Chương 417: Bí mật của La Kiên

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Đối với việc theo dõi tại hiện trường thế này, Đường Sinh và Trung Hân cũng chưa đũ sức miễn dịch, vì bản chất bọn họ đều là đặc dị.

- Anh ở đây nghe mọi người nói được những gì, tôi vào phòng ngủ mở két ra xem trước.

Ninh Hân đỏ mặt rời đi.

Đường Sinh đảo mắt, nhị đại gia của anh, nghe lén những câu nói trong tình huống này, rất cần định lực.

Đại khái Thịnh công tử đến để an ủi người phụ nữ này, cũng có thể dùng thuốc gì, không ngờ là duệ mãnh vô cương, khiến La Kha quay cuồng, từ trên Sopha lăn xuống mặt đất, lại từ dưới đất leo lên bàn trà, sau mấy bãi chiến trường, vẫn hừng hực khí thế chiến đấu, Đường Sinh trong lòng thầm mắng đồ tiện nhân này mấy nghìn lần, cho ta một cơ hội, sẽ cho con nha đầu này một trận.

Căn thời gian, khoảng 40 phút sau mới kết thúc, Thịnh công tử phía dưới cố nhiên mồ hôi đổ đầm đìa, sợ Đường công tử phía trên cũng toát mồ hôi, nhìn trộm xuống, hai kẻ tiện nhân ở trên sopha giống như loài côn trùng không xương.

- Làm sao đưa anh ra khỏi Giang Lăng? Anh ở đây sắp chết nghẹn rồi, tiện nhân họ Ninh, cả đời này tôi sẽ không tha cho cô đâu.

- Hei, đừng giận chuyện không đâu quá thế, bọn anh không xử lý người ta trước thì người ta sẽ quay lại xử lý anh thôi? Lại đợi một thời gian, để em bày kế hoạch.

- Ôi, còn bày kế hoach? Nhưng cẩn thận một chút cũng tốt, thật không ngờ Vương Ngạn Đôn cũng nắm tiểu cầm thú họ Đường trong tay

Ách? Dám mắng ta là cầm thú ? mả mẹ, thật muốn nhảy vào đã cho mày vài cái, cứ phải nhẫn đã, không lo không lấy được cơ hội trừng trị ngươi.

- Vương Ngạn Đôn tuy là thua, anh cũng khâm phục hắn ta, trường hợp đó đến nay vẫn khiến anh kinh ngạc, nữ tiện nhân, Tăng lên 11 tỷ USD, chuối, anh ta có nhiều tiền vậy à? Nói ra thì nói, người họ Vương này rốt cuộc có hoàn cảnh như thế nào? Hoành tráng như vậy à?

- Em cũng không biết gia cảnh thật sự của anh ta, nhưng em biết ngay đến chủ tịch tỉnh Lương cũng phải nể mặt anh ta, nhưng lần này Lão Lương lại không bảo vệ anh ta.

- Chủ tịch Lương bảo vệ không nổi anh ta, thật sự có chút khiến người ta không dám tin. Họ Đường có được bao nhiêu thế lực? Vương Ngạn Đôn không phải không cưỡng bức một cô gái, không ngờ thật sự lấy được hình? Đổi lại nếu là tôi, tôi cũng không dại mà ném đi? Anh ta đi mốc động, phụ nữ cũng đổi tên, bản thân cũng ngồi tù, tài sản cũng bị thua hết sạch, đổi lại là ai đi nữa thì ko đi nhảy lầu chắc? Hắn ta có thể sống được cũng đáng khâm phục lắm..

Giọng nói toát lên vẻ trào phúng, hiện tại vì bản thân mình mà sống tự nhiên phóng khoáng như vậy mà cảm thấy vô cùng tự hào, cho nên dám dõng dạc khoác lác không ngượng ngùng.

Hai người họ nói chuyện cũng không có gì Đường Sinh cảm thấy có giá trị, nghe nói họ nói lên lầu tắm, Đường Sinh vội đi trước lên phòng ngủ để đánh động Ninh Hân, Ninh Hân đã sớm làm xong két, chỉ là lật xem một ít tài liệu, lúc Đường Sinh gọi cô,cả hai cùng lẻn lên tầng hai gian trữ đồ, tận đến khi nghe hai người Lý, La vào bồn tắm rồi mới xuống tầng 1. Điều này là tốt, hai bên đều đổi sân.

- Tôi thấy không có gì đáng giá cả, La Kha rất nhiều việc sợ Lý Thịnh không rõ, cho nên căn bản không nghe cô ấy nói.

- Ý cô là trực tiếp thực thi án a? nói vậy, những tài liệu trong tủ bảo vệ này đủ để kêu Thịnh công tử uống một bình rồi.

- Liệu có thể liên lụy đến thị trưởng Lý không nhỉ?

Đây mới là điểm Đường Sinh quan tâm, liên lụy đến ông ta mọi việc đại cáo rồi.

- Ít nhiều gì thì cũng sẽ liên lụy. Hăn lợi dụng quyền lực trong tay lão Lý để vơ vét của cải, nếu không hắn dựa vào cái gì ?

- Vậy gửi tin cho Đoan Mộc bảo họ hành động đi, suốt đêm thẩm vấn La Kha, chỉ cẩn ả mở miệng, La Kiên không thoát đâu được.

Khi hội Đoan Mộc xuất quỷ nhập thần giống như ra vào phòng ngủ, Thịnh công tử đang đại chiến với La Kha lần hai, lúc đó anh ta xanh lét mặt mày, hắn biết La Kha là trọng phạm đang bị cảnh sát truy nã, liên quan mật thiết đến một vụ án mạng, bản thân hắn lại trở thành chứa chấp tội phạm.

Một cuộc truy bắt rất ấn tượng, có một đội viên trong tay có camera, làm tình ngay cả khi bấm máy, Phong thái của Thịnh công tử và sự chật vật của La kha tất cả đều để lại kỉ niệm, Ninh Hân làm Chi đội trưởng, không thể tham dự thẩm vấn đêm, tài liệu nào cũng giao hết cho Đoan Mộc, để bọn họ thẩm vấn suốt đêm hai người, sử dụng chiến thuật mệt mỏi, hồi báo với cấp trên là việc ngày mai, nửa đêm không thể làm phiền lãnh đạo.

Buổi sáng ngày thứ hai Vương Tĩnh gọi An Phong đến đội đặc công để phỏng vấn, tài liệu tin tực đầu tiên anh ta cầm, có liên quan.

Buổi sáng Ninh Hân báo cáo với cục trưởng, vì Lý Thịnh cũng là một cán bộ nhỏ, hiện nay chỉ là tạm thời cãi vã, phía Đảng Ủy có chỉ thị mới có thể bộ nhân. Cán bộ nhỏ nhưng vi phạm kỉ luật thì cũng Ủy ban kỉ luật cũng phải nhúng tay, sau đó sau khi xác nhận sự thật sẽ giao lại cho cơ quan kiểm sát.

La Kiênđược biết tin tức của La Kha cũng vào buổi sáng hôm đó, trong lòng hắn hơi hồi hộp một chút, hết rồi, cô ấy cuối cùng cũng bị bắt rồi.

Khi Đường Sinh thở than với Phó chủ tịch La, ngồi đối diện với La Mai chủ nhiệm khoa tâm lý bệnh viện, anh đến cũng là có mục đích.

- Dì mai, La Kha bị cơ quan chấp pháp bắt rồi.

Khi nói câu này, anh chủ yếu là muốn biết phản ứng của La Mai, quả nhiên, La Mai thay đổi sắc mặt, anh mới tiếp tục nói:

- Kì thật những gì tôi biết, La Kha đã sơm bị cảnh sát truy nã, cô ấy liên quan đến một vụ án mạng, có thể cũng có liên quan tới phó chủ tịch La, lúc trước, văn quán đã đóng lại vụ án, Chủ tịch La có chút hiềm nghi, nhưng ông ấy là phó Chủ tịch, cho nên nói... dì mai à, Tôi và chi Anh Tú thật sự có chút bối rối, sau này dì nên hiểu rõ “ bây giờ điều tôi muốn nói là, Về phó chủ tịch La, sau một thời gian tiếp xúc, tôi rât lấy làm khâm phục phẩm chất của Dì mai, Tôi cũng không muốn gạt dì điều gì, những chuyện trước đây của Ninh Hân chắc dì cũng đã rõ, đứng sau những chuyện này chính là La Kha, hơn nữa, có bóng dáng của La Kiên, tại sao? Điều này lại phải nói đến những chuyện xảy ra vào năm ngoái ở Lô Hồ, từ khi bắt đầu, anh em nhà họ La đã có vấn đề rồi...

Nói nhiều như vậy, chính là muốn khảo nghiệm sự nhẫn nại của La Mai, sắc mặt của cô thay đổi liên tục, vì cô biết rõ mọi chuyện.

- Anh, vì sao lại nói với tôi những điều này? Anh không sợ tôi sẽ nói gì đó với La Kiên sao?

La Mai hỏi lại Đường Sinh.

- Dì Mai, giữa cô và La Kiên xảy ra chuyện gì, tôi có thể nhìn ra, vẻ ngoài hai người có vẻ như ở riêng, nhưng trên thực tế, hai người sớm đã không còn quan hệ vợ chồng, nhà các cô xảy ra chuyện động trời, La Kiên ẩn náu ở giang Lăng, không ngờ lại xuất hiện, hei, những người ở Khánh Châu và những chuyện nhà họ La khiến hắn kinh hãi, cho nên hắn đã bỏ chạy, nếu hắn hay ông cô, không thể không xuất hiện, tôi nói vậy đúng không?

La Mai hạ mắt nhìn xuống, không nói được câu nào, nhưng ánh mắt rất phức tạp, cô có thể nói gì nữa? ngoài sự trầm mặc, cô vẫn trầm tư.

- Cuối cùng tôi nói câu này, dì mai, tất cả mọi chuyện đều có thể tra ra manh mối, giấu được người chứ không giấu nổi trời, tôi, đi đây.

Buôi trưa hôm đó, La Kiên ra khỏi thành, tự mình đánh xe đi, ở trên đường không phát hiện không có ai theo dõi, hắn mới đánh xe đi về phía tiểu khu xa hoa ở phía thành tây, xe là mượn của một hãng xe tư nhân, chứ không phải chiếc Audi mà hắn vẫn hay đi, hắn đi làm gì?

Một xe cũng không lẳng lặng ra khỏi thành, trên màn hình theo dõi La Kiên đang đùa giỡn với Ninh Hân.

Thân phận của La Kiên rất đặc biệt, cho nên Ninh Hân phải đích thân hành động, cô sợ người khác làm hỏng chuyện, công việc vủa chi đội do Lý vân Phong chủ trì đội trưởng, vợ của Đoan Mộc khéo léo cùng với Hoa Anh Tú tự mình truy tìm tung tích, đến nay Hoa Anh Tú đã lên chức trợ lý của Ninh hân.

Lục Uyển là nghiệp vụ bàn giao cuối năm, là một tiểu khu quản lý cấp cao ở Giang Lăng, hóa ra La Kiên có tòa nhà riêng trong khu này, có thể nói chắc chắn rằng, chủ nhà tuyệt đối không phải là tên anh ta, dưới tên hắn không thể có tài sản riêng như vậy, vì rất nguy hiểm.

La Kiên vào tòa nhà kiểu cao tầng ước chừng khoảng nửa tiếng lại đi ra, mang theo một cái bao vào, khi ra hai tay lại không có gì.

- Đợi hắn đi khỏi, Ninh Hân và Hoa Anh Tú xuống xe, lại tiếp tục theo dõi họ lên tầng thăm dò tòa nhà riêng của La Kiên.

Đột nhập vào nhà người khác đối với các đặc công thì có rất nhiều cách, kĩ thuật mở khóa của Ninh Hân cực kỳ lợi hại.

Căn phòng hào hóa trên tầng hai kiểu phục khoảng hơn 200m2, không tính rất xa hoa, nếu đặt ở thâm niên thì cũng có thể.

Chủ yếu ở đây không phải là chủ nhân thường lui tới, vừa bước vào đã thấy bụi đầy sàn, hội Ninh Hân biết rõ căn phòng này thường xuyên bỏ trống, quan sát dấu chân trên mặt đất, họ lên tầng hai, đi vào phòng ngủ, dấu chân dưới sự chế tạo của Ninh Hân rất thật.

Dấu chân cuối cùng ở trước tủ tường của phòng ngủ, hai người phụ nữ liếc mắt nhìn nhau, mở tủ tường ra xem, chỉ là treo mấy bộ quần áo, không có gì khác thường, không đúng sao? Thò tay sờ sờ, không có gì lạ, Hoa Anh Tú nói:

- Chị Hân, phía sau tủ là nha người khác à?

Câu nói đã nhắc nhở Ninh Hân, cô thò tay ra phía sau của tủ, thùng thùng tùng, trống rỗng, là một căn phòng ẩn, hai phút sau họ tìm thấy chốt mở, hóa ra, trong tủ tường là một căn phòng bí mật rộng chừng 10m2, bật đèn lên xem, hai người trợn tròn mắt.

Trong phòng không có gì cả, vì ba mặt đều là tường, không cửa sổ, hiện lên rất kín mít, ngay dưới vách tường đặt một cái bàn vuông, phía trên là một dụng cụ thủy tinh, điều khiến họ ngạc nhiên ở trong này là… cái đồ chơi kia, không thể tin nổi, không dám tưởng tượng, ai?

Trong lọ thủy tinh rõ ràng là chất chống phân hủy, không ngờ đồ đạc trong này sẽ không sống động, sắc mặt Hoa Anh Tú chuyển sang đỏ, Ninh Hân còn chế giễu, nhìn quen Đường Thị, cho nên cô vẫn chịu đựng được chủ khí,

- Anh Tú em chụp ảnh lại, chị đi xem cái hòm kia.

Bên cạnh cái lọ thủy tinh đặt một cái hòm, hòm da đồng sắc cổ hương cổ, hình như giống như cái hộp mà Đỗ tiểu ngũ đã bị mất trộm hồi thái bình, như vậy rất giống cái mà ở cửa hàng đồ cổ của lão Chu đã tập hợp lại, có chút chân tướng rõ ràng,

- Chúng ta mang cái hộp này đi, Hoa Anh Tú chụp ảnh cái hộp và cái lọ thủy tinh, sau khi rời đó, họ tiến hành điều tra, không có thu hoạch nào khác.

Buối chiều, cái hộp kia được đặt trước mặt lão Chu chủ cửa hàng đồ cổ, ông bị giam giữ nhiều ngày nay, từ đầu đến cuối không biết sự tình, khi nhìn thấy cái hộp liền thở dài một tiếng, cuối cùng cũng mở miệng, nói là La Kiên cần, cho số tài khoản sẽ chuyển 100 tệ, vụ nhiên đột nhiên có tiến triển.

Phòng thẩm vấn La Kha vẫn chưa có tin tức gì, bị chiến thuật mệt nhọc kéo đến giờ này, đêm qua cô và Lý Thịnh hai lần hoan dục, sức lực cũng sớm bị giảm đi nhiều, lúc này cũng gần sụp đổ, khi Hoa Anh Tú đưa cái ảnh lọ thủy tinh cho cô xem, cô đột nhiên trợn tròn mắt.

- Vẫn không nói à? Cô cho rằng có vài chuyện chúng tôi không biết sao ?trước vụ Lô Hồ, lúc bắt đầu chúng tôi đã chú ý đến cô,

Kỳ thật câu nói này là dối cô ta, nhưng La Kha không rõ, sắc mặt biến đổi, sự hoảng loạn lộ ra rõ ràng,

- Thẳng thắn đi, La Kha.

- Mọi chuyện của tôi đều là tôi làm, không liên quan gì đến La Kiên, không có chút liên quan nào, là tôi lợi dụng quyền lực của anh ta để làm.

Khi La Kha bắt đầu dặn dò, chủ tịch Lý cũng nhận được hồi báo, con trai, Lý Thịnh bị bắt rồi, sắc mặt hắn đột nhiên tái mép.

- Anh, sao anh biết tỉ mỉ như vậy?

La Mai nghe nói La Kiên có thể gặp chuyện, sắc mặt nhợt nhạt, dù sao cũng là vợ chồng, cho dù ly dị rồi cũng không hi vọng anh gặp chuyện gì lớn, bây giờ cô nhớ lại mục đích Đường Sinh tiếp cận mình.

- Không gạt Dì mai, tôi là phối hợp với phía cảnh sát để hành động, nhưng tôi không có ác ý gì với dì, phía cảnh sát chỉ là muốn điều tra làm rõ.

Nói như vậy, La Mai giải thích rất khó hiểu, hóa ra giữa Hoa Anh Tú và Đường Sinh cũng là một trò diễn? cô là Anh Tú…

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ