Chương 331: Dự tang lễ ở Trường Sơn (3)

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Đừng nói là ba tên có võ tầm thường này Đến ba tên này có thân thủ của nhà luyện võ, đứng trước chị Trần cũng không có chút gì tùy tiện,trái lại Vương Tĩnh trong xe nhìn chị Trần một cách căng thẳng trước đây có nghe Sắc Sắc bọn họ có nói chị Trần là nội vệ gì đó

Nhưng đối mặt với ba tên vạm vỡ thế,thì thân hình mảnh mai của cô gái có vẻ hơi yếu

Vương Tĩnh vốn đã thấy lo lắng

Nhưng cô nhìn rất nhanh thấy chị Trần khum tay như đao,xuất kích nhanh như sấm chớp,khi

Hai tên hét lên rồi ngã lộn nhào xuống trước khi nhao lên,đúng là rất nhanh,Vương Tĩnh cũng không nhìn thấy cô ta tấn công vào bộ phận nào của đối phương

Và khi Đường Sinh đang thong thả xuống xe ,thì thủ đoạn của tên thứ ba đã bị chị Trần bổ trúng,con dao găm tung lên tên không ,tên đó thét lên một tiếng “a” ,chỗ gáy lại chịu một nhát,thé tra tiếng đau đớn rồi ngã nhào,choàn toàn không chịu nổi một đòn

Dường như sau khi chị Trần ra tay thì tiếng xương rạn nứt không ngừng truyền tới,Đường Sinh biết khi ba tên đó và chị Trần giao chiến thì cánh tay hay bộ phận bị bổ trúng, đạp trúng chắc chắn đã làm xương nứt gãy

Điều này thì không có gì phải nghi ngờ,cánh tay ngọc ngà mảnh mai của chị Trần có thể làm rẽ bi nứt đá

Vương Tĩnh nhìn thấy tất cả đã đã bị đánh gục ,thì cũng bước xuống xe,còn cầm máy ảnh chụp nữa,bây giờ cô cũng không sợ hãi nữa,lại còn duỗi chân đá 1 cái vào tên mặt úp xấp xuống

- “Này,quay người lại đây ,tôi chụp mặt của ông cái,nghe thấy không hả?tên đó không nghe Vương Tĩnh cũng không khách khí nữa ,lại dùng chân đá cái nữa,dùng mũi nhọn của chiếc dép cao gót đạp vào tên đó,tên đó đau quá quay người lại”

Đường Sinh như người không có chuyện gì ,tay đút túi quần đứng bên cạnh Vương Tĩnh ,ngẩng đầu nhìn bầu trời âm u,mây đen đã che phủ cả bầu trời,ba tên bị chị Trần đánh bại đã không còn năng lực phản kháng ,mặc dù trong tay hai tên vẫn nắm con dao găm

Nhưng sự đau đớn từ vết thương của bọn chúng làm cho tay run rẩy đến lực cầm dao của chúng cũng không còn,những giọt mồ hôi lớn chảy xuống đầy đầu và cổ

Bên này Vương Tĩnh đang chụp hình ba tên ,bên kia chị Trần đến bên chiếc xe xem cô gái kia ,cô gái đầu tóc rối tung co lại trên góc ghế phía sau

Trên mặt có 2 vết bầm thâm tím,có vẻ như bị đánh,

Khi chị Trần kéo cửa xe ,thì mùi tanh nồng xộc thẳng lên mũi ,cô đã quen với mùi này ,đây là chất lỏng đó của đàn ông,cô gái khoảng 22 ,23 tuổi ,hai tay cô gái ôm lấy bộ ngực lớn,trên người cũng có những vết bầm tím,thấy cô ta đúng là bị cưỡng bức

- “Nói cho tôi biết ,có phải ba tên đó đã cưỡng bức cô?”

- “Vâng ,đúng vậy,cô…các cô có thể cứu tôi không?bọn họ là…là hững kẻ giết người,chỉ có điều bọn chúng muốn cưỡng hiếp tôi trước khi vứt tôi vào trong hồCác cô là ai?có thể cứu tôi sao?có thể giúp tôi tới Trường Sơn không?tôi..tôi biết tình hình nghiêm trọng.”

- “Cô mặc quần áo vào trước đã rồi nói.”

Chị Trần đóng cửa xe lại ,bước lại bên Đường Sinh để nói lại tình hình

Đường Sinh lại nhìn nhìn thời tiết

- “Sắp mưa rồi ,đưa cô ta vào xe của chúng ta để nói rõ tình hình rồi quyết định xem phải làm thế nào”

Cô gái kể tình hình suốt 20 phút,cô ta vốn là nhân viên phục vụ tạm thời ở nhà khách thị ủy Trường Sơn,không tới 2 ,3 tháng thì bị vị lãnh đạo nào đó sau khi uống say ngầm giở trò,nhưng cô đã nhẫn nhục im hơi lặng tiếng ,mấy ngày trước ở nhà khách phó giám đốc Lý nào đó đã đưa cho cô 1 khoản tiền ,nhờ cô ta làm chút chuyện ,là chuyện rất xấu hổ,nhưng nếu cô không làm thì không được chuyển vào làm chỉ tiêu chính thức,còn bị đuổi việc ,còn có chút uy hiếp nữa,cô rất sợ hãi ,đành đồng ý làm,đêm đó cô và Phó Chủ tịch thường trực thành phố đã lên giường.

Phó Chủ tịch thường trực thành phố? Vinh Quốc Hoa? Đường Sinh không khỏi giật mình,không phải vừa khéo như thế chứ?đúng là ông trời cũng giúp chúng ta,cậu ba nhà họ Vinh được cứu rồi

Lại nói một chút về tình hình ,cô gái xưng tên là Lưu gì đó, nói những chuyện khác thì không rõ ,cho dù đêm đó ngủ cùng với Phó Chủ tịch thành phố,thì cũng không thực sự phát sinh mối quan hệ nào,vì lúc đó Vinh Quốc Hoa không biết có uống quá nhiều hay không,căn bản là không có cách nào làm ,dù cuối cùng dùng miệng,lúc đó còn có người ghi âm và chụp ảnh ,sau đó không tới 2 ngày thì chính mình cũng không biết tại sao bị ba tên này bắt cóc

- “Cô làm sao biết được sẽ bị ném vào hồ chứa nước?”

Chị Trần hỏi một câu,cô cảm giác dường như còn có nội tình ẩn giấu bên trong

Cô Lưu nói :

- “Khi bọn họ cưỡng bức tôi có nói ,còn nói tôi ngoan ngoãn hầu hạ bọn chúng,thì có thể sẽ không ném tôi vào hồ nữa”

Rất rõ ràng đây là lập kế hoạch diệt khẩu rồi,chỉ là ba tên kia nhất thời háo sắc,định cưỡng hiếp xong sẽ giết người ,đáng thương là cô Lưu đâu biết mình phải chết ,còn ra sức hầu hạ lấy lòng 3 tên đó,chỉ muốn đổi lấy mạng sống của mình sao?

Tấm màn đen bước đầu đã được vén mở

Vậy cô gái họ Lưu này sẽ trở thành nhân chứng quan trọng để lật lại vụ án

Ba tên bị trọng thương ngoài xe cũng thành nghi phạm khá quan trọng

Đường Sinh lập tức quyết đoán,bảo chị Trần đi tra hỏi ba tên kia 1 chút,không lo làm ba tên đó tàn phế cũng không sao cả

Sau hơn 10 phút ,ba tên đó lại bị trọng thương hơn,từng tên từng tên bị chị Trần kéo lên chiếc xe kia tra hỏi,bọn họ rõ ràng không biết nhiều,chỉ khai ra một tên gọi là “nhị đen”

Nghe nói là một tên côn đồ khá nổi tiếng ở thành phố Trường Sơn

- “Vậy ba tên kia cũng không giá trị gì lớn,đánh cho hôn mê rồi báo cảnh sát,báo cảnh sát đến xử lí bọn chúng là được rồi,chúng ta đi đến huyện Long Khẩu thôi.”

Mới vào tới Trường Sơn mà đã thu hoạch như vậy,Đường Sinh cho rằng mở đầu như thế là tốt rồi,tiện xe liền đưa theo cả cô Lưu đi cùng

Mà cô Lưu còn nói thế lực của đám người này rất lớn,và có quan hệ với một số cảnh sát ở nơi đây ,một khi bị đưa vào đồn cảnh sát,thì bọn chúng sẽ nhanh chóng được thả ra ngoài,sau đó chỉ sợ các cô sẽ gặp phiền toái ,tôi cũng khó có thể thoát khỏi đại họa,

Đường Sinh khì mũi,hắn có cách nghĩ của hắn,chính là muốn thả cho bọn chúng đi,mặc dù bọn chúng không có tác dụng gì lớn nhưng bọn chúng sẽ dẫn ra con rắn lớn,tới lúc đó thì giải quyết việc càng tốt

Cho dù là ở Trường Sơn thì Đường Sinh cũng không hề lo lắng chút nào,thân phận của chị Trần và Ninh Hân đều đặc biệt ,các cô để lộ ra thân phận ,thì cơ quan hành pháp ở địa phương căn bản không dám động đến nửa sợi lông chân của cô,cho dù là dùng thủ đoạn xấu xa đối phó với các cô ,thì cũng chắc chắn là đã tìm nhầm người rồi

Bốn người nhà của Ninh Hân đã chạy tới Ninh gia trang ở xã Tử Dục từ sớm

90%Ninh gia trang là người nhà họ Ninh, gồm họ khác cũng là người không thân thích của người nhà họ Ninh ,cho nên bà cụ nhà họ Ninh qua đời ,thì căn bản toàn bộ người trong thôn trang đều treo khăn trắng,cả một khung cảnh thê lương

Hai Chị em Ninh Hân,Ninh Manh vừa mới quay về cũng khóc một hồi, Ninh Thiên Hữu coi như con cháu nhà họ Ninh đương nhiên khoác quần áo tang , Vinh Lệ Hoa là con dâu,cũng phải mặc quần áo tang ,lều bạt được mắc lên trong sân nhà họ Ninh ,tất cả gia đình của 6 anh em nhà họ Ninh đều cùng về chịu tang

Thực tế ngoài Ninh Thiên Hữu định cư ở Giang Lăng ra ,thì 5 anh em đều an cư ở trong thành phố Trường Sơn,ông cụ nhà họ Ninh dường như có chút điên điên ,người bạn già chết rồi,ông cụ không đau buồn ,vẫn giữ thái độ cười vui vẻ,thậm chí còn đỡ quan tài và người bạn già lên nói về bình tiểu thuyết ,nói chuyện như thường ngày,theo lí thuyết thì chuyện tu của ông cụ đã sớm đạt đến mức cao ,không phải điên điên như vậy

Đương nhiên ông ấy có điên hay không thì không ai biết ,quan hệ giữa Ninh Hân và ông cụ rất tốt Thái Cực Miên Chưởng chính là tổ tiên truyền lại

Đến sắc trời cũng đã hoàn toàn đen lại ,và rơi những hạt mưa lạnh, Ninh Hân mới nhắc Đường Sinh là bọn họ làm sao vẫn chưa tới?

Bởi vì nhất thời người trở về quá đông,chỗ ở của ông cụ không chứa nổi nhiều người như thế,con cháu thân thích lại không nghĩ được sang bên hàng xóm láng giềng cùng thân thích,mọi người đã sắp chen chúc đầy ở lối khô ráo của ba gian phòng ,nhưng chắc chắn là không thể chen được nữa,Ninh Hân thì nói chính mình sẽ lên xe ,dù sao ban đêm không thể thiếu người túc trực bên linh cữu ,hóa vàng mã vân vân..cũng không thể thiếu người,cũng không ai cởi bỏ quần áo đi ngủ

Sắp tới 8h , Ninh Hân không chịu nổi lấy điện thoại gọi Đường Sinh

- “Làm sao rồi ,các anh bị lạc đường sao? thời gian tính thời gian thì phải tới lâu rồi chứ.”

- “Trên đường gặp chút chuyện ,tới nơi sẽ nói với cô sau,chúng tôi sắp vào trong xã rồi,chỉ hơn chục phút nữa là tới.”

Ninh Hân ngắt điện thoại,trong lòng nghĩ,tên tiểu tử thối này không phải là trên đường lại làm gì với Vương Tĩnh rồi chứ?chắc không phải chứ?còn có chị Trần ở đó nữa

Đợi khi X5 của bọn Đường Sinh vàotrong sân nhà họ Ninh ,thì gần đó đã xếp hơn 10 chiếc xe con rồi,nhà họ Ninh có chút nghèo hơn so với nhà họ Vinh ,nhưng cũng không phải là quá nghèo.mấy anh chị em cũng đều có sự nghiệp riêng,xe chắc chắn cũng không thiếu,lại có thân bằng đến hỗ trợ ,thì mấy chiếc xe này có tính là gì

Buổi tối cũng đi không ít người,lúc ban ngày cũng phải tới ba mươi mấy lượt xe con ,ở Ninh gia trang là đứng đầu

Nhìn thấy X5 chạy vào, Ninh Hân mới xuống xe, bởi vì mưa lạnh lớt phớt rất đáng ghét ,bỗng làm thời tiết rất lạnh

Thấy trên xe có một cô gái lạ,trên mặt còn bị bầm tím,Ninh Hân có chút khó hiểu,sau khi Đường Sinh xuống xe cô liền hỏi sao lại thế

Đường Sinh liền đem tình hình kể lại,cuối cùng hắn còn nói

“ Cô nói đi số của tôi có tốt không chứ ?.chó tè lên đầu nữa?”

Ninh Hân quay lại trợn mắt,thật có chuyện như vậy ,chuyện như vậy cũng có thể gặp phải ?là ông trời sắp xếp sao?thật không thể tin nổi

Lúc này Ninh Manh đi ra,vốn định kêu chị vào ăn cơm ,đâu biết lại nhìn thấy tên đáng ghét Đường Sinh,tim cô đập mạnh

A , sao anh ta lại tới đây chứ?chuyện này là thế nào?còn cả Vương Tĩnh và 2 cô gái khác ,cô gái kia hình như bị đánh ?

- Tiểu Manh ,em đi nói với cha 1 tiếng ,nói Đường Sinh và Vương Tĩnh đến,cũng là tới giúp chúng ta”

Ninh Hân còn có thể nói gì?

Ninh manh lại bĩu bĩu môi,

- Chẳng cần loại người xấu xa này tới giúp, hắn thì giúp được cái nỗi gì chứ ?trong nhà cũng không có cơm cho tên đầu heo kia ăn đâu.”

Đường Sinh mếu máo,đúng là cô em vợ không nể tình anh,nhưng lại không thể nổi cáu , Ninh Hân trừng mắt nhìn em một cái , tự mình dẫn mấy người Đường Sinh vào trong, Ninh Thiên Hữu ở trong nhà nhìn thấy liền vội ra đón tiếp ,trái lại khiến người nhà Ninh hơi ngạc nhiên

Lão nhị làm sao thế nhỉ?

Không phải là 1 đứa trẻ con đến chứ?nhưng bọn họ không biết đứa trẻcon này rất có trọng lượng

Vinh Lệ Hoa cũng theo ra ngoài ,bà sớm biết Đường Sinh là con của bí thư Đường ,nhưng thật không ngờ hắn ở xa như vậy lại đồng ý đến phúng viếng

Đường Sinh cũng hiểu được lễ tiết ,sau khi chủ quản đám tang phát khăn tang .hắn buộc lên cánh tay trái ,rồi mới qua bên rạp quỳ xuống dâng hương cho bà cụ

Ninh Manh lại bên cạnh chị nói nhỏ

- “Không lễ phép gì cả ,phải bảo hắn chổng mông dập đầu trước bà nội”

Người nói vô tâm ,người nghe hữu ý ,mặt Ninh Hân đỏ lên,trong lòng nghĩ chính mình cũng không phải là chổng mông dập đầu trước bà nội sao?

Đường Sinh là người yêu của mình ,chuyện dập đầu cũng không phải quá đáng,chỉ là có chút chuyện chưa làm rõ,những trình tự này đúng là không thể bỏ

- “Anh Sinh ,sao anh lại tới?Bà bất ngờ qua đời ,tôi cũng chưa nói với người bên Giang Lăng ,ở quá xa,không cần phải tới phúng viếng,Ninh Hân nói với anh hay nói với Vương Tĩnh vậy?”

Ninh Thiên Hữu kì thực là cũng chưa nói cho ai biết .

Ông cũng đã dàn xếp để Ninh Hân không nói cho bất kì người nào ở bên đó biết ,lặng lẽ trở về Trường Sơn chịu tang .đâu biết Ninh Hân vẫn nói ra

Trong lòng Ninh Hân cũng có cách nghĩ của cô,người khác thì có thể không thông báo ,nhưng Đường Sinh là người yêu cô,không bảo anh ta đến sao? Chuyện này giấu bất kì người nào chứ không thể giấu được âm linh,phải gọi hắn tới ,bên này cũng dâng hương phúng viếng xong rồi,dẫn họ vào chỗ ngồi

Ninh Hân lại khẽ kéo mẹ 1 cái,rồi lui ở phía sau nói nhỏ với mẹ mấy câu,sắc mặt Vinh Lệ Hoa phấn chấn lên

- “Thật không?”

- “Dạ,đúng thế ạ, cô gái đó chính là cô gái ở phía sau,mẹ, Đường Sinh rất bản lĩnh,tối nay con và anh ấy sẽ nghiên cứu.”

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ