Chương 36: Lớp chuyên.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Hai ngày sau, việc phân ban lớp 11 chính thức được hoàn thành. Lớp 11-1 trở thành lớp 11 chuyên ban khoa học xã hội đầu tiên.

Không ít học sinh vốn ở lớp này đã rời khỏi lớp và cũng không ít học sinh từ lớp khác bước vào lớp này. Bắt đầu từ hôm nay lớp 11 chuyên ban khoa học xã hội thứ nhất này sẽ dùng bộ mặt mới hoàn toàn để nghênh đón sự nghiệp học tập mới. Đường Sinh là một trong số đó.

Sử Quốc Nghĩa, Thường Ái Toàn, Ngọa Đán Đằng cũng chọn khoa văn. Nhưng lớp chuyên chắc chắn không cần bọn họ, bọn họ cùng nhau vào lớp thứ 2.

Chỉ có mình Uông Triệu Quân là ở lớp 11-1. Cậu ta mới là đối thủ tiềm ẩn quan trọng sau này của Đường Sinh.

Cũng chính lúc Đường Cẩn bước vào lớp 11-1, ánh mắt Uông Triệu Quân liền dính chặt vào cô. Cô gái này chỉ có thể là tiên trên trời thôi.

Lớp 11-1 là lớp sở hữu hai hoa khôi đẹp nhất toàn trường. Bọn họ chính là Ninh Manh và Đường Cẩn.

Nhìn chăm chăm các cô đâu chỉ có mình Uông Triệu Quân? Còn có vài nam sinh thành tích cực kì ưu tú cũng đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai cô gái xinh đẹp. Có thể nói lớp 11-1 là một vườn hoa. Không chỉ có hoa khôi trường, còn có vài hoa khôi lớp nữa, ví dụ như Bàn Tử Hà, Quan Thế Âm …

Khác biệt giữa hoa khôi trường và lớp là trình độ. Không ít ‘hoa khôi lớp’ sau khi tăng trình độ liền biến thành ‘hoa khôi trường’. Trong kí ức kiếp trước của Đường Sinh, Bàn Tử Hà, Quan Thế Âm cũng trở thành ‘hoa khôi trường’.

Bọn họ đều là các học sinh lớp 11 mới vừa chuyển lớp đến, vừa đến liền lấy được danh xưng hoa khôi lớp. Giả như đến một ngày, bọn họ chia đều thiên hạ cùng Ninh Minh, Đường Cẩn, hút fan hâm mộ của bọn họ, giống như một phần thưởng cho Nhị Thế Tổ Đường Sinh thưởng thức. Bàn Tử Hà cũng được, Quan Thế Âm cũng được. Không phủ nhận bọn họ đều rất xuất sắc, kiếp trước cũng bị hắn làm mê mệt, nhưng đều không có kết quả.

-… Các học sinh chú ý một chút, về vị trí chỗ ngồi như thế nào, trước nay đều là vấn đề khiến mọi người quan tâm. Nam nữ ngồi chung, hay là ngồi riêng, cái này không thảo luận nữa. Vì cục diện lớp chúng ta là âm thịnh dương suy, không phải nói nam sinh thì học không bằng nữ sinh, nhưng ít nhất trong lần thi sát hạch này là như vậy. Kì thi sát hạch cũng đã quyết định vận mệnh lớp chúng ta. Bây giờ cô đề nghị rút thăm quyết định chỗ ngồi của các em. Tất cả có 64 người, 43 nữ, 21 nam, lệch nhau gần gấp đôi.

Các nam sinh phía dưới bắt đầu cất tiếng cười khả ố. Như thế này mới tốt, chúng ta có thể ôm trái ấp phải rồi, haha!

Mai Chước cũng vì chuyện này mà đau đầu. Rút thăm quyết định chỗ ngồi từng người, chủ ý này do Đường Cẩn đề xuất ra cho cô. Cô cho rằng ý kiến này quả là không tồi.

- Bây giờ, từng nhóm học sinh lên bục giảng, rút một phiếu từ đống thăm này, sau đó ngồi vào chỗ tương ứng.

Hai mươi phút tiếp sau đó, mọi người sau khi cầu nguyện đều cầm lấy lá thăm chỗ ngồi của mình. Có người sau khi vào chỗ nhịn không nổi cười khả ố. Có người sau khi vào chỗ mặt đầy đau khổ. Lá thăm của Đường Sinh là ‘vị trí số 1 tổ 2’. Cha, không phải chứ?

Lấy cái đầu của Đường Sinh mà nói, hắn mới 17 tuổi nhưng cao gần 1m74 rồi. Trong lớp tính là cao nhất, ngồi bàn đầu rõ ràng không thích hợp. Quả nhiên sau khi hắn ngồi xuống, một đám học sinh trợn trắng mắt hờn trách. Mai Chước không khỏi nhíu mày một cái.

- Các bạn yên lặng một chút. Đối với bạn học cao lớn có chỗ ngồi không thích hợp. Cô sẽ điều chỉnh lại một lần nữa.

Rõ ràng, cao như Đường Sinh trong lớp cũng chỉ có ba, bốn người. Điều chỉnh một chút hoàn toàn không ảnh hưởng lớn.

Làm cả lớp rối nhất là đôi hoa khôi lớp và hoa khôi trường ngồi cùng nhau. Tất cả nam sinh đều hận mình vận may kém. Đó là hai người Đường Cẩn và Quan Thế Âm. Bọn họ một người ở hàng 4 tổ 1, một người ở hàng 4 tổ 2, hoàn toàn làm lãng phí tài nguyên .

Cả Đường Sinh trong lòng cũng có cảm giác này. Còn Ninh Manh thì ngồi với một nam sinh đeo mắt kính tên là Viên Phi Dương. .

Gã Viên Phi Dương này trong trí nhớ Đường Sinh cũng có chút ấn tượng. Gã cũng là con em của người có chức có quyền. Hơn nữa lại tự phụ tự kiêu cực độ. Gã tuy là con trai nhưng lòng dạ hẹp hòi. Bên ngoài cũng ra dáng nho nhã, trên mặt lúc nào cũng giả vờ mỉm cười ‘tự tin’ nhưng kỳ thực thằng nhóc này trong lòng hơi u ám. Đeo mắt kính nhằm tạo cho gã một lớp ngụy trang trí thức. Không phủ nhận gã cũng được một bộ phận nữ sinh hâm mộ .

Viên Phi Dương gia thế rất mạnh. Cha gã từng là Chủ tịch một huyện. Hình như cuối năm 2002 được đề bạt làm Bí thư. Cũng khó trách gã kiêu ngạo. Nhưng gã trước nay cũng coi như khiêm tốn, vì cha gã thực chất không phải ở thành phố, tay cũng không vươn dài đến vậy. Viên Phi Dương bây giờ chỉ có thể khiêm tốn .

Có thể ngồi cùng Ninh Manh, mặt Viên Phi Dương cũng không giấu nổi một vẻ vui mừng. Trước giờ gã học lớp 3 nhung vẫn để ý đến cô gái Ninh Manh của lớp 1. Trong lòng gã cũng biết gia thế nhà cô rất môn đăng hộ đối với mình. Lần này ngồi cùng nhau cũng coi như trời tác hợp.

Uông Triệu Quân cũng ít nhiều thất vọng. Hai hoa khôi cấp trường Ninh Manh, Đường Cẩn đều không vớt được. Hai hoa khôi cấp lớp tạm thời là Bàn Tử Hà, Quan Thế Âm cũng không dính nổi một người. Ngồi cùng cậu ta là một nữ sinh đeo kính rất ngưỡng mộ y, trên mặt có vài hạt tàn nhang rất dễ thương.

So với ba người ‘Sử Thường Ngọa’(Sử Quốc Nghĩa, Thường Ái Toàn, Ngọa Đán Đằng) thì Uông Triệu Quân được coi là may mắn. Ít nhất cậu cũng ở lớp 1, ba người kia đều bị quét ra ngoài.

Do chiều cao bị các học sinh khác có ý kiến nên hai nam sinh là Đường Sinh và một gã nữa tên là Chu Tiểu Thường được xếp ngồi cùng nhau, hơn nữa còn xếp ở hàng thứ 8. Mỗi tổ tổng cộng chỉ có 8 hàng, hai gã cao kều này chỉ có ngồi cuối lớp, hơn nữa còn là nam ngồi cùng nam.

-Hây, mình gọi là Chu Tiểu Thường, trước kia ở lớp 4. Nghe nói bạn với Đường Cẩn ở lớp 6 trước kia có gì à ?

Đường Sinh híp mắt cười, đưa tay bắt lấy tay gã.

- Đó chỉ là tin đồn. Người ta là học sinh giỏi nhất, đúng không?

Gã Chu Tiểu Thường này sau này là anh em tốt kiêm bạn bè với Đường Sinh. Tiểu tử này nghĩa khí, mồm mép trơn tuột, nhưng tâm địa lương thiện, chính nghĩa, làm việc có lúc ngu như heo, nhưng hợp với phong cách của hắn. Khuyết điểm duy nhất chính là mập, mập đến nỗi mặt toàn thịt .

- Cha bạn không phải gọi là Chu Đại Thường chứ?

- Thật là bạn tri âm mà, cậu bạn. Cha mình đúng là Chu Đại Thường!

Tay hai người lại nắm chặt cùng nhau, bộ dáng như hận rằng gặp nhau quá muộn. Kỳ thực Đường Sinh đã biết, chỉ là cố ý trêu gã. Chu Đại Thường là Trưởng phòng phòng văn hóa quận, là một người phong lưu, thanh danh không tốt. Về chuyện phong lưu của ông ta lưu truyền cũng hơi nhiều .

Lúc này, vận mệnh lớp 11-1 cũng cơ bản định hình rồi. Đường Sinh biết rõ, phe Uông Viên của Uông Triệu Quân, Viên Phi Dương đứng đầu đối lập với phe Đường Chu của mình và Chu Tiểu Thường. Hơn nữa hai phe đối lập này sẽ kéo dài đến đại học và khi ra ngoài xã hội.

Trong trí nhớ xuất hiện nhiều sự việc. Có cái rõ ràng, có cái mơ hồ, nhưng Đường Sinh sẽ không để cho tiếc nuối lưu lại một lần nữa.

Mọi người đều có thể khiến Đường Sinh nhịn một chút, nhưng chỉ độc có Đường Binh là hắn không nhịn nổi. Cho nên đã đem mầm họa đó tống vào trại cai nghiện. Nếu không phải còn lợi dụng được gã thì hắn đã không nghĩ quá nhiều, trực tiếp giết chết gã đả kích Đường Dục.

Mầm họa như Đường Binh không thể giữ lại bên ngoài. Nguy hiểm quá lớn, tự mình không cho phép Đường Cẩn chịu một chút thương tổn nhỏ nhoi nào. Cho nên hắn còn phải chú ý liên tục đến tên khốn này dài dài. Kiếp này y đừng mong sống yên ổn, mặc dù cha y có cả trăm tỉ, hừ!

Tất cả mọi thứ trôi qua không phải phù vân. Nó là sự thúc giục sâu sắc đối với Đường Sinh. Phương hướng tương lai cũng do tất cả mọi thứ đó quyết định.

Sau khi xếp chỗ ngồi một lần nữa, đứng trên bục giảng Mai Chước cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn sơ một lượt học sinh phía dưới.

- Điểm của kì thi sát hạch lần này cũng là căn cứ quan trọng để chọn cán bộ lớp và cán sự các môn học. Cô sẽ đọc tên theo thứ tự.

-Thứ nhất, Đường Cẩn!

Wa, cả lớp đều ngưỡng mộ hướng về cô gái mà trong cốt cách ẩn chứa vẻ đẹp tuyệt sắc.

Ninh Manh răng cắn cắn vào môi dưới. Cô ít nhiều có chút lo ngại vị trí lớp trưởng bị Đường Cẩn cướp mất, đồng thời trong lòng cũng có chút đố kị thành tích cao nổi bật của cô ấy. Mình có cố gắng cách mấy cũng không thể vượt qua được thành tích của Đường Cẩn, hơn nữa hơn kém không chỉ là vài điểm.(Thang điểm 100)

Thứ hai, Uông Triệu Quân!

Wa , ai cũng không nghĩ tới, một trong tứ công tử Uông Triệu Quân lại lợi hại thế này? Lần thi sát hạch này lại vượt qua Ninh Manh.

Uông Triệu Quân rất thích cảm giác được toàn thể nữ sinh chăm chú nhìn. Nhưng Ninh Manh và Đường Cẩn đều không nhìn y, khiến y ít nhiều có chút mất mát. Tuy nhiên, Bàn Tử Hà và Quan Thế Âm lại nhìn y bằng ánh mắt khác, mặc kệ nói như thế nào đi nữa, trong lòng y cũng đắc ý muôn phần .

Thứ 3, Viên Phi Dương!

Đối với lớp trưởng Viên Phi Dương trước giờ luôn ở nhóm đầu của lớp 4, mọi người đều từng nghe qua, do đó cũng không có chút cảm giác bất ngờ.

Thứ 4, Ninh Manh!

Lúc này Ninh Manh thở phào nhẹ nhõm, còn mừng không xếp phía sau hơn, nhưng chức lớp trưởng tạm thời cũng không còn mặt mũi làm nữa. Kì thực làm lớp trưởng không chỉ nhìn vào thành tích, chủ yếu là năng lực tổ chức và quản lí. Chỉ học tập tốt không thôi cũng vô dụng, cần xem xét các nhân tố phương diện tổng hợp khác.

Thứ 5, Quan Thế Âm!

Điều này lại đáng lưu ý, đương nhiên, Quan Thế Âm là học sinh chuyển trường, nói ít lưu ý cũng không quá, nhưng cũng không thể nghi ngờ thực lực của cô.

Thứ 6, Vạn Khải!

Đây hóa ra là mũi nhọn của lớp 3, một gã nam sinh đeo kính mắt buồn chỉ biết học hành, hình dáng không ra gì nhưng thành tích thì đáng tự hào.

Thứ 7, Bàn Tử Hà!

Giỏi, bốn đóa hoa của lớp 2 đều vào top 10. Bọn họ không phải bình hoa, tất cả đều có thực lực.

Thứ 8, Chu Vĩnh Húc!

Vị này nguyên là mũi nhọn của lớp 4, quan hệ với Viên Phi Dương cũng không tồi, cũng là tiểu thiếu gia có chút gia thế.

- Thứ chín, Lục Tú Tú.

Nguyên là mũi nhọn của lớp 7, cô bé điềm đạm, mang kính cận nhẹ gọng đen, một cô gái trong sáng thuần khiết.

Thứ 10…Đường Sinh!

Lúc đọc cái tên này ra, Mai Chước cũng có chút bất ngờ. Cô biết cuối giờ thi Đường Sinh gian lận, nhưng không ngờ hắn cũng đứng được vào top 10. Việc này cho thấy kiến thức cơ bản của hắn vững chắc. Cả lớp đều xoay đầu hướng về Đường Sinh nhìn chăm chú, một chút không rời.

Uông Triệu Quân và Viên Phi Dương thoáng nhìn trộm qua Ninh Minh,Đường Cẩn, phát hiện 2 người bọn họ quay đầu lại nhìn Đường Sinh, trong lòng không khỏi ấm ức .

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi