ngủ say như vậy.
Trời đã sáng rồi còn ngủ con khỉ gì nữa? Hôm qua đã nhận lời Trưởng phòng Liễu rồi, hôm nay sẽ đưa bà ta đi thăm vài nơi ở Giang Lăng này, Trưởng phòng Liễu muốn xem xem con trai đã làm được gì ở Giang Lăng, xem xét quỹ đạo phát triển của Cẩn Sinh, bởi vì điều này chính là niềm tự hào của bà ta.
La Sắc Sắc không khỏi vì thế mà buồn bực:
- Thật sự đã bị ngươi hại thảm rồi, tôi chân yếu mỏi rã rời thế này làm thế nào đưa Trưởng phòng Liễu đi dạo đây?
Đường Sinh còn chưa tiếp lời chuông điện thoại của Sắc Sắc đã vang lên rồi. Là điện thoại của Trưởng phòng Liễu, nói cái gì mà đi đường còn hơi mệt, sáng nay muốn nghỉ ngơi một chút, đợi buổi chiều sẽ đi dạo sau. La Sắc Sắc ném di động sang một bên hoan hô một tiếng:
- Không chỉ riêng mình tôi là chân tay rã rời.
Đường Sinh vỗ tay một tràng tán thưởng cô rồi vênh mặt cười mắng:
- Dạo này gan to gớm nhỉ? Ngay cả mẹ chồng tương lai mà cũng dám cười à?
Sắc Sắc bị kích động càng đè ép xuống người hắn, cười khì khì nói
- Nào dám đâu, chỉ thuận miệng nói vậy thôi, cậu xúi chết tôi hả!
- Haha… đúng rồi, ba tôi nói về vấn đề của Lý Trọng Phong, cô thay ba tôi nói xem đã nhận bao nhiêu tiền hối lộ rồi? Khai rõ mau.
Sắc Sắc liền đổi sắc mặt, khinh thường nói
-Anh ta còn hối lộ tôi ư? Lão nương nhổ lông chân so với cái cái eo thô của anh ta không? Đơn giản là trông anh ta đáng thương, cứ vài ngày lại đến bợ đỡ tôi, lại mời đi ăn cơm, lại báo cáo các mặt của tình hình rất cặn kẽ, cho nên mới… cha cậu còn nói gì?
Đường Sinh cười khổ lắc đầu
-Chắc là cha tôi có chút thái độ với nhân phẩm của Lý Trọng Phong, chỉ tiếc sắt không rèn thành thép được, anh ta làm việc cũng có khả năng, đầu óc cũng linh hoạt, nhưng chính là quá ranh mãnh, như thế tính cách không lộ rõ, nên cha tôi nói rồi, để anh ta lại Giang Lăng để rèn luyện.
Phù, La Sắc Sắc nghẹn ngào
-Bi kịch của Lý Đại Mật a. nhưng mà cha cậu cũng có thâm ý, rèn luyện anh ta cũng là tạo tiền đồ rồi?
-Này, anh ta có thể tự mình lựa chọn, tôi đoán cha tôi sẽ hỏi anh ta vấn đề này xem anh ta lựa chọn thế nào, nếu anh ta muốn trở về tỉnh, như vậy ba tôi chắc chắn sẽ không nắm giữtương lai của anh ta , nếu anh ta chọn ở lại Giang Lăng, tôi nghĩ cha tôi sẽ sắp xếp tương lai của anh ta.
Ở Giang Lăng, ảnh hưởng của Đường Thiên Tắc càng dễ dàng phát huy vô cùng sâu rộng, chăm sóc một người hay cái gì khác đều rất dễ dàng, người dưới cũng đều nể mặt, cũng không phải nói ở tỉnh thì không có năng lực, vấn đề là những quan chức ở tỉnh có thể để tâm đến một Lý Trọng Phong nhỏ bé hay không?
Không nói những việc quá xa vời, dựa vào ảnh hưởng tiếp sau của Đường Thiên Tắc, Lý Trọng Phong dần dần leo lên chức Giám đốc sở thậm chí Phó tỉnh cũng là có khả năng.
Tách khỏi ảnh hưởng của Bí thư Đường, bây giờ đề bạt hắn làm Phó cục trưởng, hai mươi năm sau hắn có thể leo lên chức Giám đốc sở đã là một kì tích rồi.
Sắc Sắc cũng biết rằng Bí thư Đường không phải quá yêu mến Lý Trọng Phong, chỉ là quen dùng hắn ta rồi, tạm thời không muốn thay người. Tại Giang Lăng lại đang là thời kì quá độ, cho nên tập hợp lại, mặc dù phải loại bỏ Tiểu Lý, trước khi đi cũng sẽ đề bạt hắn cái chức Phó cục trưởng thực chức, hiện tại Lý Trọng Phong chỉ là thư kí của trưởng phòng đương nhiệm mà thôi, ở lại Giang Lăng, hoặc có thể đặt vào một huyện nào đó cho cái chức kiểu như Phó chủ tịch thường trực huyện
Nếu trở về tỉnh thì cũng phải đi Nam Phong rồi lo liệu cất nhắc làm Phó cục trưởng, phục vụ lãnh đạo mấy năm nay, Phó cục trưởng lúc nào cũng muốn cất nhắc cả.
-Chủ yếu là thời kì khác nhau rồi, lãnh đạo cũng khác rồi, nếu lúc đấy đặt ở chính phủ Thanh, Lý Trọng Phong đến tám phần là Tiểu Lý thứ hai, anh ta cùng với Bí thư Đường bao năm nay rồi cũng không nhìn ra Bí thư Đường Đại không thích hạng người a dua nịnh nọt hay sao? Tám phần là anh ta thật sự rơi vào bi kịch rồi.
-Này, nếu anh ta có một phần mười tính cách như Sắc Sắc tỷ tỷ của chúng ta thì đã không thành ra như vậy, nam nhân, bản chất không thể quá mềm yếu.
Sắc Sắc cũng không kiềm chế được
-Tốt xấu không nói, mấy năm nay anh ta cũng coi như trung thành và tận tâm, nếu không sao tôi lại đề bạt anh ta?
- Cô không nghĩ tôi sẽ trừng phạt cô hả? Lòng dạ đàn bà chỉ biết hại người hại mình.
Đường Sinh ra sức cấu vào đùi cô, đùi của cô đau nhói lên, ngửng mặt lên hắn liền đưa môi hôn vào gáy cô
- Ý của ba tôi cô còn chưa hiểu, thực chất trong lòng Lý Trọng Phong không có sự kiên trung, về vấn đề nguyên tắc có thể dao động bất định, tính cách này không thể rèn luyện trong thực tế được. Tương lai anh ta thăng tiến cũng như một quả bom hẹn giờ, cách làm của ba tôi là đúng đắn, không phải là không dùng anh ta, mà hoàn toàn phụ thuộc vào việc anh ta thể hiện chính mình như thế nào, cô thức tỉnh anh ta không bằng anh ta tự mình tỉnh ngộ, đã hiểu chưa?
- Hiểu rồi hiểu rồi, tôi mặc kệ là được rồi, chỉ là khoe khoang khoác lác, lại không có năng lực, tôi thấy thật xấu hổ.
- Này, điều này đối với cô chẳng phải là thêm một lần giáo huấn a, không phải là cô không có năng lực giúp anh ta, mà là cô không đi sâu vào phân tích quan hệ sâu xa này. Đường gia sắp xếp con cháu như vậy, tương lai đối với lợi ích của toàn cục đều sẽ sinh ra ảnh hưởng, có thể nói là rút dây động rừng, tôi dốc sức đào tạo cô trở thành cánh tay giúp việc, chứ không phải bảo cô đi khắp nơi làm tạo quan hệ, tạo quan hệ thì không sợ, chí ít xem người kia có xứng đáng được giúp không? Vực anh ta dậy rồi lại để anh ta hại cô?
- Ồ, tôi sai rồi được chưa? Để người ta ở lại Giang Lăng lâu như vậy, vừa trở về đã nói lời trách móc, nếu không lại hành tôi một trận?
Sự tức giận của mỹ nhân thể hiện ra rồi, trong đôi mắt đẹp như cũng đọng lại một màn sương mù mịt, Đường Sinh nghe thấy thì trong lòng nhói đau, nghĩ một chút đến sự đau khổ ở kiếp trước của Sắc Sắc. Cô chưa từng có một chút oán giận nào, cô cũng chưa từng làm nũng như bây giờ? Cô luôn nhẫn nhục chịu đựng, người ta nói thế nào thì là thế ấy, sau khi phá thai cô đã im lặng rời đi, ra đi không để lại một chút manh mối nào, chuyện cũ lại như một cơn gió hiện về rõ ràng ngay trước mắt…..
- Cô còn cứng đầu? Tôi đã nói gì rồi? Tôi xem cô là món nợ…
Đường Sinh đẩy cô sang, gây sức ép lên cô, chưa đến hai phút thì Sắc Sắc liền khóc như một đứa trẻ. Hắn làm động tác nhẹ nhàng lại ép chặt trên tấm lưng hồng của cô, đôi môi nhẹ nhàng hôn lên phía sau cổ cô.
- Ối, tôi ra sức hầu hạ Tổng giám đốc La như vậy, nhìn không ra là đang làm trò vui cho cậu? Tại sao càng khóc lại càng mạnh hơn vậy?
- Dù sao cậu cũng chỉ biết ức hiếp tôi, người khác đều ở bên cạnh cậu, duy chỉ mình tôi ở lại Giang Lăng vắng vẻ lạnh lẽo này, hôm nay lại trách mắng tôi.
- Bực mình thật, không cho tôi nói chuyện nữa à? Nói thì để ý một chút được không? Thương cô nên mới sợ cô phạm sai lầm, để cô ở lại Giang Lăng xử lý là chấp nhận năng lực của cô, tôi tại sao không để lại người khác? Được rồi, được rồi, đều là tôi sai được chưa? Từ hôm nay cô sẽ ở bên cạnh tôi được chưa?
Sắc Sắc vừa thấy, mồ hôi tuôn ra, làm nũng quá mức rồi? Thật sự ở bên cạnh hắn ta thì ngược lại không có hứng thú.
- Đồ hẹp hòi, tôi đã nói gì rồi nào? Không ngờ còn nhận sai với tôi? Tôi sai rồi, nhưng không thể để tôi nói hai câu sao? Cậu muốn tôi tức nghẹn đến phát bệnh à?
Mồ hôi càng nhiều, Đường Sinh dở khóc dở cười, lật người cô lại, dịu dàng nói
- Được rồi, …, chúng ta không thảo luận vấn đề này nữa, thiếu gia của cô bây giờ muốn làm khổ cô một chút, cô tốt nhất là nên cắn chặt gối đừng kêu to.
- Tôi mà sợ cậu à? …, chiều nay khi trưởng phòng Liễu hỏi tôi sẽ nói là Đường Sinh QJ tôi rồi.
Phù, Đường Sinh lập tức xoay người ngã sang một bên, nghiến răng nghiến lợi nói
- La Sắc Sắc, cô là đồ quỷ, cô muốn uy hiếp tôi?
Sắc Sắc ngược lại càng hưng phấn, vừa rồi còn khóc, giờ liền nở một nụ cười ranh mãnh, cô đứng dậy đi chân trần rồi đứng xoay xoay trên mặt đất, uốn éo tạo thành đường cong chữ S
- Sexy không nè? Tiểu Đường, kì thật tôi rất ngưỡng mộ cánh hoa cúc tàn úa của Vương Tĩnh lần đó.
Hứ? việc đó cô ấy cũng biết, làm thế nào mà mình và Vương Tĩnh lại làm không cẩn thận như vậy? Ai cũng có thể nhìn ra sao? Trời ạ..
- Cô nghĩ rằng tôi không dám làm cho đóa hoa cúc nhỏ của cô cũng tàn úa như vậy sao?
Đường Sinh cọ cọ một chút rồi nhảy lên, làm mặt dọa nạt người khác.
La Sắc Sắc khinh thường hừ một tiếng, với thân thể mềm mại cúi xuống bên cạnh giường, một tay bám vào giường một tay vỗ vào đùi
- Đến đây, tôi sợ quá à!
- Bỏ đi, Lão Tử hôm nay không có hứng.
Đường Sinh nhận thua rồi, nằm ngửa mặt trên giường, dùng cái gối che lên trên mặt, khứu a!
Còn muốn nán lại Giang Lăng vài ngày, buổi sáng Đường Sinh và Đường Cẩn dắt tay nhau đi dạo ngõ Lão Đường, tiến đến quay hai vòng chiếc cột đá của ngôi nhà cao cấp 95 đang thi công, nhẹ nhàng nói với Đường Cẩn
- Đây là ngôi nhà khi về già chúng ta sẽ ở tại Giang Lăng này, nhưng chiếc cột đá của ngôi nhà chỉ có thể đặt dưới danh nghĩa Bích Tú Hinh
Đường Cẩn hôm nay rất vui vẻ, bởi vì hôm qua hắn đã gọi mẹ cô là “mẹ” rồi, mặc dù còn có chút đùa cợt, nhưng cũng làm cho người ta thích thú.
Hơn nửa năm nay đối với người trong lòng vẫn duy trì một khoảng cách, cô dần dần để tâm thái ở trạng thái bình ổn, phần lớn tâm sức đều dành vào việc học hành, thành tích cũng tăng đều lên, có một vài sự việc sau khi trải qua cũng cảm thấy không có gì mới lạ hay kích thích , đối với tâm sinh lí của một thiếu nữ đang trưởng thành thì là một loại rèn luyện rất hữu hiệu, nhất là đối với cô và Đường Sinh mà nói nó có tác dụng lưu giữ đầy đủ sự tươi mới.
Sự ung dung thong thả của cô thuộc về cái liếc mắt ban đầu, dựa vào ảnh hưởng của Trưởng phòng Liễu đối với cô, sau nhiều năm Đường Cẩn vẫn có cảm giác như vậy,
Lại nói tiếp tình hình ở Giang Lăng chủ yếu là cơ sở để cha từng bước thiết lập nền móng, kết hợp với tình hình trong tỉnh, Đường Thiên Tắc có đầy đủ căn cơ khởi đầu để nổi lên, Giang Trung chính là căn cứ địa của ông ta. Cùng với sự chinh phạt bốn phương của Cẩn Sinh và Chu Đại, ảnh hưởng của Đường gia sẽ lan rộng vào Giang Trung.
Đến giữa trưa, không ngờ Bí thư Ủy ban Kỉ luật Bạch Thiện Dân lại bày bàn tiệc chiêu đãi cả nhà họ Đường. Đường Cẩn ngượng ngùng ko dám đi liền đi tìm Sắc Sắc.
Hai đứa con của Lão Bạch là Bạch Vũ Sênh và Bạch Yến Lâm cũng cùng đi, cười cười nói nói, bữa tiệc hôm nay còn có một hàm ý khác.
Lúc trước công tử ca Bạch Vũ Sênh không biết Đường Sinh là con trai của Bí thư Đường, lần đó xảy ra cuộc cá cược lớn ở câu lạc bộ con nhà giàu anh ta cũng không hiểu rõ tình hình cụ thể, không ai nói ra, tiếp sau đó Thịnh công tử Lý Thịnh liền gặp nạn, sau đó Chủ tịch Lý Đại cũng phải chuyển đi trường Đảng Tỉnh ủy, liền sau đó tình hình chính trị ở Giang Lăng biến thành tình thế như ngày hôm nay, anh ta ngược lại hiểu rõ cha mình có thể bước lên một bước, trong lòng rất mong chờ.
Bạch Thiện Dân bản thân cũng không mong chờ nhiều lắm, vì tuổi tác cũng đã cao rồi, cho dù là bước lên cấp Giám đốc sở cũng thừa một khóa rồi.
Điều thật sự khiến Bạch Thiện Dân suy nghĩ đó là vấn đề của con cái, lúc trước con gái với Lý Thịnh có qua lại với nhau, ngược lại giao tình với Hoa Anh Hùng lại rất bình thường, nhưng Hoa Anh Hùng và muội muội là Hoa Anh Tú lại có mối giao tình sâu sắc với Đường Sinh, hơn nữa Hoa tử được như hiện nay là nhờ tập đoàn Cẩn Sinh nể trọng một người lãnh đạo có tài.
Bạch Vũ Sênh có chút cao ngạo, không giỏi ăn nói, nhưng anh ta cũng còn tính kiêu ngạo, điều này làm cho cha anh ta có chút bối rối, hôm nay mời Bí thư Đường, Trưởng phòng Liễu, Đường Sinh đến, ông cũng đã hao tổn tâm huyết, trong tiệc rượu có nhắc đến con trai Vũ Sênh tốt nghiệp trường Mỏ, nhưng chưa có chuyên ngành phù hợp, hiện giờ chỉ là một công tử nhàn rỗi, khiến cho người ta có ấn tượng chí lớn tài mọn, ngoài miệng nói thì được, không có thực tế, tính khí cá nhân thì ổn.
Đường Sinh là người như thế nào? …, trong lòng liền có một ý nghĩ, chỉ là khi dùng cơm anh ta không nói ra
Đường Thiên Tắc và Trưởng phòng Liễu cũng cười và gật đầu, có vài câu họ không thể nói, nếu nói ra thì sẽ rơi vào im lặng, càng ngại ngùng hơn.
Một vị khách khác là Quan Cẩn Du, cô ấy có mối quan hệ chặt chẽ với những bước tiến của Bí thư Đường, bí mật có quan hệ đặc biệt với Đường Sinh.
Sau khi dùng cơm Đường Sinh cùng Bạch Vũ Sênh, Bạch Yến Lâm ba người cùng ngồi nói chuyện, nói giỡn về chuyện tìm một công việc cho Bạch Vũ Sênh.
Trước đó Bạch Vũ Sênh thật sự không làm được việc gì, bây giờ thì không giống rồi, người ta có quan hệ với Bí thư Đường lại vừa có quan hệ với Cẩn Sinh, có lẽ…
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ