Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Câu nói này của Vua cờ bạc làm chấn động màng nhĩ tất cả mọi người đang có mặt, mười tỉ đô? Trời ạ, đây có phải là đánh bạc lớn không vậy?
Tại đây kẻ có tiền không phải ít, bảy, tám vị tai to mặt lớn ở đây đều là xuất thân giàu có, không phải cỡ vừa, khi nghe thấy bốn tiếng mười tỉ đô la thì hai chân cũng đã run cầm cập rồi, đối với họ mà nói giống như con số thiên văn dài dằng dặc vậy, bọn họ đều phải ngửa mặt mà trông, cả đám đều trợn mắt, há mồm..
Đường Sinh nhún vai:
- Mười tỉ đúng thật là con số hết sức to lớn, có điều là Mạch vương cũng đừng xem thường người ở đây, tôi đã nói rồi, hôm nay ông đánh thế nào thì tôi cũng sẽ theo ông, ngoại trừ cược mạng ra, vì tôi còn quá trẻ, ông không theo nổi đâu.
Hắn lướt nhìn tất cả mọi người:
- Ồ, xem ra mọi người đã đến rất đông đủ, có trọng tài và chuyên gia tài chính, rất tốt!
Mọi người cứ nghĩ Đường Sinh sẽ bị mười tỉ làm cho hoảng sợ, nào biết hắn thuốc độc còn không sợ, ngược lại Lê Hỉ Mỹ và Tạ Trường Quân bị hù doạ đến đờ người.
- Tốt, tốt…người trẻ tuổi quả là khiến người khác khâm phục, hôm nay bất luận thắng thua, họ Mạch tôi cũng sẽ kết giao bằng hữu với cậu…
- Ha…Tôi không chắc có thể làm bạn với ông được không, ông không tôn trọng phụ nữ, như thế không được, phụ nữ là mẹ của ông đấy, hiểu không?
“Phì”…, có người phì cười, nhưng nhanh chóng bịt miệng lại. khi Đường Sinh nói những lời này, ánh mắt nhìn vào Nhãn Tinh tỉ, hiển nhiên trong lời nói của hắn có ám chỉ, mọi người trước khi bước vào đã thấy Nhãn Tinh tỉ mặt mũi sưng phù, họ Mạch lại mặt lạnh như tiền, tất cả đều hiểu, là do y đánh.
Lúc này Đường Sinh đã đánh trúng điểm yếu của y, sắc mặt họ Mạch thay đổi, y nhìn về phía Nhãn Tinh tỉ, cô ta thấy tình hình này, cũng bất chấp tất cả, dời bước đi đến cạnh Đường Sinh, cũng không nói tiếng nào, nhưng lại biểu lộ rõ ý ủng hộ Đường Sinh.
Sắc mặt họ Mạch lại thay đổi, giận quá hoá cười đáp:
- Được, rất được, tôi thích người có cá tính như vậy, thật là được lắm!
Y một lời hai ý, đem Đường Sinh và Nhãn Tinh tỉ quy thành cùng loại người có cá tính, ánh mắt biến thành vô cùng sắc bén. Ở đây, ngoại trừ Đường Sinh và họ Mạch đang ngồi, phía chính diện còn có trọng tài và chuyên gia tài chính, còn lại đều đứng.
Sau đó, bốn loại bài được bày ra, xí ngầu, Domino, mạt chược, Poker, đây là những loại rất thịnh hành trên thế giới. Lúc này Mạch Hùng Phong lên tiếng:
- Ba ván thắng hai, chọn ba trong bốn loại này, tuỳ cậu chọn.
Đường Sinh nhìn qua:
- Xí ngầu, Domino, Poker đi, mạt chược rất vô vị, đó là trò vui của người nghèo.
Hắn không thích mạt chược.
- Ha…Tốt, vậy đánh Domino trước. Dùng dao mổ trâu để giết gà một phen, chơi đơn giản thôi, một đôi mở lớn nhỏ, thế nào?
- Tôi không có ý kiến.
Thái độ Đường Sinh vẫn thong dong.
- Nhưng mà, ông là vua cờ bạc, tên tuổi có chút khiến người ta sợ, cô gái phục vụ bài ở đây không chắc có thể tin, chúng ta trực tiếp chọn ra một người đi, nếu tôi và ông đồng ý, thì mời người đó xào bài chia bài, thế nào?
Họ Mạch đánh tay một cái:
- Khách tuỳ chủ sắp xếp, cậu là thổ địa ở Nam Phong, tôi nghe theo cậu, còn người, tuỳ cậu chọn.
Y khoe khoang là vua của giới cờ bạc, đối nhân xử thế vô cùng tự phụ, cho nên không chấp nhất những chuyện nhỏ này, khiến người ta cũng khâm phục.
Đường Sinh cũng không bắt chẹt y:
- Vậy thì Nhãn Tinh tỉ lên chia bài đi, tin rằng ông Mạch đây cũng rất hiểu cô ấy chứ?
Mạch Hùng Phong giơ ngón cái về phía Đường Sinh:
- Người trẻ tuổi, thật có hiểu biết, đó cũng là người ngồi trước mặt ta mà vẫn giữ được bình tĩnh.
Đường Sinh chẳng ừ hử gì cả, dùng tay ra hiệu với Nhãn Tinh tỉ, nhưng Nhãn Tinh tỉ trong lòng rất hoảng, làm sao cũng không thể nghĩ Đường Sinh sẽ đánh cược với họ Mạch này, càng không biết bọn họ lại ngồi đánh bài với nhau, nguyên do từ đâu mà ra? Không rõ! Thêm nữa là tiền vốn của Đường Sinh, không ngờ hùng hậu như vậy? Có thể sử dụng mười tỉ đô la, thật đáng sợ, đôi tay xào bài của cô đang run rẩy.
Họ Mạch chọn điếu xì gà lớn, mắt chằm chằm nhìn Đường Sinh, cười rất vui thú, Đường Sinh cũng dõi theo y, nhưng thính lực lại đang tập trung cao độ, cẩn thận nhận biết những quân bài lộn xộn dưới tay Nhãn Tinh tỉ, chắc rằng họ Mạch cũng đang toàn lực sử dụng thính lực của y.
Họ Mạch đã tung hoành trong giới cờ bạc hơn mười năm nay, trong tay hàng ngàn ngón nghề, xuất quỷ nhập thần, chỉ dựa vào một chút kĩ xảo hơn người, y không tin người thanh niên đối diện có thể thâm hậu hơn mình. Đồ con nít chưa dứt sữa không biết trời cao đất dày, ở trước mặt ta khoe khoang hống hách à?
Tất nhiên, Nhị Thế Tổ của chúng ta không phải đến khoe khoang, mà nếu có khoe cũng là khoe thực lực chứ không phải loè bịp, sau khi thay đổi, thể chất hắn cũng biến đổi lớn, lại thêm trí lực của ông Ninh truyền vào, hắn ta có thực lực thế nào, chính hắn cũng không rõ, người khác lại càng không rõ.
Mọi người có mặt đều nín thở, ván thứ nhất là cuộc chiến khí thế, ai thắng sẽ giành được quyền chủ động. Ai lấy được ưu thế trước thì sẽ có quyền lấy bài, phải xem điểm số xí ngầu họ có được để quyết định, cả hai gần như cùng lúc ném ba con xí ngầu.
Đường Sinh là 4-4-2, tổng cộng 10 điểm, họ Mạch là 3-4-5, tổng cộng 12 điểm, bọn họ đều tiện tay ném bừa, không bộc lộ thực lực, bài phát trước cho người có điểm số lớn là họ Mạch.
Sự lo sợ trong lòng Nhãn Tinh tỉ càng nặng hơn, đôi tay cô vẫn run rẩy như cũ. Thực tế ván bài này cũng liên quan đến số phận của cô ta. Nếu Đường Sinh bại, số cô cũng rất thảm, không còn nghi ngờ gì nữa. Những người khác nửa câu cũng không dám nói, chỉ lẳng lặng theo dõi hai bên, ánh mắt chăm chú vào những quân bài trên bàn bọn họ.
- Hô…bài của tôi cũng không tồi, trên bàn họ Mạch là hai quân bài, một úp một mở, quân mở rõ ràng là Lục, là quân lớn nhất.
- Chơi một ván nhỏ cũng được, ván này cược 26,2 triệu đi, y có ẩn ý, lơ đãng liếc nhìn Trần Quang Cự.
- Được, theo ông 26,2 triệu.
Bài của Đường Sinh không lớn, chỉ là quân Ngũ, cho dù quân úp là bao nhiêu thì phần thắng cũng nhỏ. Hai tờ chi phiếu được quăng lên bàn.
Chuyên gia tài chính sau khi kiểm định nói:
- Chi phiếu không có vấn đề.
- Vậy tôi lật bài đây!
Họ Mạch vô cùng thong dong lật quân bài úp lên, lại là một thẻ Lục.
- Vận may còn tốt!
Đường Sinh ngay cả bài cũng chưa lật, chỉ cười.
- Ồ, không tệ, vua đúng là vua, quả nhiên rất “trâu bò”, ván này tôi thua rồi.
Hắn nói rất ung dung, nhưng Nhãn Tinh tỉ lập tức bị áp lực, hoảng loạn liếc nhìn hắn, Đường Sinh ra dấu, ý là không sao. Lê Hỉ Mỹ, Tạ Trường Quân đều toát mồ hôi lạnh, ván thứ nhất đánh không lớn, nhưng đối với họ là lớn.
Mà họ Mạch chỉ mới là dò xét Đường Sinh, cho nên ván đầu chỉ là “dùng dao mổ trâu cắt tiết gà”, nhưng cũng không dò ra được gì. Đường Sinh quá bình tĩnh, khiến họ Mạch có chút khó chịu, y cắn xì gà:
- Ngại quá, qua cửa tiếp theo vậy!
Tuy nói tiền cược ít đến thảm hại, nhưng y đã thắng một trong ba ván, đây chính là ưu thế, những người đứng phía hắn đều nhẹ nhàng thở ra. Sở Tinh đứng bên cạnh Đường Sinh cũng căng thẳng vô cùng, nhưng Trần Tỉ lại giống như người không liên quan gì, chỉ yên lặng đứng xem.
Domino đã được đem xuống, ván thứ hai là xí ngầu, chuyên gia tiến hành kiểm tra xí ngầu của hai bên, không phát hiện vấn đề.
- Ván thứ nhất, vua cờ bạc thắng. Ván thứ hai, đổ xí ngầu, mỗi người một bộ (6 con), ai có điểm số nhỏ hơn sẽ thắng cuộc.
Ô la la, gần như cùng lúc, họ Mạch và Đường Sinh đều lắc xí ngầu, bốn mắt nhìn nhau, đều lấy ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào đối phương. Mọi người đều mở to mắt, hồi hộp là chắc rồi, nhưng họ không biết vô danh tiểu tốt Đường Sinh có thắng được ván này không. Ba ván thắng hai, có lẽ ván này có thể xử xong Đường Sinh, xí ngầu chưa dừng, hai bên không đặt tiền cược.
Hai tiếng rầm rầm, gần như lại cùng một lúc hai đĩa xí ngầu được đặt lên bàn, trong nháy mắt chỉ còn tiếng xí ngầu quay của Đường Sinh. Mọi người đưa mắt nhìn nhau, tại sao xí ngầu của Đường Sinh vẫn còn quay?
Mạch Hùng Phong ha hả cười lớn. Một trọng tài lên tiếng:
- Theo quy định, nếu điểm số giống nhau, người có xí ngầu dừng trước sẽ thắng.
Đây là một qui tắc của sòng bạc. Cho nên Mạch Hùng Phong mới cười, bởi vì bên Đường Sinh vẫn còn đang lóc cóc quay, theo quy tắc thì khả năng thắng của y cao hơn, thắng chắc hắn rồi.
- Thật ngại quá, người dừng trước mở tiền cược, ván này một tỉ, hôm nay cược toàn đô la Mỹ, tôi không nói lại nữa.
Người phụ nữ bên cạnh y, Trương Mỗ mở chi phiếu một tỉ quăng lên bàn. Lúc này, xí ngầu của Đường Sinh vẫn chưa hết chuyển động.
- Tinh tỉ, theo ông ta một tỉ!
Đường Sinh mỉm cười vẩy tay với họ Mạch, ý là y có thể mở xí ngầu rồi. Chuyên gia tài chính công bố chi phiếu có hiệu lực, hai bên có thể mở xí ngầu, họ Mạch lại cắn điếu xì gà.
Một tiếng kêu kinh ngạc, sáu con xí ngầu giờ chỉ còn lại một, năm con kia đều biến thành bột trắng, trên đống bột đó là con xí ngầu cuối cùng với một chấm đỏ. Chính là một điểm.
- Vua cờ bạc được một điểm, mời cậu Đường mở!
Những tiếng bình luận nhỏ vang lên, đây là điểm số nhỏ nhất rồi, Đường Sinh cho dù cũng được một điểm, xí ngầu của hắn không dừng trước, thì cũng thua.
Nhãn Tinh tỉ biến sắc, buồn đau đến tột cùng, thua rồi, sau này chỉ sợ phải quay về sống cảnh nô dịch. Tạ Trường Quân và Lê Hỉ Mỹ cũng trợn mắt, xong đời rồi, Sở Tinh cũng vậy, vua cờ bạc này lợi hại vậy sao?
Nụ cười vẫn còn trên môi Đường Sinh, dáng điệu vẫn nhẹ nhàng thản nhiên, giơ tay mở đĩa xí ngầu của hắn.
Hức, mọi người đều sửng sốt, cũng chỉ còn lại một con xí ngầu, năm con kia đều đã thành bột, mà con còn lại nhìn rất kì quái, vốn là hình vuông, có chấm, giờ lại biến thành một khối tròn, trắng tinh, không có một chấm số nào.
- Thật ngại quá, làm mất thời gian.
Xí ngầu của Đường Sinh không ngừng quay, chính là do đã biến thành hình dáng này.
- Trọng tài, tôi mấy điểm?
- Hức, cậu…cậu Đường không điểm. Trận này cậu Đường thắng!
Trọng tài ngập ngừng một lát mới tuyên bố kết quả. Kết quả này so với trong phim cũng không thua kém gì.
Tạ Trường Quân đánh vào không khí:
- Chết nè, thích thì chiều!
Lê Hỉ Mỹ cũng kích động thét lên, Sở Tinh nuốt nước bọt.
- Tình lang của ta quả nhiên xuất sắc, thật yêu quá đi!
Nhãn Tinh tỉ cũng nuốt liền ba hớp nước bọt, dường như đã thấy được một tia hy vọng, Đường Sinh thực sự cũng là một cao thủ sao? Lợi hại!
Mạch Hùng Phong tay nắm chặt xì gà, gật gật đầu. Thua một tỉ mà y vẫn không động đậy.
- Được, có bản lĩnh như vậy mới xứng đối mặt với tôi, rất tốt, ván này tôi thua tâm phục khẩu khục.
Hắn kín đáo nhìn Đường Sinh, thằng nhóc này khá đấy! Tung hoành Đông Nam Á nhiều năm, không ngờ lần đầu đụng phải cao thủ cùng đẳng cấp, xem ra ván bài hôm nay có chút thú vị đây.
Xí ngầu nhanh chóng được dọn xuống, bộ bài Poker mới đang được Nhãn Tinh tỉ xào đi xào lại mấy lần, lại đưa cho chuyên gia kiểm tra, bảo đảm không có vấn đề.
Cách chơi ở mỗi nơi có chút khác nhau, hôm nay xì- tố theo cách chơi ở đây để phân thắng bại. Hoàng gia Đồng Hoa Đại Thuận (Royal Flush) (1) là bài lớn nhất.
Sau khi trọng tài tuyên bố, Đường Sinh liền bĩu môi. Ông là đầu heo sao? Đang đóng phim à, Đồng Hoa Thuận dễ ra như vậy sao? Người thắng ván trên lấy bài trước, hai bên cầm từng lá úp giấu trong tay, lại một lá mở, nhưng bài của Đường Sinh nhỏ hơn đối phương.
Bài mở của họ Mạch là một cây J rô, của Đường Sinh là cây 8 Bích.
- Ha…J lớn hơn, một tỉ tiếp đi!
(3) Đồng hoa: những quân bài cùng một nước hay một chất (cùng là cơ, hay rô…chẳng hạn), trong bài xì tố hay còn gọi xì phé (poker), năm lá bài cùng chất gọi là Thùng (flush). Thùng đứng thứ năm trong xếp hạng bài tốt, dưới Cù lũ (Full House), Tứ quý (Four of a Kind), Thùng Phá Sảnh (Straight Flush) và Thùng Phá Sảnh lớn (Royal Flush), trên Sảnh (Straight), Xám Chi (Three of aKind), Thú (Two Pairs), Đôi (Pair) và Mậu Thầu (High Card).
Trong đó Thùng Phá Sảnh lớn (Royal Flush) là cao nhất, gồm 5 lá bài đồng chất liên tiếp nhau với Xì là lá bài cao nhất, Thùng Phá sảnh là 5 lá bài đồng chất liên tiếp nhau, Tứ Quý là bốn lá bài đồng số, Cù Lũ là một bộ ba và một bộ đôi, Sảnh là năm lá bài liên tiếp nhưng không cùng chất, Xám chí là ba lá bài đồng số, Thú là hai đôi, Đôi là hai lá bài đồng số, Mậu Thầu là lá Xì (hay còn gọi là Ách).
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ