Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Hả, là thế nào? Lê Hỷ Mỹ đánh Lương Nam phải vào bệnh viện? Ha ha… Tình cảm thật tốt, Đường Sinh ghé vào cạnh bể bơi nở nụ cười.
Đường Cẩn cùng các cô vây xúm lại, một đám ở bên cạnh bể bơi ngồi xuống, chân đều luồn vào trong nước, Đường Sinh chuyển hướng, đem hai chân gác lên trên đùi trắng như tuyết của Đường Cẩn, lông mày nhướn lên.
- Trần tỷ, đem di động của tôi lại đây, tôi phải sắp xếp một chút!
Trần tỷ ừ một tiếng, liền lấy di động của Đường Sinh từ túi cô ra, bình thường Đường Sinh không có rỗi rãi nên chỉ nhận điện thoại qua loa, nên chắc chắc điện thoại di động là do Trần tỷ giữ,
- Tìm số của Mã Tái Hưng, sau đó gọi cho ông ấy.
Mã Tái Hưng là Phó Chủ tịch Thành phố Nam Phong.
Mã Tái Hưng nhận được điện thoại của Đường Sinh gọi tới khi đang bị đau đầu, sáng hôm nay y mới ngồi máy bay từ Bắc Kinh về, đi tham gia hội nghị của một Bộ, đáng lẽ khi về tưởng được nghỉ ngơi một ngày thì lại phải đi tới báo cáo công tác với lãnh đạo, nào biết đãxảy ra chuyện lớn.
Việc lớn nào? Đương nhiên là chuyện Lê Hỷ Mỹ đánh bị thương Lương Nam, một người là cháu gái Bí thư Tỉnh ủy Lê, một người là cháu trai của Chủ tịch tỉnh Lương Đại, việc nay coi như là quyết đấu đỉnh cao? Ngoài mặt, thư ký Lê và Chủ tịch tỉnh Lương vẫn là hòa hảo với nhau, nhưng bên trong thì sao chứ?
Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, trước tiên chỉ có Cục Cảnh sát biết, còn gia đình hai bên bây giờ cũng không chắc là đã biết chuyện.
Trên thực tế bọn họ đều không thông báo người nhà hai bên,trong chuyện này chắc là có chút ẩn tình, bị đánh, dù sao cũng phải có nguyên nhân chứ?
Mã Tái Hưng nghe cấp dưới báo cáo một lúc, cũng muốn làm cho tình hình này ở mức độ vừa phải, y vội vàng chạy tới Cục Cảnh sát.
Sau khi nghe cấp dưới báo cáo xong, Mã Tái Hưng thực rối rắm, Lương Nam đã được đưa vào bệnh viện, nghe nói còn bị thương không nhẹ, còn Lê Hỷ Mỹ đâu? Bắt hay là không bắt? Bắt, ăn nói làm sao với Bí thư Lê đây? Không bắt thì biết nói sao với người nhà Lương Nam đây?
Mã Tái Hưng không thể đắc tội một trong hai bên, cho nên y mới đau đầu như đấu vật, y đành chịu không biết làm sao, trực tiếp tới báo cáo với Uỷ viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Uỷ ban Chính trị Pháp luật Chung Hoài Nhân, thực ra chính là xin chỉ thị của Bí thư Chung, chuyện này nên xử lý như thế nào? Mã Tái Hưng y cũng là cán bộ lâu năm của họ Đường, còn Chung Hoài Nhân là cán bộ lĩnh quân họ Đường tỉnh Giang Trung, không đi tìm ông ta xin chỉ thị thì đi tìm ai? Chung Hoài Nhân chỉ nói: Phải xử lý cẩn thận!
Đúng vậy, cẩn thận là phải, đây là một chuyện tương đối nhạy cảm, Chung Hoài Nhân nhất thời cũng không có biện pháp gì, y tạm dừng điện thoại với Mã Tái Hưng liền gọi điện thoại cho Phó Bí thư Đậu Vân Huy qua thảo luận, bên này để Mã Tái Hưng cân nhắc làm sao phải “Cẩn thận”;
Cũng ngay sau đó, điện thoại của Đường Sinh gọi tới, trong lòng Mã Tái Hưng sáng ngời, tiểu Đường sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho mình.
- …Bác Mã, vừa mới xảy ra một chuyện đau đầu phải không ạ? …Chuyện này đoạn mở đầu là do cháu khơi mào…
- A .. thiếu gia tiểu Đường của bác à, cháu diễn thế nào lại ra thế này? Bác vừa mới gọi điện thoại cho Bí thư Chung xin chỉ thị…
- Dạ, chuyện này không sao, hãy nghe cháu nói… Đêm trước ở Ceasar có một cuộc đánh bài, cháu và Lê Hỷ Mỹ có tham gia, Lương Nam ở đâu, cho người dưới, mượn cơ hội tráo bài Lê Hỷ Mỹ, khiến Lê Hỷ Mỹ thua 2620 nghìn đô la Mỹ, tình huống Lê đánh Lương mặc dù cháu không có mặt, nhưng đoán là do tên họ Lương đi uy hiếp cô ấy, thậm chí động tay động chân nên mới bị đánh, cô bé kia vốn là mẫu Dạ Xoa, bác Mã bác đưa Lê Hỷ Mỹ tới Cục Cảnh sát đi, điều tra tình hình thực tế là được, thẩm tra để cô ấy phải nói ra chuyện Lương Nam muốn cho Lê Hỷ Mỹ vay tiền , sau đó thì thôi, bác đi tới chỗ Bí thư Chung báo cáo, cháu nghĩ Bí thư Chung sẽ biết phải làm như thế nào, chuyện đánh bài hay không không cần nói, chủ yếu là mượn tiền.
- Sáng suốt, sáng suốt.
Vẻ mặt Mã Tái Hưng hết lo lắng, liền gọi điện thoại truyền lệnh,
- Đưa Lê Hỷ Mỹ tới Cục Cảnh sát.
Đường Sinh không ngoài mục đích chính là muốn chuyện mượn tiền này của Lê Hỷ Mỹ để cho Bí thư Lê biết, ông ta sẽ có nhiều ý nghĩ, ông ta có thể tin chuyện chính cháu gái mình đi mượn tiền sao? Chắc chắn sẽ cho rằng Lương Nam đã sử dụng một số thủ đoạn không sạch sẽ cố ý muốn hại cô ấy.
Thực ra chuyện này chính là khiến Lê Lương tạo khe rãnh ngày càng sâu một chút, cũng có thể nói là muốn gây áp lực với Chủ tịch Lương , ít nhất là trước nhiệm kỳ mới 07, đồng chí Lương là muốn chịu nhục, như vậy, cấp dưới và nhóm cán bộ liên quan đến ông ta cũng sẽ không được dễ chịu cho lắm, nên ngoan ngoãn làm người thì cứ ngoan ngoãn làm người, nên mượn gió chuyển hướng cũng phải cân nhắc tình hình, tóm lại, tình hình mới sẽ tế nhị.
Quan trọng nhất là đối với Bí thư Lê và nhóm cán bộ có liên quan này, chắc chắn ông ta sẽ sắp xếp cho một góc ổn thỏa.
Chủ tịch tỉnh Lương Đại muốn chỉnh hợp phân tán cán bộ họ Lê ở tỉnh Giang Trung là việc không thể , mà đại diện mới có khả năng là Đậu Vân Huy.
Cho nên không thể xem thường việc đạo diễn lần này của Đường Sinh, nó có ảnh hưởng cực kỳ sâu xa, hơn nữa còn là một chiêu tương đối ác độc.
Chuyện đánh người vô hình chung lên tới cấp tỉnh, hai người có quyền lực cao nhất Tỉnh trongmột tình huống nhạy cảm cao độ, phải chính là hiệu quả như vậy, nó làm nền cho tình hình mới, đối với sự phát triển của họ Đường là có lợi, nhưng trước mắt kế sách của họ Đường vẫn là nằm phục.
Bên cạnh bể bơi tâm trạng Đường Sinh sung sướng thoải mái, hai tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Đường Cẩn, cô có muốn chạy trốn cũng không thể, sau đó cúi đầu xuống hôn lên cặp đùi trắng như tuyết của cô, bên này, Đường Cẩn cũng không làm sao được, chạy cũng không chạy thoát, trốn lại không trốn thoát, chỉ đành vặn đầu hắn.
- Không đùa giỡn nữa đồ lưu manh? Còn không sợ các bạn Đậu Đậu,Tiểu Yên chê cười sao?
Đường Cẩn có chút không chịu nổi sự trêu ghẹo nữa.
Lúc đầu Quan Đậu Đậu và Tiểu Yên một trái một phải ở bên cạnh người Đường Cẩn, thấy hai người bọn họ tự nhiên như chỗ không người, nhìn nhau liền mắc ói đứng lên nhảy xuống nước, cùng té nước vào giữa,
- Các người tiếp tục đi, tôi và Tiểu Yên nghịch nước, đúng rồi bạn Cẩn, vừa rồi tôi nhìn thấy người nào đó có cúc hoa (1) rất đen đấy
Cô vừa rồi phụ trách việc lột quần bơi Đường Sinh, nhìn thấy cái gì cũng rất bình thường. Chỉ nhìn khuôn mặt thông minh xinh đẹp của cô mỉm cười là biết muốn hãm hại người khác, Đường Cẩn và cô phối hợp rất ăn ý,liền nâng mặt Đường Sinh tới,
- Không có lửa sao có khói Đường Sinh giải thích đi?
- Á?
Đường Sinh kêu một tiếng thảm thiết, cười khổ nói:
- Sao lại thế? Tôi tuyệt đối là trong sáng, cúc hoa phải là màu phấn chứ?
Quan Đậu Đậu cười đến nỗi chảy cả nước mắt, Tiểu Yên cũng như vậy, chỉ có điều mặt cô hơi đỏ, hai người bơi song song tới bên sườn Đường Sinh, một trái một phải kẹp hắn vào giữa, cảnh tượng lúc đó rất gai mắt.
- Phấn cái gì? Rõ ràng là màu đen.
- Ai, Quan Đậu Đậu, hôm nay cô nói xấu tôi như vậy, có dụng ý gì hả? Không sợ tôi sẽ trả thù cô sao?
- Nghe nhé nghe nhé Cẩn Sinh, cậu không thành thật khai báo, còn nói muốn trả thù cái gì? Không coi bọn ta ra gì cả?
Đường Cẩn ôm lấy cằm Đường Sinh, cười duyên nói:
- Cậu cũng thật là, tự dưng dám miệt thị chúng tôi? Tiểu Yên, điểm huyết cậu ta đi!
- Ách, không nên như thế, không nên như thế,
Đường Sinh biết thể chất dũng mãnh của mình cũng không thể chịu nổi Tiểu Yên phong huyệt kỳ lực, nhanh chóng túm chặt tay cô.
- Tôi không trả thù, tôi chỉ nói đùa thôi, Đậu Đậu tỷ, người đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân chứ…
Quan Đậu Đậu cười đắc ý, trong mặt nước tay cô nắm lấy mông của Đường Sinh, đôi mắt hấp háy:
- Vậy giải thích đi!
- Tôi giải thích cái gì hả? Tôi, cúc hoa của tôi đúng là đã biến thành đen sao?
Chính hắn không phát hiện ra, không dám chắc.
Quan Đậu Đậu cùng Đường Cẩn, Tiểu Yên đều cười, hỏng rồi, không nhịn được cười với vẻ mặt hoài nghi không chắc chắn của hắn. Người này thật rất biết đùa.
- Có vẻ đen hả!
Quan Đậu Đậu trịnh trọng nói như chuyện lạ, vẻ mặt nghiệm trang,
- Cho nên nghi ngờ là cậu có thể có điều gì không thể cho ai biết, ví dụ như Tiểu Chu, Dật Phong bọn họ tới đây rất nhiều, ai biết trong lúc đó giữa các cậu có xảy ra hành động gì xấu xa hay không?
- A!
Đường Sinh lại kêu thảm thiết,
- Ngẫu nhiên thôi, tôi đối với đàn ông không có hứng thú? Tôi thề, bây giờ và sau này đều không có.
- Tôi cũng chưa nói cậu có hứng thú với đàn ông, chủ yếu là cúc hoa của cậu đen, là người khác có hứng thú với cậu, đúng không?
Đường Sinh trợn mắt.
- Trời ạ, ai dám? Tôi cắt * gã luôn, thực ra cúc hoa đen là rất bình thường, đó là sắc tố sinh lý quyết định,cứt cũng đi từ đó ra mà , đối với cúc hoa là một loại khảo nghiệm, cứ thế mãi, thì đen cũng thường thôi!
Ba cô đều cười nghiêng ngả, mấy đôi bàn tay trắng như phấn bắt đầu đập, Đường Sinh cười .
- Cái gì ấy, ghét muốn chết, nói nữa đánh chết cậu nha.
- Đều là Đậu Đậu rước họa, không có liên quan tới tôi, thực ra, phải là tôi đến kiểm tra cúc hoa của các cô,
Đường Sinh nói.
- Cậu muốn chết à?
Quan Đậu Đậu cười mắng, đi tới véo cái lỗ tai Đường Sinh, lại bị Đường Sinh ôm chặt lấy.
- Buông ra.
Đường Sinh ôm lấy cô không tha, nhìn Đường Cẩn nói:
- Cẩn à, anh xin thay đổi màu sắc cúc hoa của cô ấy, em phê chuẩn nhanh lên!
- Được, em phê chuẩn.
Đường Cẩn đáp rất nhanh, còn chớp mắt với Đường Sinh,
- Tiểu Yên cô đồng ý không?
- Tôi, tôi không ý kiến gì?
Tiểu Yên té nước theo mưa, đến lượt Quan Đậu Đậu kêu thảm thiết,
- Hai người các cô phản bội nhé!
Đường Sinh giở chiêu khiến Quan Đậu Đậu phải lên bể bơi, sau đó khiêng thân thể mềm mại của cô trên vai,
- Ai chà, nhiệm vụ thật là gian khổ nha.
- Đường Cẩn, Tiểu Yên, cứu mạng, các cô thật không có nghĩa khí, chúng ta liên minh với nhau cơ mà? Tôi cũng bị phản à?
Lúc này Đường Cẩn đuổi theo, khiến Đường Sinh ngã lên chiếc giường da mềm mại, ba người ngã thành một đống.
Nhưng Đường Sinh lại ôm chặt Đậu Đậu không tha, táo tợn lột quần bơi của cô nàng, Đậu Đậu vừa giãy dụa vừa hét lên.
- Tiểu Yên đến hỗ trợ đi, đem tên lưu manh này trước trị sau sẽ ăn,
Hai người Đường Cẩn cùng Đậu Đậu cũng biết quá rõ Đường Sinh, sau khi Tiểu Yên lại đây, rõ ràng Đường Sinh không địch lại được, ba cô dùng sức lực cùng chơi đùa với hắn, ngăn cản chỉ mang tính tượng trưng mà thôi, cho nên rất nhanh sau đó liền nằm úp xuống.
Quan Đậu Đậu giãy dụa đứng lên cưỡi trên lưng hắn đi, hướng đến cái mông hắn,
- Đánh chết cậu này tên lưu manh, ai cho cậu lột quần bơi người ta.
Đường Sinh chẳng muốn giãy dụa, chỉ ôm đùi Đường Cẩn, thái độ này thật ra là một dáng vẻ đang rất hưởng thụ.
- Hỏi các cô một vấn đề sâu xa, ai không trả lời được, chắc chắn sau này khó thoát khỏi việc cúc hoa thay đổi
Đường Sinh thản nhiên nói.
Ba cô đồng thời ngẩn ra, trong lòng cũng lo lắng nếu không trả lời chính xác) để cho tên lưu manh này ức hiếp, một đám cùng liền chột dạ đứng lên.
- Hỏi: Cứt rời đi, là bồn cầu theo đuổi hay là cúc hoa không giữ lại; cô trước, Cẩn mỹ nữ, mời trả lời.
- A!
Đường Cẩn trở mình xem thường, Đậu Đậu cùng Tiểu yên đều đỏ mặt nhìn nhau cười khổ, vấn đề này thật cao thâm, cô suy tư,
- Cái này, cái này không thể trả lời được, tôi nghĩ nghĩ… Là, là không giữ lại đi, cái đó, dường như không phải chỉ có khả năng đình chỉ thôi.
Ha… Tất cả đều cười, Đường Cẩn trả lời rất đáng yêu, Đường Sinh được hôn đùi của cô, sung sướng đến tột đỉnh.
- Bạn học Đậu Đâu, tới lượt cô,
Đường Sinh thực là được hưởng thụ mùi vị này khi cái mông nhỏ của cô cưỡi trên lưng, rất tinh tế nha.
- Tôi nói hả, là, là, tôi đồng ý với quan điểm của Đường Cẩn, vấn đề đã hỏng đều hỏng như vậy, hơn nữa rất ghê tởm chứ.
Đến lượt Tiểu Yên, cô thích thích nói:
- Tôi, tôi cũng đồng ý với cách nói của Cẩn tỷ, tôi cũng không biết nữa…
- Tốt lắm, toàn bộ các cô đều trả lời sai, ha ha ha, tôi cười chết mất, tôi tuyên bố, ba cúc hoa phấn họ Đường!
Đường Cẩn hừ một tiếng,
- Tên xấu xa mưu mô, định gây khó dễ cho chúng ta à? Áp giải đi chơi cờ tướng, tuyệt đối không tha!
(1) Cúc hoa: từ lóng, dùng để ám chỉ hậu môn.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ